1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hội những người li dị (dang dở,đang cô đơn )

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi unlucky_fate, 05/08/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Ui A ơi, đừng nói E thế!
    E vẫn thường nói hôn nhân giống như toilet...Ng ở trong muốn ra, kẻ ở ngoài muốn vào, vào rồi lại fải ra, ra rồi lại fải vào...
    Hic, trước sau gì E cũng fải nhảy vào thôi, nhưng bây giờ thì vẫn còn "nhịn" được nên tranh thủ đi kiếm cái toilet nào xịn xịn rùi nhảy vào vẫn chưa muộn mà A.
    hoho, nhân đây...E kể A nghe câu chuyện cười nhé!
    nhưng chờ một chút, Sếp E đang ở đây
  2. anti_love1980

    anti_love1980 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/01/2003
    Bài viết:
    630
    Đã được thích:
    0
    Sao bi quan vậy girlcodien? Hôm qua anti đọc đâu đó có một câu nói là "Hôn nhân không phải nấm mồ chôn tình yêu mà hôn nhân làm cho tình yêu ấy bước sang trang mới".
    Dù gì những người chưa có gia đình mà bàn về hôn nhân và gia đình ở HPGD thì kể hơi "múa rìu qua mắt thợ"
  3. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    hihi, múa rìu wa mắt thợ hay k, E chịu, E k biết
    chẳng wa là E nói lên những điều E suy nghĩ, ai thấy hợp thì nghe, k hợp thì cũng ráng nghe thui mà...
    Nói vậy thôi, chứ E có fải là ng trong cuộc đâu mà hiểu sâu sắc được fải k chị?
  4. Duonganh

    Duonganh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    0
    Nick_lamhn: Thôi tha cho girlcodien đi, em nên nhìn vào mặt phải và đa số chứ, tưởng em xây miếu cô, khéo xây xong miếu cô lại có vài thằng dở hơi đến đòi chăm nom, cúng viếng, mà không có thằng nào thì anh sẽ đến hương, hoa, quét dọn cho miếu cô đỡ hiu quạnh
    Lúc đó em đập cái miếu đi là vừa, em biết nhân vật chị Đào trong tác phẩm Mùa Lạc của Nguyễn Khải không. Chị Đào (quá lứa lỡ thì) cũng có suy nghĩ xây miếu cô như em đấy. Nhưng lại may mắn gặp phải anh đội trưởng sản xuất vừa đẹp trai vừa tài giỏi. Tầm như Đào chỉ có thể gặp đâu gắp đấy thôi, không có sự lựa chọn nhiều, ai ngờ chị lại gắp được miếng ngon...
    Bọn bạn gái anh 4, 5 đứa, năm ngoái bị Kim Lâu chiếu ko cưới được gặp anh than thân trách phận, mặt méo mó, thân vẹo vọ. Anh phải an ủi thôi năm nay cố gắng mà úp sọt lấy 1 thằng. Thế mà đầu năm nay thấy cưới ầm ầm.
    Hôm đi ăn cưới 1 đứa ở XĐ, anh hỏi: sao Bà lừa giỏi thế. Nó bảo: tôi mà phải đi lừa, có người ta đến lừa tôi thì có, tôi đi lấy chồng ối thằng nuốt nước bọt ừng ựng nhìn theo mà tiếc. Em thấy không: đàn bà chết đến đít vẫn còn kiêu.
    Cái hội này suốt ngày than vãn nghe chừng buồn quá.
    Thôi kể 1 câu chuyện vui cho mọi người nhé:
    Chuyện kể về 1001 cách chọn vợ của đàn ông:
    Năm 1993 đi học TA hệ B và C, ng/ta xếp tôi vào học lớp của nguời lớn. Ở trong lớp học có 1 anh hơn tôi khoảng 8t, nhà ở đg Quan Nhân anh ta học giỏi và có vẻ rất khá giả. Anh ta thường rủ mọi người trong lớp ( chủ yếu là thanh niên nam nữ ) đi ăn uống hoặc karaoke. Tất nhiên mọi người hưởng ứng nhiệt liệt vì anh ta bao giờ cũng là chủ chi. Trong lớp có chị Ngọc người Yên Bái hiền lành và khá xinh xắn ở nhà bà Bác gần nhà tôi. Trong tất cả các cuộc vui chị ấy đều không tham gia. Đến cuối khoá sau khi thi lấy bằng thì đùng một cái không biết anh kia cưa cẩm, tìm hiểu ở ngoài thế nào mà báo tin với lớp sẽ lấy vợ mà là lấy chị Ngọc. Cái tin ấy làm mấy cô trong lớp luyến tiếc ra mặt. Sau này 2 người sống rất hạnh phúc.
    Về sau tôi mới biết anh ta đi học ngoại ngữ là phụ, mục đích chính là đi tìm vợ, mà cái cách tìm vợ của anh ta cũng thật đặc biệt ( kiểu như: trai khôn chọn vợ giữa phố đông )
    Tôi không dám tin chắc hạnh phúc là do số phận nhưng tôi tin chắc 1 điều hạnh phúc phần lớn do con người tạo nên.
  5. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    hihi, thì E đã nói với A rồi mà...sớm hay muộn thì cũng fải lập gđình mừ... chỉ có điều sớm hay muộn thôi...
    Và xây miếu cô như A thì E sợ lắm, khéo E xây miếu cô lại có ng xây miếu ông bên cạnh...sợ nhất là sau này sẽ có một lô xích xông chú tiểu xung quanh thì mệt lắm!!!!
    Còn về chuyện chị Đào... E được học rùi...nhưng A à, lấy chồng và lập gđình là cho chính mình chứ có fải cho thiên hạ đâu...vì thế E chẳng qtâm thiên hạ nghĩ gì, đánh gía ra sao...Mệt
  6. Duonganh

