1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Huyền yêu thương của tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi bhacar22, 18/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0

    T: E hèm.... không nhớ anh à? Hi...hí... chờ lâu quá!
    H: Anh bg mới đến ư?
    T: Ừ... n.tin rồi, sao ko hồi âm, hả e?
    =H: E có thấy gì đâu. a nt lúc nào?
    T: Đã nhìn thấy cái icon đang gạt mồ hôi trên trán chưa?
    H: Sợ quá vã mồ hôi à, a?
    T : cách đây.... 20 phút! hí...
    H: thế thì e chưa đọc
    T: Thế e để ĐT tận đâu vậy, hả?
    H: E để trg bàn làm việc ạ.
    T: Mà hôm qua a đã mang cuốn "Tiếng chim hót.... '' đến đây rồi đấy. Lúc nào qua mà lấy.
    H: Vâng, lúc nào e nhớ ra, tiện thì e sang nhá
    T: thế thì sẽ có một ngày và có một người... ngất vì sốt ruốt đấy!
    H: Gớm...a mà ngất thì khối ng đã ngất rồi ấy chứ
    H: sao hq ko ngất đi nhỉ?
    H: luc nào hq . hả e ? Hôm qua có lúc nào a đáng ngất đâu nhể?
    H: A quên gì thì thôi nhớ....Có 20p mà cũng kêu là ngất ư? Vài ngỳ còn sống nhăn răng ra ấy chứ
    T: Thế mà ối lần e làm a vật vã vì chờ đấy nhá!
    H: đấy là tự a đấy chứ . Có ai bắt đâu nào.... Hi... hi...
    T: Ko thấy hồi âm là hay nghĩ ngợi, tưởng tượng lắm mà! Rằng em mình ốm hay bị làm sao? rằng.... à... hôm qua chờ lâu nhất là từ lúc 16h30 đến mãi hơn 21 h mới gặp nhau, đúng ko? Hay là lúc a chờ ở Làng Ngói? Hôm qua , nếu ko nghĩ đến việc ở CQ, chắc a e mình cà kê đến tối lúc nào ko biết í nhỉ?
    H: Mọi ng đi lại nhièu quá , cứ xem e chat v a. Ngại quá a j. E còn fải tắt đi để ko ai xem đc đấy
    T: Ừ, đừng để họ biết ! chuyện riêng tư mà. Mà hôm qua , sau khi em bảo ngủ hết rồi thì a cứ hiểu là chỉ có bà với Vy ngủ thôi, chứ e thì vẫn "buôn" tiếp ....
    H: lúc đó Vy mới liu riu thôi, chưa ngủ.
    T: .... và anh ngồi chờ em mãi ngoài ban- công. Muỗi đốt . Tay đập muỗi liên tục đấy! Thật ra, lúc ấy a cũng biêt đã khuya rồi; nhưng ko nghĩ là em lại ngủ ngay sau đó. Chắc mệt quá hả em?
    H: hq e buồn ngủ quá, mà Vy thì mãi mới ngủ. Sao a ko mắc màn ngoài ấy cho muỗi đỡ đốt. Hay mang cái bình xịt muỗi ra mà xịt xung quanh ấy, cho muỗi nó đỡ đốt a chứ. Hí...hí....
    T: Anh cũng đoán thế. Mà em cũng ko nên thức khuya như vậy. Hi... hi.... ngồi không thế với cái ĐT trong tay đã là quá lắm rồi, giờ em lại còn bảo mắc màn ư? Hic...hic...thỉnh thoảng lại đét một cái!
    H: Khiếp quá đi mất!
    T: Nhưng mới đốt thì bị thịt ngay nên ko có máu!
    H: Nhưng mà vẫn bị ngfứa chân. Lâu rồi mới có con mồi ngon như thế để thịt mà. Mà thôi ko nói đến con muỗi nữa!
    T: Hi... hi... mới cả do trời mới mưa nên mới có muỗi thế, chứ ban- công nhà anh thoáng cực í. Ừ... chuyện khác nhé....
    H: A ko fai lam viec ạ?
    T: Có chứ! Hôm nay lại về muộn ấy chứ! Nhưng nói chuyện với em tý cho đỡ "vật" như bọn nghiện nó "vật thuốc'' í mà! Chỉ thích nói chuyện và đi chơi với em, nhưng phải cái đúng kỳ bận rộn hết mưc, e à. Lại nghịch icon gì đấy!
    H: a tự hiểu chứ? E ko giải thích đc đâu.
    T: Hiểu được phần nào thôi. Anh chưa biết pót hình như em.
    H: A lam sao ma biết đc. E lọ mọ mãi mới ra đấy.
    T: Em là ngừoi đã dẫn a đến một vài thế giới nhỏ mới đấy.... Hôm nào bảo a týnhé?
    H: Cám ơn e những cái trước đi đã , rồi e mới chỉ cho a biết cái mới chứ.
    T: Thì muốn cám ơn thế nào đây? hí....
    H: Tùy tâm chứ. Ai lại thách bao giờ
    T: Đó là d.đàn WWTTT, CHÁT CHÍT.... Rồi thì.... thế nào là thẻ ĐTDD trả trứơc... Mà tùy tâm tức là theo ý thích của mình hả? Muốn làm gì cũng được hả? Hí....
    H: Ai bảo a thế hả? Hứ....
    T: Ko hiểu thế thì hiểu tùy tâm thế nào, e ?
    H: Tùy tâm là tùy tâm í. A hỏi e thì e hỏi ai đây?
    T: Thế thì anh chọn cách cảm ơn sau đây: Tùy em muốn lôi anh đi đâu, làm gì thì làm, tùy em! Được chưa? Hi... hi... mà em đang thay đổi nền bài viết à?
    (sự cố máy)
    H: Lại đc rùi a ạ
    T: Thôi... anh đi làm việc đây.

