1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hỏi về tôn giáo/tín ngưỡng ở Việt Nam

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Amor, 22/04/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cavalryman

    cavalryman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2007
    Bài viết:
    553
    Đã được thích:
    0
    châu Âu quan tâm đến dân tộc chậm hơn nơi khác rất nhiều vì bản thân họ, ít ra là giới cầm quyền, xuất thân từ cùng 1 gốc "mọi"! hơn nữa giới quý tộc và giáo hoàng không thích khái niệm "dân tộc" và quốc gia dựa trên khái niệm dân tộc vì nó cản trở các đế quốc và quyền lợi của giáo hội. Cầu nguyện cho một hoàng đế và ông ta sẽ chia đất, chia vàng cho. Cầu nguyện cho một dân tộc thì giáo hội đâu được cái gì!
    Bản thân giáo hoàng cũng chiếm một vu`ng đất lớn ở Ý (gồm Rome và các tỉnh lân cận) và ra sức chia rẽ nước Ý trong cả ngàn năm. Cuối cùng nước Ý thống nhất và phãi nã vào Giáo hoàng vài chục phát đại bác mới đòi được thủ đô Rôma. Còn Vatican hiện nay có được là do Giáo hoàng cầu nguyện cho phát xít Mussolini mới được cho khoảng đất này.!
  2. quydede01

    quydede01 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/02/2008
    Bài viết:
    1.273
    Đã được thích:
    0
    Thế à. Vậy thì đâu có chơi đẹp gì với nhau nhẩy.
  3. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
    Tây Âu cũng rối rắm nhỉ. Thôi thì bác cứ về "tắm ao ta" vậy. Bác cứ cầu cho nước nhà có nhiều ...Ỷ Lan, nhể !
  4. kuro_ai

    kuro_ai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2004
    Bài viết:
    378
    Đã được thích:
    0
    Tớ thề, tớ chẳng hiểu ý bạn này nói gì ở cái đoạn bôi vàng vàng. Ý bạn là chỉ có đạo Chúa mới tiến bộ (đúng lời của các cụ Vatican) à ?
    Khi bọn nó hỏi tớ đạo gì, tớ nói tớ ko theo đạo gì cả, nhưng thờ cúng ông bà, bị ảnh hưởng bởi đạo Phật và đạo Khổng (quên mất đạo Lão TA là gì nên ko dám nói )
  5. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
    Ừ, theo tôi thấy thì đúng là như thế. Nhưng đó không phải của các cụ Vatican.Có 1 cái gì đó khó lý giải....Bạn thấy cụ Mác , Ăng-ghen chẳng hạn. Chắc hẳn các cụ cũng thờ Chúa, mà Đảng ta thờ các cụ thì Đảng ta chẳng cũng thờ Chúa sao.
  6. Ionesome

