1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hội Ốc

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi Linhlovely, 10/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vlc

    vlc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2004
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Hô..hô...Ban biên tập báo Con Ốc đã bị treo nick vì lý do: Tuyên truyền văn hoá phẩm...."không lành mạnh" !!!
    ==> Nhưng cũng may là bị treo đến ngày 13/2 nếu không thì...he..he...

    Được vlc sửa chữa / chuyển vào 20:59 ngày 15/01/2005
  2. vlc

    vlc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2004
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Hô..hô...Ban biên tập báo Con Ốc đã bị treo nick vì lý do: Tuyên truyền văn hoá phẩm...."không lành mạnh" !!!
    ==> Nhưng cũng may là bị treo đến ngày 13/2 nếu không thì...he..he...

    Được vlc sửa chữa / chuyển vào 20:59 ngày 15/01/2005
  3. Linhlovely

    Linhlovely Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/01/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Chếnh choáng... Nó bước vào nhà... Cái hơi men cay xè làm nó giàn giụa nước mắt mà không sao ngăn lại được... Người nó sặc sụa mùi rượu, cái mùi mà nó thường xuyên được ngửi thấy từ những người con trai, những người đàn ông bên cạnh nó... là Bố, là A trai, là bạn bè... & giờ đây là nó...
    Người nó cứ ngầy ngật... ngầy ngật... Choáng váng... Nó thấy mình trống rỗng lạ kì... Chưa bao giờ nó thấy mình như hôm nay...
    Mọi mỏi mệt tan biến đi đâu mất... Nước mắt đã cạn khô... Bờ môi cũng cảm thấy đau rát & khô nóng... Nó vắt kiệt những ngày qua để sống, để làm việc, để hưởng những gì nó xứng đáng được nhận để rồi nó nhận được cái gì??
    Là những đau khổ... những mất mát... những quị ngã... những nỗi đau mà sau này nó tưởng chừng 0 đứng dậy nổi! Nhưng có gì là ghê gớm đâu...
    Nó luôn biết được 1 điều rằng cuộc sống vốn vậy... Được & mất... Niềm vui & đau khổ... Hạnh fúc & bất hạnh... luôn song hành cùng nhau...
    Hãy cứ cho đi... dù 0 cần biết mình sẽ nhận lại cái gì... Cho để thấy mình còn sống có ý nghĩa... cho để nhận ra mình đang sống tích cực...
    Nó mệt mỏi... Nó có vẻ buông xuôi... Chẳng muốn cố... Chẳng muốn làm gì cả... Để làm gì?? Khi nó cố rồi mọi thứ lại trở về con số 0... lại trở thành dã tràng xe cát...
    Cái con người mâu thuẫn trong nó... Nó ghét thấy mình như vậy... Nó 0 muốn suy nghĩ, muốn sống đơn giản, vắt kiệt mình để sống, làm gì cũng hết mình... vậy mà... nó vẫn cứ fải suy nghĩ nhiều lắm...
    Chưa bao giờ nó thấy mình tỉnh táo như vậy... ừ, nó có say đâu... có thể chỉ là 1 chút tây tây như người ta thường nói... nhưng trong cái đau khổ... chỉ cần 1 chút thôi... cái hơi men ấy... cái tây tây chút chút thôi làm con người ta trở nên kì lạ...
    Nó vội vàng chui lên nhà. Lẩn tránh ánh mắt dò xét của Bố... câu hỏi của Mẹ... vẫn trả lời tỉnh bơ để Bố Mẹ yên tâm về dứa con gái ngoan của mình...
    Nó vật ra giường... chong mắt lên trần nhà... Những giọt nước mắt nóng hổi, mặn chắt lăn xối xả xuống má, xuống giường...
    Nó cứ mặc kệ... Khóc đi... Để thấy mình còn khóc được... để thấy mình còn tỉnh táo mà khóc & vứt đi những ý nghĩ dại dội & ngớ ngẩn...
    Sáng tỉnh dậy, nó tự cho mình nghỉ học... 0 vì gì cả... Mệt mỏi... Cảm thấy người đau nhức rã rời... Chắc tại do bữa rượu quá trớn hôm qua...
    Nó thấy mình mỏi mệt lắm... Giật mình. Nó nhìn lại mình trong gương... Đôi mắt sưng húp... Những chấm xuất huyết nhỏ dưới da li ti dưới đôi mắt ấy...
    Chết thật, Mẹ mà nhìn thấy thì biết ngay mình đã uống rượu. Hic... fải làm gì bây giờ... 0 làm sao che dấu nó được... Mình lại 0 quen nói dối...
    Dù sao, cũng fải cám ơn những người bạn... những anh em... những bạn bè đã ở bên cạnh mình trong cái giây fút ghê gớm ấy( ít nhất là đối với mình)
    Nếu 0 có những người đó, chắc mình đã quị ngã mà 0 tài nào đứng dậy nổi chứ đùng nói là đi tiếp... Hoá ra, mình vẫn chưa đủ bản lĩnh để đối mắt với cuộc sống...
    Đối diện với chính mình... Đừng ngẩng cao mặt nữa... Cần lắm... 1 bàn tay nâng đỡ cho cuộc sống của mình... Cần lắm... 1 người để sẻ chia & làm chỗ dựa... dù chỉ là 1 bờ vai để an ủi lúc mình cần khóc... 0 thể câm nín mãi được!!
    0 thể muốn khóc mà fải câm nín... 0 thể muốn oà to mà cứ rấm rứt mãi trong lòng... 0 thể muốn nói mà 0 biết sẻ chia... 0 thể... 0 thể...
  4. Linhlovely

