1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Huyền Thoại Quân Sự

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi terminatorx, 17/01/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. arrow2

    arrow2 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2010
    Bài viết:
    2.197
    Đã được thích:
    1.411
    Hạ hỏa đi các bác,Ngố nghĩ ra nhiều cái siêu siêu độc đáo nhẩy=D>
    Nga phát triển bộ đồ người dơi Batman cho lính dù



    Trong tương lai gần, lính dù Nga có thể nhảy dù mà không cần dù.

    [​IMG]
    Hỗ trợ họ làm việc đó là một khí cụ bay cá nhân, cho phép hạ xuống đất nhanh hơn và khó phát hiện hơn đối với đối phương.

    Các cán bộ khoa Cơ học hàng không và kỹ thuật máy bay Đại học Vật lý-kỹ thuật Moskva đã bắt tay phát triển khí cụ đặc biệt này, tờ Moskovsky Komsomolets (MK) cho hay.

    Như một trong các tác giả của dự án là sinh viên năm thứ 5 Roman Anisovich tiết lộ với MK, phát minh này giống nhiều hơn bộ đồ người dơi Batman. Bộ đồ được gắn các tấm màng giữa hai tay và hai chân, cũng như một phần đuôi. Bộ thiết bị này có trọng lượng không hơn một áo gió thông thường.

    Nền tảng của dự án là ý tưởng của sáng chế phương Tây - bộ đồ có cánh (wingsuite), đang được sử dụng trong bộ môn nhảy dù thể thao để các vận động viên hạ xuống đất nhanh hơn. Tuy vậy, chúng được sử dụng kèm với dù thông thường.

    [​IMG]
    Lính dù Nga sẽ bay như Người dơi Batman​
    Trong dự án của các nhà khoa học Nga, lính dù sẽ nhảy mà không có dù. Người mặc bộ đồ Batman sẽ tiếp đất bằng chân sau khi đã giảm tốc độ bay. Theo ý đồ của các nhà sáng chế, sau khi tách khỏi máy bay, người nhảy dù sẽ phải giang chân, tay về các phía để căng các tấm màng và bắt đầu lượn.

    Sáng chế này có nhiều ưu điểm như: từ mặt đất sẽ rất khó phát hiện lính nhảy dù mà không dùng dù, và khi cần anh ta có thể khép tay/cánh lại để tăng tốc tối đa cho cơ thể và rơi xuống như một hòn đá.

    Sáng chế này hiện ở giai đoạn mô hình hóa máy tính.

    Bộ đồ bay sẽ được thử nghiệm tại Trường Chỉ huy bộ đội đổ bộ đường không Ryazan.
    arrow3 thích bài này.
  2. huyphuc1981_nb_aaah

    huyphuc1981_nb_aaah Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/12/2010
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    53
    Cái này có từ thời cổ, các tay chơi vẫn dùng delta. Có điều, ngày nay lắp các thiết bị tự động thì tính năng nó tốt hơn. Theo khảo cứu lịch sử, người bay kiểu này đầu tiên là một nhà tu Mông Cổ tk16.
    ===================


    Hoá ra huyền thoại quân sự lại chuyển sang Grozny (Грозный Gơ rô zơ nưi).http://russiatrek.org/grozny-city

    Thành phố đã được xây dựng lại. Ảnh trước mình post cảnh những ngày cuối cùng của chiến tranh, khi quân Nga đi càn tìm lục những gì nguy hiểm còn sót lại. Ảnh đó trông đen đủi nhưng còn nhiều nhà. Sau thời gia đó vài năm, khoảng 2002, thì Grozny trông phẳng lừ toàn lều bạt và nhà ghỗ dựng tạm, là ảnh mà bạn Lạt post đấy, đó là thời điểm vừa phá vừa dò mìn đạn sót lại. Năm 2003 là năm thành phố được san bằng nhất.

    đến 2005, đường sắt mới thông, năm 2008 nhà thờ trung tâm mới mở cửa. Người Iraq, Afgan đến khi nào mới có 1999 và những thời điểm sau đó.


    Grôznưi, tiếng Anh ngọng thường viết là Grozny , Grozni, Groznyy... có viên gạch đầu tiên năm 1818 bởi việc xây dựng pháo đài Groznaya, cứ điểm quan trọng của quân Cossacks (Cô dắc). Tên thành phố được đặt sau chiến tranh Caucasus 1869 (Кавказ =Cav ca zơ, tiếng Anh ngọng viết vậy), như là kiểu nói ngọng của dân địa phương. Năm 1989 có 400 ngàn dân. Trong tay ohiến quân có tên Dzhokhar.
    Thật ra, tiếng Anh tường dùng phiên âm địa danh Nga theo tiếng Đức, mà người Anh thì rất khó phát âm và viết tiếng Đức, nên mới thế.


    Đây là vùng đấn kháng cự ngoan cường nhất trong toàn bộ tiến trình sát nhập các vùng đất khác nhau hậu duệ Kim Trướng Mông Cổ vào Nga, tiến trình này bắt đầu từ Ivan Hung Đế và được ông giao cho quan Cô Dắc. Trong chiến trang Cavcaz, quân Nga cũng phải bình định từng bước như 1999, làm đường, chặt rừng, chiếm và cố thủ từng bước.

