1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

I LOVE YOU và nhưng cách biểu đạt ngọt ngào, Dành cho cả BOY lẫn GIRL

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi hien_chocopie, 26/11/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hien_chocopie

    hien_chocopie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.424
    Đã được thích:
    0
    Được nghe khen mà thấy thích quá ! Cảm ơn bạn nhiều !
  2. hien_chocopie

    hien_chocopie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.424
    Đã được thích:
    0
    Sắp đến Giáng sinh rồi ........Mình vừa đọc được 1 câu chuyện tình yêu trong mùa giáng sinh ...ngọt ngào và cũng vô cùng xúc động ,post lên đây để được cùng chia sẻ với mọi người ....
    ĐẠI LỘ LỲ DIỆU

    1. Làm thêm cật lực tại văn phòng tư vấn nửa năm ,tôi thu gom 1 món tiền kha khá theo đuổi chương trình làm việc 6 tháng cùng nhóm kiến trúc sư đàn anh .Đây cũng là đồ án tốt nghiệp Kiến trúc của tôi .Một vài đồng môn ngỡ tôi phát điên khi quyết định bay ra tận phương Bắc chỉ để vẽ và viết luận văn ,điều mà những kẻ khôn ngoan cố thể thực hiện dễ dàng ở nhà.Tuy nhiên , tôi đã chán ngấy phác thảo các dự án chỉ nằm trên bản vẽ và ra sức tán hươu tán vượn về nó thêm 50 trang giấy nữa.....
    Ngoài ra ,còn 1 lý do bí ẩn khiến tôi lao đầu vào kế hoạch phiêu lưu này .Minh , bạn gái của tôi suốt 3 năm đại học đột ngột đề nghị chia tay .Chẳng có lý do nào ra hồn .Lòng cam đảm để hỏi thẳng những điều không thể cứu vãn thì tôi lại chẳng có.Các gặp gỡ về sau khó chịu kinh khủng.Mọi thứ từng dính lứu đến tôi và Minh -trạm xe buyt dán poster quả táo khổng lồ trước cổng trường đại học , băng ghế gỗ ngồi chung quán cafe cóc , những giá vẽ chênh vênh trong studio và vô số điều bé nhỏ khác như cố ý phả vào không khí nỗi buồn thảm bất tận màu xanh ve.Không chôn mình vào rạp chiếu bóng mải miết xem fim kinh dị ,cũng chẳng nốc say bí tỷ như các chàng si ngốc kỳ quái trên fim ảnh nhưng tôi vẫn muốn làm 1 cái gì đó nhằm xé rách các hình ảnh tầm thường bủa vây.Trong 1 lần tình cờ ,tôi mua được từ 1 cửa hàng hip-hop chiếc mũ màu vàng đáp miếng da che sau gáy.Miếng da lộn màu vỏ cây trông mới kinh dị làm sao .Nó khiến các đồng môn lớp tôi cười khành khạch như một khu rừng đầy khỉ .Trong cái mũ quái gở ,tôi lạnh lùng sải bước trên các bậc thang giữa giảng đường .Minh chỉ liếc qua thờ ơ.Thờ ơ đến độ , khi kiếm được chỗ ,tôi gục xuống bạn ,hơi thở lạnh cóng xâm chiếm ***g ngực .
    Trong tich tắc ,tôi quyết định gọi điện cho nhóm kiến trúc sư đàn anh ,xin theo họ bay ra Hà Nội."Nghĩ cho kỹ,anh bạn .Đây không phải là chuyến du lịch chôn vùi cảm xúc -Trưởng dự án châm biếm -áp lực công việc chỉ là 1 nửa của sự khủng khiếp .Nửa còn lại là gì,biết không ?"Tôi phớt lờ.Miễn sao đi xa,có việc tập trung đầu óc ,thoát ra khỏi chuối suy nghĩ bi quan , phiền muộn .Tuy nhiên ,khoảng sau 3 tuần đặt chân đến Hà Nội ,1 việc rắc rối xảy ra đột ngột , cho tôi biết thế nào là 1 nửa còn lại của sự khủng khiếp ...
    (Còn nữa...)
    Được hien_chocopie sửa chữa / chuyển vào 13:50 ngày 08/12/2005
  3. hien_chocopie