    Linhlovely Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/01/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Chếnh choáng... Nó bước vào nhà... Cái hơi men cay xè làm nó giàn giụa nước mắt mà không sao ngăn lại được... Người nó sặc sụa mùi rượu, cái mùi mà nó thường xuyên được ngửi thấy từ những người con trai, những người đàn ông bên cạnh nó... là Bố, là A trai, là bạn bè... & giờ đây là nó...
    Người nó cứ ngầy ngật... ngầy ngật... Choáng váng... Nó thấy mình trống rỗng lạ kì... Chưa bao giờ nó thấy mình như hôm nay...
    Mọi mỏi mệt tan biến đi đâu mất... Nước mắt đã cạn khô... Bờ môi cũng cảm thấy đau rát & khô nóng... Nó vắt kiệt những ngày qua để sống, để làm việc, để hưởng những gì nó xứng đáng được nhận để rồi nó nhận được cái gì??
    Là những đau khổ... những mất mát... những quị ngã... những nỗi đau mà sau này nó tưởng chừng 0 đứng dậy nổi! Nhưng có gì là ghê gớm đâu...
    Nó luôn biết được 1 điều rằng cuộc sống vốn vậy... Được & mất... Niềm vui & đau khổ... Hạnh fúc & bất hạnh... luôn song hành cùng nhau...
    Hãy cứ cho đi... dù 0 cần biết mình sẽ nhận lại cái gì... Cho để thấy mình còn sống có ý nghĩa... cho để nhận ra mình đang sống tích cực...
    Nó mệt mỏi... Nó có vẻ buông xuôi... Chẳng muốn cố... Chẳng muốn làm gì cả... Để làm gì?? Khi nó cố rồi mọi thứ lại trở về con số 0... lại trở thành dã tràng xe cát...
    Cái con người mâu thuẫn trong nó... Nó ghét thấy mình như vậy... Nó 0 muốn suy nghĩ, muốn sống đơn giản, vắt kiệt mình để sống, làm gì cũng hết mình... vậy mà... nó vẫn cứ fải suy nghĩ nhiều lắm...
    Chưa bao giờ nó thấy mình tỉnh táo như vậy... ừ, nó có say đâu... có thể chỉ là 1 chút tây tây như người ta thường nói... nhưng trong cái đau khổ... chỉ cần 1 chút thôi... cái hơi men ấy... cái tây tây chút chút thôi làm con người ta trở nên kì lạ...
    Nó vội vàng chui lên nhà. Lẩn tránh ánh mắt dò xét của Bố... câu hỏi của Mẹ... vẫn trả lời tỉnh bơ để Bố Mẹ yên tâm về dứa con gái ngoan của mình...
    Nó vật ra giường... chong mắt lên trần nhà... Những giọt nước mắt nóng hổi, mặn chắt lăn xối xả xuống má, xuống giường...
    Nó cứ mặc kệ... Khóc đi... Để thấy mình còn khóc được... để thấy mình còn tỉnh táo mà khóc & vứt đi những ý nghĩ dại dội & ngớ ngẩn...
    Sáng tỉnh dậy, nó tự cho mình nghỉ học... 0 vì gì cả... Mệt mỏi... Cảm thấy người đau nhức rã rời... Chắc tại do bữa rượu quá trớn hôm qua...
    Nó thấy mình mỏi mệt lắm... Giật mình. Nó nhìn lại mình trong gương... Đôi mắt sưng húp... Những chấm xuất huyết nhỏ dưới da li ti dưới đôi mắt ấy...
    Chết thật, Mẹ mà nhìn thấy thì biết ngay mình đã uống rượu. Hic... fải làm gì bây giờ... 0 làm sao che dấu nó được... Mình lại 0 quen nói dối...
    Dù sao, cũng fải cám ơn những người bạn... những anh em... những bạn bè đã ở bên cạnh mình trong cái giây fút ghê gớm ấy( ít nhất là đối với mình)
    Nếu 0 có những người đó, chắc mình đã quị ngã mà 0 tài nào đứng dậy nổi chứ đùng nói là đi tiếp... Hoá ra, mình vẫn chưa đủ bản lĩnh để đối mắt với cuộc sống...
    Đối diện với chính mình... Đừng ngẩng cao mặt nữa... Cần lắm... 1 bàn tay nâng đỡ cho cuộc sống của mình... Cần lắm... 1 người để sẻ chia & làm chỗ dựa... dù chỉ là 1 bờ vai để an ủi lúc mình cần khóc... 0 thể câm nín mãi được!!
    0 thể muốn khóc mà fải câm nín... 0 thể muốn oà to mà cứ rấm rứt mãi trong lòng... 0 thể muốn nói mà 0 biết sẻ chia... 0 thể... 0 thể...
  5. 7