  2. ablreturn

    ablreturn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2008
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0

    Hài hước thật.
    Bác nhớ tỉ mỉ từng chi tiết như vậy hoặc là chép lại qua máy ghi âm, hoặc là bác tưởng tượng hay tệ hơn là .. bác có vấn đề. Vả lại hình như đây không phải là nhật ký
    Với lại nếu như đầu topic tới giờ, hình như đây là tình bạn chứ không phải là tình yêu.
  3. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0

    Huyền à,
    Đêm nay anh thật khó ngủ. Suốt từ tối hôm qua, sao em im lặng thế? Anh ngồi nhớ về em và cảm thấy bồn chồn, lo lắng vì không hiểu làm sao mà thế?
    Chĩ cầu mong em vẫn bình an. Mà có gì giận anh thì ngày mai nói ngay cho anh biết nhé.
    Không gian xung quang dây đã thực sự yên tĩnh, lặng đi; còn trong anh thì đang cồn cào nỗi nhớ, không yên.
  4. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Em à,
    Tối hôm qua, mải làm việc nên khi nhìn xuống sân thì chẳng thấy em đâu, mà nhắn tin qua ĐT thì mãi chẳng thấy hồi âm, ĐT thì không gọi được, net thì sự cố... anh đã cuống cuồng lên đấy. Anh đi xuống và thấy xe của em thì vẫn còn đây.... Chỉ đến khi nhìn thấy em thì anh mới yên tâm và như vừa trút đi một mối lo ....
    Vậy mà cả đêm qua, chỉ có sự im lặng từ phía em đến với anh. Anh sốt ruột lắm. Sáng nay anh sẽ phải hỏi em thôi....
  5. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    T: Em à, sao ko nhắn cho anh vậy?
    H: Em đang vào sổ sách. Hôm nay em hơi mệt và chán.
    T: Từ tối hôm qua đến giờ anh như người sắp chết đây.
    H: Trông anh con khỏe hơn em
    T: Đêm qua em ngủ được nhiều ko?
    H: E ngủ được, nhưng buồn quá a ạ.
    T: Anh cũng đang rất vội việc, nhưng cũng rất muốn trò chuyện cùng em. sáng nay em dậy lúc mấy giờ?
    H: Nếu a bận thì a cứ làm việc đi, lúc nào n.c cũg đc mà. Em dậy lúc 7h.
    T: Em ngủ lúc mấy giờ? Mà buồn vì cái gì, hả e ? Ko sao đâu, n.c chút rồi lại làm mà
    H: Lúc 11h và buồn vì anh đấy! A làm e suy nghĩ hơi nhiều và e sợ.
    T: Thế à? Nếu có gì thì cho anh xin lỗi nhé! Thực sự đấy! Thực sự anh đã tự bảo ko đựoc thế với e, nhưng lúc ấy tình cảm nó cứ trào lên....Nếu buồn thế thì e bắt a xin lỗi bao nhiêu lần a cũng xin chấp hành mà.
    H: E ko cần xin lỗi; chỉ cần a đừng làm thế nữa thôi. Thực ra a chưa hề biết gì về e mấy.
    A chưa thể hiểu đc e đâu. Dù sao e cung còn ít hơn a rất nhiều tuổi mà. Quan điểm của a khác vì a là đàn ông, còn e là phụ nữ.