    Trong chiến dịch 1994, quân Nga thiệt hại nặng nhưng Groznưi vẫn rơi vào tay quân Nga 1-1995. Năm 1996, thành phố rơi vào tay du kích trong một trận tấn công kinh ngạc, sau đó là đình chiến 1996 và ký hiệp định 1997. Năm 1999, lấy cớ này nọ (mà phiến quân cũng mở rộng hoạt động bí mật ra ngoài Chechnya vào đất Nga thật), Putin chỉ huy chiến dịch tấn công kết thúc chiến tranh. Cuộc chiến này được nghiên cứu lý thuyết và tổ chức lại lực lượng từ lâu, rút kinh nghiệm, tăng cường các mặt hoả lực, kể cả thiết kế vũ khí mới (đại liên cá nhân PPK). Đặc trưng của chiến dịch là hoả lực pháo bắn trực tiếp rất mạnh, huy động đông đảo pháo kéo, pháo tự hành, kể cả chất pháo kéo cổ lên xe tải làm pháo tự hành. Bộ binh được trang bị mạnh, trường hợp toàn bộ AK lắp GP hay dùng RPK, hoặc mỗi người 2 súng, hoặc mỗi bộ binh đeo thêm RPG-18 rất nhiều, tăng số lượng súng bắn tỉa. Chiến thuật là đánh chắc tiến chắc, chốt giữ từng điểm, chiếm các điểm lợi thế đặt hoả lực, tảo thanh kỹ lưỡng tỷ mỷ và chốt giữ chắc rồi mới tiến. Ban đầu, quân Nga vây chặt , di dân, dân cố ở lại được di chuyển sau trong các hành lang và kiểm soát chặt không cho phiến quân trà trộn. Sau khi tiến vào vây chặt khu trung tâm, quân Nga vấp phải sự kháng cự liều chết, nên mở một đường máu cho tàn quân chạy vào núi, chiếm toàn bộ thành phố. Phần còn lại ít ỏi của phiến quân chạy vào núi dưới mưa pháo được triệt hạ dần, rồi tan rã biến mất sau đó bởi các điểm chốt bằng BMP và trực thăng, Su-25.

    Chiến dịch đánh dấu tính năng mới của vũ khí thông minh, đặc biệt là Su-25 và trực thăng, với những vụ ném bom chặt đầu phản ứng sau vài chục giây, chỉ bắt đầu từ cuộc điện thoại vệ tinh, đòi hỏi hệ thống thông tin, phân tích, truyền tin và các máy bay trực chiến hết sức nhanh chóng. UAV Nga cũng nổi trội từ 1994 khi đảm bảo thông tin nhiều mầu (2 mầu hồng ngoại + nhìn thấy, tự động phân tích), nhưng UAV lại thể hiện quá đắt cho nhiệm vụ tiễu phỉ, để đảm bảo sống tốt trong môi trường chiến tranh lớn, các UAV của Nga nhỏ (một xe tải nhẹ chở 6 máy bay cùng 1 bệ phóng), bay thấp, tỷ lệ tai nạn cao, do đó về sau có hướng phát triển và sử dụng các UAV bay lâu, bay cao như Mỹ, chúng không tồn tại được trong chiến tranh thật nhưng lại rẻ trong tiễu phỉ.


    1999, sau chiến tranh đang truy quét

    [​IMG]
    [​IMG]


    Dân chúng trở về
    [​IMG]

    trong chiến tranh, bắt đầu phá dỡ toàn bộ thành phố từ cảnh này, đây là chiếc Su-25 trong chiến tranh, rất nhiều nhà 4 tầng được tận dụng lại như ảnh dưới, trong dáng vẻ mới
    [​IMG]




    NHà hát

    [​IMG]

    nhà hát hôm nay
    [​IMG]


    Nhà thờ trung tâm mở cửa năm 2008
    [​IMG]
    [​IMG]



    Trước, trong và sau chiến tranh

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]


    Khu dân cư
    [​IMG]

    [​IMG]


    xây dựng lại các nhà 4 tầng như ảnh trên
    [​IMG]


    [​IMG]

    [​IMG]


    Quảng trường Trung Tâm
    [​IMG]
  3. vietcong91

    vietcong91 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2010
    Bài viết:
    1.159
    Đã được thích:
    0
  4. GT13E2

    GT13E2 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/01/2011
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    REMEMBER.NO RUSSIAN

    MÀN GAME GÂY TRANH CÃI GIỐNG VỤ KHỦNG BỐ
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]


    Nhân vật trong game đi theo trùm khủng bố makarov vào sân bay Zakhaev tia vài trăm mạng thường dân dưới danh nghĩa được nato tài trợ (xài toàn hàng mỹ m240, m4a1) để kích động Nga pem Mỹ. Màn này trước chơi hay không chơi vẫn qua đc. Infinity làm vụ này rùm beng cuối năm 2010, nhờ vậy Modern Warfare II trở thành game bán chạy nhất trong lịch sử[:D]
  5. Al-Qaeda

    Al-Qaeda Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Bài viết:
    1.604
    Đã được thích:
    167
    ^cổ rồi cậu ạ bữa này Black Ops vượt mặt rồi :)) nhưng mà kể ra thằng nhà báo này cũng vãi hà thật bọn ******** này có biết quái gì MW COD gì sấc sợ CS còn hok bik nữa là =)) tớ chơi màn này bắn Nga thoải mái :)) gặp ông già ổng bảo game của mày toàn bắn người Nga, nga nó có xấu xa đâu mà bắn giết hoài . Kể cũng fải hết COD MW Freedom Fighter Red Alert toàn game nhồi sọ LX ko thua gì phát xít :)) phát ngán gần đây Mẽo ngấy ra nên đổi chủ đề nào là bắc Sâm xâm lược Mẽo đến war 3 vs KHựa
  6. huyphuc1981_nb_aaah

    huyphuc1981_nb_aaah Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/12/2010
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    53
    Chuyện nhòi sọ nhờ games có lâu rùi. ví dụ nè http://tl.gate.vn/News/TinNong/2010...dam-me-tlbb-de-xoa-diu-noi-nho-que-huong.aspx
    Ban đầu, mình ko hiểu, một chuyê gia đì jai những Boeing mà lại phí thời gian vàng ngọc đi chơi games. Hoá ra, Games được truyền bá như thế.





    Huyền thoại về quân sự thì có nhiều. Mình lấy một vài ví dụ, đầu tiên là T-34. T-34 được Discovery quảng cáo là xe tăng số một mọi thời, đây là mánh láu cá, M1 bị đạn 20mm bắn nổ động cơ thứ 2, để "dưới một người mà trên muôn người" [:D][:D][:D]>:)>:)>:)>:)>:). Nhưng dẫu sao thì điều đó cũng chứng minh T-34 là một huyền thoại.