    hien_chocopie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.424
    Đã được thích:
    0
    ĐẠI LỘ KỲ DIỆU
    2. Buổi sáng mát lạnh .Các đàn anh đã ra khu đảo du lịch làm thực địa.Còn 1mình ở căn hộ chung cư cả nhóm thuê chung ,trong khi lục tìm tài liệu cất cất dưới đáy valise,tôi bị mảnh vỡ chai thuỷ tinh cắt đứt mé cổ tay .Thật là tai hoạ ,máu chảy nhiều đến chong mặt .Rửa dưới vòi nước lớn ,vùi tay vào đá lạnh đều không ăn thua..Tủ thuốc của người cho thuê nhà hoàn toàn trống rỗng.Nhớ lơ mơ cách ngừa nhiễm trùng hình như lang băm, tôi nốc bừa 1 chai rượu mạnh đã mở .Hơi cay sộc thẳng lên đầu khiến tôi như phát khùng.Sau khi buộc tạm qua quýt bằng cái khăn tay ,tôi nhảy bổ vào thang máy, chạy xuống đường tìm nhà thuốc tây.
    Con phố dài, những hiệu thực phẩm,nhà sách, hàng quần áo liên tiếp ..Nhưng chắng có 1 hiệu thuốc nào.Đứng cạnh gốc cây dâu da xoan,mỗi lúc tôi thêm lo lắng .Vài người tình cờ trên đường sáng sớm nhìn tôi, ánh mắt ái ngại .Chà,trông tôi hẳn như 1 tội phạm với 1mái tóc bù rối thò ra ngoài chiêc mũ lưỡi trau kỳ dị ,dép Gravis trắng xỏ ngón đi ngược,cái quần túi hộp nhăn nhúm và bàn tay trái máu đang bắt đầu chảy xuống,thấm ướt chiếc khăn thắt vội vàng ."trước khi chết mất với chứng máu không đông này,mình sẽ chết vì bị dò xét nghi ngại "...-Tôi lẩm bẩm ,tự nguyền rủa bản thân 300 lần .
    Tôi dừng tại 1 trạm xe buyt .Tuyến đường nơi đây sẽ vào trung tâm thành phố .Từ đó, chắc chắn tôi sẽ có thể lao đến 1 bênh viện bất kỳ...Tôi tính toán trong chớp mắt và kiên nhẫn chờ đợi. Sau lưng tôi, bức poster tram chờ xe cũng vẽ quả táo khổng lồ .Thât khó chịu.! Giá như tôi có thể hét toáng lên, đá tung mấy hộp nước rỗng dưới chân .Đầu băng ghế kia ,có 1 người cũng đang chờ xe buyt .Một cô gái đeo kính phi công, 1 cái túi màu da bò rộng khác thường ở trên vai ,áo khoác jean xanh.Trông cô ta nghiêm trang như pho tượng mới tinh.Ồ ,dù tôi chẳng thuộc loại hay soi mói các cô gái và bình phẩm lăng nhăng,nhưng tôi dám nói cái người cùng chờ xe buyt hết sức mảnh khảnh.Bởi vì dù cố ý mặc trang phục vài dày cộp,khuỷu tay , đầu gối, cổ cô ta vẫn gầy giơ xương .Chỉ có mái tóc và đôi bàn tay là khá.Tôi nói thật đấy, mái tóc thẳng mềm mượt như tóc dân da đỏ, buông xuống lưng áo thật tự nhiên.Còn ngón tay thì không chê vào đâu được , sạch bong, cắt sát,đầu ngón hồng hồng. Cô gái chẳng buồn để ý đến tôi mảy may.Tự dưng tôi thấy chán,cung mạnh tay vào thành ghế.Vết thương nhói đau "-Chết tiệt"- Ôm chầm cánh tay trước ngực tôi hét lên hoang dã. Người chờ xe buyt cùng giật nảy người.Bay về phía tôi,câu hỏi khẽ khàng,thảng thốt :" Anh làm sao thế " "Chẳng sao cả !" Tôi vẫn rống lên như bò tót .Thoắt , tựa cơn gió nhẹ, cô gái đã đứng trước mặt tôi ,trầm giọng đề nghị :" Anh đưa tay đây ,tôi xem hộ vết thương cho "...Toan phun ra vài câu thô lỗ phòng vệ,tuy nhiên ,1 khoảnh khắc ,nhìn xuyên qua lớp kính màu nâu , tôi tê dại.