    T: Thực ra anh cũng chỉ muốn thể hiện tình cảm một cách nhẹ nhàng với em thôi, chứ anh ko hề định làm gì để e phải sợ đâu. Rồi, a hứa là a sẽ ko làm thế nữa!
    H: E cung rất khác người đấy. Có khi e rất dẽ tính thoải mái trong 1giới hạn nào có thể và có khi e rất khó tính đấy. Bây giờ tâm trang e ko vui. Có thể sẽ mât 1 thời gian để e bình thường được.
    T: A biết là e có một số điểm ko như những cô gái khác chứ! A quý mến e chính là những sự khác biệt ấy mà a thấy được từ em.
    H: Vì vậy, a cứ mặc kệ e nhé. Có nhiều cái a ko thấy đc. Ko fải là đẹp đẽ gì đâu. E cũng như mọi ng thôi. Ng ta nói là: có yêu thì mới thấy đẹp, thấy quý và mình làm mọi thứ tốt đẹp dành cho người mình yêu quý. E cũng vậy. Nhưng đã ghét nhau thì ghét đủ thứ đấy. Tình cảm con người cũng có nhiều cung bậc. E mong a sẽ hiểu. Vấn đề là thời gian sẽ trả lời a ạ.
    T: Ừ... tùy em thôi, chỉ có điều là thấy cần hỏi a điều gì thì e cứ hỏi, e à. Anh sẽ cố gắng hiểu hết ý của e !
    H: Thôi a làm việc đi nhé.
    T: Nghe e nói vậy mà a cũng đang buồn nhiều lắm đây, e ơi!
    H: A hãy cứ coi tất cả bình thường đi thì nó sẽ bình thường.
    T: Thôi... a đã làm điều gì thì a phải chịu thôi. Cám ơn em đã cho anh biết những suy nghĩ của em....
    H: E ko muốn giữ những bực tức trong người mình làm gì và cũng ko muốn a lo lắng quá về e. Nên e nói thẳng luôn để a hiểu. Đừng trách e nhé!
    T: Có gì đáng để trách e đâu. Anh rất thích sự thẳng thắn mà.
    H: Vâng
    T: Anh đã đoán đúng mà.... thảo nào mọi tin nhắn của a, từ tối qua đến nay, e đều ko thèm đáp! Đúng ko?
    H: Ko fải là ko thèm mà là ko thích , vì chán và mệt!
    T: Thôi... anh hiểu rồi mà! Nhưng đúng là phải qua những sự kiện cụ thể thì cta mới càng hiểu thêm về nhau, đúng ko e ?
    H: Mong là nhhư thế. A có biết 1 câu chuyện về Bích Câu Kỳ Ngộ ko?
    T: Anh có biết sơ sơ về Chử Đổng Tử và Tiên Dung, phải ko e?
    H: Ko fải.
    T: Đó là sự gặp gỡ tình cờ của một chàng trai và một cô gái ở Bích Câu?
    H: Ko liên quan gì đến 2 ng đó cả.
    T: Em nói anh nghe xem nào (vắn tắt cũng đựoc)? Thế này thì anh đề nghị rằng: trưa nay, a e mình đi đâu đó cùng ăn trưa và trò chuyên. Được ko em?
    H: Ở ngoài phố Cát Linh có chùa Bích Câu đó. Bắt đầu từ thì vua Lý Công Uẩn ấy.
    T: Anh đã vào đó mấy lần rồi mà.Lý Công Uẩn quê bên Đình Bảng- Từ Sơn mà.
    H: Nhưng khi ô ấy dời đo về Thăng Long thì có đất Bích Câu . Sau chiến tranh năm 46 bị tàn phá thì chỉ còn lại 1 bức tường và họ xây lại chùa. E chỉ biết thế thôi. Còn truyện BCKN thì e hiểu.
