1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

I found u _ my private space

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hotwinter, 28/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Nó thấy nhớ con đường ấy quá, nhớ lắm. Đã lâu lắm rồi nó ko dám đi qua, có một cái gì đó khiến nó cảm thấy xa lạ và lạc lõng. Xa quá dài quá, có nên rẽ vào ko, có nên đi tiếp không để rồi cứ phải băn khoăn, chờ đợi và hy vọng về cái đích cuối cùng, một con đường màu hồng hay chẳng gì cả... Sao từ trước đến giờ nó chỉ biết tới một con đường để giờ đây khi ko thể đi tiếp nó bơ vơ và tuyệt vọng. Nó phải làm gì đây?
  2. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0

    Tan học, nó fóng như điên ra khỏi cổng trường. Nó đã quyết tâm ko đi nhưng rồi không hiểu sao cái xe cứ fóng đi ko theo ý muốn. Nó không còn tỉnh táo nữa, giờ đây nó chỉ muốn đến chỗ bạn càng nhanh càng tốt. Nó phóng với một tốc độ chóng mặt, chẳng còn biết trời lạnh hay nóng. Tai nó ù đi?
    Cũng may nó không đến quá muộn, thở phào khi nhìn thấy bạn. Nó cứ ngồi lặng lẽ trong bóng tối hồi hộp theo dõi phần thi của bạn. Nó không còn cảm thấy hối hận khi đến đây nữa, chỉ là những giây fút ngắn ngủi thôi nhưng nó thấy hạnh phúc khi nhìn thấy vẻ hân hoan chiến thắng, thấy nụ cười rạng rỡ trên môi bạn. Thế là đủ. Lặng lẽ ra về như một cái bóng, bạn vẫn không hay biết.

    Cả tối chẳng làm được gì, nó thấp thỏm chờ đợi. 1 tiếng, 2 tiếng, điện thoại rung. Giật mình, vồ lấy cái máy, ko fải bạn. Từng fút trôi qua thật chậm chạp nhưng hy vọng ngày càng xa vời. Đã gần 12h đêm. Tại sao nó ko thử nhắn tin hỏi thăm bạn, tại sao cứ fải ngồi chờ đợi nhỉ. Nó ghét sự chờ đợi lắm. Sau một hồi suy nghĩ nó mess cho bạn. Nhưng cái nó nhận được là gì? Bạn đã bóp nát hy vọng mong manh cuối cùng trong nó, bạn làm nó cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương. vẻn vẹn mấy chứ, thật lạnh lùng và vô tâm. Tai nó ù đi?
    Bây giờ nó mới bắt đầu thấy đói và rét...
  3. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0

    Tan học, nó fóng như điên ra khỏi cổng trường. Nó đã quyết tâm ko đi nhưng rồi không hiểu sao cái xe cứ fóng đi ko theo ý muốn. Nó không còn tỉnh táo nữa, giờ đây nó chỉ muốn đến chỗ bạn càng nhanh càng tốt. Nó phóng với một tốc độ chóng mặt, chẳng còn biết trời lạnh hay nóng. Tai nó ù đi?
    Cũng may nó không đến quá muộn, thở phào khi nhìn thấy bạn. Nó cứ ngồi lặng lẽ trong bóng tối hồi hộp theo dõi phần thi của bạn. Nó không còn cảm thấy hối hận khi đến đây nữa, chỉ là những giây fút ngắn ngủi thôi nhưng nó thấy hạnh phúc khi nhìn thấy vẻ hân hoan chiến thắng, thấy nụ cười rạng rỡ trên môi bạn. Thế là đủ. Lặng lẽ ra về như một cái bóng, bạn vẫn không hay biết.

    Cả tối chẳng làm được gì, nó thấp thỏm chờ đợi. 1 tiếng, 2 tiếng, điện thoại rung. Giật mình, vồ lấy cái máy, ko fải bạn. Từng fút trôi qua thật chậm chạp nhưng hy vọng ngày càng xa vời. Đã gần 12h đêm. Tại sao nó ko thử nhắn tin hỏi thăm bạn, tại sao cứ fải ngồi chờ đợi nhỉ. Nó ghét sự chờ đợi lắm. Sau một hồi suy nghĩ nó mess cho bạn. Nhưng cái nó nhận được là gì? Bạn đã bóp nát hy vọng mong manh cuối cùng trong nó, bạn làm nó cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương. vẻn vẹn mấy chứ, thật lạnh lùng và vô tâm. Tai nó ù đi?
    Bây giờ nó mới bắt đầu thấy đói và rét...
  4. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay nó thấy vui lắm. Gặp lại những người bạn cũ nó như thoát khỏi thế giới ngục tù luôn ám ảnh bao vây lấy nó. Cảm ơn ku nhiều lắm, chính ku đã tìm lại được tiếng cười trong nó, để nó lại là nó của ngày xưa dù chỉ trong những phút giây ngắn ngủi thôi. Lang thang giữa dòng người đông nghịt, nó và ku tay nắm tay thân thiết như hồi nào, điều đó khiến nó thực sự hạnh phúc ku ah. Khi con người ta một lần đau khổ thì mới thấm hết được cái cảm giác ngọt ngào mà hạnh phúc mang lại. Bây giờ thì nó mới thật hiểu tại sao người ta nói hạnh phúc bắt nguồn từ những cái thật giản dị. Chúc ku ngủ ngon

