1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hôm nay bạn cảm thấy thế nào ???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi haigialam, 24/07/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rua_con

    rua_con Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Buồn thật, nỗi buồn như nỗi buồn của chính tôi vào thời điểm này. Nhiều lúc muốn viết, viết thật nhiều, muốn gọi điện nói chuyện thật nhiều thế nhưng sao lại không thể gọi, cảm giác trống vắng, nỗi buồn man mác. Dẫu sao thì vẫn là một câu truyện, phần cuối mai tôi sẽ kể nốt, hy vọng các bạn đón đọc!
  2. lantimxulang

    lantimxulang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.349
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi hôm nay mới được nghỉ ở nhà. Ngủ liền một mạch đến tận bây giờ. Đã thật. Nhưng đói quá vì chưa ăn cơm.
    Cảm giác run run, hồi hộp khi đọc mail của anh giống như cảm giác của những ngày đầu hẹn hò ý.
    Được lantimxulang sửa chữa / chuyển vào 13:07 ngày 17/01/2007
  3. bungtoto

    bungtoto Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Buồn quá, cả sáng nay chỉ mong đến trưa để gọi điện đánh thức anh dậy vì sợ anh muộn xe như lần trước. Anh tự dậy được và gọi cho mình trước nhưng sao mới nói đúng 1 câu anh đã bảo thôi rồi, mình cố gắng kéo dài thêm thì anh nói thêm được 1 câu nữa rồi lại bảo thôi, lúc đây thì mình không còn mặt mũi nào mà kéo dài được nữa. Đúng 26s cho 1 cuộc dthoại, nó lại làm mình nhớ lại Tết lần trước anh gọi mình trước lúc về VN, đúng 1 phút. Cố gắng nghĩ là anh sợ muộn nên không có nhiều thời gian cho mình nhưng đến 7h hơn xe mới đến cơ mà, thôi đành cố gắng vậy .
  4. so_0

    so_0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2005
    Bài viết:
    827
    Đã được thích:
    0
    Học ôn bao nhiêu, môn này cũng ko khó, ấy vậy mà cái đầu nó cứ rỗng tuếch, chả có chữ nào thấm mấy. Prolog, thôi thì cứ để mày tự nhiên vậy. Số giời thôi!
    Trong lòng cứ thấy bơ bơ nhưng con tim thì lại thổn thức một nỗi đau. Không nghĩ đến điều đó nhưng vẫn đau. Cứ vờn mèo chuột này, anh chán lắm rồi em ạ. Lời em nói ra, cả 2 cùng tổn thương, vậy mà em vẫn đùa giỡn với trái tim mình làm gì. Sao ko dám thừa nhận tình cảm của mình hở em. Mèo vờn chuột...
    Còn 1 tiếng nữa là thi rồi. Nghe Bee Gees, và nghe tiếng đập trái tim diu lại dần..
  5. chieu_thu_buon

    chieu_thu_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay mình cảm thấy vui hay buồn???? vui chứ hôm nay được về nhà cơ mà .nhưng vẫn có cảm giác buồn..............cũng biết mọi thứ đã qua không nên nghĩ đến nữa nhưng vẫn là chữ nhưng..............
  6. batmanz

    batmanz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2004
    Bài viết:
    1.518
    Đã được thích:
    1
    chán như mọi ngày
  7. 8xcool_hp107

    8xcool_hp107 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    1.840
    Đã được thích:
    0
    Chợt em nhận ra..........đã ko còn ai ....
  8. haigialam

    haigialam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2005
    Bài viết:
    632
    Đã được thích:
    0
    Đời là mấy mà ngủ nhiều, thức là "sống", ngủ là "chết", vậy để thời gian sống của bạn được kéo dài thì bạn hãy thức đi, đừng ngủ nhiều.
    Oài, khuya rồi, toàn những người chán sống nên đi ngủ hết rồi, không ai nói chuyện với mình nữa.
  9. rua_con

    rua_con Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    uhm, nỗi buồn vẫn cứ man mác, cả ngày hôm qua đã buồn, đến cơ quan sớm nhất Phòng nên lại càng buồn hơn, cảm thấy mình thật lẻ loi. Buồn ơi, ta chào mi, khi người yêu đã bỏ ta đi...
    Thôi, mình kể nốt cho các bạn nghe câu truyện buồn tiếp vậy, hy vọng rằng hôm nay sẽ đỡ buồn hơn ngày hôm qua.
    Gió
    Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
    Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi
    ?oTrái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu?
    ?oKhông phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây?
    Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
    Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy ?o em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy?, cô ấy nói ?o Đầu của em đau lắm? ?ohả?? ?ođầu em đau lắm? cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng?.và từ hôm đó?chúng tôi là một cặp .
    Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...
    Câu truyện tôi kể đến đây là hết, một câu truyện buồn nhưng thật sự đầy ý nghĩa!
  10. haigialam

    haigialam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2005
    Bài viết:
    632
    Đã được thích:
    0
    Ặc ặc, cũng lãng mạn và công phu quá pác nhẩy ?
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này