    Duonganh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    0
    Chúc em tìm được cái 1 WC thơm tho và sạch sẽ, ngồi trong đó khéo sướng quá chẳng muốn ra nữa
  7. bauerin

    bauerin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/10/2004
    Bài viết:
    1.035
    Đã được thích:
    1
    Các bác đã từng li dị cho em hỏi một câu (em xin lỗi trước vì đụng vào quá khứ của các bác):
    Có ai đã từng bị đối phương níu kéo không chịu ly hôn để làm cho các bác thấy day dứt, dằn vặt (đối phương ko còn chút tình cảm nào nhưng cứ níu kéo, trêu ngươi í ạ).
    Lúc đó thì các bác xử lý thế nào ạ ! Phớt lờ, trêu ngươi lại, nhẫn nhục chịu...hay gì đó khác. Em cảm ơn nhiều ạ !
  8. hoangbquang

    hoangbquang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    1
    Đọc bài này xong đến chít cười.....Không bít mọi người đã xem chưa nhưng tui vẫn post lên đây để những ai chưa xem thì hãy xem và.........mỉm cười ngẫm ngợi nha
    NHÂN TRƯỜNG HỢP CHỊ THỎ BÔNG
    Bạn tôi, vợ về quê thăm mẹ. Anh ở nhà, vào đúng ngày chủ nhật, thì buồn. Alô cho một người bạn, và cả hai đi mát-xa.
    Cô gái làm mát-xa cho anh rất xinh, mặt tỉnh bơ, vừa làm vừa kể chuyện cười. Cô kể chuyện chị thỏ bông đi lạc.
    "Chị thỏ bông có chồng là anh thỏ bông. Một hôm chị thỏ bông đi vào rừng tìm cà rốt. Lúc quay trở ra thì bị lạc. Chị đi một đoạn thì gặp anh thỏ trắng. Chị hỏi, đường về nhà tôi là đường nào. Anh thỏ trắng bảo, "muốn biết thì ở lại đây đêm nay". Chị thỏ bông đành ở lại.
    Ngày hôm sau, chị đi tiếp, mãi vẫn không thấy đường. Chị nhìn thấy anh thỏ nâu. Chị hỏi, đường về nhà tôi là đường nào. Anh thỏ nâu nói, "muốn biết thì ở lại đây đêm nay". Chị thỏ bông cắn răng ở lại đấy một đêm.
    Hôm sau nữa, chị đi tiếp. Vẫn lạc đường. Lần này thì gặp anh thỏ đen. Chị đến hỏi, đường về nhà tôi là đường nào. Anh thỏ đen cũng nói, "muốn biết thì ở lại đây đêm nay". Chị thỏ đen tặc lưỡi ở lại.
    Sáng hôm sau, chị tỉnh dậy, và lên đường. Ði được một đoạn thì thấy nhà, với anh thỏ bông đang đánh răng trước cửa. Chị về nhà được hai hôm thì biết mình có mang."
    Cô mát-xa đố: "Em đố anh, con của chị thỏ bông sẽ có màu gì?"
    Bạn tôi đoán, cà phê sữa bông, khoang đen bông..., mãi cũng sai, đành hỏi cô.
    Cô bảo: "Muốn biết thì ở lại đây đêm nay".
    Ðương nhiên là bạn tôi không phải thỏ bông nên không ở lại. Chỉ cười khà khà, tí sau rút ví ra, cho tiền boa, và về kể tôi nghe, tấm tắc khen mãi cô gái mát-xa tinh ranh làm anh buồn cười - cái việc mà cả mấy năm nay vợ anh không làm được.
    Thưa chị em phụ nữ,
    Không làm chồng cười được là một cái tội rất to. Nó khiến cho chồng các chị phải đi tìm nụ cười ở những nơi khác. Và đó là một cái quyền của đàn ông.
    Cái này không phải là mình tôi nghĩ ra và phát ngôn. Mà điều này, báo (dành cho phụ nữ) nào cũng có nói. "Khi anh ấy có người khác, bạn hãy xem lại mình." Nghe như một châm ngôn.
    Bởi vì các chị không biết kể chuyện chị thỏ bông, cho nên các anh phải đi nghe người khác kể lại câu chuyện ấy.
    Bởi vì các chị không biết mát-xa, cho nên các chị không thể cấm các anh đi mát-xa.
    Bởi vì các chị không biết quá nhiều thứ nên các anh phải đi lấy kiến thức từ nơi khác.
    Bởi vì các chị biết quá nhiều thứ nên các anh sẽ đi phổ biến kiến thức cho nơi khác.
    Bởi vì các chị quá hiền,
    Bởi vì các chị quá dữ,
    Bởi vì các chị quá ngăn nắp,
    Bởi vì các chị quá bừa bộn...
    Kiểu gì, như báo đã nói, cũng là lỗi của các chị thôi.
    Và báo (có lẽ đã ăn hối lộ của đàn ông) mà đề cao quá sức cái công dung ngôn hạnh, gần như đặt hẳn các chị lên bàn thờ, khiến các chị không leo xuống được để đấu tranh bình đẳng với đàn ông, cho nên các chị đành ở đó mà vui vầy với bếp núc cùng con cái.
