1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

[HỒI ỨC] Lang thang đất Lào

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi tottochan81, 05/01/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    Lần đầu tiên đi 1 cái xe gọi là Local bus của Lào. Oài, một cái xe chỉ bé như chiếc xe lam và nó đi không khác gì xe bus VN nhà mình. Nghĩa là tí tí nó lại dừng đón trả khách. Khách muốn xuống thì bấm chuông. Cái chuông để tiếng kêu to điếc cả tai. Nhiều lúc đang lơ mơ ngủ mà giật cả mình vì nó reng reng reng kiểu như ai đó gí ngay chuông vào tai mình vậy. Nắng bắt đầu gắt dần, đổ những vệt dài trên con đường nhỏ. Xe băng qua các vùng núi non rồi lại băng qua các khu làng thấp thoáng những mái nhà gỗ nhỏ. Con đường từ Vang Viềng đi Viên Chăn có vẻ đã bớt cua hơn rất nhiều so với hai hôm trước. Bạn gái ngồi cạnh liên tục trò chuyện với người tài xế già đen đúa, (nhưng mà bằng tiếng Lào ạ). Chốc chốc cô lại móc điện thoại ra alô xì xồ. Tôi ngồi cạnh, có muốn hóng chuyện cũng chằng hiểu gì. Rồi trời tối dần. Đến khoảng 6h tối thì xe dừng lại ở một chỗ ven đường, lố nhố vài anh tuk tuk đứng sẵn chào khách thì tất cả hành khách xuống hết. Tôi còn chưa định hình xem đã tới nơi chưa và chỗ này là chỗ nào. Chỉ thấy xung quanh là phố xá không sầm uất lắm. Không thể hỏi được bác tài vì bác ấy không hiểu. Xuống hỏi anh tuk tuk mới biết chỗ mình đang đứng là bến xe Viên Chăn rồi. Đây là đường 13 và phải đi tầm 3km nữa mới vào tới trung tâm thành phố. Hỏi xong được thông tin này thì 1 xe tuk tuk đầy khách đã đi mất rồi. Vừa nãy họ mời chào mình 5.000K vào đến trung tâm thì không nghe vì còn bận hỏi han cho rõ. Giờ thì đi một xe khác 10.000K. Đấy là họ lấy rẻ đấy vì trên xe chỉ có mỗi mình mình là khách và 2 vợ chồng anh tuk tuk. Chắc đấy là chuyến cuối cùng và họ đang muốn chạy về nhà nghỉ ngơi vì trời đã tối.
  2. Toc_ngo

    Toc_ngo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Đầu năm ngoái mình cũng sang Vientian đấy, nóng kinh khủng, mặc áo sơ mi ma toát mồ hôi, lúc đấy mới vừa qua Tết thôi. đi về có 1mình thôi.
    Mà tớ nhớ Sim tico sms về VN free đấy, nhưng mà SMS tại Lào thì mất phí .:D
    chỉ đi mỗi Vientian nên ko có nhiều cảm xúc như bạn, đi 1 mình nên lang thang 1 lúc chán lại về ks nằm, ngày cuối cùng lại còn bị mất máy ảnh trên xe túc túc... thế là mất bao nhiêu là ảnh.
    Vẫn đợi bạn post tiếp....
  3. xiclo_ha_noi

    xiclo_ha_noi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Bao giờ có đk sẽ đi nhiều trên đất Lào hơn nữa, Lào với mình vẫn là mảnh đất lạ lạ thú vị, Tot kể tiếp đê đang hóng
  4. cakeo8x

    cakeo8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Gửi bạn Tot!
    Dịp tết âm 2010 này cá cũng có ý định đi Lào và Thái theo đường bộ.
    Hôm nào mời bạn Tốt cafe chia sẻ kinh nghiệm nhé.
    PM cho cá số đt của bạn Tốt.
    Thanks nhìu!
  5. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    Khi dùng dịch vụ chuyển vùng quốc tế (Roaming) thì không có chuyện rẻ hơn sim Lào đâu ạ vì mình cũng bị tính cước như 1 khách hàng của mạng đang được Roaming bên Lào, ngoài ra còn bị tính thêm nhiều khoản phụ thu khác.
    Nhất là khi nhận cuộc gọi, bị tính tiền đắt hơn cả thực hiện cuộc gọi nữa.
