1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

I found u _ my private space

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hotwinter, 28/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Buồn! Cái cảm giác mà lâu rồi nó ko có, nó vẫn luôn nghĩ ra cách để cho nó không buồn, ko chán nhưng hôm nay nó để nó tự nhiên, nó không muốn trốn tránh nữa. Cái cách nó luôn ghìm nén cảm xúc, cố tìm niềm vui và cố nghĩ mọi chuyện thật jản đơn hình như cũng có nhiều cái tiêu cực.
    Nó thấy nó chai và lạnh lùng đến tàn nhẫn và đáng sợ. Ngày hôm qua khi nge thấy ku khóc nó đã làm gì? Nó tắt máy, nó sợ cái cảm giác thấy ku đau khổ mà không júp gì được, nó sợ vì người gây ra chính là nó. Nó trốn tránh bằng cách thật hèn hạ :)). Vậy mà nó vẫn ngủ được, có trằn trọc một lúc nhưng nó vẫn ngủ ngon, đáng sợ thật.
    Lâu rồi ko buồn đồng nghĩa với lâu rồi không biết mất ngủ là gì. Hồi trước hơi có chuyện gì là nó mất ngủ còn bây giờ có những chuyện đau đầu hơn nhiều nó vẫn ngủ. Cái lần cuối cùng chia tay người yêu cũ có lẽ đã làm nó thay đổi nhiều, chỉ co 1, 2 đêm nó ko ngủ được còn những ngày sau đó nó ăn ngủ điều độ và bình thường. Nó vẫn nhớ cái câu ông ngoại an ủi nó khi mẹ chỉ sợ nó chia tay người yêu rồi tái fát bệnh mất ngủ, ông bảo nó là người thần kinh yếu nên chuyện gì cũng nên để mai hãy giải quyết tiếp. Nên mỗi khi khó ngủ nó lại nhớ đến ông và cũng tự nhắc mình như vậy. Nhưng mạnh mẽ hơn cũng có nghĩa là sắt đá hơn, nó mất dần cái tính tình cảm trong nó và thay vào là 1 đứa wá lí trí :(
    Nó thay đổi nhiều quá và hôm nay nó để nó sống với những cảm xúc thật của nó. Nó đang buồn, buồn lắm lắm, nó biết đã mất đi một người bạn, một chỗ dựa, một cái cột :(. Có phải khi nào mất đi người ta mới thấy quý không?
  2. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Tao yêu mày lắm ý muah muah. Mong hè mày về được ko thì tao bùn lắm huhu
  3. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Đúng là con người tham lam, lúc đầu chỉ định thi cho biết, thử sức tí, nghĩ chắc là trượt vì thấy các bạn tự tin quá, vào được vòng trong cùng đã là niềm hạnh phúc vô bờ bến của nó rồi,nghĩ thôi thế là đủ, thấy bản thân ko đến nỗi vô dụng và kém cỏi, có trượt thì cũng vẫn thấy vinh hạnh:)), mà bài hùng biện của nó lại ko được chuối sến, thống thiết, đùng 1 cái được tin trúng tuyển, bất ngờ gần chết :)). Được nhận vào rồi lại lưỡng lự ko biết nên đi hay nên ở :(. Cơ hội tốt nhưng ko arrange time được thì fải làm thế nào? chả muốn hi sinh cái gì nhưng nó biết sức nó có hạn, ko kham nổi :(. Sắp tới lại thi ielts rồi, hichic. Nó chỉ có thể chuyên tâm được vào 1 việc thôi, sợ nhất là bị ốm :(. What should I do :( ?
    Đọc bài của đại ca thấy hình như nó sống hơi hối hả, cả tuần rồi cũng không gặp đại ca, hẹn đi ăn với béo mà cũng ko có thời gian, hẹn gặp P cũng ko sắp xếp được lịch, đến cái blog cũng ko buồn comment, bắt đầu mất dần các mối quan hệ với bạn bè, càng ngày càng thấy cuộc sống bận rộn. Nghĩ lại 1 ngày hiện giờ của nó thế nào nhỉ, từ sáng đến tối cứ gọi là bay nhảy đủ nơi, có muốn đi chơi cũng fải sau 8 rưỡi, có hôm cố gắng lắm để đi chơi với hội cấp 2 thì về lăn ra ngủ. Thời gian rỗi rãi nhất chỉ là 2 ngày cuối tuần, đủ để gặp gỡ hẹn hò với bạn bè. Gấp gáp chứ ko kiệt sức. Hối hả nhưng vẫn bình yên và vui vẻ.
    Nó biết khi tinh thần nó ổn định thì nó có thể làm tốt được rât nhiều việc. Trước đây nó nghĩ nó chẳng cần gì nhiều, nó nghĩ hạnh phúc đơn jản là được ở bên người nó yêu quý, nhưng giờ nó lại thấy nó còn fải có những mục tiêu khác để mà fấn đấu, nó có điều kiện để fấn đấu thì tại sao lại không cố nhỉ? Nó vẫn phục bạn béo của nó vì tuy đã rất đầy đủ nhưng vẫn là một đứa rất có chí và chăm chỉ. Fải cố gắng thôi ^^
    Được hotwinter sửa chữa / chuyển vào 10:42 ngày 07/04/2007
  4. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Cuối cùng thì ngày mai anh cũng về, ko biết sẽ thế nào nhỉ???
  5. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    So happy ^^
  6. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Vô định
  7. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    :(((((((((((((((((((((((((((((((((((((((((
  8. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Giấc mơ chỉ là giấc mơ :))
    Đêm nay lại một đêm nữa em nhớ mong anh đến từng phút giây trôi qua vô tình, anh đang ở một nơi xa em nhớ mong anh vô cùng, ước sao mình được bên nhau đêm nay, giấc mơ chỉ là giấc mơ.
    Em mơ về ngày xa xăm ta sống bên nhau không còn cách xa không còn mong chờ. Em mơ được ngồi bên anh ta nói với nhau bao điều những vui buồn ta cùng trong tay nhau, giấc mơ chỉ là giấc mơ.
    Rồi anh cứ đi để ngồi đây em vẫn monh chờ, vẫn thầm mong anh yêu nơi xa sống vui bình yên
    Ngày trôi mãi xa sao tình yêu vãn cứ ở lại, tháng năm dài mình em héo khô theo tháng năm kia hững hờ
  9. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0

