1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hôm nay bạn cảm thấy thế nào ???? (Nhà số 9)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi lananh08, 29/11/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tuyetvong123

    tuyetvong123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2007
    Bài viết:
    790
    Đã được thích:
    0
    cần phải ổn định lại trạng tháu tinh thần
  2. saodoingoi80

    saodoingoi80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2003
    Bài viết:
    3.424
    Đã được thích:
    5
    Thất vọng và uất ức
  3. matzay

    matzay Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/07/2009
    Bài viết:
    282
    Đã được thích:
    0
    Anh nói rồi, chỉ có anh thôi, còn lại là " chúng nó " cả.
  4. hipmap

    hipmap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2009
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Muốn điên mà,đã hết tiền thì chớ,có con điên gọi tới mua sim,uh đi lấy cho òi,h lại hok mua nữa,mất 400k của mìn,ts,mua bán trên mạng là chó thế đấy,thích thì cứ gọi bừa,xong thì chạy,éo thèm nói với người ta 1 câu,khốn nạn,huhu mai là sn nữa chứ,h trong túi hok còn đồng nào,huhu tự nhin thấy nản lắm ý,mấy hum ne đen như gì,toàn bạn hẹn sau éo tới,bắt người ta ở nhà chở cả ngày òi hok tới,sao h có nhìu người vô văn hoá thế nhỉ,hẹn hok tới thì nt mất 25ođ chứ mấy,toàn hẹn òi hok tới,mìn ngồỉẩc ngày,như 1 con hâm,sau vụ này,xl,éo mua thì cút,éocânm,mệt mỏi lắm òi
  5. thuyti

    thuyti Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    đã cảm thấy bình thường sau 3 tháng?cảm thấy quyanh mình vẫn rất tốt đẹp
  6. copcai2410

    copcai2410 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/09/2008
    Bài viết:
    1.085
    Đã được thích:
    0
    điện thoại để làm gì? - để nhận, để nghe . chứ ko phải để gửi, để gọi.
  7. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Mất rồi - phải không?
    Tớ muốn vui vì ấy, nhưng nghĩ đến nỗi đau cũ thì tớ lại kiềm lại vì đã không còn tin vào "tình anh" như trước nữa; cũng là để dành cho bản thân tớ một con đường để rút lui khi có chuyện xảy ra.
    Người ta chẳng đã thường xuyên bảo nhau khi yêu đừng quá yêu, đừng quá tin đó thôi. Tớ cũng biết thế nhưng ấy đã lại khiến tớ lay động. Giờ đây khi những phù phiếm của buổi đầu qua đi, tớ lại chỉ còn chính mình với nỗi đau mất mát về cái mà chính ấy đã mang đến cho tớ rồi lại lấy đi
    Có lẽ như bất cứ người đàn ông tầm thường nào khác, ấy cũng chỉ bỏ ra "công sức" lúc đầu để chinh phục tớ; và sau đó thì ấy là... ông chủ của tớ
    Tớ vẫn hết mình vì ấy đó thôi; vẫn cố gắng chu toàn cho cuộc tình này; nhưng rốt lại, lòng tớ vẫn nhói đau. Tớ sẽ không ra đi, vì đã yêu thật thì không thể như thế...
    Những mối tình ảo của tớ trên mạng trong những năm qua được đặt thành kỷ niệm một cách dễ dàng, cũng có lẽ do tính chất ảo của nó. Bản thân tớ tự xét rằng khi đã là tình yêu thật thì tớ phải mất hàng năm trời để có thể quên được một người... Không; tớ không hề bay ****; nhưng cũng không thể mãi mãi yêu một người đã chết hay nói lời chia tay với mình, phải không?
    Trải qua những tháng ngày có nhau, giờ đây tớ vẫn mong ấy bằng tình yêu của một tấm chân tình nhưng không còn tha thiết, hi vọng, tin tưởng, hay hết lòng nữa. Tìm nhau hơn mười năm, tớ đã phải đánh đổi nhiều thứ: sự ngây thơ, danh tiết, gieo thù chuốc oán, sức khỏe, lòng hiếu thảo. Lẽ ra tớ không hối hận, nhưng giờ đây tớ không được gì ngoài nỗi đau.
    Tớ đã hứa sẽ cố gắng, cố gắng và cố gắng; nhưng để làm gì vì tình yêu có phải là tất cả đâu, hơn nữa ấy cũng đâu đã vì tớ tất cả. Tớ đã vì ấy rất nhiều, nhưng những gì tớ nhận được thật lạnh lẽo quá.
    Lúc tối đi làm về thấy một cô bé tan tầm chạy kiếm ai đó và khóc; dường như người ta không đến rước cô bé. Thật xót xa và nghĩ nếu tớ cũng như thế thì sao nhỉ Còn những chuyện đau lòng khác của nhân tình thế thái, nó khiến tớ nghĩ đến cái nick godandghost và lời bình, tớ bỗng có ý nghĩ xuyên tạc về Đấng Tối Cao của chúng ta, và lo sợ . Cuối cùng tớ qui kết vào một bọn đó là "anh em Hắc Đạo".
    Tớ luôn tự nhận mình mạnh mẽ, nhưng những ngày như hôm nay không thể không diễn ra trong suốt quãng đường đời ấy nhỉ. Chắc lại sẽ có ngày tớ lại vui vẻ ca ngợi tình yêu và cuộc sống đây mà. Nhưng trước mắt, phải làm gì? Vui cũng không đúng mà buồn cũng không đúng? Vậy hóa ra vô cảm ư? Đúng ra là vui vừa phải và buồn vừa phải mới yên bình ấy nhỉ? Nhưng ấy có được như tớ không?
    Phải rồi, mình không mạnh mẽ thì làm sao lo cho người khác và giúp đời ấy nhỉ. Thế thì tớ phải quên đi sầu lo, hướng đến mục tiêu vĩ đại
    Cái đó thì còn xa vời lắm. Trước mắt tớ phải sống tốt đã ấy nhỉ. Có những bí mật không thể tiết lộ bằng các câu hỏi mà phải được hỏi với sự tôn kính thì mới có câu trả lời. Mà khi đã tôn kính thực sự thì không có chỗ cho lòng tham hay hắc ám. Với tôn chỉ này, Anh Em Hắc Đạo không có khả năng đánh cắp các "tài nguyên thiêng liêng".
    Liệu chuyện chúng mình có thể giải quyết bằng một sự trao đổi hay không nhỉ? Như gambling ấy. Tớ hay gamble các quyết định trong cuộc sống nhưng đến phút cuối tớ từ bỏ cuộc chơi để cho mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Nhưng tớ cá là cuộc gambling này chỉ có lợi cho ấy, về mặt tinh thần và cả... thể chất.
    Tớ không thể nói nhiều hơn được nữa, hi vọng là con đường tất yếu không phải là Tu, mà phải Tu thế nào mới ra vấn đề ấy nhỉ.
    Tớ vẫn đang tìm đường, nhưng cá là tớ vá ấy "sống chết có nhau"
  8. blackdevil891102

    blackdevil891102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    2.323
    Đã được thích:
    1
    quá nhiều cảm xúc trog ngày hnay hajzzzzzzzzzzzz
  9. nhim2015

    nhim2015 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2008
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    Tức giận tràn trề
  10. violet1986

    violet1986 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2009
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Một ngày HP
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này