1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Huyền học - Tử vi, tướng số TTVNOL/Bóng đá

Chủ đề trong 'Bóng đá Việt Nam' bởi Namdinh80, 10/09/2018.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nuadieuthuoc

    nuadieuthuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2015
    Bài viết:
    6.663
    Đã được thích:
    1.889
    Bài thơ Khúc tình buồn - trong tuyển tập thơ Thiên Tai ( 1970 )

    người từ trăm năm
    về qua sông rộng
    ta ngoắc mòn tay
    trùng trùng gió lộng
    (thà như giọt mưa
    vỡ trên tượng đá
    thà như giọt mưa
    khô trên tượng đá
    có còn hơn không
    mưa ôm tượng đá)
    người từ trăm năm
    về khơi tình động
    ta chạy vòng vòng
    ta chạy mòn chân
    nào hay đời cạn
    (thà như giọt mưa
    vỡ trên tượng đá
    thà như giọt mưa
    khô trên tượng đá
    có còn hơn không
    mưa ôm tượng đá)
    người từ trăm năm
    về như dao nhọn
    ngọt ngào vết đâm
    ta chết âm thầm
    máu chưa kịp đổ
    (thà như giọt mưa
    vỡ trên tượng đá
    thà như giọt mưa
    khô trên tượng đá
    có còn hơn không
    mưa ôm tượng đá)

    2
    thà như giọt mưa
    gieo xuống mặt người
    vỡ tan vỡ tan
    nào ta ân hận
    bởi còn kịp nghe
    nhịp run vồi vội
    trên ngọn lông măng
    (người từ trăm năm
    vì ta phải khổ)


    1970

    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát Thà như giọt mưa.
    hoalongtrang thích bài này.
  2. Namdinh80

    Namdinh80 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    6.230
    Đã được thích:
    2.687
    @All có cụ nào trong đây đọc và hiểu Tử thư Tây tạng chưa, tôi xin hỏi mấy câu.
  3. nuadieuthuoc

    nuadieuthuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2015
    Bài viết:
    6.663
    Đã được thích:
    1.889
    100 TÁC PHẨM VĂN HỌC HAY NHẤT VÀ QUAN TRỌNG NHẤT MỌI THỜI ĐẠI
    Đây là danh sách 100 tác phẩm hay nhất và quan trọng nhất mọi thời đại được Câu lạc bộ sách Na Uy tổ chức năm 2002 bình chọn thông qua 100 nhà văn đến 54 quốc gia khác nhau. Ngoại trừ Don Quixote được trao danh hiệu tác phẩm văn học hay nhất từng được viết thì 99 tác phẩm còn lại đều có giá trị như nhau. Có thể xem đây là danh sách uy tín nhất từ trước đến nay với sự tham gia của Milan Kundera, John le Carré, Doris Lessing, Herta Müller, Orhan Pamuk, Paul Auster, John Irving và nhiều cái tên khác. Mỗi tựa sẽ bao gồm tựa sách (tên bản dịch, nếu không có sẽ đề tựa tiếng Anh), tên tác giả và tên người / nhóm dịch. Có một số bản dịch có thể mình không tìm thấy, hoặc có cuốn thì có bản dịch nhưng mình không biết tên dịch giả nên nếu mọi người biết thì hãy bình luận để mình sửa lại.
    Trường hợp 1 cuốn sách có nhiều bản dịch, khác dịch giả nhưng lại có 1 vài cuốn chung tựa thì sẽ như sau:
    Tác phẩm A: Bản dịch B (*) / Bản dịch C (**) / Bản dịch D (***)| Tác giả E | Dịch giả F/Dịch giả G/Dịch giả H (*) / Dịch giả I/Dịch giả J (**) / Dịch giả K (***)
    Dịch giả F/G/K có 3 bản dịch riêng nhưng có cùng tên dịch bản dịch B nên không có khoảng trống cho dấu gạch chéo giữa các dịch giả và số lượng dịch giả có thể nhiều hơn nữa. Tương tự dịch giả G/H là có 2 bản dịch cùng tên là bản dịch C, còn bản dịch D là của dịch giả K. Trong trường hợp bản dịch không nhiều và tựa khác nhau thì tên dịch giả vẫn có khoảng cách bình thường như số 16 Thần khúc là 2 bản dịch của Nguyễn Văn Hoàn và Đình Chẩn, Những khúc ca thần diệu là bản dịch của Phạm Ngọc Liên.
    Một số bản dịch nếu dịch không nguyên vẹn như dịch từ thơ ra văn hoặc có hướng phóng tác thì sẽ không được liệt kê vào danh sách. Và nếu sách dịch chưa tái bản sửa lại thành tên không phiên âm thì mình sẽ giữ nguyên tên cũ như Medea vẫn chưa tái bản thì mình sẽ giữ tên Mêđê cũ chưa tái bản và để trong ngoặc đơn tên tiếng Anh. Sách được liệt kê qua bản dịch phải được xuất bản ở Việt Nam.
    Mình mong những nhà làm sách nếu bộ nào nào đã làm rồi nhưng hết hàng từ lâu thì nên tái bản lại, còn nếu dự định làm cuốn nào thì nên làm những cuốn trong danh sách này, vậy thì thật quá tuyệt vời. Và nếu là fan của văn học, đặc biệt là văn học kinh điển thì các bạn nên mua vì 100 cuốn / bộ này là những tác phẩm đáng đọc nhất mọi thời và không cần phải suy nghĩ đắn đó gì khi chọn mua.
    1. Don Quixote - Nhà quý tộc tài ba xứ Mancha | Miguel de Cervantes | Trương Đắc Vỵ / Bùi Đắc Sinh
    2. Quê hương tan rã | Chinua Achebe | Nguyễn Hiến Lê và Hoài Khanh
    3. Truyện cổ Andersen toàn tập | Hans Christian Andersen | Trang Hải, Tâm Thủy, Maiiosha và Bích Lan
    4. Kiêu hãnh và định kiến | Jane Austen | Mạnh Chương / Diệp Minh Tâm / Thiên Nga và Lâm Quỳnh Anh / Thanh Loan / Nguyễn Tùng Lâm
    5. Ông già Goriot / Lão Goriot | Honoré de Balzac | Đào Đăng Vỹ / Lê Huy [Theo ý kiến cá nhân thì nên mở rộng ra thành Tấn trò đời cũng bao gồm Lão Goriot trong đó.]
    6. Trilogy: Molloy, Malone Dies, The Unnamable | Samuel Beckett
    7. Mười ngày | Giovanni Boccaccio | Hồ Thiệu
    8. Collected Fictions | Jorge Luis Borges | Đã có 1 số truyện được Nguyễn Trung Đức dịch trong cuốn Jorge Luis Borges tuyển tập và 2 bản dịch Truyện hư cấu và Aleph do Nguyễn An Lý dịch, là 2 trong số 9 tuyển tập trong Collected Fictions
    9. Đỉnh gió hú / Đồi gió hú | Emily Brontë | Nhất Linh/Nguyễn Đan Tâm/Nguyễn Vân Hà / Dương Tường/Mạnh Chương/Thảo Linh
    10. Người xa lạ / Kẻ xa lạ / Người dưng / Kẻ ngoại cuộc | Albert Camus | Võ Lang/An Nguyễn/Thanh Thư / Dương Kiền và Bùi Ngọc Dung/Tuấn Minh/Lê Thanh Hoàng Dân và Mai Vi Phúc/Nguyễn Văn Dân/ Dương Tường / Liễu Trương
    11. Poems | Paul Celan
    12. Hành trình đến tận cùng đêm tối / Đi đến cùng đêm (Sắp ra mắt) | Céline | Hoàng Phong / Cao Việt Dũng
    13. The Canterbury Tales | Geoffrey Chaucer
    14. Tuyển tập truyện Ngắn A. P. Chekhov / Anton Pavlovich Chekhov truyện ngắn chọn lọc | Anton Chekhov | Phan Hồng Giang và Cao Xuân Hạo / Bùi Ngọc Diệp
    15. Nostromo | Joseph Conrad
    16. Thần khúc / Những khúc ca thần diệu | Dante Alighieri | Nguyễn Văn Hoàn / Đình Chẩn / Phạm Ngọc Liên /
    17. Những kỳ vọng lớn lao | Charles Dickens | Lê Đình Chi
    18. Jacques the Fatalist and his Master | Denis Diderot
    19. Berlin Alexanderplatz | Alfred Doblin
    20. Tội ác và hình phạt / Tội ác và sự trừng phạt | Fyodor Dostoevsky | Cao Xuân Hạo / Lý Quốc Sỉnh / Trương Đình Cử / Thiên Lương
    21. Gã khờ / Chàng ngốc | Fyodor Dostoevsky | Phạm Xuân Thảo / Võ Minh Phú
    22. Lũ người quỷ ám | Fyodor Dostoevsky | Nguyễn Ngọc Minh
    23. Anh em nhà Karamazov | Fyodor Dostoevsky | Vũ Đình Lưu / Trương Đình Cử / Phạm Mạnh Hùng
    24. Middlemarch | George Eliot | Anh Hoa
    25. Invisible Man | Ralph Ellison
    26. Mêđê (Medea) | Euripides | Hoàng Hữu Đản
    27. Absalom, Absalom! | William Faulkner
    28. Âm thanh và cuồng nộ | William Faulkner | Tâm Nguyễn / Phan Đan và Phan Linh Lan
    29. Bà Bovary | Gustave Flaubert | Trọng Đức / Bạch Năng Thi
    30. Giáo dục tình cảm | Gustave Flaubert | Lê Hồng Sâm
    31. Gypsy Ballads | Federico García Lorca
    32. Trăm năm cô đơn | Gabriel García Márquez | Nguyễn Trung Đức, Phạm Đình Lợi và Nguyễn Quốc Dũng
    33. Tình yêu thời thổ tả | Gabriel García Márquez | Nguyễn Trung Đức
    34. Faust | Johann Wolfgang von Goethe | Đỗ Ngoạn và Thế Lữ / Quang Chiến
    35. Những linh hồn chết | Nikolai Gogol | Hoàng Thiếu Sơn
    36. Cái trống thiếc | Günter Grass | Dương Tường
    37. The Devil to Pay in the Backlands | João Guimarães Rosa
    38. Đói | Knut Hamsun | Thái Bá Tân
    39. Ngư ông và biển cả / Ông già và biển cả | Ernest Hemingway | Mặc Đỗ/Bảo Sơn / Huy Phương/Lê Huy Bắc/Vương Đăng/Nguyễn Quang Huy/Hiền Trang
    40. Iliade | Homère | Hoàng Hữu Đản
    41. Odyssée | Homère | Hoàng Hữu Đản
    42. Nhà búp bê | Henrik Ibsen | Tuấn Đô (Đoàn Phú Tứ)
    43. Ulysses | James Joyce
    44. The Complete Stories | Franz Kafka | Đã có một số truyện ngắn được dịch qua Tuyển tập tác phẩm Franz Kafka (Nguyễn Văn Dân, Nguyễn Văn Qua, Lê Huy Bắc, Đào Thu Hằng và Đặng Anh Đào, 13 truyện) và một bản truyện ngắn khác do Nguyễn Kim Phượng dịch (16 truyện)
    45. Lâu đài | Franz Kafka | Trương Đăng Dung / Lê Chu Cầu
    46. Vụ án | Franz Kafka | Phùng Văn Tửu / Lê Chu Cầu
    47. Sơkuntơla (The Recognition of Shakuntala) | Kālidāsa | Cao Huy Đỉnh
    48. Tiếng núi | Kawabata Yasunari | Uyên Thiểm
    49. Cuộc đời và kinh nghiệm của Alexis Zorba / Alexis Zorba - Con người hoan lạc | Nikos Kazantzakis | Nguyễn Hữu Hiệu / Dương Tường
    50. Nghìn lẻ một đêm | Khuyết danh
    51. Sách Gióp | Khuyết danh | Cố Chính Linh / Cha Gérard Gagnon / Cha Trần Đức Huân / Cha Nguyễn Thế Thuấn / Đức Hồng y Trịnh Văn Căn / Nhóm phiên dịch các giờ kinh phụng vụ
    52. Njáls saga | Khuyết danh
    53. The Epic of Gilgamesh | Khuyết danh
    54. Sons and Lovers | D. H. Lawrence
    55. Independent People | Halldór Laxness
    56. Complete Poems | Giacomo Leopardi
    57. Cuốn sổ vàng | Doris Lessing | Lê Khánh Toàn
    58. Pippi tất dài | Astrid Lindgren | Vũ Hương Giang
    59. Nhật ký người điên - Tuyển tập truyện ngắn | Lỗ Tấn | Trương Chính
    60. Children of Gebelawi | Naguib Mahfouz
    61. Gia đình Buddenbrook | Thomas Mann | Hồng Dân Hoa và Trương Chính
    62. Núi thần | Thomas Mann | Nguyễn Hồng Vân
    63. Moby Dick - Săn cá voi / Moby Dick - Cá voi trắng | Herman Melville | TTVN (Trung tâm nghiên cứu Việt Nam) / Hugo Nguyễn
    64. Essays | Michel de Montaigne
    65. History | Elsa Morante
    66. Người yêu dấu / Thương / Yêu dấu | Toni Morrison | Nguyễn Hải Hà và Nguyễn Thanh Tâm / Hồ Như / Thiên Nga
    67. Truyện kể Genji | Murasaki Shikibu | Nguyễn Đức Diệu
    68. Người đàn ông không phẩm chất (Sắp ra mắt) | Robert Musil | Nguyễn Hồng Vân
    69. Lolita | Vladimir Nabokov | Dương Tường / Thiên Lương
    70. 1984 | George Orwell | Phạm Nguyên Trường
    71. Metamorphoses | Ovidius
    72. The Book of Disquiet | Fernando Pessoa
    73. The Complete Tales and Poems | Edgar Allan Poe | Nhiều truyện đã được dịch qua các bản Án mạng đường nhà xác (Lê Bá Kông, 6 truyện ngắn) / Trái tim thú tội (Đào Xuân Quý, không rõ số truyện), Vụ huyết án phố Morgue (Việt Phương và Phương Linh, 13 truyện) / Trái tim thú tội (Hoàng Văn Quang, không rõ số truyện) / Con mèo đen (Nguyên Hương, 10 truyện) / Vụ án mạng đường Morgue (Nguyễn Thành Long, không rõ số truyện) / Tuyển tập truyện kinh dị của Edgar Poe (Võ Thị Thu Thảo, không rõ số truyện) / Sự sụp đổ của nhà Usher (Ngô Thế Vinh, 30 truyện)
    74. Đi tìm thời gian đã mất (7 tập) | Marcel Proust | Đặng Thị Hạnh, Lê Hồng Sâm, Đặng Anh Đào (Tập 1) và Dương Tường (Tập 1 và 2) / Nguyễn Trọng Định (Tập 2)
    75. Gargantua et Pantagruel (5 tập) | François Rabelais | Tuấn Đô đã dịch 2 tập đầu Păngtaryuen (Tập 1) và Gargăngchuya (Tập 2)
    76. Pedro Páramo | Juan Rulfo | Nguyễn Trung Đức
    77. Masnavi | Rumi
    78. Những đứa con của nửa đêm | Salman Rushdie | Nham Hoa
    79. Bustan | Saadi
    80. Season of Migration to the North | Tayeb Salih
    81. Mù lòa | José Saramago | Phạm Văn
    82. Hamlet | William Shakespeare | Đào Anh Kha, Bùi Ý và Bùi Phụng
    83. Vua Lia (King Lear) | William Shakespeare | Thế Lữ
    84. Ôtenlô (Othello) | William Shakespeare | Nguyễn Văn Sỹ
    85. Ơđip vua / Êđíp làm vua (Oedipus the King) | Sophocles | Nguyễn Giang / Hoàng Hữu Đản
    86. Đỏ và Đen | Stendhal | Đoàn Phú Tứ
    87. Tristram Shandy (Sắp ra mắt) | Laurence Sterne | Nguyễn Hoài
    88. Confessions of Zeno | Italo Svevo
    89. Gulliver du ký | Jonathan Swift | Đỗ Đức Hiểu và Phan Thái / Nguyễn Văn Sĩ / Phan Quế Anh và Phan Công Chính
    90. Chiến tranh và hòa bình | Lev Tolstoy | Cao Xuân Hạo, Hoàng Thiếu Sơn, Nhữ Thành và Trường Xuyên / Nguyễn Hiến Lê
    91. An-na Kha-lệ-ninh / Anna Karénine / Anna Karenina | Lev Tolstoy | Vũ Ngọc Phan và Vũ Minh Thiều / Mạc Thái Phong / Dương Tường và Nhị Ca
    92. Cái chết của Ivan Ilyich | Lev Tolstoy | Thúy Toàn và Nguyễn Hải Hà
    93. Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn | Mark Twain | Xuân Oanh / Phương Linh
    94. Mahabharata | Vyasa
    95. Ramayana | Valmiki
    96. Aeneis (Sắp ra mắt) | Vergilius | Nguyễn Bình
    97. Leaves of Grass | Walt Whitman | Bài ca chính tôi, một bài thơ trong tập thơ Leaves of Grass đã được Hoàng Hưng dịch
    98. Bà Dalloway | Virginia Woolf | Nguyễn Thành Nhân / Trần Nguyên
    99. Tới ngọn hải đăng / Đến ngọn hải đăng | Virginia Woolf | Nguyễn Thành Nhân / Nguyễn Vân Hà
    100. Hồi ký A Đriêng | Marguerite Yourcenar | Phương Thảo và Võ Quảng
    Nguồn ảnh: Trong ảnh
    soccer thích bài này.
  4. soccer

