1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hội những người cuồng Nhật Bản (một vài cảm nghĩ .....)

Chủ đề trong 'Nhật (Japan Club)' bởi angelblog360, 02/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. angelblog360

    angelblog360 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    độc đáo một cách quá mức và khác người
    một đặc điểm của Nhật Bản mừ ^^
  2. tieuphutre

    tieuphutre Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    0
    Thêm 1 nét "văn hoá" Nhật cho các bác cuồng Nhật nào
    Bên Nhật, bà con coi chó còn quan trọng hơn cả người thân. Tớ đã nói chuyện với 1 e Nhật, e ý bảo coi chó quý hơn cả chồng, thậm chí hơn cả con đẻ của mình .
    Thứ tự trong gia đình là :
    1. Bản thân mình
    2. Chó
    3. Chồng
    4. Con
    Vị trí (3) và (4) có thể tuỳ lúc mà thay đổi cho nhau, còn 2 vị trí trên cùng là bất di bất dịch.
    E ý bảo, chó là trung thành nhất, quan trọng nhất, còn con cái thì chỉ là z~の子>. Chồng thì khỏi nói rồi, hội đó về nhà toàn gào f"ff?f"ff?,?,?, suốt ngày đi f'fff,f và ít khi XXX lắm. (Thảo nào bên này gái Nhật rất khoái trai VN)
    Giá của mỗi e "ぬ.," rất đắt, khoảng 3000usd, bên này còn hơn Dyland nhà mình nhiều
    Hình 1 e "ぬ.," cho các bác tham khảo. Bên này còn có cả những tiệm caphe cho chó, cửa hàng bánh gato cho chó, cửa hàng tắm cho chó, trang điểm, sức nước hoa, thẩm mỹ viện cho chó, cực kỳ ăn nên làm ra đấy... Bác nào có chuyên môn mời sang mở cửa hàng, tha hồ hốt bạc....
    [​IMG]
  3. angelblog360

    angelblog360 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    không biết là so với Hàn Quốc thì như thế nào nhưng Hàn Quốc được coi là nước tôn thờ loài chó nhất thế giới ( như Ấn Độ tôn thờ loài bò ) vậy mà còn chưa quý chó đến mức đó đấy . NẾu đúng thế thật thì bó tay
  4. tieuphutre

    tieuphutre Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    0
    (tiếp)
    Giám đốc cty tớ (đàn ông nhé), cứ cuối tuần lại tập hợp nhân viên đi uống bia, rượu, đi hát Karaoke hay đánh tennis. Nhưng lần nào cũng bảo đợi tao qua nhà đón "con" đi, tưởng ai, hoá ra là 1 con chó nhỏ, giống Chihuahua.
    Nói đến chó bên Nhật, lại nhớ đến phong trào nuôi chó Nhật bên VN hồi những năm 80-90 thế kỷ trước. Hồi đó, người ốm thì bình thường chứ chó ốm thì loạn cả nhà lên.
    Bên Nhật, mỗi lần gọi điện đến trung tâm hay cửa hàng trang điểm, chăm sóc cho chó (tắm rửa, make up, cafe, nail... cho chó), đếu được nghe như sau:
    S,,-,,-??,?,?,,っ?,fYff,のS母.,"でT6000 usd đang thư giãn ở công viên
    [​IMG]
  5. angelblog360

    angelblog360 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    cái giống chihuahua này là đắt lắm , Paris Hilton với Britney Spear mỗi cô chơi hai con
  6. mit-uot

    mit-uot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2001
    Bài viết:
    2.326
    Đã được thích:
    0
    Ừ, đúng rồi, chó ở Nhật được cưng hơn cả con ý chứ. Chả thế mà giờ trẻ con Nhật chơi đóng kịch với nhau toàn thích đóng làm chó, làm mèo thôi. Ko đừa nào thích đóng làm bố, làm mẹ, làm cô giáo hay làm bác sĩ đâu.