    Ionesome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    1
    Trước khi các cụ người Việt tiếp xúc với các nhà truyền giáo, được biết họ cũng là con dan của Chúa (tức là anh em với dân Israel) thì họ có biết trên đời này có 1 dân tộc như thế không nhỉ?
  7. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Khi các nhà truyền đạo mới vào VN, họ giảng về Chúa như một vị thần trên
    hết các thần khác, nên dễ truyền được đạo. Càng giảng sâu vào đạo, thì
    họ giảng người Do Thái không phải là dân tộc duy nhất của Chúa, nên
    càng được người ViệtNam theo.
    Những điều này phải có một trình độ trung bình người Công giáo mới
    hiểu biết được, nên những người ngoài đạo, dù có đọc sách mấy cũng khó
    hiểu vì sao người Việt dễ thao đạo Thiên Chúa nói chung, và đạo Công
    giáo nói riêng như vậy.
    Đối với người bài xích đạo Công Giáo và các đạo khác, tôi muốn nói
    rằng, ai bài xích tôn giáo là người kém giác ngộ về tôn trọng cá nhân
    con người. Những người này không những thù ghét các tôn giáo, mà
    thường không hoà hợp với những người xung quanh, kể từ vợ con, cha mẹ
    trong nhà họ trở ra đến ngoài xã hội. Để dễ sống chung với mọi người
    trong xã hội, nên có nguyên tắc nước sông không động nước giếng, anh
    không động đến tôi, thì anh làm gì cũng mặc kệ anh, không việc gì phải
    lên mặt đạo đức mà dạy người khác cái gì đúng cái gì sai.
    Nói về cách sống thì như vậy . Hoc ăn học nói, học gói học mở . Nói về
    chính trị, thì nước VN học xã hội các nước khác . Ngay từ cách mạng
    tháng Tám, Bác và Đảng đã học tuyên ngôn độc lập và hiến pháp Mỹ. Hiến
    phái của VN và cúa Mỹ đều có khoản tự do tôn giáo . Trong cai trị, nhà
    nước Mỹ biết tôn trọng tôn giáo, và biết trừng trị kẻ bạo loạn chống
    chính phủ, nhưng nhà nước ta không có được cái phân minh rạch ròi này.
    Một mặt, nhà nước nhún nhường với Công giáo, còn mặt khác thì tuyên
    truyền kỳ thị và bôi xấu đạo Công giáo cách bẩn thỉu. Việc đó khiến
    cho những người kém suy luận theo đuôi và chẳng còn khái niệm nhà nước
    hiến pháp và pháp luật nữa. Chống phá đạo Công giáo chỉ là chuyện nhỏ
    nhưng kém hiểu biết về nhà nước, hiến pháp, và pháp luật là điều đáng
    xấu hổ cho công dân cúa một nước. Những người công dân hạng hai này
    cản trở bước tiến cúa xã hội, nhưng luôn luôn kêu gào đánh *********.
  8. cavalryman

    cavalryman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2007
    Bài viết:
    553
    Đã được thích:
    0
    bác Codep à, trước khi trách nhà nước thì đạo CG phải tự xem lại mình theo đúng cái lý "anh không đụng đên tôi, tôi không đụng đến anh" của bác đó.Nhà nước VN từ khi mới thành lập rất nhiều chuyện phải lo, lo ngay cả chuyện tồn tại nữa, không muốn rắc rối với các giáo phái đâu.
  9. Dilac