    Lâu lắm rồi mới có một ngày nó ở nhà cả ngày, có những lúc nó chỉ thèm được ở nhà yên tĩnh một mình, nge 1 bản nhạc, xem 1 bộ fim, đọc 1 tờ báo vậy mà ko thực hiện được.
    Hôm nay có vẻ như đại ca giận nó, ku giận nó, anh giận nó vì nó đã hẹn đi chơi với mọi người lại ko đi, ko nhấc máy và ko nhắn tin trả lời, nó biết nó ko nên làm thế nhưng nó thực sự mệt mỏi và đến hôm nay nó chỉ thích tận hưởng cái cảm giác 1 mình, đúng hơn là ở trong thế giới riêng của nó.
    Đêm qua nó tắt máy và ngủ no mắt đến sáng, đi mua sắm với mẹ, về nhà ăn cơm, ngủ nghỉ, xem 1 bộ fim thật hay nhưng chẳng nhớ nhan đề là j, hehe, xem fim trên TV thì nó luôn ko nhớ tiêu đề vì lúc nào cũng bị xem jữa chừng, sau đó lướt web, comment cùng các bạn, search nhạc, tắt đèn, đóng cửa và tận hưởng mấy bài tâm trạng mà ko có ai làm fiền...
    Cứ sau 1 đợt căng thẳng và stress nó lại mong chờ 1 ngày thế này, 1 ngày cho 1 tuần và 1 tháng bận rộn, có lúc chỉ là đi chơi thôi nhưng sao vẫn thấy mệt, mệt vì ko thấy vui thật sự hay đúng hơn là niềm vui chỉ thoáng qua... Nó chỉ thích đi duy nhất với hội c2, lâu lắm ko gặp hội đấy, lâu lắm ko được cười thoải mái và hồn nhiên, hehe. Hôm nay nếu hội c2 rủ đi có khi ốm mấy nó cũng cố lết đi, cười 1 lúc là khoẻ ngay, ko có cái hội đấy thì cuộc sống hiện tại của nó hơi bị nhàm chán, cảm ơn bọn mày.
    Thấy trống rỗng nhỉ, đúng là cũng có lúc con người ta thấy vô cảm, ko còn nhớ quá khứ và cũng ko muốn nghĩ tới hiện tại hay tương lai, chỉ muốn chạy trốn đi đâu đó, một thế giới hoàn toàn mới lạ để khỏi fải suy nghĩ :(. Tự nhiên nó nhớ đến nhân vật nữ trong THE HOLIDAY, nó thích fim đấy vì nó thích nhân vật đấy, nhớ nhất chi tiết cô ý luôn cố để nước mắt không chảy ra, cố ko khóc trong bao nhiêu năm, cố tỏ ra mình là người mạnh mẽ mặc dù vẫn rất yêu và rất buồn...
    Hôm nay viết linh tinh ko có chủ đề, viết những gì đang lẫn lộn rối tung trong đầu, hehe, dù sao vẫn thích những phút thế này.
    Để nó yên ngày hôm nay, plzzzzzzzz :(
  10. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0

