1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hy sinh - Một điều mà chúng ta có thể!!!

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Tháng Năm' bởi giacatgt, 08/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nguoinuocngoai

    Nguoinuocngoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    577
    Đã được thích:
    0
    Hy sinh ! Trở lại với chủ đề yêu quý được rồi...
    Hình như tất cả CLB mình đều đang hy sinh một cái gì đó nhỏ nhỏ thì phải... chưa đủ để mọi người nhận ra đó là sự hy sinh, nhưng có thể khi ngẫm lại thì đó chính xác là một sự hy sinh. Tuy nó không lớn lao, nhưng với một con người, nhưng điều đó đôi khi thực sự không thể thiếu.
    Welcomeback Tháng Năm !!!
    -----------------------------------
    Tìm mãi một tình yêu không trọn vẹn ...
    Về nơi đâu hỡi những trái tim hoang vu...
  2. Don_Juan_De_Marco

    Don_Juan_De_Marco Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/04/2001
    Bài viết:
    5.625
    Đã được thích:
    0
    [quote/] tớ kể tiếp chuyện này cho các bạn nghe!!!
    chiếc bánh mì mốchai tuần trước, tớ mua một chiếcbánh mì gối tớ cựckì thích ăn bánh mì loại này nhưng ở nhà tớ toàn phải ăn cơm nên hiếm khi được mua bánh mì ăn. nên nhân dịp ... sinh nhật, tớ mua một cái bánh mì gối ngon lành , và nghiêm khắc đưa ra cảnh báo với cả nhà: không-được -ăn-bánh-mì-gối-của-con!!!
    tớ cấtt bánh mì trong tủ lạnh cho khỏi hỏng. Suốt tuần, tớ " nhấm" nó, mỗi lúc một miếng. Ăn một miếng vội vã trước khi đi học. Ăn một miếng với bơ trước khi đi chơi. Ăn một miếng với thịt trước bữa ăn. tớ không ăn nhiều cùng một lúc, vì không ăn được, vả lại cũng muốn được thưởng thức nó thật lâu. hết ngày thứ tư mà vẫn còn một nửa!
    Vào cuối tuàn thì thường tớ rất bận. Tối thứ 6 tớ phải buôn chuyện điện thoại với bạn. Sáng thứ 7 tớ phải đi picnic và tối thứ 7 tớ phải đi xem ca nhạc. Chủ nhật thì tớ ngủ đến trưa. lúc tỉnh dậy, tớ mò vào bếp xem có gì ăn không thì...trời đất ơi, cái bánh mì yêu quý của tớ đã bị mốc xanh! Dù tiếc thế nào tớ cũng không dám ăn nó! tớ đem cho nó con chó Bun ở nhà, nhưng đến con chó kiêu căng ấy cũng không nuốt nổi!
    trong giây phút đau khổ nhất, tớ đã quyết định trở thành một triết gia...sau đây là "học thuyết mà tớ rút ra:" Đừng để dành cuộc sống, hãy sử dụng có ích và chia sẻ với người khác. Nếu không cuộc sống của bạn sẽ bị mốc như cái bánh mì của tớ và "piu"! Chẳng còn ai muốn nó nữa!!!
    đúng là sự hy sinh thì không thể đo được nhưng chúng ta hãy hình thành trong con ngưòi chúng ta một tinh thần biết hy sinh, chia sẻ vì đồng loại vì những con người có hoàn cảnh khác nhau trong xã hội!!![/quote]

    thế bạn giacat đã hình thành được tinh thần hy sinh trong con người bạn chưa?
    tôi nghĩ nếu bạn ko quá bận bịu khi tối thứ 6 thì buôn điện thoại, sáng thứ 7 đi picnic, tối thứ 7 đi xem ca nhạc, chủ nhật ngủ đến trưa thì cái bánh mì chắc cũng chưa đến nỗi phải vứt đi đâu

    Have you ever really loved a woman?

Chia sẻ trang này