    soccer Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.346
    Đã được thích:
    505
    Thanks bác nhiều :-), but còn thiếu Thần thoại Hy Lạp - La Mã, Cuốn theo chiều gió , Trại súc vật, Truyện cổ Grim, Ba chàng ngự lâm pháo thủ, Robinson Crusoe, Tam Quốc Chí, Tây Du Ký, các truyện trinh thám của Agatha Cristie, Thám tử Sherlock Homes. Vietnam mình có thể đề cử Truyện Kiều, Truyện ngắn của các tác giả Nguyễn Tuân, Nam Cao, Nguyễn Huy Thiệp, Nỗi buồn chiến tranh.
    Lần cập nhật cuối: 10/10/2024
    nuadieuthuoc thích bài này.
  5. nuadieuthuoc

    nuadieuthuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2015
    Bài viết:
    6.663
    Đã được thích:
    1.889
    Đi tìm 10 cuốn tiểu thuyết hay nhất Việt Nam thế kỷ XX

    Thứ Sáu, 16/08/2019, 15:56
    Tiểu thuyết đoạt 4 giải văn học tại Pháp xuất bản bằng tiếng Việt


    Vì tôi biết rằng xếp hạng các nhà văn và các tiểu thuyết của họ là điều rất nguy hiểm. Không ai dễ yêu, dễ ghét hơn các nhà văn! Sự nguy hiểm và những lời chỉ trích chắc chắn sẽ xảy ra, tôi biết chắc chắn như thế.

    Tôi dự đoán được tất cả những tình huống ấy nhưng vẫn quyết làm vì thấy đó là điều cần thiết. Lâu nay chúng ta vẫn gặp các bảng xếp hạng các tác phẩm của các nhà văn khắp thế giới mà hình như ở nước Việt thì chưa có. Tôi lựa chọn danh sách này với tư cách độc giả, theo gu sở thích và đánh giá của tôi. Đấy là dũng cảm hay ngạo mạn tùy theo cách đánh giá của mỗi người.

    Tôi chọn Khái Hưng vì ông là một trong những nhân vật tiêu biểu nhất của Tự lực văn đoàn, cộng thêm một cái chết đầy bí ẩn. Tôi đã đọc Gánh hàng hoa, Đời mưa gió, hai tác phẩm Hoàng Đạo viết cùng với Nhất Linh và Tiêu Sơn tráng sĩ của riêng ông.

    Và cuối cùng tôi quyết định chọn Tiêu Sơn tráng sĩ. Đây là một quyển tiểu thuyết lịch sử mà có hai điểm tôi rất thích, đó là chất anh hùng ca và những mối tình đẹp như mộng.

    Chất anh hùng ca của “Tiêu Sơn tráng sĩ” rất ấn tượng và hiếm có trong tiểu thuyết lịch sử Việt Nam đương đại. Thường là mẫu hình một nhân vật lịch sử trung tâm hoà chung vào số đông, ít xuất hiện khí khái anh hùng và cái tôi cá nhân lớn như thế.

    Nhân vật anh hùng trong Tiêu Sơn tráng sĩ là những kẻ gần như bị sử chính thống không quan tâm. Phạm Thái, Nhị Nương, Trần Quang Ngọc… là những chí sĩ đã chủ trương tôn phò nhà Lê khi Tây Sơn đã trị vì. Những nhân vật ở “cánh bên kia” của lịch sử đã được tác giả xây dựng rất điển hình, sống động và tạo một ấn tượng khó quên với người đọc.

    Tôi chọn Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh vì cảm quan của lần đọc đầu tôi chưa thấy cuốn tiểu thuyết tiếng Việt đương đại nào thu hút tôi đến thế. Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh đã khiến người ta say mê cùng với những suy tưởng.

    Tôi nhấn mạnh, cuốn tiểu thuyết này không chỉ gây cho người ta sự say mê, nó còn gợi cho người ta những suy nghĩ rất lâu sau đó về tình yêu, nỗi buồn, sự bế tắc, sự phản bội, hèn nhát và điều đặc biệt nhất, Bảo Ninh đã nhìn chiến tranh gần như hoàn toàn khác với những người trước đó. Có thể nói từ sau Nỗi buồn chiến tranh các nhà văn Việt mới dám viết khác đi về chiến tranh.

    Thời xa vắng của Lê Lựu là cuốn tiểu thuyết tôi cân nhắc khá lâu. Lần đầu tiên tôi cũng bị Lê Lựu làm cho cuốn hút lắm nhưng lần đọc sau tôi thấy sự hấp dẫn giảm đi khá nhiều.

    Tôi đọc thêm hai cuốn Chuyện hai nhà và Sóng ở đáy sông của ông để kiểm tra lại cảm giác. Hai cuốn sau tất nhiên không hay bằng cuốn trước và tất nhiên ở thời điểm ra đời, Thời xa vắng có những lợi thế về bối cảnh và cuốn sách đã để lại một dấu ấn mạnh mẽ với bạn đọc. Nó là cái gạch nối quan trọng để các nhà văn Việt Nam có bước chuyển mình kể cả về nhận thức và cách viết. Thời xa vắng xuất bản lần đầu năm 1984, ra đời trước Nỗi buồn chiến tranh 3 năm.