    Trong khi đó,
    Thưa các chị,
    Một món quà nhân ngày phụ nữ mà tôi muốn tặng cho các chị, dù mở ra các chị có thể nhăn mặt, thấy vô đạo đức, gói lại không nhận, là phần phân tích sau vụ việc chị thỏ bông vừa qua để các chị biết thực lực các chị đến đâu:
    1. Các chị dễ rơi vào tình huống "chị thỏ bông" hơn các anh
    Có lẽ, chẳng ai nói cho chồng các chị biết rằng: phụ nữ có khả năng sa ngã hơn đàn ông rất nhiều. Lại không phải kiểu sa ngã ăn-bánh-trả-tiền-một-lần-rồi-quên như đàn ông, mà đây là sa ngã tinh thần, thương thương nhớ nhớ mà chồng các chị có biết thì chỉ có nát tim gan. Không báo nào răn đe người đàn ông rằng nếu anh cứ để bụng bia đi lại nghênh ngang trong nhà mà quăng quật vợ, thì vợ anh, tuy cúi mặt hiền thục nấu ăn trong bếp cho anh đó, nhưng tâm trí là hướng về người khác rồi; như một nơi an ủi, như một chốn yêu thương; chỉ rất may cho anh, rằng chị đã ở cái thế "bàn thờ" của phụ nữ Á đông, nên ít khi để cho mọi việc đến nơi đến chốn, chứ còn không thì...
    2. Luôn có những người khác mà chị không biết
    Chị thỏ bông chỉ cần đi ra đường cũng đã thấy muôn sắc thỏ đón chào mình. Anh thỏ bông có thể thấy vợ là nhàm, nhưng những anh thỏ khác thì không thế.
    Các chị cũng thế, để ra một ngày nhìn quanh mình đi, rồi các chị sẽ thấy, nếu các chị bật đèn xanh, sẽ có vài người đàn ông mong được các chị cười với họ một cái, hay ăn một bữa cơm của các chị nấu, hay được các chị xoa đầu.
    Lâu nay các chị vẫn được giáo dục trở thành một bông hồng duy nhất cho một người duy nhất. Ðó hình như là chiến lược của cánh đàn ông. Ðàn ông không nói với các chị rằng, nếu càng nhiều người ngắm, thì họ càng quý bông hồng của mình. Không đời nào họ nói như thế. Họ chỉ muốn an toàn, nên cố hướng dẫn các chị nở mãi một cách, tỏa hương mãi một loại; loại nào, cách nào công dung ngôn hạnh tiết liệt nhất. Thế rồi sau đó, khi đã đúc được chị thành bông hoa nhựa rồi, họ lại chỉ muốn tìm đến những bông hoa dại biết kể chuyện thỏ bông.
    Thường bao giờ họ cũng bắt các chị lựa chọn: hoặc là hoa dại và không có anh ấy, hoặc là thành hoa nhựa và có anh ấy; các chị sẽ chọn ngay con đường hoa nhựa.
    Các chị không biết, rằng nếu các chị cứng đầu làm hoa dại, thì các chị sẽ không mất gì cả, mà còn kích thích người ta giữ các chị lại hơn.
    Gia đình còn hay mất là do đạo đức các chị.
    Chị thỏ bông có cái khả năng đi ba đêm về mà anh thỏ bông vẫn không biết, và trên đường có rất nhiều anh thỏ đen, nâu, trắng sẵn sàng rủ chị phiêu lưu. Cái gia đình thỏ bông thật ra còn hay mất là do chị, do đạo đức của chị đến đâu. Chị thỏ bông hoàn toàn có thể tạo ra những vụ việc đi lạc lần nữa để phiêu lưu mà chẳng mất gì. Nhưng trời phú cho chị thỏ bông (cũng như cho các chị em phụ nữ) cái khả năng nghĩ về đạo đức rất mạnh, cho nên anh thỏ bông mới còn vợ cùng nhai cà rốt với mình.
    Tóm lại:
    Sau vụ việc chị thỏ bông này, hẳn các anh đã thấy mình cũng cần cảnh giác mà giữ vợ?
    Bởi vì con đường hư hỏng của phụ nữ không cần mất công như các anh đâu. Theo một thống kê mật, những lời đề nghị của phụ nữ được chấp nhận tới 8/10, trong khi đàn ông chỉ có 1.5/10 mà thôi.
    Bình đẳng với phụ nữ là cho họ biết vũ khí mà họ có, và để họ tùy nghi sử dụng sau khi đã cân nhắc được mất.
    Hôm nay, nhân vụ chị thỏ bông, tôi lấy lại chút bình đẳng cho các chị. Còn bây giờ, tôi phải đi. Có người đang đợi tôi để hỏi: muốn làm hoa dại hay hoa nhựa.
    Tôi nghĩ kỹ rồi. Tôi chỉ hung hăng thế thôi. Ðể không mất anh ấy, tôi sẽ làm hoa nhựa.
    10.2002
    Thảo Hảo
  9. girlcodien