    Dưới đây mình trình bầy một chút, thiên tài ở xứ lợn thì cũng ngập trong đàn lợn, đến chốn khoa hoạc mới thành huyền thoại.







    Huyền thoại quanh T-34 thì nhiều, báo chí nhà ta đâu cũng thấy lợn : "Chính Koskin đã thuyết phục I.Xtalin cho phép ông phát triển một mẫu xe tăng với vỏ giáp và hỏa lực được tăng cường nhằm thay thế cả hai loại xe tăng T-26 và BT. Kiểu xe tăng này được Koskin đặt tên T-34 để ghi nhớ năm mà ông nảy ra ý tưởng về mẫu thiết kế mới cho xe tăng Liên Xô đó là năm 1934." Thật ra, Koskin là giám đốc nhà máy nồi hơi Kharkov Komintern Locomotive Plant (KhPZ), là người đì thiết kế A-20 (có thể là giáp 20 tấn) xuất hiện 1936 vì lo các phương án xản xuất hàng quá mới sẽ ảnh hưởng đến đường tiến thân của ông. Nhưng sau này, ông là người hy sinh (nghĩa đen, tức là chết), khi xe chưa đủ số km thử nghiệm và được lái chứ không phải chuyển tầu hoả từ Kharcov về Maxcơva, mùa đông, Koskin viêm phổi rồi mất, ngày đó chưa có kháng sinh. A-20 qua các thay đổi thiết kế tiến dần thành A-32, A-34. Mẫu A-34 được duyệt và có tên chính thức T-34.

    A-20 và T-34 được phát triển từ xe BT (xe chiến đấu bộ binh thập niên 1930, bộ binh ngồi ngoài), theo kinh nghiệm chiến tranh Tây Ban Nha và Hắc Long Giang. Nó đã thật sự là một xe tăng, chứ không phải là xe chiến đấu bộ binh hay pháo tự hành, với ưu tiên về khả năng đối kháng. T-34 là một trong hai chiếc xe tăng đầu tiên trên thế giới, chiếc kia là Panzer IV của Đức. Sau 2 xe này, đầu WW2, các nước khác cải tiến các pháo tự hành lẩm cẩm của họ theo concept xe tăng, ưu tiên đối kháng, sau đó là thiết kế các xe tăng.

    Kết cấu do T-34 khai sinh cho đến nay vẫn là hướng thiết kế chủ lực của tăng Nga, với tháp pháo nhỏ tròn đều và giáp nghiêng, giáp nghiêng giúp phân tán luồng năng lượng xuyên và vững cho phép đặt súng lớn. Giáp bố trí dầy phía trước và bên trên. Máy xe rất cơ động thuận tiện cho đối kháng, được chứng minh so với yêu cầu về giáp và súng trong Kursk. T-34 có lớp khối lượng hạng trung, truyền đến các T-44, T-54/55, T-62. Chiếc xe tăng hạng trung cuối cùng là T-64 đã được dùng kỹ thuật mới như xe tăng ngày nay, là giáp phức hợp và pháo nòng trơn, từ đó, dòng T-34 rời chiến trường. Lớp hạng nặng Liên Xô-Nga ban đầu là KV, nhưng ngay sau đó áp dụng các kỹ thuật thiết kế như T-34 thành IS. IS-2 là xe tăng hạng nặng của WW2, IS-3 đến chiến trường nhưng không kịp tham chiến, IS-4 sản xuất ngay sau chiến tranh, cuối cùng là IS-6/7/8/10. IS-10 còn gọi là T-10 mang pháo có nòng như M-46, pháo nòng dài xoắn 130mm. Sau IS-10, việc áp dụng lớp kỹ thuật mới trên dòng hạng nặng là T-72/80/90, trở thành MBT ngày nay.

    nuocnga.net: BT, T-34 , T-34-85, T-34-76, T-34-76, tiền T-34-76,





    T-34 có nhiều tính năng vượt trội, gần như chiến tranh phát triển theo T-34, T-34 đánh Kursk thắng Tiger I.... những cái đó thì nhiều, ở đây, mình chỉ nói đến xích xe.

    Xích xe huyền thoại này là một cuộc cách mạng về xích, được phát minh ở Mỹ bởi John Walter Christie, được áp dụng ít ỏi ở phương Tây trong một vài mẫu xe lẩm cẩm số lượng ít. Thế nhưng, vào tay những đầu quân sự Nga, những nhà kỵ binh chuyên nghiệp thừa kế Mông Cổ, cái xích này mới có đất phát triển và hiện nay , cả thế giới theo T-34. Hồi WW2, xích Đức hơi khác, tuy có cải tiến so với cổ tuyền (NHư M4 Mỹ hay T-26 Liên Xô), nhưng bao giờ cũng kém T-34 và IS mặt cơ động.

    Ít nhất 2 mẫu Christie M1931 được Liên Xô mua và cả hai mẫu được nghiên cứu ở KhPZ, theo nhiều nguồn tin thì hai xe này ko có tháp pháo. BT-2 xuất hiện, (duyệt binh quảng trường đỏ), năm 1931, nhưng có nhiều biến thể về súng chính thay đổi sau đó. Trừ phiên bản chỉ có súng máy 2 nòng Fedorov (tiền thân đầu tiên của AK), các BT-2 đều dùng loại pháo nòng dài bắn đạn xuyên 37 hay 45 (lúc đó chung nòng với pháo phòng không). BT-5 có thể coi là phiên bản ổn định của BT-2, với súng máy DP (hậu duệ của Fedorov) và pháo nòng dài 45mm, 1933. Cho đến đây, trừ việc tăng giảm giáp và vũ khí, động cơ... thì hình dáng ngoài BT vẫn giống Christie tank.

    Khả năng cơ động và đối kháng của pháo nòng dài bắn đạn xuyên giáp được khẳng định từ đây, rồi chiến tranh Tây Ban Nha đã xác định cấu hình của xe tăng thật sự, bên Đức cũng cảm nhận được điều này qua chiến tranh đó.