    Trần Dần là một “ca” đặc biệt. Ai cũng biết Trần Dần nổi bật với vai trò một nhà thơ, còn với Trần Dần tiểu thuyết tôi đọc hai cuốn Những ngã tư và những cột đèn và Đêm núm sen. Đêm núm sen có nhiều người ưa thích về ngôn ngữ nhưng cá nhân tôi thì không thích cuốn này, nó đuối hơn so với Những ngã tư và những cột đèn.

    Tác phẩm này cũng giống như đời Trần Dần, sau mấy chục năm im lặng, xa rời tác giả rồi khi trở về lại phải chờ đợi thêm một thời gian dài nữa mới được xuất bản. Cuốn sách này có đôi chút ngoại lệ về thời gian, sách xuất bản năm 2010 nhưng đã được tác giả hoàn thành lần cuối vào năm 1989 và tôi vẫn cho nó nằm trong thế kỉ XX.

    Trong những cuốn của văn học tiền chiến, Tố Tâm của Hoàng Ngọc Phách luôn có một địa vị quan trọng. Đây không phải cuốn tiểu thuyết đầu tiên bằng chữ quốc ngữ, dù niên đại của nó rất sớm, in lần đầu thành sách năm 1925 nhưng Tố Tâm đặc biệt bởi vì nó đi tiên phong trong việc chủ trương giải phóng con người khỏi những lề luật phong kiến cũ.

    Dù chính Hoàng Ngọc Phách cũng mâu thuẫn trong bản thân mình khi ông kêu gọi người ta chính chuyên, nền nếp nhưng cuốn tiểu thuyết của ông lại có phần cổ suý cho ái tình tự do. Và người ta đã từng buộc tội rằng chính cuốn Tố Tâm đã khiến nhiều thiếu nữ vì lụy tình mà quyên sinh. Lời buộc tội thật ghê gớm nhưng cũng là sự khẳng định cho ảnh hưởng của tác phẩm này.

    Tố Tâm của Hoàng Ngọc Phách đơn giản là một chuyện tình, một chuyện tình đẫm nước mắt nhưng ở cái thời luyến ái vẫn trong vòng của khuôn giáo của lễ giáo phong kiến ngặt nghèo thì nó đã là một tiếng nói rất ghê gớm.

    Số đỏ của Vũ Trọng Phụng có một vị trí quan trọng trong văn học Việt như có lần tôi đã lưu ý. Bởi vì đa số các tiểu thuyết đương thời chìm trong những khổ não của ái tình hoặc run rẩy vì đói khát thì Số đỏ cất lên một tiếng cười vô cùng lớn. Tiếng cười ấy chế giễu những thói hư tật xấu của loài người, tiếng cười ấy nhổ một cú chua cay vào một xã hội ngày càng suy đồi.

    Điều đặc biệt của Số đỏ là nó không những đúng với thời đại của Vũ Trọng Phụng đã sống mà ngay cả những dự báo của nhà văn về một xã hội hiện tại, nơi nhiều người đặt tiền bạc và danh vọng lên trên hết, ta vẫn bắt gặp những hình ảnh của “Xuân tóc đỏ”, “cụ cố Hồng”, “bà phó Đoan”, “cô Ánh Tuyết”… trong những phiên bản hiện đại và người ta vẫn đang chờ đợi những Vũ Trọng Phụng mới!

    Nguyễn Bình Phương là một trong những gương mặt đáng chú ý nhất của tiểu thuyết Việt đương đại. Cũng giống như Trần Dần, Nguyễn Bình Phương cũng có những thành tựu ở cả thơ và tiểu thuyết.

    Trong gần 10 cuốn tiểu thuyết đã xuất bản của Nguyễn Bình Phương, tôi chọn Người đi vắng là “điểm chốt” cho sự lựa chọn của mình.

    Cuốn tiểu thuyết tiêu biểu cho nghệ thuật viết của Nguyễn Bình Phương, kĩ càng, cầu kì nhưng vẫn đủ nhoè mờ ở những biên độ nhất định, thỉnh thoảng có những pha chồng lấn về Binh biến Thái Nguyên của Đội Cấn. Người đi vắng mang trong mình tư duy hiện đại về tiểu thuyết, một nỗ lực của văn học Việt tìm cách bứt ra khỏi những thứ cũ mòn, lặp lại.

    Một gương mặt rất đáng kể của văn học tiền chiến là Nhượng Tống với tiểu thuyết Lan Hữu - tác phẩm cùng chủ để với Tố Tâm của Hoàng Ngọc Phách nhưng phát triển ở mức cao hơn.

    Cuốn tiểu thuyết này gần như bị lãng quên trong lịch sử văn học, sau một thời gian rất dài mới được in lại. nhưng dần dần Lan Hữu đã được trả về đúng vị trí của mình.

    Vào những năm 40 của thế kỉ trước, Nhượng Tống đã có những trang miêu tả tâm lí con người rất tinh tế, một điều rất hiếm thấy trong văn học Việt Nam thời kì đó.

    Nhượng Tống đã không ngần ngại miêu tả ái tình ở những pha hóc búa nhất: một mối tình gần như loạn luân nếu xét theo lễ giáo phong kiến và cuộc tình tay ba của một thiếu niên mới lớn.

    Điều đặc biệt khi đọc lại Lan Hữu, tôi đã phát hiện ra Nhượng Tống là một trong số ít các nhà văn dám mỉa mai những thói hư tật xấu của người Việt, những thứ từng được coi là khuôn mẫu đạo đức xã hội rất sớm. Không trào lộng như Nguyễn Công Hoan hay “phũ” như Vũ Trọng Phụng, ở Lan Hữu, Nhượng Tống có những cú mỉa mai rất “nhã” và kín đáo.

    Chùa Đàn là cuốn sách tôi thích nhất của Nguyễn Tuân. Và lại phải nói rõ một lần nữa, sự yêu thích này là dành cho phần tác phẩm Tâm sự của nước độc được viết trước khi nhà văn họ Nguyễn bổ sung hai phần đầu và cuối, gọi là “Dựng” và “Mưỡu cuối” và đặt tên mới là Chùa Đàn.

    Và tôi cho rằng sự bổ sung của tác giả đã làm cho tác phẩm xộc xệch hẳn đi. Tâm sự nước độc là tác phẩm kết tinh những gì gọi là tinh tuý nhất của Nguyễn Tuân, một thứ văn vô cùng cầu kì, tinh xảo, hoà quyện trong một không gian rợn ngợp, u uất, buồn thảm mà thấm đẫm một vị hoài cổ và đẹp đến rợn người.

    Nguyễn Tuân đã lừng danh ở Vang bóng một thời và đến Chùa Đàn, tác giả đã tiến đến đỉnh cao nhất đời văn của mình. Nếu nói mỗi một chữ được gọi là một viên ngọc thì ở tác phẩm này Nguyễn Tuân đã làm được thế và đây xứng đáng là kiệt tác của văn học Việt.

    Nhà văn tôi chọn cuối cùng là Nguyễn Xuân Khánh với tiểu thuyết Miền hoang tưởng của ông. Nguyễn Xuân Khánh từng là nhân vật sáng giá từ rất sớm với một truyện ngắn đạt giải cao trong một cuộc thi ở tạp chí Văn nghệ quân đội từ năm 1958. Nhưng từ ấy, đường văn, đường đời của ông ngày càng gian nan.