    Chú có thể tham khảo cách tính cước ở bài viết sau để hiểu rõ hơn:
    Khi đi ra nước ngoài, muốn roaming thì cần biết nguyên tắc tính cước (đều giống nhau) như sau:
    Cước gọi đi (từ nước bạn đang đến công tác gọi đi một nước khác hoặc gọi về VN) được tính theo công thức:
    Cước gọi đi = Cước cuộc gọi theo biểu giá cước của nhà mạng mà bạn đang được roaming (như một thuê bao của mạng đó đang thực hiện một ?ocuộc gọi đi quốc tế?) + Phụ thu của mạng mình đang dùng (VD ở đây là Viettel, theo một tỷ lệ % nào đó) + Phí khác (được quy định bởi cơ quan thẩm quyền nước bạn đang đến công tác).
    Cước nhận cuộc gọi (từ VN gọi đến máy bạn) được tính bằng cước định tuyến cuộc gọi (từ tổng đài ở VN đến tổng đài nước mà bạn đang đến công tác để thông qua tổng đài đó đến máy của bạn).
    Cước này được tính như là một ?ocuộc gọi đi quốc tế? từ máy bạn ở VN đến chính số máy bạn nhưng ở nước ngoài) + Cước cuộc gọi ở nước bạn đang đến công tác (tính cước ?ogọi nội mạng? từ một ?osố máy ảo? ở tổng đài nước đó đến máy bạn) + Phụ thu của mạng mình đang dùng (VD ở đây là Viettel, theo một tỷ lệ % nào đó) + Phí khác (được quy định bởi cơ quan thẩm quyền nước bạn đang đến công tác).
    Cước nhắn tin (gửi, nhận) và dịch vụ phụ (giá trị gia tăng, nghe nhạc, giải đáp thông tin?) đều tuân thủ cách tính giống như tính cước gọi/nhận cuộc gọi ĐT nhưng thường thì giá cước gửi/nhận tin nhắn thường rẻ hơn rất nhiều so với nghe/gọi điện thoại.
    Tổng cước = Cộng tất cả các khoản cước (nghe, gọi, nhắn tin, nhận tin?) và phụ thu.
    Không nhận cuộc gọi, chọn mạng để roaming
    Theo nguyên tắc trên, bạn hãy ghi nhớ rằng giá cước gọi từ nước đang được roaming về VN bao giờ cũng thấp hơn cước nghe điện thoại từ VN gọi đến máy bạn. Do đó, khi roaming, không nên nhận cuộc gọi. Nếu thấy đó là số máy cần liên lạc thì bạn hãy từ chối nhận cuộc gọi đến và sau đó gọi lại từ máy bạn thì sẽ rẻ hơn. Tốt nhất là nên sử dụng tin nhắn (phương án rẻ nhất).
    Như vậy, khi bạn đi nước ngoài, nếu muốn tối ưu khi quyết định roaming thì bạn cần tham khảo một số thông tin sau: nước bạn sẽ đến có bao nhiêu mạng roaming với nhà mạng của mình đang sử dụng, bằng cách lên website của nhà mạng đó. Từ đó, tìm đến biểu cước của từng nhà mạng để xem thử liệu có ?orẻ? hay không và cũng để chọn nhà mạng nào giá rẻ nhất. Tham khảo cước ?ogọi quốc tế? của nhà mạng mình và mức phí phụ thu họ công bố là bao nhiêu %.
    (Vietnamnet.vn)
  6. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    Lên xe tuk tuk, tôi hỏi thử lái xe xem anh có biết nhà nghỉ nào giá cả ổn ổn không thì đưa tôi đến đó. Anh nói luôn là có Sabaidee guest house cũng rẻ mà ở ngay trung tâm. Nhà nghỉ này cũng đã có khá nhiều người suggest nên tôi đồng ý luôn. Thế là anh đưa tôi đến một ngã tư rồi chỉ ngược lại phía sau 1 đoạn, bảo Sabaidee guesthouse ở đằng đó. Rồi anh và chiếc xe vội đi khỏi rất nhanh khi tôi vừa trả tiền, xuống xe còn chưa kịp xác định rõ chỗ tay anh vừa chỉ. Ngó trước ngó sau thấy trước mặt là sabaidee restaurant. Không lẽ nó ở trong này. Ở đây kinh doanh cả nhà hàng và nhà nghỉ chăng? Gặp 1 người trong đó hỏi hoá ra không phải. Họ chỉ sang chếch chếch phía bên kia đường.