  7. hoangphuthien

    hoangphuthien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2003
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Quả thật người Nhật yêu chó. Họ có cả các hiệu làm lông chó, như kiểu các salon thẩm mỹ tóc ý. mà giá thì ko rẻ chút nào cả. Có bà rắt chó đi dạo ngoài đường, chẳng may con chó nó xảy chân ngã xuống thềm cao khoảng 10cm, tức là chẳng hề hấn gì sau cú ngã đó. Bà kia chạy ra ôm con chó lên rồi nói; Jyu chằng (tên con chó) Jyu cò có nghĩa là Rồng, mình nghe người ta giải thích là vậy. Juy chằng, gômên ne ! Đai jyobu ?? ....... đại khái là nói như với ngừơi. Mà nghe nói đâu thằng con trai 5 tuổi của bà ý trùng tên với con chó đấy. Mà á ! Nghe thấy mình nói ăn thịt chó mình có cảm giác họ nôn ngay sau khi mình nói vậy. Thế nhưng, mình có một ông bạn sang VN chơi, lúc đầu ko nói là thịt chó, cứ để ông ấy ăn, vừa ăn vừa thấy ông ý khen ngon. Đến lúc ăn xong mới nói là thịt chó. Cũng chẳng thấy phản ứng gì, thâm chí ông ấy còn nói là lần sau đi ăn tiếp. Tất nhiên là mình phải giải thích là chó này là loại nuôi để ăn thịt chứ ko như chó mà họ vẫn nuôi.
    Còn Hàn Quốc, mình ko biết họ yêu thích chó đến mức nào, nhưng đại đa số họ thích ăn thịt chó lắm. Thế thì có gì khác VN đâu nhể? Người yêu chó thì vẫn cứ yêu còn ăn thì vẫn cứ ăn.
  8. hoangphuthien

    hoangphuthien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2003
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Quả thật người Nhật yêu chó. Họ có cả các hiệu làm lông chó, như kiểu các salon thẩm mỹ tóc ý. mà giá thì ko rẻ chút nào cả. Có bà rắt chó đi dạo ngoài đường, chẳng may con chó nó xảy chân ngã xuống thềm cao khoảng 10cm, tức là chẳng hề hấn gì sau cú ngã đó. Bà kia chạy ra ôm con chó lên rồi nói; Jyu chằng (tên con chó) Jyu cò có nghĩa là Rồng, mình nghe người ta giải thích là vậy. Juy chằng, gômên ne ! Đai jyobu ?? ....... đại khái là nói như với ngừơi. Mà nghe nói đâu thằng con trai 5 tuổi của bà ý trùng tên với con chó đấy. Mà á ! Nghe thấy mình nói ăn thịt chó mình có cảm giác họ nôn ngay sau khi mình nói vậy. Thế nhưng, mình có một ông bạn sang VN chơi, lúc đầu ko nói là thịt chó, cứ để ông ấy ăn, vừa ăn vừa thấy ông ý khen ngon. Đến lúc ăn xong mới nói là thịt chó. Cũng chẳng thấy phản ứng gì, thâm chí ông ấy còn nói là lần sau đi ăn tiếp. Tất nhiên là mình phải giải thích là chó này là loại nuôi để ăn thịt chứ ko như chó mà họ vẫn nuôi.
    Còn Hàn Quốc, mình ko biết họ yêu thích chó đến mức nào, nhưng đại đa số họ thích ăn thịt chó lắm. Thế thì có gì khác VN đâu nhể? Người yêu chó thì vẫn cứ yêu còn ăn thì vẫn cứ ăn.
  9. koneko2712

    koneko2712 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2006
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    đọc bài của mọi người thấy hay quá.Nhiều điều mình chưa bít về nc Nhật quá...
    Mình thì thích nước Nhật từ hồi bé tí, cũng chẳng nhớ vì sao, bao giờ nữa. Bắt đầu học tg Nhật từ năm lớp 4 vì thấy sao lại có thứ tiếng hay như tiếng chim hót thế( nói nhanh cũng như chim vậy-_-)
    Hồi trc, trc khi tiếp xúc với ng Nhật, trc khi đi làm cho Nhật, chỉ bít đến Nhật qua sách báo, tr tranh, fim... thì mình đg là 1 ng "cuồng" Nhật lắm.Bạn bè còn nói mình là ng Nhật mất rùi.
    Bi h cũng hiểu rõ hơn về Nhật bản rùi, ko fải cái j cũng hay, cũng đẹp như mình tg tg. Nhưng ty NB ko hề giảm sút, càng muốn hiểu hơn về đất nc và con ng Nhật...