    Vào những năm ở tuổi xế chiều của đời người, Nguyễn Xuân Khánh đã cho ra ba cuốn tiểu thuyết cỡ lớn: Hồ Quý Ly, Mẫu thượng ngàn, Đội gạo lên chùa. Tôi chọn Miền hoang tưởng vì đây là cuốn tiểu thuyết cách tân nhất của Nguyễn Xuân Khánh, và cũng vì như những cuốn sau của ông in sau năm 2000, không phù hợp với tiêu chí khảo sát.

    Miền hoang tưởng được hoàn thành từ năm 1975 nhưng đến tận năm 1990 mới được xuất bản lần đầu. Đến bây giờ thì người ta đã bình tĩnh nhìn nhận nó, sách được xuất bản bình thường và trả lại đúng tên tác giả tác phẩm sau một thời gian dài mai danh, ẩn tích.

    10 cuốn tiểu thuyết xếp theo thứ tự năm xuất bản

    1. “Tố Tâm” của Hoàng Ngọc Phách, 1925

    2. “Tiêu Sơn tráng sĩ” của Khái Hưng, 1937

    3. “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng, 1938

    4. “Lan Hữu” của Nhượng Tống, 1940

    5. “Chùa Đàn” của Nguyễn Tuân, 1946

    6. “Thời xa vắng” của Lê Lựu, 1984

    7. “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh, 1987

    8. “Miền hoang tưởng” của Nguyễn Xuân Khánh, 1990

    9. “Người đi vắng” của Nguyễn Bình Phương, 1999

    10. “Những ngã tư và những cột đèn” của Trần Dần, 2010.
    (Lựa chọn của nhà văn Uông Triều)


    Nhà văn Uông Triều
  6. Namdinh80

    Namdinh80 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    6.230
    Đã được thích:
    2.687
    Chán nhỉ, giá mà được .... buồn lãng đãng như chú Nuadieuthuoc, có phải đọc hết 10 quyển luôn trong 1 tuần ko :))
  7. nuadieuthuoc

    nuadieuthuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2015
    Bài viết:
    6.663
    Đã được thích:
    1.889
    Hãy chủ động chịu đựng 3 nỗi đau cấp độ cao này thì cuộc sống của bạn sẽ suôn sẻ hơn
    Bởi
    Thùy Dung
    -
    10/10/2024
    0
    262

    Share
    [​IMG]
    Hãy chủ động chịu đựng 3 nỗi đau cấp độ cao này thì cuộc sống của bạn sẽ suôn sẻ hơn (nguồn: pinterest)
    Phùng Mộng Long thời nhà Minh từng viết trong “Cảnh Thế Thông Ngôn” rằng: “Làm chủ mà không đau khổ thì khó”. Ý nghĩa rất rõ ràng, đó là bạn phải chịu đựng rất nhiều gian khổ để đạt được thành công và trở thành người thành đạt.

    Chịu đựng gian khổ là một điều tất yếu trong cuộc sống. Họ lao vào sự bận rộn về thể chất để có được sự thoải mái về mặt tâm lý rằng “Tôi đã làm việc rất chăm chỉ”. Kết quả là hầu hết mọi người đều phải chịu đựng gian khổ suốt cuộc đời nhưng không bao giờ trở nên “vượt trội”.

    Đúng là con người khi sống sẽ ít nhiều đau khổ nhưng phải học cách chịu đựng gian khổ có chọn lọc chứ không phải tất cả mọi gian khổ.

    Bạn càng chịu đựng nhiều đau khổ vô nghĩa thì bạn càng ít có khả năng phấn đấu cho cuộc sống mà bạn mong muốn.

    Bởi vì bạn sẽ có ảo tưởng rằng bạn đã phải chịu đựng rất nhiều và cuộc sống của bạn vẫn chưa khá hơn. Đây là giới hạn trên của tôi và tôi không còn khả năng để hạnh phúc nữa.

    Thực chất là do bạn không chịu đựng được khó khăn.

    Một giáo sư tâm lý học tại Đại học Harvard đã nói trong bài phát biểu của mình: “Để trở thành tầng lớp thượng lưu, bạn phải chịu đựng những khó khăn ở cấp độ cao”.

    Đau khổ cấp độ cao là đau khổ có thể giúp bạn đạt được thành công và khiến bạn có giá trị hơn. Chỉ khi chúng ta chủ động chịu đựng những khó khăn cấp độ cao này thì cuộc sống của chúng ta mới suôn sẻ hơn.

    Suy nghĩ sâu sắc và chịu đựng nỗi đau tinh thần
    Trong cuộc sống, chắc hẳn bạn đã phát hiện ra rằng trong khi bạn vẫn ở chung nhà và chen chúc trên tàu điện ngầm, thì người bạn cùng đi với bạn đã mua một căn nhà hoặc một chiếc ô tô và sống cuộc sống mà bạn hằng mơ ước.

    Trong khi bạn vẫn đang loay hoay mua năm thùng gạo và băn khoăn liệu số tiền đó có vượt quá ngân sách khi mua trái cây của mình hay không thì nhiều người đã đạt được tự do tài chính.

    Đây có phải là do bạn không siêng năng như họ? Không hoàn toàn. Ngoài việc làm việc chăm chỉ, họ thường suy nghĩ sâu sắc và gặp khó khăn về tinh thần.

    Bernard Shaw từng hỏi: “Trong ba mươi nghìn ngày của cuộc đời, bạn có bao giờ dành ba ngày để suy nghĩ về những gì mình thích không?”

    Nhiều người chỉ tập trung vào việc đi bộ mà quên nghĩ xem con đường này sẽ dẫn đến đâu? Tôi có muốn đi không? Có bao nhiêu lựa chọn để đến đích? Tôi có đang đi trên con đường tối ưu không?

    Nỗ lực mà không suy nghĩ giống như con thuyền trôi theo dòng nước. Bạn đã nỗ lực hết mình nhưng công việc của bạn vẫn vô ích
    Tôi có một người bạn là người viết quảng cáo. Cô ấy viết bài hàng ngày và dường như không bao giờ có thể hoàn thành được chúng.

    Tôi thắc mắc tại sao cô ấy lại bận rộn hơn những người viết quảng cáo khác và có lần tôi không khỏi bày tỏ sự nghi ngờ của mình.

    Cô nói: “Thực sự tôi không có mấy kết quả mà phải sửa lại mỗi bài vài lần, có khi đến hơn chục lần”.

    Tôi nói cô ấy có yêu cầu quá cao đối với bản thân, cô ấy nói đó là do lãnh đạo luôn bất mãn với bài của cô.

    Tôi hỏi cô ấy nếu cô ấy không hài lòng với điều gì thì cô ấy có thể thay đổi nó. Tại sao cô ấy lại phải làm lại nhiều lần như vậy?

    Cô cho biết lãnh đạo chỉ nói cô viết sai chứ không bảo cô phải sửa những gì.

    Tôi rất bối rối, tại sao bạn không liên lạc với lãnh đạo, tìm hiểu xem vấn đề là gì rồi nghĩ cách thay đổi.

    Cô mệt mỏi trả lời: “Tôi lấy đâu ra thời gian? Có rất nhiều việc phải làm. Nếu có thời gian này, tôi đã viết xong một bài rồi”.

    Kết quả là hết lần này đến lần khác, công việc không hiệu quả, thiếu suy nghĩ, không có mục tiêu, không chỉ khiến cô hao tổn sức lực mà còn khiến cô mất đi nhiệt huyết.

    Lúc này, dù đi theo con đường nào thì cũng đều giống nhau và vô nghĩa.

    Suy nghĩ là điều kiện tiên quyết cho mọi công việc. Hành động mà không suy nghĩ chỉ có thể khiến mọi thứ rơi vào tình trạng hỗn loạn
    Chúng ta cần những “lính cứu hỏa” trong công việc và cuộc sống, nhưng chúng ta cũng cần chuẩn bị cho những ngày mưa và những rắc rối.