    T: Anh thích cái rằng: giữa chúng ta có gì chưa rõ thì cùng nhau trò chuyện , cùng thấy điều gì không nên làm nữa. E thấy sao? BCKN nghĩa là ''Cuộc gặp gỡ kỳ lạ ở BC ", phải ko e ?
    H: Chuyện kể về chàng Tú Uyên là một thư sinh ở vào đời Lê Thánh Tôn. Cha mẹ đều mất sớm. Tú Uyên dựng nhà học giữa hồ Bích Câu. Một hôm trong nhân đi hội chùa Ngọc Hồ, Tú Uyên lượm được một bài thơ bảo có tiên nữ xuống xem hội. Tú Uyên thấy có một cô gái đẹp từ chùa bước ra. Chàng bèn theo tán chuyện ướm tình, đến Quảng Văn Đình trước cửa Nam thành Thăng Long, thì nàng biến mất.Uyên cố tìm hỏi mà không ra tông tích. Càng trở nên buồn rầu ốm nặng. May có bạn, họ Hà, khuyên can, cho nên chàng gượng đi cầu mộng ở đền Bạch Mã tại phố Hàng Bạc. Thần báo ngày mai hãy đợi ở bên cầu Đông trên sông Tô Lịch, sẽ gặp
    Một hôm Uyên từ trường về, thấy có cơm nước sẵn sàng, mà toàn những cao lương mỹ vị. Sau đó hôm nào cũng vậy, chàng nghi rằng đã có người tiên đến giúp mình, cho nên tìm cách gặp mặt. Một ngày kia, chàng giả đò đi học, nửa đường quay trở về rình ngoài phên, quả nhiên chàng thấy có mỹ nhân trong tranh bước ra. Chàng liền đẩy cửa chạy vào. Mỹ nữ đành không tránh nữa. Nàng tự nhận là tiên nữ Hà Giáng. Vốn có duyên cùng chàng
    Sau đêm động phòng hoa chúc . Vợ chồng bên xướng họa sáu mươi vần để ghi riêng đầu đuôi câu chuyện tình.
    Tú Uyên dần dần sinh ra nghiện rượu tình vợ chồng nghe như đã nhạt mùi ân ái . Đã không nghe lời vợ chồng khuyên can, thường lại còn đánh đập nàng. Giáng Kiều bỏ nhà trở về cỏi tiên. Có lúc tỉnh rượu, chàng biết lổi tại mình, cố đi tìm vợ mà không thấy nữa. Luyến tiếc, sinh ra sầu não đau ốm.
    Tú Uyên toan tự vẫn thì đúng vào lúc đó Giáng Kiều lại hiện ra. Chàng bèn từ tạ, xin nối lại duyên xưa.
    T: Truyện ấy hay lắm! Cảm ơn em! Em chưa cho ý kiến về đề nghị của anh: Trưa nay a e mình cùng đi ăn trưa?
    H: Trưa nay e có hẹn rồi
    T: Chiều tối nay, đựoc ko e? Nghe em nói , a thực muốn nói lại cùng em nhiều lắm.
    H: tối thì càng ko ạ. Vì e fải về mà. E ở lại chơi cầu là đã muộn rồi mà. Bị ăn mắng ngay.
    T: Ừ... có lẽ a e mình sẽ nói về chuyện đó dần dần, e à.
    H: Vâng, để thư thư ra a ạ. A cứ yên tâm mà làm việc đi.
    T: Ừ... nghe e nói vậy, a cũng vui một chút hơn rồi....Vì muốn đi chơi với e ngày thứ 7 bên TS, nên a đã cho mua vé để bay vào sáng sớm CN đấy.
    H: T7 e ko đi được đâu.
    (còn nữa)