  5. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay nó thấy vui lắm. Gặp lại những người bạn cũ nó như thoát khỏi thế giới ngục tù luôn ám ảnh bao vây lấy nó. Cảm ơn ku nhiều lắm, chính ku đã tìm lại được tiếng cười trong nó, để nó lại là nó của ngày xưa dù chỉ trong những phút giây ngắn ngủi thôi. Lang thang giữa dòng người đông nghịt, nó và ku tay nắm tay thân thiết như hồi nào, điều đó khiến nó thực sự hạnh phúc ku ah. Khi con người ta một lần đau khổ thì mới thấm hết được cái cảm giác ngọt ngào mà hạnh phúc mang lại. Bây giờ thì nó mới thật hiểu tại sao người ta nói hạnh phúc bắt nguồn từ những cái thật giản dị. Chúc ku ngủ ngon

  6. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Bác sĩ ah, nó cảm ơn bác sĩ nhiều lắm, có lẽ bác sĩ sẽ không hiểu tại sao nó lại cảm ơn bác sĩ đâu. Nó không rõ cảm giác đó là gì nhưng mỗi lần nói chuyện với bác sĩ nó thấy rất vui. Nhất là những lúc bác sĩ gọi điện cho nó, nó ko còn có cảm giác cô đơn và lo sợ nữa, nó cũng ko tự hành hạ và dày vò bản thân nữa. Hình bóng ấy như đang dần dần được xoá bỏ trong nó. Không còn những đêm thức trắng trong mệt mỏi và chờ đợi, cũng ko còn những đêm nó ngồi khóc một mình, vất vả đánh vật với nỗi nhớ điên cuồng. Nó đang dần thay đổi, có vẻ lạc quan và yêu đời hơn. Nhưng nó không biết có nên vui ko. Nó còn biết quá ít về bác sĩ. Liệu nó có thể tin tưởng bác sĩ ko? Liệu bác sĩ có tốt thật với nó ko? Liệu bác sĩ có nói dối nó ko? Bác sĩ lại ở quá xa nó, chẳng biết bao giờ có thể gặp mặt. Tự nhiên nó lại thấy sợ?
  7. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Bác sĩ ah, nó cảm ơn bác sĩ nhiều lắm, có lẽ bác sĩ sẽ không hiểu tại sao nó lại cảm ơn bác sĩ đâu. Nó không rõ cảm giác đó là gì nhưng mỗi lần nói chuyện với bác sĩ nó thấy rất vui. Nhất là những lúc bác sĩ gọi điện cho nó, nó ko còn có cảm giác cô đơn và lo sợ nữa, nó cũng ko tự hành hạ và dày vò bản thân nữa. Hình bóng ấy như đang dần dần được xoá bỏ trong nó. Không còn những đêm thức trắng trong mệt mỏi và chờ đợi, cũng ko còn những đêm nó ngồi khóc một mình, vất vả đánh vật với nỗi nhớ điên cuồng. Nó đang dần thay đổi, có vẻ lạc quan và yêu đời hơn. Nhưng nó không biết có nên vui ko. Nó còn biết quá ít về bác sĩ. Liệu nó có thể tin tưởng bác sĩ ko? Liệu bác sĩ có tốt thật với nó ko? Liệu bác sĩ có nói dối nó ko? Bác sĩ lại ở quá xa nó, chẳng biết bao giờ có thể gặp mặt. Tự nhiên nó lại thấy sợ?
  8. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Before the winter
    Before the summer turns to winter
    Before the dreams will turn to snow
    I see the yellow leaves are falling
    And soon I know I have to go
    But I''ll be back before the summer
    Next year you''re in my arms again
    The winter breeze will send my message
    It will keep you warm until then
    The path to home is long and winding
    I''ll keep the flame alive for you until I am back
    You and I will walk that road together
    I''ll show that all the dreams are true
    If you only let them be before the winter
    Before the summer turns to winter
    Before the dreams will turn to snow
    I see the yellow leaves are falling
    And soon I know I have to go
    The path to home is long and winding
    I''ll keep the flame alive for you until I am back
    You and I will walk that road together
    I''ll show that all the dreams are true
    If you only let them be before the winter
  9. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Before the winter
    Before the summer turns to winter
    Before the dreams will turn to snow
    I see the yellow leaves are falling
    And soon I know I have to go
    But I''ll be back before the summer
    Next year you''re in my arms again
    The winter breeze will send my message
    It will keep you warm until then
    The path to home is long and winding
    I''ll keep the flame alive for you until I am back
    You and I will walk that road together
    I''ll show that all the dreams are true
    If you only let them be before the winter
    Before the summer turns to winter
    Before the dreams will turn to snow
    I see the yellow leaves are falling
    And soon I know I have to go
    The path to home is long and winding
    I''ll keep the flame alive for you until I am back
    You and I will walk that road together
    I''ll show that all the dreams are true
    If you only let them be before the winter
  10. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Simple music can make u sing
    Simple hug makes u feel better
    Simple things can make u happy
    Hope my simple "gudnite" willl make u sleep tight.
    Gudnite my doctor, wishing u were here

Chia sẻ trang này