    Muốn mọi chuyện suôn sẻ thì phải chủ động suy nghĩ và chịu đựng những khó khăn về tinh thần trước để tránh phải chịu thêm khổ đau về thể xác.

    [​IMG]
    (nguồn: cafef)
    Kiên nhẫn và chịu đựng nỗi đau của kỷ luật tự giác
    Chủ đề “kỷ luật tự giác” luôn phổ biến trên Internet và có một số chủ đề liên quan ở bất cứ nơi nào bạn tìm kiếm.

    Tầm quan trọng của kỷ luật tự giác đã ăn sâu vào lòng người nhưng rất ít người có thể đạt được điều đó.

    Vào những năm 1980, nữ hoàng lao động Trung Quốc Ngô Sĩ Hoành là y tá tại một trạm dịch vụ y tế cộng đồng.

    Tình cờ cô nhìn thấy thông tin tuyển dụng của IBM (Trung Quốc).

    Không muốn trở nên tầm thường, cô lập tức nộp đơn xin việc và nhanh chóng nhận được thông báo thi viết tiếng Anh. Nhờ kiên trì học tiếng Anh lâu dài nên cô đã đậu dễ dàng.

    Nhưng bài kiểm tra miệng tiếp theo đã khiến cô gặp rắc rối. Cô học được “tiếng Anh câm” và chỉ có thể viết chứ không thể nói.

    Để nắm bắt cơ hội này, cô lập tức đăng ký tham gia lớp luyện nói tiếng Anh và đặt ra mục tiêu ghi nhớ 500 từ và học 50 mẫu câu mỗi ngày.

    Ngoài ra, cô còn tận dụng mọi cơ hội trong công việc và cuộc sống để tích cực giao tiếp với người nước ngoài, luyện nói và cuối cùng đã vượt qua bài kiểm tra nói của IBM.

    Sau khi vượt qua bài kiểm tra vấn đáp, cô biết được rằng công việc này cũng có thể liên quan đến việc đánh máy và cô cũng cần có khả năng đánh máy.

    Sau khi trở về nhà, Ngô Sĩ Hoành lập tức vay 200 nhân dân tệ để mua một chiếc máy đánh chữ và bắt đầu luyện tập như điên.

    Có lúc, cô luyện tập chăm chỉ đến mức không thể cầm chắc đũa nhưng vẫn không dừng lại.

    Bằng cách này, cô thành thạo kỹ năng đánh máy nhanh nhất có thể và cuối cùng được nhận vào IBM.

    Cô dựa vào tính kỷ luật tự giác và đạt được thành công cuộc sống mà cô mong muốn.

    Điều này là do cô ấy có tính tự giác và sẵn sàng nắm bắt cơ hội bất cứ lúc nào.

    Thật trùng hợp, những người quyền lực lại phải chịu đựng tính kỷ luật tự giác
    Bậc thầy xuyên âm Hầu Bảo Lâm, khi còn trẻ, để nuôi sống gia đình, ông đã tôn thờ Chu Khoát Tuyền làm thầy và học xuyên âm.

    Để học tập, ông ấy hát giọng của mình mỗi ngày trước bình minh và luyện tập nhiều cách biểu diễn Kinh kịch khác nhau.

    Ông ấy cũng thường xuyên đến một số địa điểm nhỏ để nghe người khác nói, sau khi trở về sẽ dành một hoặc hai giờ để luyện tập và bắt chước.

    Sau này, dù đạt được một ít thành công nhưng Hầu Bảo Lâm không hề lơ là chút nào. Ông ấy không bao giờ bỏ bài hát hay cuốn sách của mình và kiên trì trong vài năm.

    Nhờ kỹ năng tận tâm của mình, Hầu Bảo Lâm cuối cùng đã trở thành một nhân vật mang tính bước ngoặt trong lịch sử đối thoại.

    Dù đường có dài nhưng chúng ta sẽ đến đó. Ba cây số một ngày, một cuốn sách một tuần và một lớp học mở hàng tháng.

    Bạn có thể không nhận thấy bất kỳ thay đổi nào trong tính kỷ luật tự giác của mình trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng theo thời gian, nó sẽ có năng lượng rất lớn.
    Sự cay đắng của kỷ luật tự giác thật đáng giá, nhưng chúng ta phải chủ động ăn nó và kiên trì ăn nó.

    [​IMG]
    (nguồn: phunutoday)
    Đọc và học, chịu đựng nỗi cô đơn
    Tôi thấy một cư dân mạng đăng trên weibo nói: “Tôi thích cảm giác đau đớn khi đọc. Tôi cũng biết rằng xem video ngắn vui hơn, thú vị hơn và giảm căng thẳng hơn, nhưng nếu bạn đắm chìm trong đó, bạn sẽ lãng phí nhiều thời gian hơn và năng lượng của tôi, tôi không thích sự thoái hóa của chính mình”.

    Ngày nay, tầm quan trọng của việc đọc sách đã được nhiều người thừa nhận. Biết bao bậc cha mẹ đang vắt óc tìm nhà ở trong các khu học để con cái được học ở những trường tốt, thậm chí có người vì điều này mà ly hôn.

    Có bao nhiêu đứa trẻ chán nản vì học hành không tốt; bao nhiêu đứa trẻ mắc bệnh tâm thần vì quá tập trung vào việc học.

    Đọc sách khó như vậy, tại sao chúng ta lại phải khổ? Có người nói: “Những cuốn sách bạn đọc đều ẩn chứa trong khí chất và khuôn mẫu của bạn”.

    Những cuốn sách bạn đã đọc cũng giống như việc bạn ăn khi còn nhỏ. Chúng đã ăn sâu vào máu thịt của bạn một cách vô thức, giúp bạn trưởng thành. Chúng đã ăn sâu vào suy nghĩ của bạn và ảnh hưởng đến chiều cao của bạn trong cuộc sống.

    Lá thư cảm ơn của Tiến sĩ Hoàng Quốc Bình thuộc Viện Khoa học Trung Quốc đã trở thành một chủ đề tìm kiếm nóng.

    Trong thư anh viết: “Anh đã đi một chặng đường dài và chịu nhiều đau khổ để gửi luận án tiến sĩ này cho em…”

    Hoàng Quốc Bình lớn lên trong một gia đình nghèo, anh sống bằng nghề đánh cá, đánh bắt lươn, nuôi lợn con, thuê trâu, v.v. để trang trải chi phí học tập.

    Anh ấy đã trải qua mùa hè bằng đôi chân trần trên nền đất nóng bức, còn mùa đông thì mặc quần áo mỏng và sờn rách. Việc anh ấy đến lớp trong bộ quần áo ướt sũng lại càng phổ biến hơn.

    Có cay đắng không? Rất cay đắng. Nhưng anh không bao giờ sợ khó khăn, sự tiến bộ trong học tập là niềm vui và động lực lớn nhất của anh.

    Anh ấy biết rất rõ ràng rằng chỉ có chịu đựng được những khó khăn trong học tập thì sau này anh ấy mới bớt vất vả hơn.

    Cuối cùng, với sự kiên trì, anh đã vào Học viện Khoa học Trung Quốc để nghiên cứu sâu hơn, làm việc trong Phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo Tencent và tiếp tục leo lên đỉnh cao.

    Thành công của một người liên quan chặt chẽ đến mức độ học tập của anh ta. Tôi đã xem một chương trình trong đó có nhiều trẻ em bỏ học từ nhỏ và đi làm trong các nhà máy. Họ đổ mồ hôi đầm đìa hàng ngày trong tòa nhà xưởng ngột ngạt, làm những công việc lặp đi lặp lại. Ăn cơm nhẹ và làm việc gần 11 tiếng. Họ ngủ trong một phòng tập thể tám người một phòng và phải xếp hàng để đi tắm.