  6. YAMATO

    YAMATO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2001
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    Oầy !
    Sao lại có người lập topic vì mình nhể !
  7. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0

    T: Vậy à ? A vẫn nghĩ là e đã có thể đi chơi vào ngày đó. A hy vọng là e sẽ hiểu a hơn trong chuyện đã làm em buồn chán đó! Có phải vì em buồn vì chuyện hôm qua nên ko đi nữa?
    H: E buồn cả chuyện khac nữa chứ ko fải do a đâu. Đôi khi cũng fải có chuyện buồn chứ. Vui mãi sao được!
    T: Đúng vậy, vui- buồn là chuyện vốn có trong đời mà, e!
    H: Thôi, a cứ làm việc đi nhé.
    T: Chỉ có điều c.ta sẽ thêm gì sau những chuyện ấy thôi, phải ko em?
    H: Có thể con ng ta đồng điệu về tâm hồn nhưng về thể chất thì lại khác.
    T: Anh không nghĩ thế!
    H: Đấy là anh . Còn em thì khác.
    T: Hành vi thường bị chi phối bởi ý thức (tâm hồn....) mà em. Em nghĩ khác thế nào vè điều đó?
    H: A có hiểu vì sao e kể a nghe chuyên Bích câu KN ko ạ ? Vì người ta lấy tên câu chuyện đó và dựng thành 1 bộ phim. Phim ấy được phát sóng năm 2003. Phim ngắn thôi
    T: Anh cũng đã nghe nói đến, nhưng chưa đựoc xem, e a. Phim truyện , hả e?
    H: Chiếu vào chiều CN. Là phim truyện ngắn, mang tính giáo dục .
    T: Anh vốn ít dược xem phim mà, e.
    H: Chắc a chưa xem rồi. E thì vẫn nhớ mãi. Có vẻ những ng như a ít qtâm đến phim! Chỉ khi nào rất nhiều tuổi (ví dụ bằng tuổi như me a bây giờ) thì chắc là a mới xem.
    T: Theo em thì điều gì cơ bản đựoc rút ra từ câu chuyện và phim đó?
    H: E thấy cũng có 2 nhân vật, một trong đó đã có gia đình đàng hoàng, một thì chưa nhưng hơi lớn tuổi....
    T: Em nhớ mãi ư? Em nói anh nghe đi nào?
    H: Cô ấy hát ả đào rất hay và người kia thì rất mê cô ấy
    T: Cô ấy có chồng rồi?
    H: Cô ấy có ng yêu thôi. Cô ấy tặng người kia 1 cái hộp. Trong hộp có 1 con dao bằng bạc trạm trổ rất đẹp ....
    T: Rồi sao nữa, e? Nghe chuyện e mà hồi hộp....
    H: Và người kia hiểu theo chuyện BCKN rằng đấy chỉ là một sự gặp gỡ tình cờ; rằng trong cuộc sống fải có giới hạn đặt giữa 2 người mà biểu tượng đó là con dao! E chỉ diễn tả đc thế thôi ạ.
    T: Khiếp! để cắt phăng hả?
    H: Cắt cái gì đâu. Chạm vào là đứt da đứt thịt ấy chứ
    T: Có đúng thế ko, e? Hôm nay mới thấy e cũng thật rí rỏm phết! Hi... hi....
    H: Đúng thật mà. E thấy ý nghiã và rất sâu sắc đấy.
    T: A đồng ý với e là chi tiết đó rất ý nghĩa!
    H: E định tặng a con dao phay đấy!
    T: Chồi ôi... mới vậy mà đã... dao phay ư? Nhưng sao yêu quý nhau mà còn tặng dao, hả em?
    H: Sao a lại hỏi ngược thế ? A fải tự hiểu chứ. Dao phay là vì nó vừa to lại vừa sợ mà dễ hiểu hơn.
    T: Thực ra thì anh đã làm gì nào, ngoài cái ý anh yêu mến e ?Để rồi e phải bực tức, giận anh ghê thế? Chắc làm gì mà tệ hơn thì sẽ bị... cấu đầu rút ruột đây!
    H: Đấy là 1 giới hạn mà.
    T: Từ nay, anh sẽ dừng trước cái giới hạn của em vậy!
