1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

^^Hội những người yêu thơ nào^^

Chủ đề trong 'Nam Định' bởi liu_tiu, 07/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Cái này tớ post rồi, giờ lôi ra post lại.
    Xưa lắm rồi, chắc không bị đụng hàng:
    Đừng tin cổ tích
    Cổ tích ấy mà đừng tin em nhé
    Lọ Lem bây giờ không còn khổ nữa đâu
    Lọ Lem xưa có còn đến mai sau?
    Ba điều ước có còn thành sự thật?
    Giữa đời thường lo toan tất bật
    Còn ai tin ba hạt dẻ đâu em
    Thôi, lúc buồn mình cứ thử ước xem
    Biết đâu gió ngày xưa đang thổi.
    Ánh mắt em đừng làm tôi bối rối
    Cô nhóc ơi, đừng hỏi tại vì sao?
    Tôi làm sao biết được lúc nào
    Lọ Lem khóc rồi lại cười ngay đó.
    Mắt Đen ơi, mong sao em còn nhớ
    Chuyện cổ tích đời không có hậu lắm đâu
    Nhưng ngày sau còn dài lắm, còn lâu
    Hãy cứ chờ, nhưng đừng tin em nhé.
  2. donguyen1983

    donguyen1983 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    NÚI ĐÔI
    Bảy năm về trước em mười bảy
    Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
    Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
    Bữa thì anh tới bữa em sang.
    Lối ta đi giữa hai sườn núi
    Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
    Em vẫn đùa anh sao khéo thế
    Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.
    Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
    Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
    Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
    Ai ngờ từ đó mất tin nhau.
    Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
    Chiến đấu quên mình năm lại năm
    Mỗi bận dân công về lại hỏi
    Ai người Xuân Dục Núi Đôi chăng.
    Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
    Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
    Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
    Sương trắng người đi lại nhớ người.
    Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
    Trung du làng nước vẫn chờ trông
    Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
    Em vẫn đi về những bến sông.
    Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
    Lệnh trên ngừng bắn anh về xuôi
    Hành quân qua tắt đường sang huyện
    Anh nhớ thăm nhà thăm Núi Đôi.
    Mới đến đầu ao tin sét đánh
    Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
    Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
    Em sống trung thành chết thuỷ chung.
    Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
    Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
    Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
    Núi vẫn Đôi mà anh mất em.
    Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
    Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
    Mấy năm cô ấy làm du kích
    Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng.
    Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
    Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
    Sân biến thành ao nhà đổ chái
    Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay.
    Cha mẹ dìu nhau về tận đất
    Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
    Nứa gianh nửa mái lều che tạm
    Sương trắng khuấy dần chuyện xót đau.
    Anh nghe có tiếng người qua chợ
    Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
    Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
    Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu.
    Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
    Oán thù còn đó anh còn đây
    Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
    Đã chết vì dân giữa đất này?
    Ai viết tên em thành liệt sĩ
    Bên những hàng bia trắng giữa đồng
    Nhớ nhau anh gọi em, đồng chí
    Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.
    Anh đi bộ đội sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
    (Vũ Cao)
    Một người con ưu tú của Nam Định, tác giả bài thơ Núi Đôi nổi tiếng này mới đi xa, post bài thơ này lên để mọi người đọc như một lời tưởng nhớ. Để "người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây... "!
    Được donguyen1983 sửa chữa / chuyển vào 08:57 ngày 06/12/2007
  3. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Mùa hè rớt ​
    Olga Fjodorovna Berggholz
    Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ
    Cái nắng êm ru - Mặt trời không chói
    Mùa hè rớt, cho những người yếu đuối
    Cứ ngỡ ngàng như lại bắt đầu xuân...
    Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
    Khe khẽ như không, dịu dàng phơ phất
    Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
    Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu.
    Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
    Tất cả thẫm trên cánh đồng lặng sẫm
    Hạnh phúc- ít hơn khoé nhìn say đắm,
    Ghen tuông - dù chua xót cũng thưa hơn!
    Ôi cái mùa độ lượng rất thân thương
    Ta tiếp nhận vì người sâu sắc quá
    Nhưng ta nhớ. Trời ơi, ta vẫn nhớ
    Tình yêu đâu? Rừng lặng, bóng sao im...
    Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
    Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt!
    Nhưng chỉ mãi đến bây giờ ta mới biết:
    Yêu thương. Giận hờn. Tha thứ. Chia ly...
  4. i_dream_sleeping

    i_dream_sleeping Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2006
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Đông về
    Có đôi khi em hỏi anh rằng
    Mùa đông về anh thấy lạnh hay không?
    Bao giờ cũng vậy anh sẽ đáp
    Lạnh giá sao bằng ngày xa em.
    Khi có em và vòng tay ấm áp
    Anh sẽ thương cho mùa đông kia
    Giữa đêm cô đơn ca bản tình buồn
    Và giọt nước mắt lạnh tuôn dài trên má.