    CHRISTIE TANK là một dòng tăng nhẹ ít được dùng bên Mỹ, đến năm 1928 thì bắt đầu thử nghiệm kiểu xích mới mà nay là xích xe tăng hay xích Christie. Năm 1938 Anh Quốc dùng xích này trên xe nhẹ Cruiser Mk III, trong chiến tranh tham chiến với vai trò mờ nhạt, sau đó có Cromwell tank, sau 1945 có Centurion tank (51 tấn), trong chiến tranh có Cruiser Mk VIII Challenger 76mm-nhưng số lượng chỉ hơn 100 chiếc và mờ nhạt+giáp tồi. M4 Sherman, xe tăng huyền thoại của các tồng trí trong WW2 vẫn dùng kiểu xích cổ như T-26 Liên Xô. M26 Pershing, M48/60 Patton dùng kiểu xích Đức WW2.



    Bộ xích mới có đặc trưng là bánh xích to đến mức đỡ trên đè dưới ( bằng chiều cao xích), lò xo+giảm chấn đặt trong thân xe, dễ bố trí giáp, dễ thay đổi tỷ số truyền cho giảm chấn và thiết kế lò xo+giảm chấn thích hợp. Các T ban đầu chơi trò đi không cần xích.

    Nhược điểm đầu tiên về xích T-34 được so sánh trước Chiến Tranh Vệ Quốc Vĩ Đại với Panzer, T-34 rất ồn do thiếu đệm cao su giữa bánh và xích, điều này không phải là vấn đề lớn về kỹ thuật, các BT vẫn có.




    Trước bộ xích này, các xe xích dùng kiểu bánh xe nhỏ, 2 bánh xe nối nhau bởi một cầu, khó căng xích, dễ chùng, chỉ đi đưọc tốc độ nhỏ, dặc trưng là T-26 Liên Xô và M4 Sherman, những thứ các xe tăng Mỹ sau đó là như thế.

    Cái huyền thoại cơ động của T-34
    [​IMG]

    BT-2 và khẩu súng máy 2 nòng Fedorov.
    [​IMG]


    John Walter Christie M1919, vấn là xích cổ nối cầu hai bánh
    [​IMG]


    John Walter Christie M1928, đã có xích mới
    [​IMG]


    M4 Sherman, nối cầu cổ
    [​IMG]

    T-26, nối cầu cổ
    [​IMG]


    Mẫu thử M26 Pershing, 1943, nối cầu cổ
    [​IMG]


    Pershing dùng kiểu xích Đức, sau WW2, Super pershing
    [​IMG]


    M48 Patton
    [​IMG]


    M60 Patton
    [​IMG]
  7. terminatorx

    terminatorx Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    19/11/2010
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    1
    Huyen Thoai ve Chien Tranh Viet Nam


    [​IMG]
    Ðại Sứ John Negroponte, cựu phụ tá bộ trưởng Ngoại Giao Mỹ đã đặt ra một lô những chữ “Nếu” cho 150 người trong cử tọa, nhân phát biểu tại cuộc hội nghị được tổ chức ở Câu Lạc Bộ Army Navy Club tại Washington, nhằm lượng giá về Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa 35 năm sau khi chiến tranh kết thức.

    “Nếu mà Tổng Thống Roosevelt còn sống thì nước Mỹ không ủng hộ cho người Pháp trở lại Việt Nam? Nếu mà chúng ta biết rõ hơn về chuyện xích mích giữa Liên Xô và Trung Quốc? Nếu mà Tổng Thống Ngô Ðình Diệm không bị ám sát? Nếu mà Tổng Thống Nixon không bị dính líu vào vụ Watergate?” Nhưng vì do những cái trớ trêu bất thường của lịch sử đại loại như vậy mà sự việc đã xảy ra khác hẳn đi.

    Năm diễn giả chính yếu khác và 10 tham luận viên, cả người Việt và người Mỹ, đã phân tích những trận chiến mà họ coi là khúc quanh của cuộc chiến tranh Việt Nam.

    Cuộc tấn công Tết Mậu Thân 1968, những trận đánh lớn ở Huế, An Lộc, Quảng Trị; Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Hiệp Ðịnh Hòa Bình Paris, và những bài học đã thu lượm đã được mổ xẻ trong các buổi thảo luận trong từng nhóm. Chủ ý của các tham luận viên rõ ràng là nhằm phục hồi lại danh dự cho Quân Lực Miền Nam Việt Nam.
  8. huyphuc1981_nb_aaah

    huyphuc1981_nb_aaah Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/12/2010
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    53
    kết thức
    kết thúc
    =))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))
    Ối giời ôi là học vấn của loài chó thèm thịt người.





    Huyền thoại về chiến tranh VN "Kháng chiến chống Pháp thắng lợi, + sản tàn ác về bắc lập nước Đại Hoà Nam, dân chủ về nam thành lập binh đoàn ăn thịt người"
    .

    Huyền thoại về chiến tranh VN: Chúng ta đánh trận nào cũng thắng, dưng chúng ta thua vì địch yếu"


    Mỗi trận chúng ta thua vì: địch "biển người"

    tổng chúng ta đông quân hơn nhưng thua vì: "ta thiện chiến"

    Xe tăng ta đông hơn nhưng mở cửa xe chạy, vì :"địch hèn nhát"

    Địch thu xe tăng máy bay ta đánh pốt vì: "địch nướng quân"

    Kết cục của Mẽo: 12-1972, quân ta ném bom rất kinh, địch sợ quá phải ký hiệp đinh liền sau đó vài ngày. Hiệp định ghi: "VC trả nước Mỹ cho lính Mỹ rút quân, Mỹ chơi đẹp không ọ ẹ khi ngu.y nhào, ngu.y hùng cường từ nay không nhận viện trợ Mỹ". Thủ tục thanh toán: VC đến tân sơn nhất đếm từng chú lính Mỹ lên máy bay.