    Sabaidee guesthouse đây rồi. Đẩy cánh cửa nhôm kính nhỏ bước vào thấy ngay quầy lễ tân. Một vài khách tây bụi đang trao đổi với cô bé đứng quầy. Tôi đọc thấy tờ giấy họ in chữ to ngay trên bàn: Single room: 50.000 K, Double room: 70.000 K. Cái giá đúng là rẻ như những gì người ta vẫn nói về nhà nghỉ này.
    Cô nhân viên đang tiếp 1 vị khách, thấy tôi khoác ba lô bước vào đoán ngay tôi muốn hỏi thuê phòng. Cô nói luôn hiện tất cả các phòng đã full hết. Haizzz, cũng phải thôi. Một địa chỉ giá rẻ, lại gần trung tâm như thế full cũng là điều dễ hiểu. Tôi nghĩ, để có thể ở được nhà nghỉ này chỉ có một cách là book từ trước đó rất lâu.
    Lại khoác ba lô bước ra ngoài. Đi tìm chỗ khác vậy. Bây giờ đã là gần 7h tối rồi. Bắt đầu thấy mệt và muốn ăn uống nghỉ ngơi rồi.
    Đi dọc theo vỉa hè một quãng khá xa, cách vài trăm mét lại có 1 nhà nghỉ. Vào hỏi, họ đều trả lời đã hết phòng. Không nghĩ tìm phòng trọ ở cái thành phố này lại khó khăn đến vậy.
    Đến 1 ngã ba gặp mấy anh tuk tuk, họ gạ gẫm tôi đi xe, họ sẽ đưa đến 1 chỗ cách khoảng tầm 1km với giá 70.000K/ ngày Còn tôi phải trả công cho họ 20.000K. Tôi lắc đầu.
    Họ hỏi tôi phải người VN không. Tôi nói đúng. Thế là họ chỉ ngay đôi vợ chồng là chủ quán ăn bên kia đường, bảo đó là người Việt và tôi cần giúp gì cứ hỏi 2 vợ chồng đó. Đang mỏi chân cộng thêm cái ba lô nặng quá, tôi sang luôn bên quán đó định bụng ngồi nghỉ một lát rồi tranh thủ hỏi chuyện xem họ có thông tin gì có thể giúp mình được không. Ngồi ở băng ghế bên bàn nước bày trên vỉa hè trước nhà, mấy ông lái xe tiếp tục gạ gẫm. Đôi vợ chồng thì bảo tôi cứ đi dọc dãy phố này thử hỏi xem. Có rất nhiều nhà.
    Thế là sau độ mươi phút nghỉ chân cho đỡ mỏi, tôi lại men theo những dãy phố nhỏ, gõ cửa từng ngôi nhà có đề biển guest house. Nhưng đáp lại sự kiên nhẫn và mệt mỏi của tôi lúc này chỉ là những cái lắc đầu và những câu trả lời với 1 từ nghe thấy ghét nhất trong đó là "full".
    Rồi nhìn thấy 1 biển chỉ dẫn tới 1 nhà nghỉ trong ngõ. Có khi chịu khó vào trong ngõ hỏi may ra còn. Nhưng rồi nhà trong ngõ cũng full nốt
    Thế rồi tôi cứ thế đi lang thang qua rất nhiều con phố. Đi mà chẳng biết mình đang đi trên đường gì, vì họ toàn ghi tiếng Lào không đọc được.
    Có 1 nhà cao tầng sạch đẹp, chủ là người Việt. Vừa hỏi giá thấy em gái quát 200.000K. Đắt quá, thôi lại đi tiếp. Chắc tôi chỉ có thể chấp nhận một phòng với giá tối đa là 100.000K.
    Được 1 đoạn vô tình tôi gặp 1 người đàn ông trung niên đang đi dạo trên phố. Ông ta thấy tôi vậy cũng đi cùng và hỏi giúp 1 số địa chỉ. Có 1 khách sạn nhỏ. Vào hỏi họ nói giá là 180.000K. Lại lắc đầu và đi ra.