    Trong cuộc phỏng vấn, một cậu bé cho biết: “Em từng nghĩ việc đi học đã vất vả nhưng không ngờ rằng cuộc sống đi làm còn vất vả hơn”.

    Học hành không chịu được gian khổ thì phải chịu đựng cuộc sống gian khổ
    Trẻ em nghỉ học sớm không có trình độ học vấn hoặc nền tảng, công việc chủ yếu chúng làm là di chuyển từ nhà máy này sang nhà máy khác.

    Cuộc sống của họ vô cùng bấp bênh, thu nhập cũng bấp bênh, có thể bất cứ lúc nào cũng phải đối mặt với tình trạng thất nghiệp.

    Nhiều người thực sự hiểu được câu nói đó sau khi gặp phải những khó khăn của cuộc sống và bị đòn roi của số phận: “Nếu không học tập, bạn sẽ dần mất đi quyền lựa chọn trong cuộc sống”.

    Weibo từng đưa ra một cuộc khảo sát: mười điều hối tiếc nhất trong cuộc đời là khi còn trẻ không vào được một trường đại học tốt, dẫn đến cuộc sống của họ chẳng có gì nhiều.

    Lựa chọn sự thoải mái ở độ tuổi đáng lẽ phải đi học chỉ có thể dẫn đến một cuộc đời khiêm nhường.

    Trong một xã hội đang thay đổi nhanh chóng, việc học tập khi còn trẻ không còn đủ để nuôi sống chúng ta đến cuối đời.

    Việc đọc và học tập suốt đời thoạt nhìn có vẻ đáng sợ. Nhưng mọi sự học tập, rèn luyện trong cuộc sống chỉ là để đáp ứng chính mình ở một nơi cao hơn mà thôi.

    Vậy thì có gì đáng buồn?

    Có câu nói rằng: “Chúng ta không nên quá thoải mái. Nếu quá thoải mái, vấn đề sẽ nảy sinh”.

    Trong cuộc sống dựa trên khổ đau, “quá thoải mái” sẽ khiến chúng ta không thể thoát ra khỏi tình thế khó khăn của cuộc đời.

    Chỉ bằng cách chủ động chịu đựng khó khăn, chịu đựng những khó khăn cấp độ cao và nỗ lực hết mình để xây dựng giá trị của bản thân, bạn mới có thể kiểm soát được sự chủ động trong cuộc sống và khiến cuộc sống của bạn suôn sẻ hơn.

    Thùy Dung biên tập

    Nguồn: aboluowang (Vương Hòa)
  8. nuadieuthuoc

    nuadieuthuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2015
    Bài viết:
    6.663
    Đã được thích:
    1.889
    Bún đậu Bích Nguyên 376 đường Bưởi nhé
    --- Gộp bài viết: 12/10/2024, Bài cũ từ: 12/10/2024 ---
    [​IMG]
    soccer thích bài này.
  9. Namdinh80

    Namdinh80 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    6.230
    Đã được thích:
    2.687
    @nuadieuthuoc , đọc truyện anh viết nữa ko :D
    6/2020
    Một truyện dòng Liêu trai, vô đề.