    Em của anh mong manh và đa cảm
    Nhìn cánh đồng quê trơ cuống rạ
    Hay cành cây khẳng khiu dưới mưa phùn
    Cũng nao lòng thổn thức với sương đêm.
    Anh không quá nhạy cảm như em
    Nhưng cũng vẫn mong chờ đông đến
    Trong mưa phùn giá rét nàng Bân
    Em ấm áp trong vòng tay anh che chở!
    -ppp-

  5. donguyen1983

    donguyen1983 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    Hoài niệm
    Anh tưởng xa rồi sẽ quên
    Ngày tháng cũ không là kỷ niệm
    Và ta cũng chưa một lần hẹn ước
    Đâu có gì mà phải nhớ đến nhau
    Anh có gì ràng buộc đến em đâu
    Quên tưởng dễ vậy mà sao khó quá
    Em có biết rằng bây giờ anh đang nhớ
    Chẳng thể làm gì khi thiếu vắng em...!
  6. sentrang55

    sentrang55 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2008
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0

    Vẫn biết anh là một ga không lớn.
    Chẳng thể nào cầm dừng được em lâu.
    Sao vẫn khổ khi tàu chuyển bánh.
    Sao vẫn đau khi nghĩ đến ga sau.
  7. thongoc7

    thongoc7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    3.985
    Đã được thích:
    0
    Em góp bài thơ nhá:
    Hương bưởi......
    Lọt qua khe cửa sổ
    Em....nhớ đến anh
    Nhớ ngày xưa vụng về e ngại
    Nhớ cánh hoa anh trao em ngày ấy
    Nhớ vòng ta ấm áp hôm nào
    Và.....Em chợt buồn
    Xa anh rồi, mới thấy yêu anh hơn
    Một lời nói vụng về không dám trao
    Để giờ đây anh nơi nao ai biết?
    Chỉ biết rằng em vẫn nơi đây
    Bên bờ hồ với cánh bưởi hoa trong tay
    Vẫn mơ về một nơi xa ấy,
    Với nụ hôn ngọt ngào bờ môi
    Thầm mong anh quay về bên em
    Để biết rằng ko có gì ngăn cản
    Tình yêu vĩnh hằng của đôi ta....
    P/s: các bác thông cảm em ứ biết làm thơ
  8. phamminhtri

    phamminhtri Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2007
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Lắm yêu thươg mà cũng thường đau khổ
    Ai bảo cứ trốn học đi chơi là hư hỏng
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
    Có một lần bỏ học đi đánh điện tử ở Hàng Thao
    Thầy bắt gặp chưa mắng câu nào tôi đã cãi
    Có hai cô bé đi qua thấy tôi cười rũ rượi
    Mất thăng bằng ngã bẹp cả rọ xe
  9. sentrang55

    sentrang55 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2008
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Xa nhau rồi có buồn lắm không anh?
    Thu đã tàn cho mùa đông lại tới
    Em quay lưng mà lòng thì bối rối
    Rồi chạnh lòng em chẳng hiểu tại sao
    Đông về rồi không còn nắng trên cao
    Ta đã xa nhau hai mùa lá rụng
    Em không hiểu mình sai hay đúng
    Chỉ biết rằng vẫn khắc khoải trước mùa đông
    Xa nhau rồi anh còn nhớ em không
    Có trăn trở khi heo may lại tới
    Em bảo rằng mùa đông thay áo mới
    Nghe xanh xao đến cả một góc trời
    Đông lại về em lại nhớ chơi vơi
    Tìm chút bình yên trong chiều tím biếc
    Ray rứt hoài một nỗi niềm nuối tiếc
    Anh có nghe lời tâm swj trwớc mùa đông...
    Nguyễn Thị Việt Hằng
  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Đồng chí nài cứ xuyên tạc, mất cả ý nghĩa của bài thơ hay như xế
    QUÊ HƯƠNG
    Giang Nam
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
    "Ai bảo chăn trâu là khổ ?"
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
    Nhớ những ngày trốn học
    Đuổi **** cầu ao
    Mẹ bắt được...
    Chưa đánh roi nào đã khóc
    Có cô bé nhà bên
    Nhìn tôi cười khúc khích...
    Cách mạng bùng lên
    Rồi kháng chiến trường kỳ
    Quê tôi đầy bóng giặc
    Từ biệt mẹ tôi đi
    Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
    Cũng vào du kích
    Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
    Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
    Giữa cuộc hành quân không nói được
    một lời...
    Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại
    Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi
    Hòa bình tôi trở về đây
    Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
    Lại gặp em
    Thẹn thùng nép sau cánh cửa
    Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
    - Chuyện chồng con... (khó nói lắm anh ơi)!
    Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn, ngậm ngùi
    Em để yên trong tay tôi nóng bỏng
    Hôm nay nhận được tin em
    Không tin được dù đó là sự thật:
    Giặc bắn em rồi quăng mất xác
    Chỉ vì em là du kích em ơi!
    Đau xé lòng anh chết nửa con người!
    Xưa yêu quê hương vì có chim, có ****
    Có những ngày trốn học bị đòn roi
    Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
    Có một phần xương thịt của em tôi.
    1960 ​

Chia sẻ trang này