    H: E mong a sẽ hiểu được ý em. A thừa sức ấy chứ!
    T: Anh có thừa sức để dừng như em muốn, đúng ko em?
    H: Cái đấy là do a thôi! Mong rằng a đừng tái phạm. Hãy giữ hình ảnh của mình luôn luôn đẹp nhá.
    T: A sẽ ko tái phạm mà! Thế e bảo a "thừa sức'' cái gì?
    H: Ý em bảo a thừa sức để hiểu những điều e nói í.
    T: Ừ... luôn đẹp và sẽ còn đẹp hơn trong mắt em mà ! Chắc chắn mà!
    H: Hôm qua là bị xấu rồi đấy.
    T: Thì có người chỉ ra đâu là xấu thì mình mới biết đường mà tránh chứ. Thôi thì... xấu .. đẹp ... gì thì cũng là cái ý nghĩ chân thật của mình mà, e . Em làm anh đêm qua , lúc 3 giò sáng phải viết loạn lên trên mạng đấy! Để ghi dấu những thời khắc đáng nhớ vì sau này thế nào cũng muốn quay lại đọc.
    H: Ai bảo a tự hành hạ mình thế. Em thì buồn ngủ rũ mắt. Khi mà e buồn khổ nhất e cũng ko bao giờ bị mất ngủ cả. Em cung là ng hay viết nhật ký đấy; nhưng lâu rồi e ko viết nữa.
    T: A đã nói rồi đấy thôi... e mà im lặng là a sợ lắm mà! Tính anh là nếu có gì thì nói với nhau ngay, ko để lâu trong người .
    H: E mà im lặng là e tức đấy hoặc là ngủ, thế thôi. Có những người e giận cho hàng tháng đấy. Tự họ làm lành với e thì thôi; ko thì e cũng chả cần, e vẫn sống được bình thường.
    T: Anh đã có riêng một trang về chuyện của a e mình...
    H: Thế ạ?
    T: Khi nào kha khá tý thì a dẫn e vào xem nhé.
    H: Ok !
    T: Đó là những kỷ niệm dễ mấy ai ko thích đọc khi thời gian đã đi qua.... Người nào mà a đã yêu quý mà laị im lặng với anh là anh rất khó khăn để chịu đựng được. Anh nghĩ chuyện đúng- sai trong đời cũng là khó tránh. Chỉ có điều khi cta hiểu chưa giống nhau về 1 chuyện gì đó thì cta cần thảo luận thấu đáo với nhau thôi. mà hình vừa rồi nó viét gì đấy em?
    H: Em có cái icon này , với dòng chữ "When your IQ reaches 50, you should sell!"
    T: Mà hình vừa rồi nó viết gì đấy em?
    H: E cũng chả biết nữa. E chỉ gửi hình để dọa thôi. Nói chung, hiểu thì ai cung hiểu, còn có thích và muốn hay ko mới quyết định a ạ.
    T: Hình như có nói gì đó về 50 tuổi đấy, e a?
    H: Nó bảo nếu chỉ số IQ (thông minh) của bạn là 50 thì bạn ko thể hòan thành công việc được.
    T: Anh cũng chẳng rành về IQ ? Nó phân bậc thế nào , a cũng chẳng rõ!
    H: Thì từ 1 đến 200. Người cao nhất là Billgate đấy , khoảng 170.
    T: Thế những người như anh thì chắc đựoc 100 ko?
    H: E ko biết.
    T: Hi... hi...hay là hơn?
    H: À, mà người bình là fải 100 rồi. A có khi hơn đấy. 100,1 chẳng hạn.
    T: Đấy, em nói trúng ý anh... hi... hi.... Nhưng mỗi 100,1 thì còn nói làm gì.. hi... hi....
    H: Thế là hơn 100 rồi còn gì.
    T: Ở quãng chung chiêng thế là đựoc rồi, e nhỉ?
    H: Ok.
    T: Mà cái icon đang gẩy gẩy mà em vừa đưa lên là sao vậy em?
    H: Cái nào ạ?
    T: Đấy cái đang gẩy răng, vùng vẫy í.
    H: Là cười lăn lộn ra
    T: Kiểu cừoi... vỡ bụng đấy hả? Có sự cố máy? À... ko phải, e à.
    ...
    H: E fải đi đây
    T: Ừ,...bb....