  10. cafekhongtan

    cafekhongtan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Vô tình đọc được bài viết này trên một trang web nào đó, thấy cũng thú vị lắm nên post lên đây mọi người cùng đọc.
    Bàn về tính dân tộc Trung - Nhật - Hàn
    Trên thế giới có khoảng 200 quốc gia, hầu như tất cả các nước đều có những đặc điểm tương đồng với các quốc gia láng giềng nhưng khó mà tìm được những nước nào mang nhiều điểm khác nhau như Trung Quốc, Hàn Quốc và Nhật Bản. Trong nhóm nước phát triển, dễ thấy Anh, Pháp, Đức có khác biệt nhiều nhất nhưng vẫn thờ chung các vị thánh và chúa Jesus, cùng sử dụng bảng chữ cái Latin, cùng có tập quán ăn bằng dao, nĩa. Thế nhưng 3 quốc gia Đông Á lại khác biệt ngay từ những điều cơ bản như thế. Nhìn từ góc độ tôn giáo, tại Trung Quốc, về cơ bản Nho giáo vẫn là tôn giáo chính nhưng dẫu sao cũng chỉ là một trong số hàng trăm tôn giáo làm nền móng tư tưởng cho quốc gia này mà thôi. Mặt khác, Đạo giáo ?" tín ngưỡng cầu lợi hiện thế, mong cho sự hạnh phúc và bình an của cá nhân trên thực tế lại phổ biến trong quần chúng hơn. Trong đại *****************, truyền thống Nho giáo trở thành đối tượng phê phán (?oKhổng Tử là kẻ thù của giai cấp? ©Mao?). Đối với trường hợp Nhật Bản, khi Phật giáo được truyền bá vào quốc đảo này, nó đã gặp phải xung đột với tín ngưỡng Thần đạo (Shinto) truyền thống ở đây. Nhân vật có quyền lực nhất lúc bấy giờ là Thái tử Thánh Đức (Shotoku 574 - 622) đã tuyên bố sự tự do trên thực tế của các tôn giáo (?oGiao tranh vì lý do tôn giáo sẽ làm mọi người chết hết. Tin theo tôn giáo nào cũng được, nhưng không được phép gây ra chiến tranh tôn giáo?). Từ đó, Nhật Bản trở thành quốc gia có sự chung sống hòa bình của cả Thần đạo, Phật giáo, Nho giáo. Tuy vậy cho đến cuộc cách mạng Minh Trị 1868 thì Phật giáo vẫn giữ vị trí trung tâm. (Thời Edo, Thần đạo là tín ngưỡng độc đáo của quốc gia, Phật giáo là tôn giáo cơ bản, Nho giáo là cơ sở tư tưởng của giới thống trị quốc gia). Còn ở Hàn Quốc thì từ khi Nho giáo du nhập vào vương triều Triều Tiên, triều đình nước này đã thực thi triệt để chính sách Tôn Nho Ức Phật, trở thành quốc gia có tư tưởng Nho giáo mạnh mẽ nhất thế giới. Đến sau năm 1945, khi được giải phóng khỏi ách phát xít Nhật, đạo Thiên chúa phát triển nhanh chóng, đến nay có khoảng 35% dân số theo đạo Thiên chúa. Cả nước có khoảng 50 000 nhà thờ, nhiều nhất nhì châu Á.Nhật, Trung, Hàn dù đều được coi là thuộc vùng văn hóa Hán tự nhưng Trung Quốc sử dụng thứ chữ Hán đã được giản lược, Nhật Bản dùng thứ chữ riêng Hiragana (ひ,?Oな) và Katakana??