    Nó cứ đọc đi đọc lại cái blog của Ngọc, một người nó luôn tò mò và có nhiều câu hỏi. Nó quen N từ hồi đi Sing, mới đầu nó tưởng N hơn tuổi nó vì trông khá già dặn, nó còn tưởng B là con của N vì trông N rất ra dáng một người mẹ trẻ. Sau đó nó mới biết N kém nó 1 tuổi, hơi bất ngờ.
    N ít nói lạnh lùng và rất ít cười, có cái gì đó giang hồ và dân chơi. Nhưng sau đó N và nó bắt chuyện, N thân thiện hơn nó nghĩ, vẫn ít nói nhưng khá thẳng thắn. Rồi một lần N chủ động sang gọi nó rủ đi chơi, sau đó lập thành hội từ lúc nào ko biết. N suy nghĩ cũng người lớn hơn nó, nó cảm giác như nó chỉ đáng tuổi em của N mà thôi, ở con người đấy nó luôn thấy một sự cam chịu nhẫn nhịn nào đó.
    N khác nó nhiều, nếu như gặp ngoài đường có lẽ nó nghĩ N giống mấy đứa đú đởn dân chơi nhưng càng chơi nó càng thấy quý. Ấn tượng nhiều nhất về N là cái cách N wan tâm đến B _em trai N, nhìn N nó nghĩ N chả biết làm gì hết, con một người nổi tiếng và sành điệu như N thì có bao giờ fải động chân động tay vào việc gì đâu. Nhưng nó thấy N chăm sóc cho B rất tận tuỵ, mẹ N hầu như chẳng bao giờ để ý đến các con, kể cả B mới có mấy tuổi. Đi shopping N ko ngắm quần áo cho N mà toàn mua cho B, ngồi ăn cơm cũng chỉ có N cho B ăn, có lẽ điều đó làm nó rất quý N.
    Nó cũng quý B, B mới có 5 tuổi nhưng tự lập như người lớn. B vẫn được trêu là người sành điệu nhất so với các anh chị vì từ đầu đến chân dát đồ hiệu :)). B có nụ cười ngây thơ và rất tươi. Có hôm đi shopping N và mẹ N đùn đẩy nhau trông B, ko ai chịu trách nhiệm dẫn B đi làm nó thấy thương B quá. Thế là nó bắt đầu thân với B, nó quý B lắm, B cũng quý nó, thỉnh thoảng nó được mẹ N và N nhờ trông B, nó chỉ mong có thế :)). B với nó rất hợp, có những lúc thấy B đòi mẹ cho đi cùng nó mà nó thấy vui lắm. Nó thấy thương B chẳng hiểu vì sao, chắc do gia đình N và B quá phức tạp. Cái gì B cũng biết, B khoe B biết hát karaoke, biết hát mấy bài của ung hoang phuc, B biết nhảy nữa, chả biết nói gì, nó sợ B sẽ bước vào đời quá sớm trong môi trường như vậy. Bây giờ B rất ngoan nhưng ko biết mai sau sẽ thế nào. Khi chia tay, B nói với nó một câu làm nó buồn nẫu ruột "Về nhà chị A nhớ qua chơi với B nhé, B quý chị A lắm", hic, nó nhớ B quá :(. Có lẽ giờ B cũng ở Mĩ rồi, sao mà chị A qua thăm B được :(
    Chỉ có một dịp đi chơi nhưng gia đình của N đã để lại cho nó nhiều ấn tượng, mọi người trong đoàn ko thích gia đình N nhưng nó ko thấy vậy. Nó ít vào blog mọi người nhưng nó hay vào blog của N, N là một người sống nội tâm và tình cảm. Hôm nay đọc blog mà thấy buồn cho N quá, N có những cái người khác không có nhưng lại thiếu qúa nhiều cái gọi là tình cảm. May mắn cho nó vì có gia đình N đi cùng dịp đấy, chỉ có 7 ngày thôi mà nó không hề muốn xa mọi người. hôm đầu về còn thấy buồn và hụt hẫng, nhớ B nhớ N nhớ L quá :(... Mong cho mọi điều tốt đẹp sẽ đến với N!

Chia sẻ trang này