    Kết cục của ngu.y: "tiên sư chúng nó, bố bảo nó hàng, nó ko cho bố hàng, bố ra sa mạc bố tốc sịp bố lên sem chúng mày làm j` được bố"

    bố sẽ thắng : nếu nếu nếu nếu...................................nếu
    nếu nếu nếu nếu
    Dân chủ có Phạm Văn Phú, lấy máy ăn cắp não wiki cho lành
    Ngày 7 tháng 5 năm 1954, trong chiến dịch Điện Biên Phủ, ông chiến đấu trong hàng ngũ quân đội Pháp và bị ********* bắt giam cùng với Bréchignac, Botella, Clédic, Mackowiak và nhiều quân nhân khác. [1]
    Sau Hiệp định Geneve, ông được trao trả và phục vụ trong Quân lực Việt Nam Cộng hòa.
    Ngày 29 tháng 4 năm 1975, Phạm Văn Phú tự sát bằng cách uống một liều thuốc cực mạnh và chết vào trưa ngày 30 tháng 4, sau khi Tổng thống Dương Văn Minh đầu hàng.


    Dân chủ diệm hồi ĐBP ở đâu nhể, thiệu làm j` nhể
    Dân chủ đây

    • Thời kỳ 1934-1944, Ngô Đình Diệm tham gia thành lập và lãnh đạo **** Đại Việt Phục Hưng chống Pháp với thành phần **** viên nòng cốt là quan lại, linh mục, cảnh sát, và lính khố xanh bản xứ tại Trung Kỳ. Tháng 7 năm 1944, mật thám Pháp phá vỡ tổ chức này đã tổ chức vây bắt Ngô Đình Diệm ở tại phủ Cam. Nhờ sự giúp đỡ của hiến binh Nhật, ông thoát nạn về trú tại lãnh sự Nhật ở Huế. Sau vài ngày, người Nhật đưa Ngô Đình Diệm vào Đà Nẵng rồi dùng máy bay quân sự chở thẳng vào Sài Gòn trú tại trụ sở hiến binh của Nhật.[6] Ông cũng được Việt Nam Phục quốc Đồng minh Hội do hoàng thân Cường Để ủy nhiệm công việc vận động nhân sự ở Trung Kỳ để chống Pháp.[7]
    • Tại Sài Gòn, ông đã tham gia thành lập Uỷ ban Kiến quốc với mục tiêu phò tá hoàng thân Cường Để, tuy nhiên Nhật không cho Cường Để về nước để lập làm vua mà vẫn tiếp tục sử dụng Bảo Đại để lập nên một chính quyền thân Nhật với quốc hiệu mới là đế quốc Việt Nam. Bảo Đại đã từng mời ông làm ********* trong chính quyền mới nhưng không thành mà thay vào đó là Trần Trọng Kim.[8]

    thiệu
    Sau khi chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc năm 1945, ông tham gia lực lượng ********* do *********** đứng đầu[6] [7] [8]. Ông cùng các đồng chí của mình được huấn luyện trong những khu rừng trống bằng gậy tre vì họ không có súng trường. Năng lực quản lý của ông sớm được công nhận, sau đó được bổ nhiệm trở thành một người đứng đầu huyện[9]. Nhưng sau chưa đến một năm, ông bắt đầu thất vọng, "Tôi biết rằng *********cộng sản, trả lời trong một cuộc phỏng vấn, ông nói: "họ bắn người, họ lật đổ các ủy ban xã, họ tịch thu đất đai" [10]. Ông bí mật vào Sài Gòn, với sự giúp đỡ của anh trai Nguyễn Văn Hiếu ông được nhận vào học Trường Hàng hải.[11] Sau một năm, ông được phong hàm sĩ quan, nhưng ông từ chối làm việc trên một con tàu khi phát hiện ra những ông chủ người Pháp có ý định trả lương cho ông thấp hơn lương của tất cả sĩ quan Pháp. Ông đã hoàn toàn từ bỏ ý định về một cuộc sống trên biển. Rồi ông chuyển đến học khóa đầu tiên tại Trường Sĩ quan Việt Nam, sau trở thành Trường Võ bị Đà Lạt[12]. Tháng 6 năm 1949, ông tốt nghiệp với quân hàm Thiếu úy, tham gia binh nghiệp trong lực lượng người Việt trong quân đội Liên hiệp Pháp. Cùng năm đó, ông đến Pháp học ở Trường bộ binh Coetquidan.
    Trong những trận đánh chống lại *********, ông Thiệu nhanh chóng kiếm được danh tiếng vì sự dũng cảm và có năng lực chỉ huy [13]. Sau đó, với chính sách chế tài đối với những sĩ quan ở miền Trung và miền Nam nên người Pháp điều ông ra Bắc.
    Năm 1951, ông kết hôn với con gái của một người hành nghề y thành đạt gốc ở đồng bằng sông Cửu Long, Nguyễn Thị Mai Anh. Bà là một tín đồ Công giáo Roma. Sau đó, ông đã cải đạo, theo tôn giáo của vợ.[14] Ông bà Thiệu có ba người con: một gái, Nguyễn Thị Tuấn Anh và hai trai, Nguyễn Quang Lộc và Nguyễn Thiệu Long.
    Năm 1954, với quân hàm thiếu tá và chỉ huy một tiểu đoàn, ông đã dẫn đầu một cuộc tấn công vào ngôi làng quê hương ông, nổ mìn đánh bật lực lượng ********* ra khỏi ngôi nhà ông đã từng trải qua tuổi thơ. [15].
    Sau khi Pháp rút khỏi Việt Nam, năm 1955 ông gia nhập Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, với quân hàm Trung tá, giữ chức Chỉ huy trưởng Trường Võ bị Đà Lạt. Đến năm 1962, ông giữ chức Tư lệnh Sư đoàn 5 bộ binh, hàm Đại tá.
  9. huyphuc1981_nb_aaah

    huyphuc1981_nb_aaah Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/12/2010
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    53
    http://www.trunghoctanan.net/index....iew=article&id=223:223&catid=5:stth&Itemid=23