^,,,fS?, còn Hàn Quốc từ năm 1446 sử dụng bảng chữ Hangul (.o?) làm chữ viết riêng. Nghĩa là cả 3 nước đều sử dụng các ngôn ngữ hoàn toàn khác nhau.Dù người dân 3 nước Anh, Pháp, Đức có sự khác biệt thế nào chăng nữa thì cũng đều nằm ngủ trên giường. Trái lại, ở Đông Á, người Trung Quốc nằm ngủ trên tràng kỷ, sinh hoạt trên ghế, người Nhật thì trải chiếu trên sàn nằm, người Hàn Quốc trải giấy dầu trên nền nhà, sinh hoạt trên ondol ~O(lò sưởi dưới nền nhà). Còn trang phục truyền thống thì khác nhau quá rõ (xường sám, kimono, hanbok). Ngay cả độ dài của đũa ăn cũng không giống nhau. Món ăn của Trung Quốc chủ yếu rán, xào bằng dầu, nên sử dụng đũa dài để gắp (cho khỏi bắn dầu vào người). Ngày xưa người Hàn Quốc cố gắng phân chia số thịt ít ỏi có được cho mọi người một cách công bằng nên các món nấu bằng nồi rất phát triển. Họ sử dụng cả đũa và thìa, và (có lẽ) là dân tộc duy nhất ăn cơm bằng thìa. Đối với họ, đũa là một dụng cụ bổ trợ, không cần thiết phải dài như đũa của người Trung Quốc. Ở Nhật Bản thì gạo là lương thực quý nên họ thường trộn cơm cùng với các loại tạp cốc khác (kê, dẻ,?). Họ không quan tâm mấy đến sự dẻo của cơm, không dùng đũa để gắp, thường ăn theo kiểu và, nên làm đũa ngắn để dễ cầm. Vì thế đến giờ người Nhật ăn cơm vẫn cầm cả bát.Người phương Tây nhìn vào thì thấy 3 dân tộc này chẳng có gì khác nhau cả, nhưng thực chất về phương thức sinh hoạt, cách suy nghĩ, giá trị quan? giữa họ không hề có một điểm chung nào.Lý do là vì sao? Nói một cách đơn giản, dù giữa Anh, Pháp, Đức liên tục có chiến tranh, nhưng lại thường xuyên có sự tiếp xúc giao lưu, nên thật tự nhiên dần dần giữa các nước đấy có nhiều điểm chung về lịch sử, văn hóa, xã hội,? Còn 3 nước Đông Á dù được cho là thường xuyên có sự giao lưu với nhau nhưng trên thực tế biên giới lại đóng rất chặt. Người Trung Quốc mang trong mình tư tưởng trung tâm thế giới rất mạnh, và hầu như không thể hiện mối quan tâm đến ngay cả đối với các nước gần gũi như Hàn Quốc và Nhật Bản.Thời triều Thanh hay triều Nguyên, nước này đã từng bị các dân tộc thiểu số lân bang xâm chiếm, nhưng kể từ thời Đường trở đi họ luôn nắm giữ tư tưởng bảo hộ các dân tộc khác. Bằng sự dung hợp các nền văn hóa khác vào nền văn hóa Hán - là văn hóa trung tâm của lục địa Trung Quốc, họ đã xây dựng được một nền văn hóa duy nhất - văn hóa Trung Hoa vĩ đại.Hơn nữa, văn hóa Trung Quốc cho đến thế kỷ 18 vẫn còn tự hào là ưu việt hơn văn hóa phương Tây, tự coi là nền văn hóa chủ lưu của thế giới. Sử gia Anh Arnold Joseph Toynbee (1889-1975) có nói thế này về văn hóa Trung Quốc: ?oTừ sau thời Hán, Trung Quốc đã vứt bỏ tính ham chiến tranh, lựa chọn con đường hòa bình. Thống nhất và hòa bình là hạt nhân chủ yếu trong tinh thần Trung Quốc, và tinh thần của người Trung Quốc là chủ nghĩa thế giới. Thế nhưng ?oThống nhất và hòa bình? có nghĩa là hòa bình trong sự thống nhất. Cũng có nghĩa là các quốc gia lân bang khác phải phục tùng nước Trung Quốc vĩ đại.? Các nước lựa chọn con đường độc lập tự chủ thường xuyên chịu đau khổ vì sự xâm lược của Trung Quốc, chẳng hạn Hàn Quốc. Bán đảo Triều Tiên là vùng đất nhỏ nằm ở rìa phía Đông Trung Quốc đại lục. Đến thời kỳ đầu vương triều