    Dilac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2003
    Bài viết:
    950
    Đã được thích:
    0
    Bài viết của Tiến sĩ Robert Topmiller
    Hiện dạy ở Đại học Eastern Kentucky
    Bằng tiến sĩ sử học ở ĐH Kentucky năm 1998
    Chuyên về Phật giáo miền Nam trong cuộc chiến VN
    Tác phẩm:The Lotus Unleashed: The Buddhist Peace Movement in South Vietnam, 1964-1966 (in năm 2002)
    Hòa thượng Thích Huyền Quang đã được thế giới ngưỡng mộ vì đã kiên trì cưỡng lại các nỗ lực của ********************** muốn hạn chế quyền tự do tín ngưỡng tại Việt Nam thời hậu chiến.
    Trong thập niên 1960, hòa thượng Huyền Quang cũng đã tham gia vào phong trào Phật giáo mà đã đưa đến sự thành lập của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
    Hồi tháng Sáu năm 1963, trong khi cuộc đấu tranh của Phật giáo chống lại chế độ Ngô Đình Diệm càng lúc càng giành được khí thế, một vị sư già pháp danh Thích Quảng Đức, đã bình thản ngồi kiết già ngay tại ngã tư đường Lê Văn Duyệt-Phan đình Phùng Sài Gòn, mà nay là đường Cách Mạng Tháng Tám-Nguyễn Đình Chiểu, và tự thiêu.
    Ngài viên tịch với lòng tin rằng ngài sẽ trở thành một vị bồ tát để đánh động lương tâm thế giới về hoàn cảnh tuyệt vọng của các tín đồ Phập giáo tại miền nam Việt Nam.
    Hình ảnh đầu tiên của một vị sư tự thiêu đã để lại một dấu ấn không bao giờ phai tàn trong cuộc chiến Việt Nam.
    Trong lúc các cuộc biểu tình chống chính phủ càng lúc càng xảy ra liên miên hồi mùa hè năm 1963, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa lúc đó đã phản ứng lại bằng biện pháp đàn áp.
    Cuối cùng, quân đội đã đứng lên để hạ bệ và giết tổng thống Ngô Đình Diệm trong một cuộc đảo chánh hồi tháng 11 cùng năm.
    Sau khi chế độ Ngô Đình Diệm bị hạ bệ, những người tín đồ phản chiến trong Phật giáo đã nổi lên như là nhóm đối lập không cộng sản đáng kể tại miền nam Việt Nam từ năm 1963 đến 1966.
    Bản chất yêu nước, yêu chuộng hòa bình và trung lập của họ đã thu hút được quá nhiều thanh thế tới nỗi trong một giai đoạn ngắn, họ có đủ khả năng để kéo nhào nội các chính phủ, phủ quyết các vụ bổ nhiệm vào các chức vụ cao và kêu gọi hàng ngàn người xuống đường.
    Mặc dù thành công trong việc lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm, nhưng Phật giáo không được tổ chức thực sự hữu hiệu trên khắp nước vào cuối năm 1963.
    Chính vì đạo Phật có nhiều tông phái cộng thêm tính chất tự trị của từng ngôi chùa theo truyền thống, cho nên sự thể này đã cản trở rất nhiều các nỗ lực để biến chiến thắng của Phật giáo trước chế độ của ông Ngô Đình Diệm thành một hiệp hội có để khả năng thách thức chính phủ Việt Nam Cộng Hòa và chấm dứt chiến tranh.
    Bản chất không tập trung của Phật giáo Việt Nam quả thật mà nói đã đi ngược lại việc thành lập một hội đồng có quyền hạn lan rộng khắp nước, trong lúc các nguyên tắc cơ bản phóng khoáng của đạo Phật tạo ra nhiều tông phái.
    Rốt cuộc, các nhà lãnh đạo Phật giáo tạm thời gác qua một bên các chia rẽ ở cấp địa phương, chính trị và giáo điều trong phong trào Phật giáo để có thể thách thức chính quyền.
    Mặc dù mạnh về chính trị, phong trào Phật giáo chưa bao giờ đại điện cho đa số các Phật tử trong lúc các sự chia rẽ trong thời hậu chiến đã phản ứng được tình trạng phe phái tiềm ẩn trong đạo Phật.
    Sau khi nhìn nhận là cần phải có một tiếng nói chung để chống lại chiến tranh và thực hiện các sinh hoạt chính trị và tôn giáo, các nhà lãnh đạo Phật giáo đã loan hồi tháng Giêng năm 1964 về sự ra đời của Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (PGVNTN).
    Trong lúc chiến sự cũng như tình trạng đàn áp những người yêu chuộng hòa bình gia tăng về cường độ, thì Giáo Hội PGVNTN đã muốn chấm dứt cả chiến sự lẫn các vụ đàn áp.
    Vào tháng Hai năm 1969, có một số tín đồ Phật giáo đã khuyên các thanh niên Việt Nam hãy trốn tránh quân dịch, và số tín đồ này đã bị xử án tù nặng vì hành vi phản chiến của họ.
    Vào năm 1970, lực lượng an ninh của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đã tấn công rất mạnh tay một cuộc vận động cho hòa bình được Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất chủ xướng.
    Một vài tháng sau đó, liên danh Hoa Sen ứng cử vào Thượng Viện đã nhận được số phiếu bầu cao nhất, và đây là kết quả của ý nguyện được Phật giáo nói lên đòi quân đội Mỹ phải rút đi và thành lập một chính thể phục vụ cho hòa bình.
    Vào tháng Tám năm 1974, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã tung ra một cuộc vận động kêu gọi chiến sĩ hai bên đừng có bắn giết lẫn nhau, và một số nhà sư đã tự thiêu để thu hút chú tâm của thế giới đến nổi thống khổ của dân chúng Việt Nam.
    Cuối cùng, các nhà lãnh đạo Phật giáo đã giúp thu xếp để đưa ông Dương Văn Minh lên cầm quyền trong những ngày cuối của cuộc xung đột Việt Nam.
  10. do_re_mi

