1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hồi ký + nhật ký và tự chuyện ..... Tặng con gái yêu quí của cha !!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Lucky368, 19/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. themorningstar

    themorningstar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2003
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Chào anh Lucky, tôi rất xúc động trước những dòng hồi ký của anh. Tôi cũng có một bé gái nhỏ, nên tôi hiểu được những lo toan, vất vả của việc chăm con. Thật hiếm có một người cha nghị lực như anh. Thường thì trong gia đình, người vợ, người mẹ bao giờ cũng là người thương con, hi sinh vì con cái, nhưng trong trường hợp của anh thì ngược lại. Tôi tin là với sự chăm sóc của anh cô con gái của anh sẽ trở thành một người có ích cho xã hội.
    Chúc anh sức khoẻ và hạnh phúc.
  2. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Thương con !!!
    Từ khi con bé dại
    Những bước đi lẫm chẫm
    Cha lặng lẽ dõi theo
    Lòng cha thầm mong ước
    Ngày nào con lớn khôn ???
    Những ngày con đau ốm
    Lòng cha quặn thắt hơn !
    Mắt cha nhòa rớm lệ
    Tủi cực đến khôn lường !!!
    Bởi rằng con không mẹ !!!
    Những khi con sai phạm
    Vì trách nhiệm người cha
    Cha phạt con thật nặng
    Tay roi cầm cha run
    Ruột cha đứt từng khúc !!!
    Con khóc nước mắt ra
    Cha khóc dòng chảy ngược !!!
    Thấm đẫm cả tâm hồn
    Thương con cha phải vậy
    Con có hiểu cho cha ???
    Roi năm xưa cha đánh
    Con đau chốc lát thôi
    Còn cha thì đau mãi
    Đau đến tận bây giờ
    Đó điều cha đâu muốn !!!
    12/2006 TQH
    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 20:06 ngày 20/12/2006
  3. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn ThemorningStar vì sự đồng cảm và lời động viên
    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 20:10 ngày 20/12/2006
  4. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Đêm lạnh !
    Cha lại nhớ thủa xưa khi còn khó khăn, nhà mình không có đệm , cha đã lấy những tờ giấy báo lót xuống dưới chiếu để nằm. Đêm đến con tè dầm ra giường ... lợi bất cập hại , nước đái không thoát được ngấm cả vào chăn và quần áo cha. Thời đó cha đâu nhiều quần áo như bây giờ, và vì quần áo vừa giặt không khô, nên cha vẫn đành mặc tạm để đi làm ... lên CQ cha chẳng giám ngồi gần ai
    Rồi cha đi học thêm tiếng anh buổi tối, không gửi được con, cha đã cho con cùng đi. Trong lớp con cũng ngôi im và ngoan như 1 học trò ... được vài buổi bảo vệ biết liền yêu cầu cha không được cho trẻ vào lớp ... nhưng rồi các bác đó cũng hiểu và cảm thông. Thế nhưng cha cũng chỉ học được đến bài 16 bằng A lại phải xin bảo lưu để nhận lệnh đi công tác
    Hồi đó chắc con còn nhớ, ở HN cứ cách 2 ngày mới có 1 ngày bơm nước sinh hoạt, vì vậy cứ đúng ngày bơm nước cha lại cho con ngủ trước và thức đêm làm việc chờ đến 2 giờ sáng mới có nước ... cha ra giặt giũ và hứng từng giọt nước để đổ vào thùng phuy sau nhà ... cứ vậy cho đến gần 5 giờ sáng mới chợp mắt 1 chút và đi làm.
    Con rất thích món thịt gà công nghiệp cha chế biến .... cha thường mua "ông đầu bếp" cho vào ướp thịt và rang lên thơm phức , con thì cứ quẩn chân cha đòi ăn Khi dọn cơm lên con đánh chén tỳ tỳ và tấm tắc khen ngon. còn cha cuối cùng chỉ gặm mấy cục xương con ăn dở
    Nhiều hôm cuối tháng thiếu tiền , cha thường nhịn ăn trưa để giành tiền cho con ... vậy nên có đêm nắm con xoa sườn cha và xót xa rằng cha gầy quá . Lúc đó cha thấy rất hạnh phúc và thấy ấm lòng vì có 1 đứa con hiếu thảo.
    Có 1 lần đêm lạnh con ngủ say bĩnh cả ra giường và chăn, cha mệt quá ngủ quên, đến lúc cha quờ tay sang tìm con theo thói quen mà không thấy ... cha choàng tỉnh nhỏm dậy gọi ... im lặng ... sợ quá cha dậy thì thấy con cởi trần truồng 1 tay cầm xẻng, 1 tay cẩm chổi be bét ... cha liền đi xuống định bế con thì ... oạch... cha ngã vì dẵm phải sản phẩm của con rớt trên đường đi.
    Hôm đó cha đã bật khóc vì không phải đau mà vì cha thấy thương con quá ... Chắc vì cha quá nghiêm khắc nên con sợ không dám gọi cha khi xảy ra sự cố. Và cha không hề trách móc con 1chút nào đúng không .
    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 07:06 ngày 21/12/2006
  5. tenminh

    tenminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2006
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Chào chú! Cháu rất cảm động! Cháu cũng đã phải trải qua một tuổi thơ đầy sóng gió. Đọc những dòng chú viết cho em cháu thật sự rất xúc động.
    Chân thành chúc chú và em niềm vui, sức khoẻ, yên bình!
  6. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Thủa sơ khai khi 2 cha con ta mới chuyển về HN, phần vì con còn quá bé không người trông nom, phần vì bận việc công nên cha không thể tiếp tục nghề điện tử để cải thiện cuộc sống được. Hai cha con ta phải sống thoi thóp nhờ suất lương trung úy của cha. Chi phí 180ngàn đồng cho con học Mẫu giáo bán trú chỉ, còn lại khoảng 270 ngàn với tất cả mọi chi phí còn lại của 2 bữa ăn sáng và tồi cùng các phị phí lặt vặt khác.
    Cuộc sống bấy giờ thật nghẹt thở, cha không thể đang tâm ngửa tay xin tiền lương hưu của ông bà nội. May mà vợ chồng bác Hồng Quyền (bác gái của con) đã bao cấp toàn bộ gạo ăn cho cả 2 cha con ta ... vì nhà bác sát gạo thuê mà. Vợ chồng bác Tuyết con thì lâu lâu mới trợ cấp cho cha 1 vài trăm đô (Thời điểm này công việc làm ăn của 2 bác cũng gặp rất nhiều khó khăn sau vụ bị hỏa hoạn chợ Tiệp). Mỗi lần chuyển tiền bác thường đâu cho cha cầm vì biết tính cha từ nhỏ là hay ăn tiêu kiểu "vung tay quá trán" bác bảo cha phải chuyển tiền cho bác Hồng để khi thật sự cần thiết mới được sử dụng.
    Mà gửi tiền bác Hồng thì dễ, lấy ra khó lắm mà phải có lý do chính đáng mới rút được 1 vài trăm ngàn. Nhưng cũng nhờ vậy mà sau này khi cha làm ăn được gửi tiền bác giữ cho nên bây giờ cha con ta mới mua được mảnh đất đó.
    Vì quá khó khăn nên cha nghĩ ngợi lung lắm ... nghĩ mãi ... nghĩ mãi mà chả biết làm sao thoát khỏi cảnh khổ. Quyết định cuối cùng của cha là phải tiếp tục học để nâng cao trình độ ... Học ư ? sách vở đâu ? ... tiền nữa ? thế là đối sách của cha sẽ học kiểu sinh viên nghèo. Mỗi khi rảnh rỗi cha thường dắt con ra các cửa hàng sách để đọc vã ... rồi thì bị người ta đuổi ... lại dắt con đến cửa hàng khác ... cứ vậy, chỉ khi thật sự cần thiết cha lại nhịn vài bữa để có tiền mua một vài quyển sách mang tính chiến lược để tra cứu lâu dài. Đó cũng là điều mà sao sau này trong nhà ta tiền thiếu nhưng sách có đến vài tạ
    Nhờ cập nhật thường xuyên các kiến thức nên cha tiếp cận được công nghệ mới một cách dễ dàng, đúng vào thời điểm đó nhu cầu phát triển công nghệ ngày càng cao và thế là những chuyến đi liên miên của cha bắt đầu. Nhờ có kiến thức đa dạng mà cha đã làm được nhiểu điều đem lại lợi ích kinh tế cho cả cha lẫn CQ, nhưng vì cơ chế nên cha không thể tiết lộ hết khả năng của mình 1 cách đường đường chính chính. Chỉ biết rằng cha không bao giờ làm con phải hổ thẹn vì cách làm ăn gian dối như bao người khác. Có những công việc mà các chuyên gia khác bó tay nhưng với sự láu cá của người ********* với những điều đã học cha đã giải quyết được. Con có quyển tự hào về điều đó !!!
    Chắc con cũng còn nhớ các chú ở các công ty đối tác như NTC, ELCOM, SUN IVY , Siemens, Ericsson.... Các chú các bác đó cũng rất quí con đúng không.
    Và chắc con còn nhớ ông Giáo sư tiến sĩ Phạm Công Hùng không, đó là thầy của cha, nhờ sự nghiêm khắc của thầy khi xưa mà cha đã nên người, và sau này khi Thầy biết cha cũng là 1 người hữu ích nên rất quí cả 2 cha con ta. Thỉnh thoảng cha đến thăm Thầy, ông vẫn thường hỏi thăm về con đấy.
    Điều mong muốn ở đây là cha hy vọng rằng con sẽ luôn luôn học tập và học tập không biết mệt mỏi trong mọi hoàn cảnh điều kiện, có vậy con mới thường xuyên cập nhật và không để kiến thức của mình bị lỗi thời. Cốt yếu ở đời là không bao giờ được kiêu ngạo và bằng lòng với những gì mình đã có. Phải luôn luôn khiêm tốn và phấn đấu con nhé !!!