Cao Ly nước này đã chế ngự thành công sự xâm chiếm từ đại đế quốc Trung Quốc, nhưng kể từ sau khi bị Mông Cổ xâm lược thì sức mạnh của dân tộc Triều Tiên không thể đương cự lại với một nước Trung Quốc khổng lồ. Và đến thời đại Triều Tiên thì hoàn toàn bị khuất phục trước chính sách thống nhất ?" hòa bình của Trung Quốc. Để đổi lấy việc triều cống, thần phục thì Trung Quốc bảo đảm cho sự độc lập và tự chủ về hình thức tại bán đảo Triều Tiên. Với quan hệ như thế, lo ngại một viễn cảnh tiếp xúc chặt chẽ với người Trung Quốc, dẫn tới việc bị đồng hóa, dân tộc Triều Tiên chỉ quan hệ ngoại giao và buôn bán ở mức độ cần thiết, và hạn chế đến mức thấp nhất các quan hệ của người dân. Dù không phải là đảo quốc, nhưng Triều Tiên đã trải qua 500 năm với cuộc sống như một đảo quốc, để hình thành nên một nền văn hóa và tính dân tộc riêng không giống với Trung Quốc.Nhìn từ phương Tây thì Nhật Bản là một hòn đảo nhỏ nằm ở cực Đông. Ngoài 2 lần xâm lược bất thành của quân Nguyên (năm 1274 và năm 1281), chịu sự chiếm đóng của quân Mỹ sau WWII thì Nhật Bản là quốc gia duy nhất ở châu Á không bị ngoại bang xâm lược. Dù tiếp nhận văn hóa và Phật giáo từ Trung Quốc và Nhật Bản nhưng người Nhật đã biến đổi nhằm phù hợp với bản tính của dân tộc mình, tạo nên nền văn hóa độc đáo, khác hoàn toàn với Trung Quốc, Hàn Quốc. Tại đây chiến tranh cũng liên miên xảy ra nhưng không phải là chiến tranh xâm lược cướp bóc, chém giết dân thường mà chỉ là những cuộc tranh giành quyền lực của tầng lớp cầm quyền. Và Nhật Bản cũng khác với Trung Quốc và Hàn Quốc, không hề có sự lo sợ bị xâm lược từ ngoại bang nên nền văn hóa nhu hòa, tỉ mỉ mang nữ tính cũng phát triển hơn văn hóa mạnh mẽ mang chất nam tính.
    3 quốc gia này khác biệt nhau đến thế nhưng vẫn có thể thấy được một điểm chung kỳ lạ. Đó là người dân của cả 3 nước đều có tư tưởng ?omột dân tộc? rõ ràng. Người Trung Quốc vẫn tự hào rằng Trung Quốc là trung tâm của thế giới, văn hóa Trung Quốc là văn hóa chủ đạo của thế giới, trải qua hàng ngàn năm vẫn giữ được một nước Trung Quốc, và tất cả 1,3 tỉ người dân đều mang suy nghĩ rằng mình là ?ongười Trung Quốc?. Người Triều Tiên từ khi lập quốc đã chịu sự xâm lược của các thế lực ngoại bang, nhưng toàn dân vẫn mang có ý thức hợp lực, khắc phục khó khăn lịch sử, để rồi sau khi vương triều Silla thống nhất, tinh thần dân tộc đã càng được thắt chặt. Dân Nhật Bản cũng là một dân tộc trải qua đủ các hỉ nộ ái ố của một quốc đảo trong mấy nghìn năm với ý thức đồng bào thể hiện triệt để trong 130 triệu dân. Chính vì có ý thức dân tộc mạnh mẽ trong cả 3 quốc gia như vậy nên việc định nghĩa văn hóa và tính dân tộc có thuận lợi hơn so với các nước phương Tây.Vậy thì giá trị quan trọng nhất của 3 quốc gia Đông Á này là gì?Nếu quy về 1 từ duy nhất, thì Trung Quốc sẽ là từ ?oNhất? (?), Hàn Quốc sẽ là từ ?oTrung?^忠?, và Nhật Bản là từ ?oHòa???^'O?.
