1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

I found u _ my private space

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hotwinter, 28/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Nhiều khi người ta cần một tin nhắn hơn là một cú điện thoại. Nên mỗi khi nó không liên lạc được nó thường để lại 1 cái tin. Còn điện thoại của nó cứ rung lên, fải đến hơn chục cuộc gọi nhỡ nhưng lại chẳng có cái tin nhắn nào cả. Không phải nó đỏng đảnh hay giận dỗi ai nhưng nó vẫn luôn ko dám nhấc điện thoại những lúc nó...down. Nó ko điều chế được jọng nói những lúc nó buồn và nó cũng chẳng biết nói gì ngoài cái cười nhạt. Nó nhớ lại cái cảm giác đọc tin nhắn của thằng bạn nó hồi cấp 3. Mọi người vây quanh nó, vỗ vai an ủi và nó cố gắng gượng cười. Rồi thằng bạn nó nhắn cho nó một cái tin mặc dù chỉ ngồi cách nó có 1 m, và cái tin nhắn làm nó khóc oà :). Mày ơi mày đã hứa với tao là mày sẽ không buồn mà, mày đừng khóc nhé...Uh, tao ko khóc đâu chỉ là nước mắt nó tự chảy ra thôi :). Mày ơi, bây giờ tao thèm được đọc lại cái tin đấy lắm mày ah, đấy là 1 trong những cái tin tao thích nhất. Cảm ơn mày, tao sẽ không buồn, tao sẽ lại cố gắng, tao hứa là như thế ^^
  2. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    When something ends Something begins,
    But now it''s just the end of the road
    When someone loses someone wins
    But now it''s just the end of the road
    Don''t get to fix it if it doesn''t break
    But now it''s just the end of the road
    When you gotta leave
    It makes you wanna stay
    I know it''s the end of the road
    It''s the end of the road...
  3. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Fải dứt ra thôi, nguy hiểm lắm, nhưng dứt kiểu j???. Giống như việc dùng thuốc ngủ, cứ nghĩ hôm nay ko dùng nữa, chỉ nốt hôm nay thôi nhưng đến lúc ko ngủ được, mệt mỏi wá lại dùng :-|. Nhưng rồi cũng dứt được, hôm qua đã bắt đầu ngủ được giấc đầu tiên thật ngon và trọn vẹn, trưa nay cũng đã ngủ được rùi, sau bao nhiêu ngày vật vã thì cũng qua. Vẫn nghĩ thỉnh thoảng xi trét quá làm 1 viên để lặp lại thói wen ngủ cũng chẳng sao nhưng vẫn thấy có 1 cái gì đấy phụ thuộc, chẳng nên fụ thuộc vào 1 cái gì hết, thế nên nó mới đến nông nỗi này, cũng fải đến 4 ngày trắng đêm, lịch sử là 7 đêm hichic. Sợ. Cứ lo nghĩ cái gì quá lên là bệnh nó lại tái fát, kinh thế. Chẳng biết làm gì cho hết được 1 đêm, mà đêm dài lắm mộng, cứ mộng mị suy nghĩ rồi nghĩ linh ta linh tinh ra, rồi cô đơn dễ làm người ta yếu đuối, nói chung là đủ các tai hại. Nhưng mỗi khi qua khỏi một cái gì lại thấy tim mình lạnh đi 1 ít :-|, và chẳng dám nồng nhiệt với bất cứ 1 thứ gì, cái gì thích thì thích thật nhưng cũng chừa lại 1 ít để nhỡ có chuyện gì còn dứt ra được. Lạc đề rồi, fải dứt ra thôi, dễ thôi, nhất là lại ko có gì fải đau đớn cả :))
  4. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Bất ngờ, xúc động lắm, bận rộn làm tao cứ hời hợt vô tâm thế nào ý, nhưng bây giờ tao nhớ lắm, cảm ơn cái tin nhắn của mày, tao nhớ hết mà, tao đãng trí nhưng quên sao được những hôm tao với mày bùng học đi chơi, đi ăn, rồi 2 đứa nge nhạc cười rú lên như bị điên mà ko dứt được. Tao nhớ những lần mày ôm tao khóc và cả lần mày lau nước mắt cho tao. Mày và tao có nhiều bất đồng mẫu thuẫn nhưng tao với mày lại có một điểm rất chung, chỉ khác là tao ko thể hiện ra còn mày thì hay ko kiềm chế nổi cảm xúc, và dù mày có thế nào tao vẫn thương mày lắm, nhớ nữa...Chúc mày ngủ ngon, BBT
  5. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Hôm wa tự nhiên N vào hỏi có đúng anh L viết về nó ko? Uh, đúng. Nó ko biết cái blog đấy là có thật xuất fát từ đáy lòng ko nhưng khi đọc những dòng đấy nó đã khóc rất nhiều, nó tiếc cho 1 con người và tiếc cho một người anh nó vô cùng yêu quý. Nó biết anh là người rất vô trách nhiệm, cực kì vô trách nhiệm nhưng chưa 1 lần nào nó gọi anh lại ko có mặt. Và nó cũng không bao giờ quên những ngày u ám anh ở bên nó, xót xa khi thấy nó khóc, chửi bới ai đã làm nó trở nên lạnh lùng đến thế...Anh ah, em luôn mong anh sống tốt hơn, có mục đích hơn để cái ấn tượng ban đầu của anh trong em ko bao giờ mất đi. Anh yêu quí...
  6. anhhaham