    7 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    1
    [kidding]Sao thế này ko biết, tại ăn ốc à bạn j ơi?[/kidding]
    Không, đừng thế á, trong những lúc down như thế mới cần phải ngẩng cao mặt, đừng gục xuống.
  6. 7

    7 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    1
    [kidding]Sao thế này ko biết, tại ăn ốc à bạn j ơi?[/kidding]
    Không, đừng thế á, trong những lúc down như thế mới cần phải ngẩng cao mặt, đừng gục xuống.
  7. Linhlovely

    Linhlovely Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/01/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống quay cuồng... Đã mấy ngày rồi lúc nào nó cũng sống trong sự fấp fỏng, suy nghĩ... Lúc nào cũng fải lo toan, trốn tránh...
    Mệt mỏi quá... Giá có fương cách gì để quên hết tất cả đi nhỉ... Tự nhiên trống rỗng & cảm thấy cuộc sống vô vị lạ kì... Còn gì buồn = cuộc sống cô đơn, thà làm mưa tan mãi trên đời...
  8. Linhlovely

    Linhlovely Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/01/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống quay cuồng... Đã mấy ngày rồi lúc nào nó cũng sống trong sự fấp fỏng, suy nghĩ... Lúc nào cũng fải lo toan, trốn tránh...
    Mệt mỏi quá... Giá có fương cách gì để quên hết tất cả đi nhỉ... Tự nhiên trống rỗng & cảm thấy cuộc sống vô vị lạ kì... Còn gì buồn = cuộc sống cô đơn, thà làm mưa tan mãi trên đời...
  9. Ngumo

    Ngumo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    10.072
    Đã được thích:
    12
    Linh ơi!Chấm nỗi buồn của em vào bát nwớc chấm có gừng, có tỏi và xả đi. Đùa chứ, bà con ơi, thèm ốc lắm rồi. Đi đeeeeeeeeeeê.Có gì thông báo khẩn đê.
  10. Ngumo

    Ngumo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    10.072
    Đã được thích:
    12
    Linh ơi!Chấm nỗi buồn của em vào bát nwớc chấm có gừng, có tỏi và xả đi. Đùa chứ, bà con ơi, thèm ốc lắm rồi. Đi đeeeeeeeeeeê.Có gì thông báo khẩn đê.

Chia sẻ trang này