    TRUNG QUỐC
    Trung Quốc là một quốc gia rộng lớn, do đó chuyện xuất hiện các nhân vật quyền lực địa phương dựng cờ lập quốc, giao tranh liên miên để mở rộng lãnh thổ và gây ảnh hưởng lẫn nhau là điều dễ hiểu. Trong cảnh loạn lạc, dân thường luôn sống trong sự nơm nớp lo âu. Với người TQ đã nếm trải đủ những cuộc chiến tranh triền miên như thế thì họ cảm thấy điều gì là thiết thực với bản thân? ?oMong có ai đó hãy thống nhất thiên hạ, dùng sức mạnh để thiết lập hòa bình!? Nếu có một nhà nước thống nhất có sức mạnh đủ quyền lực thống trị không ai đương đầu lại, thì các cuộc loạn lạc sẽ bị dẹp yên. Nhận thức đó đã thấm nhuần vào suy nghĩ của người TQ. Sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất lục địa Trung Quốc, để bảo toàn sự thống nhất của một nhà nước, TQ đã phải trả giá thế nào? Suốt 2000 năm, trừ những thời điểm phân ly nhất thời (Tam Quốc, Nam Bắc Triều,?) thì ngoài Trung Quốc chưa có nơi đâu duy trì được sự thống nhất đến thế (đế quốc La Mã cũng chỉ tồn tại trong 1000 năm). Thế nhưng một đế quốc thống nhất dù có mạnh đến thế nào chăng nữa thì liệu có thể quản lý được mọi ngóc ngách của một quốc gia rộng lớn? Vì thế TQ đã thực thi chính sách chủ nghĩa đại đồng, chủ nghĩa thế giới để bao bọc tất cả các dân tộc trong nước, với biện pháp khoan dung và thỏa hiệp (cây gậy và củ cà rốt?) Tư tưởng nền tảng là vậy, còn phương pháp thực hiện chính là chế độ triều cống. Nghĩa là một quan hệ thỏa thuận rằng các nước chung quanh Trung Quốc với việc công nhận Trung Quốc là nước đàn anh, thiên triều, đổi lại, được chấp nhận tính tự trị với tư cách là một quốc gia độc lập, và không can thiệp vào công việc nội bộ. Các nước xung quanh hàng năm đều cử sứ tiết, mang cống vật để thể hiện lòng trung thành của nước thần hạ. Kể từ khi xác định chủ nghĩa đại sự (lấy việc lớn làm trọng) sau thời đại Triều Tiên, vì thế lực của Trung Quốc quá mạnh, phải chịu nhiều sự can thiệp vào nội bộ nhưng vương quốc Triều Tiên tồn tại độc lập được trong 500 năm chính là nhờ chế độ triều cống. Nhật Bản, nhằm mở rộng quyền lợi ở bán đảo Triều Tiên, đã phát động và chiến thắng cuộc chiến tranh Nhật ?" Thanh. Sự kiên quyết yêu cầu Trung Quốc phải công nhận Triều Tiên là một quốc gia độc lập cũng chính là vì ý đồ chia tách Triều Tiên khỏi ?omột Trung Quốc? để xâm lược. Nếu nguyên tắc ?omột Trung Quốc?, cùng với chế độ triều cống bị phủ định, sẽ gây ra sự phân ly, chia rẽ và các cuộc chiến tranh sẽ xảy ra là điều có thể thấy được (hiện nay, nguyên tắc này có thể thấy rất rõ với trường hợp Đài Loan và Hongkong, khu tự trị Tân Cương, Tây Tạng). TQ không đời nào chấp nhận độc lập phân ly vì sẽ gây ra mất mát tính mệnh và tài sản của nhân dân. ?oTrung Quốc thống nhất, một nước Trung Quốc là chìa khóa để bảo vệ tài sản và tính mạng của 1,3 tỉ nhân dân Trung Quốc?. Nhờ vậy có thể hiểu được người Trung Quốc coi trọng chữ ?oNhất? đến mức độ nào.