    do_re_mi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    1.160
    Đã được thích:
    4
    Bác Codep là người Công giáo nên đánh giá không khách quan rồi.
    Em đồng ý với bác. không thể ép ý chí người khác phải giống mình. ,nếu có. chẳng khác chuyên chế .
    Thời kỳ phong kiến giai cấp PK đã lợi dụng tôn giáo cho những mục đích chính trị của mình. ở phương tây chính sự can thiệp của giáo hội quá sâu vào chính trị và giai cấp PK lợi dụng Công giáo cho mục đích chính trị của mình làm cản trở sự tiến bộ xã hội. Như thời trung cổ đó.
    Ở phương đông bọn PK cũng lợi dụng đạo nho để duy trì sự thống trị của mình.
    Hội tư bản thì nó tách rời nhà nước và tôn giáo, vẫn bảo đảm tự do tôn giáo nhưng nhà nước thì không gắn với nó, nhờ đó xã hội phát triển, và đời sống tâm linh của con người vẫn được tôn trọng.
    Nhưng người vô thần như CS lại khác, họ cho đạo nho là sản phẩm của PK, đạo Thiên chúa đi kèm chủ nghĩa thực dân, hay bọn tư bản lợi dụng mỵ dân, ru ngủ nhân dân làm nhụt ý chí chống giai cấp cầm quyền của nhân dân (cả đạo Hồi hay đạo Phạt đều vậy) vì thế bài trừ.
    Có một điều chắc chắn những người Công giáo khá là sùng đạo đôi khi cực đoan, vì thế sự hoà hợp với các tôn giáo khác là rất khó. Cứ nhìn tại sao nhưng người theo đạo Hồi tìm cách bài trừ Công giáo một cách cực đoan là vì thế.
    Những người theo đạo Hồi thường là khá cực đoan, thậm trí cuồng tín, nhưng nếu như phương tây không tìm cách tuyên truyền Công giáo đi kèm âm mưu chính trị và kinh tế, thì có lẽ đạo Hồi đã không trở nên như vậy.
    Đạo Phật vốn là đạo đa thần dễ sống chung với các tôn giáo tín ngưỡng khác hơn, vì thế những mâu thuấn giữa đạo Phật với hai đạo kia và các tín ngưỡng địa phương hay đạo Nho, Lão không lớn. Người ta vừa có thể thờ Phật vừa có thể thờ cha mẹ, thờ thành hoàng, thần lính khác...
    Người ta hay cho CS là cực đoan . (lập trường đối với tôn giaó, hay các vấn đề giai cấp, ...) vì thế không thể có đoàn kết dân tộc khi có sự xuất hiện của những người CS.
    Nhưng có một đièu chắc chắn, tôn giáo phải thế nào đó, hay tư bản, cường quốc phương tây phải thế nào đó mới xuất hiện những người cực đoan như vậy.
    Đáng nói nhất là sự suy đồi của các linh mục hay nhà sư có khi làm người ta mất tin tưởng vào tôn giáo. Vai trò của tôn giáo giảm khi nhà nước tư sản xuất hiện cũng dễ hiểu. Nhưng những nước tư bản phưong tây vẫn lợi dụng tôn giáo để chèn ép những nước nhỏ vốn coi trọng sự tồn vong của dân tộc, quốc gia lên trên hết.
    Cũng như bây giờ quân chức mà hư hỏng, niềm tin của chính những người đảng viên chân chính , chưa kể nhân dân vào học thuyết của Mác cũng sẽ suy giảm.
    Sự khủng hoảng hệ tư tưởng bao giờ cũng dẫn đến sự băng hoại đạo đức.

Chia sẻ trang này