    thưa các bệnh nhân thẩm du

    Hài hước và nguyên văn

    Việt Nam sau 35 năm chiến tranh: Những bài không chịu học [​IMG] [​IMG] [​IMG] Viết bởi Jackie Bông
    Thứ sáu, 21 Tháng 5 2010 12:14
    Góc Chiến Trường Xưa
    Bài viết của Jackie Bông​
    Những huyền thoại về cuộc chiến
    Ðại Sứ John Negroponte, cựu phụ tá bộ trưởng Ngoại Giao Mỹ đã đặt ra một lô những chữ “Nếu” cho 150 người trong cử tọa, nhân phát biểu tại cuộc hội nghị được tổ chức ở Câu Lạc Bộ Army Navy Club tại Washington, nhằm lượng giá về Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa 35 năm sau khi chiến tranh kết thức.
    “Nếu mà Tổng Thống Roosevelt còn sống thì nước Mỹ không ủng hộ cho người Pháp trở lại Việt Nam? Nếu mà chúng ta biết rõ hơn về chuyện xích mích giữa Liên Xô và Trung Quốc? Nếu mà Tổng Thống Ngô Ðình Diệm không bị ám sát? Nếu mà Tổng Thống Nixon không bị dính líu vào vụ Watergate?” Nhưng vì do những cái trớ trêu bất thường của lịch sử đại loại như vậy mà sự việc đã xảy ra khác hẳn đi.
    Năm diễn giả chính yếu khác và 10 tham luận viên, cả người Việt và người Mỹ, đã phân tích những trận chiến mà họ coi là khúc quanh của cuộc chiến tranh Việt Nam.
    Cuộc tấn công Tết Mậu Thân 1968, những trận đánh lớn ở Huế, An Lộc, Quảng Trị; Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Hiệp Ðịnh Hòa Bình Paris, và những bài học đã thu lượm đã được mổ xẻ trong các buổi thảo luận trong từng nhóm. Chủ ý của các tham luận viên rõ ràng là nhằm phục hồi lại danh dự cho Quân Lực Miền Nam Việt Nam.
    Tết Mậu Thân 1968:
    Tiến Sĩ Erik Villard, sử gia, là diễn giả đầu tiên đã trình bày về cuộc tấn công này. Ông nói, “Ðây đích thực là một cuộc nội chiến tại Nam Việt Nam giữa người quốc gia Việt Nam với quân Cộng Sản xâm lăng từ miền Bắc. Ông mô tả trận chiến lừng danh này với quy mô và sự phức tạp trong kế hoạch của ********* và sự phản công lúc đầu coi như tuyệt vọng, mà lại rất thành công của phía miền Nam và Ðồng Minh. Nhưng ông nói, “Bi đát thay cái sự thắng lợi này lại bị thế giới coi như là một thất bại.”
    Ðại Tá Trần Minh Công bổ túc thêm. Ông nói đến 50 phần trăm quân đội VNCH được nghỉ phép ăn Tết giữa lúc quân Cộng Sản tấn công. Ông ra lệnh cho tiểu đoàn cảnh sát tiến chiếm lại Dinh Tổng Thống ở Saigon, trong khi các đơn vị khác thì hợp nhau lại để tái chiếm những đồn bót vừa mới bị Cộng quân chiếm giữ.
    Tờ tuần báo Time tường thuật, “Quân lực Việt Nam Cộng Hòa phải gánh chịu áp lực nặng nề lúc khởi đầu với sự dũng cảm và mau lẹ mà hầu như ít có ai lại có thể ngờ được.” Cố Ðại Sứ Ellsworth Bunker nói, “Chính phủ đã không sụp đổ. Trái lại, họ đã phản ứng mạnh bạo, mau mắn và quyết chí. Chính quyền đã tổ chức sự phục hồi với nỗ lực lớn lao.”
    Ðại Tá Công phàn nàn, “Ấy thế mà giới truyền thông người Mỹ lại coi vụ Tết Mậu thân là 'khởi sự cuộc chấm dứt chiến tranh' Việt Nam (The beginning of the end of the Vietnam War).”
    Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích, học giả và cựu giảng viên tại Ðại Học George Mason kể lại, “Trong dịp tấn công Tết Mậu Thân, cố đô Huế là nơi duy nhất quân Cộng Sản đã thiết lập được một chính quyền dân sự. Họ phát động cuộc tàn sát, giết hại hàng ngàn người mà họ gọi là 'kẻ thù của Cách mạng' trong suốt 25 ngày chiếm đóng thành phố vào tháng 2, năm 1968.”