  8. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0

    T: Em à, sắp đi ngủ chưa? Vy hôm nay ra sao?
    H: Em vừa đí chơi với mấy người bạn về, anh ạ.
    T: Thế thì vui lắm. em nhỉ?
    H: Vui anh ạ. Cậu bạn cùng lớp vào Sài Gòn 7 năm nay mới ra chơi. Bọn em tụ tập tý mà. Nếu anh bận thì cứ làm việc đi.
    T: Không, anh đang nghồi chơi thôi. Hôm nay làm ở cơ quan đã đủ mệt rồi.
    H: Anh về nhà lúc mấy giờ thế? Vy vừa bị ngã xong, đang khóc và kể lể.
    T: Vừa xong cô gái dấu mặt mà anh đã kể với em lại nhắn tin, em à.
    H: Anh xem có khi lại là đàn ông ấy chứ! Hi? hi?.
    T: Xem ra cũng là người có học. Nhưng kệ nó thôi.
    H: Như thế nào mà anh biết là người có học? Sao anh lại cô ấy là ?onó? thế? Mai anh cho em xem các tin nhắn ấy nhé.
    T: Chỉ nhìn vào cách viết tin nhắn thì anh đoán vậy thôi. Mai anh sẽ cho xem các tin nhắn này.
    H: Anh bảo là không nhắn tin với em để nhắn tin với người ta mà. Thế anh biết là ai chưa?
    T: Anh đã biết là ai đâu! Vì nó cứ dấu mặt mãi nên anh ghét , không muốn nói chuyện nhiều với nó nữa.
    H: Ghét của nào, Trời trao của ấy nhá! Có người bạn mới nên không nói chuyện với em hả?
    T: Đâu có! Chung thủy nổi tiếng đấy!
    H: Anh mà chung thủy à? Nhìn lại đi nhá! Ai bảo anh đa tình lắm cơ. Rồi còn khối người theo. Em cầu cho khoảng 3- 4 người nữa sẽ theo anh như thế! Hi? hi?.Nếu lời ước của em thành sự thật thì anh sẽ ra sao nhỉ? Thế thì buồn cười lắm nhỉ?
    T: Em là số 1 của mà!
    H: Em chả dám! Nhất ? nhì? rồi, còn ai nữa! Cũng như?muốn giữ trái tim của 7- 8 người thôi nhỉ?
    T: Mà em ước cái gì nhỉ?
    H: Em ước anh có thêm mấy người nữa theo anh như mấy cô kia ấy!
    T: Đã khuya rồi đấy ! Đi ngủ thôi, em à.
    H: Hôm nay, anh ngủ sớm thế à?
    T: Sợ em ốm thôi; chứ anh thì còn lâu mới ngủ.
    H: Em uống nhiều trà quá nên cũng tỉnh ngủ. Mai bọn em lại đại hội Đoàn đấy.
    T: Thế thì em phải tham gia rồi. Thôi ngủ đi, kẻo ốm thì nguy đấy! Chuẩn bị nhắm mắt nào!Khò? khò?.

  9. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0

    BM19/3: Em à, đã dậy đưọc chưa? Một ngày mới lại đến rồi kìa!
    BM20/3: Em ơi, lũ chim Sâu trước ban công nhà anh đang líu lo hót thiệt là vui . Chúc em thiệt là vui![:D]
  10. bhacar22

    bhacar22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua, sau khi chia tay em; ngồi làm việc đến 19h 30, anh thấy cũng buồn nhớ quá. May mà sau đó nói chuyện với một cô bạn trong Sài Gòn (cô YD) nên cũng vui lên chút ít....
    Quả thật là các bạn ấy cũng là niềm an ủi đối với anh, khi không có em bên cạnh đấy.
    Sáng nay cũng vậy, em à. Anh vừa ngồi trò chuyện một chút với Li "sếu" (nó đã gầy lại cao kều).

Chia sẻ trang này