Đó là ánh mắt tràn đầy sót thương mà hiếm khi người ta có thể bắt gặp được trong đời.Vết cắt sâu chưa khép miệng , 1 gã con trai cứng cỏi cũng phát hoảng.Nhưng vẻ bình thản của cô gái khi đối diện nó khiến tôi im sững.
    -Anh bị nặng đấy.Rất dễ nhiễm trùng.Tại sao không băng bó tử tế -Cô ta giữ nhẹ tay tôi khẽ hỏi
    -Không có nhà thuốc hay phòng mạch tư nào trong khu vực này.Tôi chạy ***g lên khắp nơi như 1 thằng ngốc.Một thành phố kỳ dị .-Cơn cáu giận vô cớ ập vào tôi .
    -Anh không tự chăm sóc được ư?-Nụ cười lan toả khuân mặt trắng xanh,như dợn sóng xao động mặt hồ yên tĩnh-Một cuộn băng.Một lọ thuốc đỏ.Vài viên thuốc trong trường hợp khẩn cấp.Nhất là khi phải đi xa như anh...
    -Sao cô biết tôi là kẻ đi xa?Sao cô lại muốn giúp tôi chứ?-Gân cổ hét tướng lên,tôi cố rụt cánh tay bị thương ra khỏi bàn tay mát dịu như phiến lá ban mai.Nhưng không thể.Cách cô ta nắm giữ bàn tay tôi mới là thường làm sao.
    -Giọng nói anh đấy thôi.Và anh đừng quên , người dân thành phố này có thói quen giúp đỡ người không may.Cho dù anh ta không thanh lịch lắm!-Sau khi buộc lại vết thương bằng chiếc khăn tay màu xanh ,vẽ những chiếc ô ,cô gái chợt ngước lên,nhìn sâu vào mắt tôi qua lớp kính màu nâu nhạt , khẽ mỉm cười :-Anh này ,tôi đang trên đường đến bệnh viện.Nếu muốn anh có thể đi cùng,okay ?
    Tôi thở nhè nhẹ.Đứt tay ,lảo đảo chạy ra ngoài phố,cho đến khi tuyệt vọng thì gặp 1 y tá kỳ dị.Có thể coi tất cả những điều đó là may mắn được không ?Xe bus đã đến .Ở bệnh viện ,người ta tiêm cho tôi 2 mũi thuốc ,băng bó vết thương bằng dải băng sạch tinh .Khi tôi hỏi hoá đơn , người ta cho biết phiếu khám đã có người thanh toán."Cô ta tên gì ?Tôi có thể lấy địa chỉ cô ta để gửi lại tiền được không ?"-Tôi hỏi bằng giọng điệu cố gắng nhẹ nhàng.Có lẽ thông cảm vẻ xuẩn ngốc của tôi ,bà thu ngân chìa ra mảnh giấy nhỏ.Ngạn Nhiên.19.5 tuổi.Bệnh nhân khoa K .Mặt sau tờ giấy ghi địa chỉ nhà .Tên 1 con phố bong ra từ trang sách cổ.Đọc tên ,nghe như âm vang từ ngàn xưa.Tôi lẩm bẩm cảm ơn:"Nhất định tìm ra cô gái kia , trả tiền cho xong "Tôi tự nhủ , tuy nhiên kế hoạch đó không hề được thực hiện trong suốt 2 tháng ...
    (Còn nữa...)
    Được hien_chocopie sửa chữa / chuyển vào 13:52 ngày 08/12/2005
  4. hien_chocopie