Điều đó cũng đúng không chỉ với sự thống nhất lãnh thổ mà còn đúng với cả dân tộc và văn hóa. Tất nhiên nhân tố trung tâm của ?omột Trung Quốc? là dân tộc Hán (70%), nhưng khoảng 50 dân tộc thiểu số cũng bị Hán hóa, và dung hợp thành ?ongười Trung Quốc?. Dù từng bị người tộc Mông Cổ (thời Nguyên) và người tộc Mãn Châu (thời Thanh) xâm chiếm nhưng ngược lại các nền văn hóa đó lại bị văn hóa Hán chinh phục, trở thành ?omột văn hóa Trung Quốc?. 30 triệu người Trung Quốc rải rác trên thế giới (Hoa Kiều) cũng đều đoàn kết dưới một giá trị quan duy nhất là người Trung Quốc, là bằng chứng vững vàng cho ý thức ?omột Trung Quốc?. Tinh thần ?omột? đó gắn kết lãnh thổ, dân tộc, văn hóa làm một và chính là động lực cơ bản đưa Trung Quốc trở thành quốc gia mạnh nhất thế giới trong tương lai.?oNhất? còn có ý nghĩa là số 1. Niềm tự hào của người Trung Quốc tiêu biểu cho tư tưởng Trung Hoa đó là dân tộc Trung Quốc, văn hóa Trung Quốc? cái gì cũng số một thế giới. Niềm tự hào đó dù có bị các thế lực mạnh hơn sỉ nhục nhưng vẫn không hề thay đổi. Thực tế, TQ từ nửa sau thế kỷ 19 đã bị đối xử thế nào thì ai cũng rõ. Napoleon, người đã nhìn thấu sức mạnh tiềm ẩn của Trung Quốc đã nói thế này ?oKhông được đánh thức con sư tử (TQ) đang ngủ?. Nhưng Hegel thì ?oTrung Quốc chỉ có không gian mà không có thời gian. Chiếm hữu một lục địa khổng lồ mà hàng ngàn năm qua không hề thay đổi. Ngoại trừ sự tự do của nhà cầm quyền thì về mặt không có tự do thì đây là một quốc gia có sự bình đẳng tuyệt đối?. Marx: ?oTrung Quốc là nước đình trệ và không hoạt động. Chỉ có nhà cầm quyền thay đổi, còn tầng lớp dưới hàng nghìn năm nay không thay đổi?. F. Engels: ?oDân tộc quá an dật, không có ý thức thử thác vì sứ mệnh phương Đông!? M. Weber: ?oNgười Trung Quốc hèn nhát, đần độn. Không có cả tình đồng cảm và tinh thần danh dự!? Những suy nghĩ phiến diện (?) đó có thể là bởi chỉ nhìn từ bên ngoài việc TQ bị các thế lực đế quốc chủ nghĩa chiếm đóng mà thôi. Tưởng chừng sụp đổ vì đại CMVH, rồi Liên Xô sụp đổ, nhưng không, giờ đây TQ đã bắt đầu nhằm tới mục tiêu trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới. Điều đó chẳng phải đã chứng tỏ tư tưởng số một, tiềm lực mạnh mẽ của người TQ hay sao? Dẫu Mỹ có xây dựng thành công NMD thì trong tương lai TQ vẫn là mối đe dọa quân sự lớn nhất.?oNhất? còn có ý nghĩa là ?omột mình?. Đấy lại là một đặc trưng của người TQ, biểu thị sự coi trọng bản thân một cách triệt để. Trong lịch sử, người dân nếm trải bao đắng cay của các cuộc chiến tranh, đã nảy sinh tâm niệm rằng chỉ có thể tin tưởng vào bản thân, gia đình và huyết tộc mà thôi. Còn người ngoài thì không thèm quan tâm. Họ tự phòng thủ bằng chủ nghĩa cá nhân trung tâm triệt để, dẫn đến chỉ coi trọng lợi ích của bản thân mà thôi. (?oTrung thành? Đấy là việc của các vị quan lại? Ai làm vua cũng chẳng cần quan tâm. Tôi sống sung túc là đủ??)1,3 tỉ người TQ và hàng chục triệu Hoa Kiều cùng đứng chung dưới lá cờ ?omột TQ? nhưng họ chỉ thể hiện quan tâm đến sự bình yên và vinh hoa của bản thân, là một dân tộc vô cùng vị lợi.?oMột nước TQ?, ?oVăn hóa số một?, ?oChỉ bảo vệ cá nhân mình??Tóm lại có thể lấy chữ ?oNhất? để biểu thị ý thức và giá trị quan của người TQ.

Chia sẻ trang này