    Đường phố Viêng chăn về đêm cũng đẹp đấy. Khá nhiều hàng quán bán hàng ăn đêm và khá nhiều cái để ngắm. Giá như lúc này không ở trong tình cảnh chưa tìm được phòng trọ như này thì tôi đã có 1 buổi dạo chơi ngắm thành phố về đêm rất thú vị đấy. Bây giờ thực sự tôi chưa có tâm trí để ngắm cảnh. Chỉ thấy rất mỏi chân, rất mệt và cái ba lô sau lưng rất nặng vì đi bộ và vác đồ khá lâu.
    Có lẽ tôi và bác kia đã đi bộ lang lang và hỏi lung tung phải đến gần 1 tiếng. Kết quả vẫn là: Full hoặc còn phòng thì quá đắt. Lúc này tôi đã có ý định thôi thì thuê bừa 1 phòng đắt cũng được cho xong.
    Loanh quanh thế nào mà bước chân lại quay về đúng chỗ ngã ba ban đầu, nơi có 2 vợ chồng người Việt và mấy anh tuk tuk. Họ nhìn thấy, hỏi han và ái ngại thay vì thấy tôi vẫn loay hoay với việc tìm kiếm.
    Cuối cùng, cô vợ bảo sẽ giúp tôi. Nói rồi cô dắt chiếc xe máy ra bảo tôi ngồi lên.
  7. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    Cô đi được một quãng rồi tôi mới rụt rè hỏi cô ơi giờ mình đi đâu. Cô bảo đến khu Thạt đăm (Tiếng Lào nghĩa là Tháp Đen). Chắc chắn khu đó có phòng.
    Đây chính là Thạt đăm:
    [​IMG]
    Đến chỗ này, cô hỏi mấy người trong quán (bên tay trái trong ảnh) xem cái nhà khách đó ở đâu và còn phòng không. Tôi chỉ nghe loáng thoáng thấy "Mi bo?" (Có không?). Rồi mấy người trong quán trả lời "Mi" (Có).
    [​IMG]
    Xong cô chỉ tay bảo tôi đi vào ngõ rồi quay xe về. Tôi đi được vài bước quay lại thấy cô phía sau. Chắc cô muốn ở lại đợi cho đến khi yên tâm hẳn là tôi đã thuê được phòng rồi mới về.
    Nhà nghỉ đó đây: (Ảnh chụp ngày hôm sau vì lúc đó trời đã tối)
    [​IMG]
    [​IMG]
    Phòng ốc cũng khá sạch sẽ và khang trang:
    [​IMG]
  8. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    Rất may chủ nhà là một phụ nữ trung niên người Việt nhưng phát âm tiếng Việt lơ lớ như người nói ngọng chắc tại quen dùng tiếng Lào rồi ít dùng tiếng Việt. Tôi hỏi giá cả phòng. Bác cho biết có 2 loại. Loại có nhà tắm dùng chung thì giá 60.000K còn phòng khép kín (nhà tắm bên trong) giá là 80.000K. Tôi cứ mặc cả bừa ko ngờ bác chấp nhận giảm giá phòng khép kín là 70.000K. Đến lúc này tôi thấy tìm được phòng như thế này là may lắm rồi. Giá cả không phải rẻ nhất nhưng mà cũng là rẻ so với thành phố này. Ở đây là trung tâm (đi bộ 10 phút ra đến Patuxay). Cũng bởi vì khu này đi hơi sâu vào trong ngõ nên ít người biết nên mới còn phòng thế. Một ưu điểm nữa là nó xa đường to nên khá yên tĩnh.
    Bắt đầu nhận phòng. Bác chủ bảo còn đúng 1 phòng duy nhất, là phòng số 13. Vì là số 13 nhiều người sợ xui nên họ không chọn. Thế nên phòng còn lại duy nhất đó mới là số 13. Còn đối với tôi lúc này có phòng là điều may mắn lắm rồi, bất kể nó là số gì gì đi nữa. Số 13 lúc này với tôi lại là con số rất may mắn bởi vì tôi đã tìm được phòng, và bởi vì tôi đã gặp được người tốt giúp đỡ đúng lúc nhất.