    “Họ tàn sát đến 6,000 thường dân vô tội, bất kể đó là giáo sư đại học, giới kinh doanh, phụ nữ, người già và cả đến trẻ em, tạo ra viễn cảnh kinh hãi của chế độ Cộng Sản. Hàng ngàn người bị coi là ‘tay sai Mỹ ngụy’ đã bị tra tấn, giết hại và cả bị chôn sống do lệnh của Tòa Án Nhân Dân ********* mà gồm những cán bộ và dân làng được lựa chọn một cách ngẫu nhiên.”
    Vẫn theo lời Giáo Sư Bích, “Vụ thảm sát ở Huế tương tự như 'cánh đồng giết người' (killing fields) dưới chế độ Pol Pot ở Cambodia, hay ‘lò thiêu người’ hồi Thế Chiến Thứ Hai của Ðức Quốc Xã.”
    Hội nghị cũng phản ánh quan điểm của các chuyên gia khác. Ông Lewis Sorley, sử gia chuyên về chiến tranh Việt Nam và là giáo sư tại West Point và tại Học Viện Chiến tranh của Lục Quân Mỹ, nói là hồi năm ngoái tại Ðại Học Texas Tech rằng những cái nhìn lệch lạc phát xuất từ chiến dịch bôi nhọ toàn thể chế độ miền Nam Việt Nam và cuộc chiến đấu lâu dài và khó khăn của họ, cho đến lời tố cáo vô liêm sỉ của Jane Fonda cho rằng, “Các tù nhân Mỹ khi hồi hương mà đã tố cáo bị người Cộng Sản tra tấn hạ nhục đều là những 'kẻ nói dối' và 'giả hình'.”
    Cuộc tấn công dịp Lễ Phục Sinh 1972:
    Trong ba tháng mà tỉnh An Lộc bị vây hãm vào tháng 4, 1972 cũng bị giới truyền thông Mỹ bóp méo sự thật. Tiến Sĩ James Willbanks cho cử tọa thấy là, “Kết quả là cả hai bên đối chiến đều bị tổn thất kinh hoàng, nhưng cuối cùng thì quân đội kiên cường của miền Nam đã kiểm soát được thành phố, sau khi kết thúc trận chiến đẫm máu.”
    Ðại Tá Phan Văn Huấn, chỉ huy Lữ Ðoàn 81 Biệt Cách Dù và Trung Tá Nguyễn Lân phụ tá chỉ huy, kể lại họ đã đẩy lui được quân đội Bắc Việt và ngăn chặn hướng tiến công của Cộng Sản vào thủ đô Saigon, lập ra được vòng đai phòng thủ vững mạnh chống lại quân số lớn hơn hẳn của địch quân. Họ đã cầm cự được cuộc tấn công liên tục của Bắc quân, đẩy lui được ba vụ xung phong tấn công tới tấp từ phía địch quân.
    Trận chiến ở Quảng Trị:
    Ba nhân vật sau đây thảo luận về trận chiến này. Ðó là Ðại Tá Phạm Văn Chung, Ðại Úy Nguyễn Việt và ông Dale Andrade, một sử gia và tác giả của ba cuốn sách về cuộc chiến tranh Việt Nam. Các vị này tường trình rằng Sư Ðoàn 308 và hai trung đoàn độc lập của quân đội miền Bắc vượt qua khu vực phi quân sự để tiến vào miền Nam, trong khi Sư Ðoàn 304 thì từ phía Lào ở phía Tây cũng xâm nhập vào. Ðại quân đó quét sạch cả hệ thống căn cứ nhỏ của quân đội miền Nam có nhiệm vụ canh giữ quốc lộ 9, và tiến chiếm vùng thung lũng Quảng Trị.
    Mục tiêu của giới lãnh đạo Hà Nội là “tạo được một chiến thắng quyết định trong năm 1972 và bắt buộc cho đế quốc Mỹ phải thương thuyết việc chấm dứt chiến tranh từ vị thế của kẻ thất bại.” Quân đội miền Nam bị phân tán và rút lui, nhường đất cho Cộng quân. Nhưng Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, một tướng lãnh xuất sắc của miền Nam đã được nắm quyền chỉ huy và lần hồi đã tái chiếm được miền Nam Quảng Trị và cả Cổ Thành.
    Quân đội Bắc Việt bị thương vong đến 100,000 quân là phân nửa tổng số lực lượng của họ, kể cả 40,000 quân bị tử trận, và còn bị mất phân nữa số chiến xa và trọng pháo. Kết quả là chính Tướng Võ Nguyên Giáp, người anh hùng đã đánh thắng người Pháp ở Ðiện Biên Phủ, đã bị loại ra khỏi vị trí chỉ huy quân đội Bắc Việt. Kết quả này đã không được giới truyền thông Mỹ tường thuật chính xác.