    anhhaham Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2002
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    0
    Tên topic sai quy định, đề nghị tìm tên mới và pm cho tôi để sửa lại, nếu ko topic buộc phải bị lock lại !
    Không đặt tên topic bằng tiếng Anh, đó là quy định, đề nghị bạn chấp hành.
  7. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    I dont know this rule n I dont know who the hell u r, but I think it''s the most stupid rule :). just a name,dont understand why u make it too serious, English or Vietnamese, it s just the way people wanna express their emotions. N my topic exists 4 such a long time, why until now u warn me hehe??? Lack of responsiblity or st else???
    I dont wanna change the name of my topic :), do wat u want
  8. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới vào blog này, wên lãng hơi bị lâu, cứ tưởng nó bị khoá rồi. Dạo này cũng chẳng có time mà viết gì. Nhạt. Cuộc sống giờ giống một bài hát chán ( chả buồn nge), cứ đều đều, ko có cung bậc, ko có điểm nhấn. Nhiều lúc muốn tạo ra một cái gì đấy khác lạ nhưng lại thôi, nhịn vào trong lòng.
    Mấy hôm nay chị Thu nghỉ việc, công việc lại bắt đầu đến chân nên fải nhảy, đầu óc thì lại ko tập trung nổi, ăn uống thất thường, lại sụt 2 cân, người giống quả bóng, cứ lên lên xuống xuống. Chả thể hiểu nổi sao hồi trước có thể vừa đi dạy, đi học tiếng Anh, đi học tiếng Trung và nấu cơm được ngày 1 bữa ( 1 bữa hâm lại hehe), mỗi ngày lau nhà 1 lần, dọn toa lét 1 lần, dọn bếp 1 lần, nói ra ko 1 ai tin, mà giờ nghĩ lại cũng thấy xa vời, cứ như ko fải mình.
    Càng ngày càng đi xuống, sau cái hồi khủng hoảng ai cũng chiều chuộng và bản thân cũng mù quáng mà nghĩ rằng vượt qua được như thế là quá giỏi, rồi ít cố gắng trong những việc bình thường nhất.
    Mấy buổi trưa cứ loạn hết cả lên vì ko biết cái gì để đâu. Lần đầu tiên động vào cái máy vắt nước cam mặc dù ngày nào cũng uống, chả hiểu fải dùng thế nào, lúc đầu còn ko jữ được cho đúng tâm, cứ bị chệch lung tung, mấy hôm nay thì đã bắt đầu dùng một cách sành điệu hơn. Lâu lắm mới cầm dao để gọt quả táo và lâu lắm cũng mới lôi xoong nồi ra chỉ để nấu mì, chán ăn mì thì mua pizza mì Ý ăn cho nhanh, chả muốn bày vẽ gì lúc một mình :-|. Chị Thu mà ko nghỉ vài hôm thì chắc cũng chả biết cái nhà của mình nó thế nào, cái gì để đâu và dùng như thế nào nữa :(. Mà ko fải chỉ có nó, mẹ cũng loạn cả lên, nhà lúc nào cũng trong trạng thái đi tìm, giờ mới thấy mấy cái chuyện về osin ko fải là nói quá. Làm thế nào để trở lại như trước đây? :(, nó hư hơn nhiều và cũng biến chất đi nhiều. Cái gì khiến nó thay đổi đến thế? và cái gì làm trước đây nó có thể nỗ lực đến thế :((((((((((((((((((((((
  9. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0

    Được hotwinter sửa chữa / chuyển vào 12:58 ngày 08/12/2007
  10. hotwinter

    hotwinter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    235
    Đã được thích:
    0

    Được hotwinter sửa chữa / chuyển vào 18:57 ngày 26/12/2007

Chia sẻ trang này