    hien_chocopie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.424
    Đã được thích:
    0
    ĐẠI LỘ KỲ DIỆU

    3.Cả núi công việc chôn vùi tôi .Đó là cảm giác mệt mỏi tuyệt diệu .Một nửa thời gian, tôi thực hiện công việc của nhóm.Vừa làm,vừa học .Có khối kinh nghiệm đáng giá tôi tự vỡ vạc.Nửa thời gian còn lại,tôi vẽ đồ án ,làm luận văn.Tuy nhiên ,giữa những khối công việc vẫn là những khoảng đứt gẫy mà những ý nghĩ u ám luồn vào .Thi thoảng, chỉ có 1 mình, mở PC kết nối vào net ,tim tôi luôn đập mạnh khi báo có email mới .Và tôi ngồi thừ rất lâu khi chẳng có tin tức gì của Minh.Những lúc như thế,những thứ quanh tôi như nhúng vào thứ nước quả dầm cũ kỹ và tôi là con tàu chuếnh choáng hơi men trên mặt nước đỏ ấy ,vô cùng đơn độc....Tôi buông thõng tay ,tự hỏi sẽ là ai ,sẽ làm gì trong thời gian tới .Có khủng khiếp không nếu trở thành 1 kẻ tầm thường với những quan tâm vặt vãnh ?Liệu có đủ sức để làm nên những điều đáng kể như ngày xưa đã ước ao ?Nhưng bằng cách nào ?Một vệt nóng ấm ,chảy trên má tôi ,lẫn vào đám ria mép lởm chởm mấy hôm chưa cạo.Cơn cáu kỉnh hoang dại lại trỗi dậy.Tôi xé toạc bản vẽ dở dang.Tiếng giấy rách vang lên,giật mình.Lảo đảo, tôi bước về phía cửa sổ, bật khoá chốt.khối khí mát lạnh ùa vào.Tôi chùi nước mắt,thế đấy tự nhiên lại khóc,như 1 thắng oắt con chẳng ra gì .
    Từ tầng 5,có thể phóng mắt ra thành phố lạ lùng .Mùa đông, mặt trời trắng lạnh bất động.Dải sông xa chìm trong màn sương tím lặng.Vô số vòm cây như các khinh khí cầu xanh thẫm.Các con đường bé nhỏ hồ như ngủ im .Thảng hoặc,có tiếng còi xe vẳng đến,tiếng 1 đám trẻ tranh cãi ,tiếng tập nhạc vấp váp trên chiếc piano lặp đi lặp lại ...Dấu hiệu của cuộc sống xuyên qua sự tĩnh mịch.Ừ, có gì chăng nữa cũng phải cố gắng.Phía sau lớp vỏ buồn bã vẫn có bao nhiêu nỗ lực,bao nhiêu hứa hẹn cho ngày nào tươi vui sáng sủa sắp đến.Chẳng nên vì 1 tình cảm mất đi mà đánh mất hy vọng,oán trách ngờ vực cuộc sống này.Tôi xoa nhẹ đôi mắt mệt mỏi.Cái sẹo nâu nhạt ở cổ tay đập vào mắt tôi.Ồ , cô gái lạ lùng tôi còn mắc nợ !Tôi đã đánh mất mẩu giấy địa chỉ ở đâu ?
    Được hien_chocopie sửa chữa / chuyển vào 13:56 ngày 08/12/2005
  5. hien_chocopie