    @ : Trân trọng cảm ơn các bạn đã cùng sẻ chia !!!
    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 12:12 ngày 21/12/2006
  7. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Có 1 bà mẹ và một em bé đến chơi với cha con ta :
    Em bé !!!
    Và vào một ngày kia
    Con bỗng dưng có em
    Em không phải của cha
    Mà của bà mẹ khác
    Con nâng niu chăm bẵm
    Từng giọt nước miếng ăn !!!
    Chỉ ghét em hay nghịch
    Vì nó trẻ con mà
    Nó đâu được như con
    Một đứa trẻ con lớn
    TQH 12/2006
    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 13:23 ngày 21/12/2006
  8. Marylin

    Marylin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2006
    Bài viết:
    912
    Đã được thích:
    0
    Chào anh Lucky386,
    Câu chuyện của 3 bố con anh thật xúc động,nói thật em cũng ko phải là người dễ rơi nước mắt vì bất cứ chuyện gì nhưng đọc những gì anh viết ko khiến người ta thấy mắt mình cay cay...Xin lỗi anh nếu như em nói quá lời chứ bà vợ của anh thật đáng đem ra băm nấu cháoAi đời 1 bác sỹ(nghĩa là 1 con người có học thức và giáo dục hơn khối người),lại là bà mẹ có đứa con nhỏ,có 1 ông chồng CA như anh mà lại hành động ngu xuẩn như 1 đứa nhóc ăn chơi như vậy thì thật là ko thể tha thứ.Thiết nghĩ anh cũng chẳng nên nhớ và để hình ảnh cô ta trong đầu làmg gì nữa ạ
    Cô bé con gái anh thật dễ thương,em hy vọng bé luôn được khoẻ mạnh và vui vẻ,bố con anh sẽ bớt khó khăn hơn.Cũng cầu mong sao anh có thể tìm cho bé 1 bà mẹ biết cảm thông với 2 bố con và yêu thương chăm sóc bé cùng anh.Chúc 2 bố con 1 Giáng sinh an lành
  9. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Thực sự xin lỗi các bạn vì đã làm các bạn có cảm giác buồn quá lâu. Sau đây tôi xin kể 1 câu chuyện vui có thật của 2 cha con:
    Chuyện rằng ... tối đến 2 cha con đi nằm, con gái bắt cha phải hát hay kể chuyện thủa nhỏ của bố. Bí quá và mình đành đăng ký hát ru con ngủ:
    Bài hát Ngược đời
    "Một con mèo ra bờ ao
    Ngoao... mèo nhảy tót xuống ao
    Em cứ đi ra gần sông
    Em cứ đi ra gần ao
    Rồi ngã tòm "
    Thế là 2 cha con ôm nhau cười nức nở
    Bé liền cãi "Bố hát sai rồi... cô giáo hát khác cơ" và rồi bé réo rỏn phân tích những điểm sai và ngược đời trong câu hát đó !
    Thế là cuối cùng mục đích của người cha đã đạt được
    LB: Như vậy là bé đúng là bé nhưng vẫn là 1 con người có trí thông minh và cũng có nhận thức tuy là rất giản đơn. Vậy mong rằng các bạn đừng nên bao giờ nói câu "Chúng nó là trẻ con mà, nhớn nó sẽ hết hư " như một số người vẫn thường quan niệm như vậy.
    Đó cũng là bài học trong tương lai sau này của con đấy con gái ạ

    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 16:25 ngày 21/12/2006
  10. dancinginthemoonlight

    dancinginthemoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2005
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    0
    Vẫn theo dõi truyện của anh và gửi đến anh sự đồng cảm chân thành!

Chia sẻ trang này