    girlcodien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ E là đứa trống rỗng, hihi, mà fải nói là rỗng tuếch, vì thế nên mọi ng dễ tâm sự, dễ tìm sự sẻ chia ở nơi mình, vì vậy E được nghe khá nhiều tâm sự của các A các chị đã lập gđình.
    Chông chênh. Đó chính là cảm giác của E lúc này, chẳng biết nữa, chỉ thấy sợ với mọi thứ xung quanh, muốn giấu mình vào trong vỏ ốc thế thôi!
    Đôi khi E trẻ con, rỗi hơi, ngồi nghĩ xem trong HN này đêm nay có bao nhiêu ng chồng bị fản bội, có bao nhiêu ng vợ bất hạnh, và có bao nhiêu ng khổ đau vì thương yêu k trọn vẹn?Nói thế thôi, nhưng nếu có một điều ước, E ước rằng những đứa trẻ sẽ có một mái ấm gđình theo đúng nghĩa của nó! E chỉ thương những đứa trẻ, có biết bao nhiêu đứa trẻ fải sống trong cái hp giả tạo của một gđình êm ấm, có biết bao nhiêu đứa trẻ sống thiếu ba, thiếu mẹ, có ba có mẹ mà như k?
    Ôi thôi, E khờ khạo ngốc nghếch, đang viết gì thế nhỉ?Dở hơi thật!
  10. bienmenhmong

    bienmenhmong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2005
    Bài viết:
    197
    Đã được thích:
    0
    Khéo chị cũng dở hơi giống em. Chị cũng có cảm giác chông chênh, cũng có cảm giác muốn giấu mình vào vỏ ốc. Ra đường cũng lẩn thẩn tự hỏi những đôi đang vui vẻ rạng rỡ kia liệu có bền, những người đàn ông đạo mạo kia có thực lòng với vợ, có đầy đủ trách nhiệm với con, các chị phụ nữ đang ăn diện hay tất tả kia mấy người thực sự có hạnh phúc trong tay?Và những lúc buồn nhất chị cũng vẫn ước như em.
    Chị cũng bị chê là cổ hủ,lạc hậu (có thể dùng mỹ từ là cổ điển) vì cach sống cách yêu của mình.
    Thế thì bắt tay em 1 cái nhé
    Dù muộn xin gửi đến em và tất cả các bạn tham gia box này những lờ chúc tốt đẹp nhất cho năm mới vừa sang.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này