    Thư sinh họ Hành Thị tên Gia Phú, tự là Hỏa Nhân, nguyên quán đất Hồng Giang, huyện Chân Ninh phủ Sơn Nam Hạ. Tới đời nhà Trần, thân phụ được bổ làm chức quan nhỏ ở kinh thành, nhà di về sống ở phía cách cổng Tây hơn mười dặm. Gia cảnh vốn trung bình, thân phụ lại không may thác sớm.
    Hành nhân dung mạo tiêu tuấn, dáng vẻ nho nhã, tư chất minh mẫn, văn chương từ phú nổi trội cả vùng, nhưng nhà lại tạm bợ, ngặt nỗi còn mỗi mẹ già không nỡ rời dưới gối, nên hàng ngày chỉ ở nhà viết mướn đủ sống, chẳng định bước vào trường công danh ứng thí trông chờ cửa khuyết. Hơn năm trước, vốn trước cổng có cây dâu to, tán xòe thành hình cái lọng, lại có mấy dải tơ hồng vấn vít rực một mé, có vị đạo sĩ đi qua trỏ tay nói vọng vào: “Chà, gia hữu hảo nhi, nhưng rất tiếc…”
    Họ Hành đương trong hiên nhà, nghe thấy tiếng lao xao liền chạy ra, đã thấy người đâu mất, tìm quanh hướng nào cũng không thấy nữa.
    Hành nhân thờ phụng mẹ rất mực khuôn phép, lại thông kinh làu sử, tuy nhiên tính tình rất hiếu sắc. Vốn dĩ gia cảnh bình thường, tuy vậy Hành Hỏa nhân được các bậc công tử, kẻ sĩ phong trong kinh thành mến mộ, thường giao kết hữu hảo, những khi ra đường ngao du hay qua lại chốn lầu hồng gác tía. Ra ngoài, gặp nữ lang, tuy không tới mức phóng đãng bỡn cợt, nhưng thường tỏ thái độ phong lưu có cái nhìn chòng chọc như mắt giặc. Thân mẫu biết chuyện, có ý không bằng lòng, hay gọi vào quở mắng. Từ đó, thái độ cũng nghiêm cẩn đôi phần song không vì thế mà thay tính đổi nết.
    Vào tiết lập xuân, sáng sớm tinh sương, họ Hành đương đọc sách, đầu hồi nhà có tiếng chim lảnh lót, chợt có tiếng gõ cửa, quan khách tới là một thư sinh muốn vào yết kiến chủ nhân.
    Vái chào xong, hỏi họ hàng quê quán, khách đáp:
    - Tôi họ Hạ, người cùng quê với ngài, thường hay ngao du sơn thủy, nay qua đây nghe tiếng ngài là bậc cao nhã, bèn đường đột yết kiến.
    Nhìn người dáng dấp phong lưu, áo vải mà chỉnh tề, họ Hành mừng lắm:
    - Vậy là đồng hương, ngày gì sáng đã gặp khách quý như vậy.
    Liền rót rượu, khoản đãi như bạn thân từ trước. Đôi bên tâm giao hàn huyên lấy làm tâm đắc như tri kỷ. Cuối buổi rượu, khách nói:
    - Miền phương nam, cách kinh thành chừng trăm dặm, ở ngã ba sông Xích Giang, cảnh thú bao la sông nước không bút nào tả xiết. Mời ngài nếu không phiền ngại cùng quá giang một chuyến, nhân tiện thăm lại cố hương.
    Họ Hành vốn ở nhà lâu đã cuồng chân, nay duyên thiên ngộ gặp bạn hữu, nghĩ chối cũng không phải, dặn dò người nhà, từ biệt thân mẫu lên đường.
    Họ cùng lên thuyền, thấy mấy người cầm bơi chèo ngắn, mặt mũi nghiêm trang, không nói không rằng, đồng loạt khua chèo nhẹ, thuyền trôi vùn vụt trong gió mát vi vu. Rồi thuyền bỗng dần trôi lên mây bồng bềnh, nhằm phương Nam lướt tới, như một mũi tên lướt trên nền trời xanh ngắt, thoắt cái đã tới ngã ba Xích Giang rồi hạ xuống thủy đình một khu nhà lớn, lầu gác trùng điệp tiếp nối, như cung điện bậc đế vương.
    Họ Hạ bèn nói:
    - Không giấu gì ngài, đây là tiểu cung Thanh Thủy ở Đông Hải, hiện cũng là nơi tiếp khách của tại hạ. Ở đây chẳng khác nào bồng lai tiên cảnh, mà chốn tục lụy vốn cũng không phải là nơi lưu lại lâu dài được. Các hạ là bậc thanh kỳ, đã tới đây coi như có duyên số vậy.
    Họ Hành khẩn khoản nại cớ còn mẹ già, mạch thư hương cũng không thể dứt mà mình thì duyên nghiệp trần gian còn nấn ná, chỉ muốn lưu lại đôi ba ngày giao hảo rồi từ biệt.
    Chủ nhân bèn quát đám gia nhân thu xếp phòng ốc cho họ Hành nghỉ ngơi. Thư phòng nhìn ra thủy đình rộng lớn, bát ngát toàn sen trắng, hai bên hành lang có hàng cẩm tú cầu chen lẫn mẫu đơn màu sắc rực rỡ kỳ lạ. Tới canh hai, bước ra khỏi mái hiên, gió mát vi vu, trăng in khói nước, không gian tĩnh mịch, quả thực là chốn thần tiên. Bất chợt Hành nhân thấy cảm giác tiêu sái, tâm trí mênh mang, bèn vung bút làm một bài phú khắc họa cảnh vật lên bức tường phía Đông.
    Họ Hành ở được mươi hôm lại vào yết kiến chủ nhân cung điện, muốn được hồi hương vấn an thân mẫu. Chủ nhân lại nói:
    -Ta cũng biết nghiệp trần gian của các hạ chưa dứt, nhưng còn hai hôm nữa, tại đây tổ chức lễ hội thưởng hoa nhân tiết Vũ thủy, xin lưu lại một buổi rồi cáo từ chưa muộn.
    Tới hẹn, đang trong thư phòng đọc sách, chợt có gia nhân tới bẩm báo dẫn họ Hành tới nơi nghị lễ. Thường ngày họ Hành chỉ quanh quẩn trong phòng, hết ngắm sen lại ngắm trăng, chưa đi lại đường ngang lối dọc bao giờ, cũng không thể tưởng tượng ra được các khu vực của cung lại rộng lớn khang trang như vậy. Cây cối tươi tốt, trang trí khắp lối đi, hoa lan hoa huệ chen lẫn, trên cao dưới thấp, khắp các loài hoa kỳ hương dị thảo chưa bao giờ họ Hành được nhìn thấy ở nhân thế. Đi tiếp qua một sân lớn tới một lối rẽ chợt thấy có một đài cao hơn một trượng, trên đài có mười toà điện rộng rãi, đẹp đẽ không gì bằng. Chủ nhân vẫy gọi, kéo họ Hành đi vào tự nhiên. Trên điện đặt mấy chục bàn tiệc, bầy biện hoa mắt. Không bao lâu, khách từ không trung kéo tới đủ cả nam lẫn nữ. Vật cưỡi hoặc là nghê, hoặc là hổ, hay chim loan, chim phượng, không một loại nào nhất định. Tiệc rượu bắt đầu, thức ăn quý bày xen nhau, bỏ vào miệng thơm ngon, toàn là những món khác thường. Chợt thấy vang lừng tiếng sênh phách, âm nhạc réo rắt tợ hồ như vọng tới tận sông Ngân. Được vài tuần rượu, khách cũng đứng cả dậy, một lát tản đi khắp nơi thưởng lãm, luận bàn các loài hoa trong cung điện.
    Nghĩ đám khách của chủ nhân, mình vốn không quen biết, lại toàn người hành tung lạ kỳ, dung mạo như thần thánh, Hành nhân cũng ngó nghiêng nấn ná một lúc ở đại điện rồi men theo lối cũ về lại thư phòng. Bỗng thoáng một nữ nhân xiêm áo toàn màu trắng, khoác áo màu lá liễu, khăn màu vàng đang đứng trước bức tường mấy hôm trước Hành nhân thuận tay đề thơ, chừng như đang tập trung cao độ.
    Họ Hành chợt tiến lại gần, mùi hương thanh nhã lại thoang thoảng, thoắt trông khóe thu ba lộ vẻ yêu kiều, môi anh đào tươi cười, hé hai hàng ngọc như người tiên giới. Sẵn vài tuần rượu, lại bệnh cũ không chừa, nghĩ nữ nhân cảm kích thi phú, mà lòng thì không kìm được, sỗ sàng kéo tà áo, chợt thấy tiên nhân nghiêm sắc mặt, không nói không rằng lùi lại phất tay áo giằng ra. Hành nhân cố níu kéo chợt thấy một áng ngũ sắc vọt ra từ ống tay, chàng thấy mắt hoa lên, đầu óc mụ mị, váng vất, ngã nhào xuống thủy đình, còn kịp với một bông sen trắng rồi chìm vào không gian tối thẫm tĩnh lặng. Tỉnh ra, thì đã nằm ở giữa sân nhà mình, trăng khuya sáng vằng vặc, nụ sen vẫn còn lưu trong tay, hương thơm ngây ngất. Sáng hôm sau kể lại, người nhà không ai tin, cho rằng chàng ngao du sơn thủy, lạ lẫm phong thổ không quen lam chướng, khi về tới nhà phải cơn cảm mạo thành ra như vậy. Họ Hành đem bông hoa vào trai phòng để lên án thư, bảy ngày chưa héo, lâu lâu đã khô mà mùi hương vẫn còn quanh quất.
    Nửa năm sau, thân mẫu một hôm gọi họ Hành vào dặn dò rồi thác. Từ đó Hành nhân đổi tính phong tịnh thư phòng, tuyệt giao cấm cố, tới kỳ thi đắc chí nơi trường ốc, đỗ đầu xứ, vào hội thi Đình trúng Hoàng giáp hạng Nhị giáp tiến sĩ. Nhân châu Hải Ninh có biến loạn, được Khu mật viện bổ làm án sát sứ ở vùng biên viễn giúp tri phủ trị sự, xuất hành tức thời. Họ Hành mới nhậm chức ở nơi xa xôi biến động, không dám khinh suất trễ nải, sớm tối xem xét văn án, phê duyệt công văn, trị việc nghiêm cẩn. Chưa đầy một năm đã đã bình ổn châu xứ, kinh tài ổn định, kỷ cương niêm luật nghiêm ngặt, được triều đình ban thưởng, bổ làm Hình bộ lang trung, chuẩn bị hồi kinh nhậm chức.
    Ngoài tết Nguyên tiêu, nhân tới tri phủ chuẩn bị cáo biệt, Hành án sát trong lòng vừa vui vừa buồn, uống quá chén về tới phủ quan, bèn tới thủy đình, ngồi lầu bát giác giải rượu, không gian xa xăm như mộng cảnh. Chợt thấy mùi hương vương vấn lan tỏa khắp không gian, vừa quen vừa lạ. Quay lại trên bàn bỗng thấy một bông sen trắng, đầu óc họ Hành bỗng mơ màng, thân thể nhẹ bẫng như gió, thần khí bỗng tản mát, người nằm vật ra bất tỉnh. Từ đó, bỗng thấy cảnh sự vô vi như giấc mộng Hoàng hoa, bèn cáo bệnh trả ấn từ quan trở về kinh thành nơi nhà cũ, sống đời cao nhã.
    Mùa hạ năm Canh Tý, qua phủ Thiên Trường, thôn Thạch Kiều, ngẫu nhiên nghe được câu chuyện như vậy, nhân thể bèn chép lại.
    nuadieuthuoc thích bài này.
  10. procs16

    procs16 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    22/11/2005
    Bài viết:
    856
    Đã được thích:
    7
    Nhờ cụ xem giúp tử vi,
    Mã:
     nam, sinh 26/8 âm giáp tý giờ hợi ở Hà Nam

Chia sẻ trang này