  9. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    Phòng tôi ở cuối dãy, tận góc trong cùng tầng 1. Vừa tới cửa bác chủ đã chỉ sang phòng bên cạnh, phòng số 12 bảo phòng này cũng có 1 bác người Việt đang ở. Vừa nói xong thì thấy một bác gái từ phòng đó bước ra. Chào hỏi nói chuyện một lúc, tôi mới biết bác là người Việt đã thoát ly từ năm 79. 30 năm qua gia đình bố mẹ bác đã Lào hoá rồi. Những năm gần đây, bác và gia đình riêng của mình đã định cư sang Pháp nhưng vẫn còn anh em họ hàng ở đất Lào này. Lần này bác từ Pháp về đây 1 thời gian để ăn cưới 1 người cháu và cũng kết hợp đi chơi. Bác ở trọ đây cũng được khá lâu và đến tận mùng 6 tới mới quay trở về Pháp. Hỏi bác sao bác ko ở nhà họ hàng thì bác thật thà kể: Tôi ở nhà mấy đứa em tính ra còn tốn hơn nhiều so với ra ngoài trọ thế này. Hàng ngày mua đồ ăn rồi các thứ linh tinh toàn bác bỏ tiền túi ra. Với cả mấy đứa cháu nó cứ hay bày bừa ra tôi toàn phải đi dọn, mệt. Thế là tôi nói dối là hay đi chơi giờ giấc thất thường nên ra ngoài ở cho đỡ ảnh hưởng gia đình.
    Nhìn bác mà tôi không nghĩ bác đã 73 tuổi. Một người đàn bà rất khoẻ mạnh. Nghe bác kể thì bác vẫn thường tham gia leo núi. Nhất là sau đó tôi còn thấy bác đi bộ dạo phố cùng tôi tối hôm ấy cứ thoăn thoắt chẳng tỏ ra mệt mỏi gì.
    Đúng là một người già thì rất cẩn thận và chu đáo. Khi tôi vào phòng, bác vào theo và còn hướng dẫn tôi đủ thứ. Buồn cười thật, bác cứ nghĩ mình không biết sử dụng cái quạt treo tường nên bảo tôi: Đây cái quạt này cô giật cái giây này 1 nấc thì nó là số bé nhất rồi giật giây kia là nó quay.
    Đã muộn rồi, biết tôi muốn đi ăn tối. Bác bảo tôi bác đã ở đây lâu rồi nên biết chỗ ngon, rẻ. Cô có thích ăn nem nướng không để tôi dẫn đi, chứ tôi thì ăn tối rồi.
    Rồi bác dẫn tôi đi theo 1 ngõ tắt, rất nhỏ ra phố lớn. Vừa đi bác vừa bảo: Buổi tối tầm này là tôi không bao giờ dám ra đường, nhất là lại đi vào cái ngõ nhỏ nhỏ tối tối như thế này. Tôi cứ sợ có đứa nào nó theo dõi, nó phang cho 1 phát rồi nó cướp ví. Hôm nay là có cô đi cùng, đi hai người thế này thì không sợ.
  10. tottochan81

    tottochan81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    4.099
    Đã được thích:
    15
    2 bác cháu đi bộ qua mấy con phố thì tới quán nem nướng này. Quán này ngày trước chủ là người Việt sau đó nhượng lại cho 1 người Lào.
    Đến nơi đã 9h kém 15. Cửa hàng đang chuẩn bị đóng cửa:

    [​IMG]
    Đây là món nem nướng. Ăn theo kiểu cuốn viên thịt nướng, bún, chuối xanh, khế, dưa chuột, rau mùi... vào lá xà lách, rồi chấm tương.
    [​IMG]
    Gọi 2 quả dừa nướng nhưng họ hết rồi nên mang dừa bình thường ra.
    Bữa tối gồm nem nướng, thêm đĩa nem cuộn với cả 1 quả dừa. Thế mà cũng no bụng.
    Rồi chúng tôi lại đi bộ quay trở về. Đến một con phố thấy ầm ỹ loa đài, hát hò như một sự kiện ca nhạc, bác bảo đó là đám cưới 1 người cháu bác, lấy ai đó làm quan chức khá to ở đây, nhưng bác lại không tham dự. Hình như lý do là nếu tham dự 1 đám cưới như này thì người dự phải góp 1 khoản tiền không nhỏ.

Chia sẻ trang này