    Có một bài học nào được rút ra chăng?

    Nhiều người tin rằng người Mỹ hiểu biết rất ít về cuộc chiến tranh Việt Nam, mặc dầu nó đã chấm dứt trên ba thập niên rồi. Trong một bài báo nhan đề “Lịch sử chứng minh kẻ thắng trận ở Việt Nam đã sai lầm” được đăng tải trên Báo Wall Street vào tháng 4, năm 2000, Nghị Sĩ James Webb đã liệt kê giới truyền thông báo chí, giới hàn lâm đại học và Hollywood là những nhóm “đã có trách nhiệm rất lớn cho thấy cuộc chiến được tưởng nhớ là vừa không cần thiết và vừa không thể chiến thắng được.”
    Hàng ngàn bài báo, cuốn sách, bản phúc trình quân sự, bài nghiên cứu trận đánh và các hồi ký về cuộc chiến tranh 10 năm vẫn tiếp tục không bị đem ra thách đố hay được chấp nhận như là những sự kiện mà không hề có sự phân tích chiều sâu trong giới sử gia. Người quá cố Douglas Pike là nhà phân tích chính trị đã viết rất nhiều về Việt Nam, đã bình luận rằng, “đó là những người bị lừa bịp bởi giới ký giả ngu dốt của loại truyền hình thương mại và giới hàn lâm theo phe tả thiên lệch về một sứ mệnh ý thức hệ.”
    Ông George Veith là một tác giả chuyên viết về Việt Nam, mà hiện đang hoàn thành cuốn sách - Tháng Tư Ðen: Cuộc Thất Trận của Nam Việt Nam1975 - nói về những huyền thoại về sự sụp đổ của miền Nam Việt Nam.
    Ông nói Hà Nội trông đợi chánh quyền Nam Việt Nam sụp đổ một khi người Mỹ rút khỏi năm 1972. Nhưng sự việc đó đã không xẩy ra, và quân đội Việt Nam lại mỗi ngày một mạnh hơn lên, như được chứng tỏ trong trận An Lộc và Quảng Trị vừa nêu trên. Thế rồi, từ năm 1973 cho đến tháng 3, năm 1975, quân đội miền Nam đã gây những thất bại nặng nề cho quân đội Bắc Việt, khiến cho Tướng Võ Nguyên Giáp bị mất chức. Ông Veith xác tín rằng quân lực Việt Nam Cộng Hòa không hề yếu kém và hèn nhát như giới truyền thông báo chí Mỹ thường tô vẽ ra.
    Vì coi việc Tổng Thống Nixon từ chức như là một dấu hiệu rằng người Mỹ sẽ bỏ rơi miền Nam, nên Bộ Chính Trị Ðảng Cộng Sản Hà Nội mới quyết định 'giải phóng' miền Nam trong thời hạn 2 năm 1975-76 bằng cách tung ra những cuộc tấn công đại quy mô.
    Họ đã vi phạm Hiệp Ðịnh Ðình Chiến Paris mà họ đã ký kết với Hoa Kỳ và miền Nam Việt Nam. Khi quân đội Mỹ rút khỏi Việt Nam năm 1972 và Quốc Hội cắt hết viện trợ quân sự và kinh tế cho Việt Nam vào tháng 3, năm 1974, ông Veith nói, “Với những bất lợi về địa lý, quân đội miền Nam không thể nào ngăn chặn được một cuộc tấn công đồng loạt trên khắp cả nước mà không có sự trợ giúp của Không Lực Mỹ.”
    Tham nhũng có phải là nguyên nhân gây ra sự sụp đổ của Nam Việt Nam không? Ông Sorley thuật lại lời của Tom Polgar, giám đốc CIA ở Saigon lúc bấy giờ biện luận rằng, “Nước này có thể tồn tại được dù với một chánh quyền thối nát, y như trường hợp của Phi Luật Tân, Nam Hàn, Thái Lan hay bất kỳ nước nào.” Trong một nước mà người công chức không được trả lương phải chăng, thì đều có nạn tham nhũng là chuyện thường xẩy ra trên đời.” Ðại Tá William Legro, tùy viên Quân Sự ở Việt Nam cũng đồng ý như thế, ông nói, “tham nhũng không phải là nguyên nhân làm sụp đổ mà chính là sự giảm bớt đến độ zero mọi viện trợ của Mỹ mới là nguyên nhân. Chúng ta đã làm cái điều tai hại khủng khiếp đối với người miền Nam Việt Nam.”
    Cựu đại sứ tại Mỹ Bùi Diễm là một trong những người đứng ra tổ chức cuộc hội nghị này cũng than phiền về việc Quốc Hội Mỹ cắt hết viện trợ. “Tôi không thể không giận dữ trước sự việc bất công vì dự luật viện trợ quân sự bị bác bỏ tại Quốc Hội. Vấn đề chính yếu trong tâm trí tôi là số phận của hàng triệu người dân miền Nam Việt Nam phải chịu đựng như thế nào một khi Quốc Hội đã quyết định.”
    Ông Sorley đưa ra những con số như sau, “Tại Việt Nam, có thể có đến 65,000 người bị hạ sát bởi tay của những người tự nhận là quân giải phóng và có đến 250,000 người nữa bị chết trong các ‘trại cải tạo’ tàn bạo. Hai triệu người bị bứng ra khỏi quê hương và tạo thành lớp người Việt Nam tại hải ngoại.” Một phần tư triệu thuyền nhân đã bỏ mình ngoài biển khơi.
    Ông Hoàng Ðức Nhã, nguyên tổng trưởng Thông Tin và Chiêu Hồi là người phụ trách việc đúc kết của đại hội nói, “Cuộc chiến Việt Nam được nhìn qua lăng kính của người Mỹ khiến làm biến dạng méo mó sự thể tìm hiểu tại sao người cộng sản chiến thắng và người quốc gia thua trận. Ông lưu ý cử tọa rằng, trong khi còn nguy khốn, miền Nam đã cố gắng xây dựng một chế độ dân chủ với một nền kinh tế lành mạnh, dựa trên nền tảng luật pháp. Ðó là một cố gắng ít được nghe thấy trong một nước đang có chiến tranh.”
    Ông nói tiếp, “Hơn thế nữa, ngay cả trước tình thế phải chiến đấu liên tục, chánh quyền cũng cho thi hành một chiến lược phát triển ba mặt về phát triển nông nghiệp, kỹ nghệ sử dụng nhiều lao động, và khai thác tài nguyên thiên nhiên. Năm 1974, dầu khí đã được tìm thấy ngoài khơi bờ biển miền Nam. Ấy thế mà những thành tựu như thế lại ít được ai công nhận.”
    Tiến Sĩ Rufus Philipps, tác giả của cuốn sách mới đây mà được ca tụng rất nhiều - Why Vietnam Matters - đưa ra nhận định trong một tài liệu được chuẩn bị riêng cho Hội nghị. Ông trích dẫn câu trả lời của Tướng Maxwell Taylor cho câu hỏi tại sao chúng ta thất bại tại Viêt Nam? Vị cựu đại sứ tại Việt Nam nói vào hồi cuối cuộc đời của mình, “Chúng ta đã không hiểu kẻ địch, không hiểu người bạn đồng minh Nam Việt Nam, và cũng không hiểu chính chúng ta nữa. Chúng ta đã không hiểu làm sao mà đối phó với cái loại chiến tranh đó cho đến khi quá muộn. Từ lâu, giới hoạch định chính sách cao cấp ở Washington và giới lãnh đạo chóp bu của chúng ta ở tại chỗ, với lòng tự ái được thổi phồng bởi nghề nghiệp đầy hứa hẹn trong những nỗ lực của họ, thì họ lại ít có sự bao dung đối với những quan điểm khác biệt được dựa trên cơ sở kinh nghiệm thực tiễn không đồng ý với họ.”
    Cuối cùng, Tiến Sĩ Phillips có lời khuyên, “Người Mỹ chúng ta có một nhu cầu thiết tha là phải tìm hiểu các người bạn mà chúng ta muốn giúp. Chúng ta không thể áp đặt những giải pháp đã được làm sẵn tại Mỹ (made-in-America), nhưng phải cùng làm việc chung như người đồng sự kể như là anh em với nhau, để chúng ta giúp các bạn đó tìm ra các giải pháp riêng của họ. Ðó là những bài học chúng ta không được luôn luôn chú ý tiếp thu và không chịu học.
  10. macay3

    macay3 LSVH - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.956
    Đã được thích:
    1.588
    giờ này mà còn có người đem mấy bài viết bậy bạ của mí anh nguy già ra hít bã nữa hả trời?
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này