    hien_chocopie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.424
    Đã được thích:
    0
    ĐẠI LỘ KỲ DIỆU
    4.Trực giác mách bảo tôi ra trạm chờ xe bus.Xác suất 1 trên 1 triệu .Nhưng tôi muốn nhìn thấy mái tóc kiểu da đỏ ấy khủng khiếp.Muốn thật sự .Tôi chụp lấy cái mũ vàng kỳ dị đội lên đầu.Cái áo khoác cổ lỗ dày cộm cọ vào sườn theo nhịp chân hối hả.Poster quả táo đỏ rực phía trước."Sẽ là 1 băng ghế trống rỗng "-Tôi nhắm mắt ,lẩm bẩm .Mở mắt ra , ngạt thở.Cô gái ngồi đó như vẫn luôn ngồi đó.Và khi tôi tiến đến gần hơn , cô gái ngẩng mặt lên, mỉm cười,giọng trầm nhẹ nhàng :"Tay anh hết đau chưa ?"
    Kể từ đó ,hàng tuần ,tôi cùng Ngạn Nhiên đón xe buyt đên bệnh viện.Ngồi cạnh người có mái tóc dài mượt , ngón tay sáng bóng và hơi thở thơm mát thật là thú vi.Thú vị hơn là khi nghe cô nói chuyện.Trả lời chính xác những gì bạn muốn biết,khôi hài .Không khoe khoang.Cô đang học năm thứ 2 khoa Đông phương học.Biết 2 ngoại ngữ, đọc báo từ trang cuối trước.Không xem fim nhưng biết tất cả những bản nhạc fim...ở cổng bệnh viện , cô gái cười, đôi mắt rộng vẫn giấu sau đôi kính phi công.:"Chờ tôi nửa tiếng sau nhé !" Tôi ngồi im ,sưởi nắng trên bãi cỏ yên tĩnh ,giữa các dãy nhà liên tiếp quét vôi vàng.Đúng nửa tiếng sau,cô gái hiện ra , vẻ mặt tươi tỉnh.Một hôm , tôi quyết định đổi cách xưng hô :
    -Em bị bệnh gì mà phải đi khám định kỳ?
    -Xoàng thôi- lờiđáp nhẹ tênh-Hôm nay bác sĩ bảo tiến triển tốt.Anh có thích lang thang đâu đó ?Ở các phố trung tâm Hà Nội.Sẽ rất tuyệt nếu mê thích đi bộ .
    Mỗi phố phường 1 màu sắc ,1 mùi vị riêng biệt .Các tên đường giản dị huyền hoặc,Nêu quay lại 1 lần nữa ,nhắm mắt tôi cũng có thể gọi đúng từng tên.Nghe tôi nói ,Ngạn Nhiên lặng đi.Tôi đánh bạo đề nghị cô choàng tay tôi.Thế mà cô đồng ý ,như đây là hành động giản dị nhất đời .Tin tôi đi ,sẽ không bao giờ bạn có thể tìm được 1 cô gái thông minh như thế nữa đâu.Cả 2 chúng tôi lạc sang dãy phố màu đỏ.Phố đồ chơi.Tôi sững sờ .Các vì sao 3 ngôi.Mũ đỏ chỏm trắng.Rừng thông xanh tươi hay lấp lánh trang kim.Những quả châu lôi kéo mắt nhìn.Đường phố mùa đông ấm bừng lên .Noel đã về sao tôi không nhớ?Một ý nghĩ lạ lùng loé sáng trong đầu,tôi nắm nhẹ bàn tay Ngạn Nhiên :"Chúng ta đi mua quà giáng sinh nhé ?" "Để làm gì ?" Giọng nói rất trầm.Tôi xiết chặt tay cô ."Để tặng nhau , 2 ngày nữa Noel rồi..."
    Rời khu phố cổ, chúng tôi lại leo lên xe buyt.Đại lộ thênh thang...Những cửa hàng lắp kính sang trọng.Hàng hoá nhiều vô kể .Bỗng nhiên, tôi muốn mua cho cô gái 1 món quà thật tuyệt.Cái gì cũng được, đắt mấy cũng được .Miễn cô cười vui.Khi tôi xăm xăm đẩy 1 cửa kính,Ngạn Nhiên níu tôi lại :"Chẳng cần phải phí phạm thế đâu .Có cách mua sắm này hay hơn .Giống như 2 nhân vật nghèo em đã từng đọc trong sách !"Chúng tôi đi dọc các cửa hàng,tôi chỉ 1 áo khoác dày dặn,khăn quàng caro thanh nhã,đôi bottes da mềm :"Của em hết đấy "Cô gái ngật cổ cười , mắt long lanh :"Cảm ơn anh .Em thích làm sao !" Và cô chọn cho tôi 1 đôi dày thể thao đẹp lạ lùng,cái áo jean nhiều túi có nắp đắp vải vàng .Tôi nhíu mày :"Anh chẳng ưa màu vàng ! " "Nhưng em thích chiếc mũ màu vàng anh đội vô cùng !"-Một lời nói vang lên giản dị,với tất cả sự chân thật của ý nghĩ .Tôi choáng váng.Chưa bao giờ tôi cảm thấy choáng váng đến thế.Mùa của yêu thương ,của an ủi tốt lành đã đến.Đến theo 1 câu nói tình cờ ứa ra từ tim ,thế thôi ...
    Tôi quay trở về thành phố với đồ án và luận văn hoàn tất.Giảng viên hướng dẫn hài lòng với nỗ lực của tôi .Buổi bảo vệ đồ án tốt nghiệp diễn ra vào cuối tháng 6 .Tức là 2 tháng sau khi Ngạn Nhiên mất, vì ung thư.Tôi đã trải qua 1 giai đoạn thực sự khó khăn.Mỗi khi thấy mái tóc tuyệt đẹp ấy thưa đi trong chiếc mũ vàng tôi tặng cho cô,mỗi khi nhớ đến đôi mắt lấp lánh yêu đời cuối cùng cô đã cho tôi soi vào sau đôi kính phi công,tim tôi thắt đau .Nhưng đàn ông chỉ được khóc khi hy vọng và hạnh phúc.Ngạn Nhiên từng nói thế .Ừ ,thế nên trong cuộc sống này ,anh sẽ luôn mỉm cười,như khi chúng ta siết tay nhau trong mùa giáng sinh,bước bên nhau trên đại lộ diệu kỳ .....!!
    Hết
    Tác giả :Lâm Hân
    Được hien_chocopie sửa chữa / chuyển vào 14:00 ngày 08/12/2005
  6. lionking_arc

    lionking_arc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/02/2005
    Bài viết:
    4.722
    Đã được thích:
    1.621
    lãng mạn thì hehe thật sự em cũng làm nhiều lăm srồi, có lần nàng xưa kia đưa em đến trường, hehe lúc đông ơi là đông em xuống xe và kiss nàng một cái vào môi, ôi ngon dễ sợ nàng thì cười bạn bè thì hehe cứ gọi là lác mắt ,m chúng nó bảo mình là sao bạo thế, sợ gì yêu nhau thì kiss tạm biẹt có gì là xấu ,
    Có lần em mua hẳn một xe xích lô hoa hồng hehe ở chợ sáng sớm rồi đến nhà nàng gài lung tung vào cửa, gắn linh tinh vào cửa sổ và ko quên chữ i love U được xếp bằng hoa nữa, gai hoa hồng đâm chảy cả máu, vả lại chó nhà hàng xóm còn cắn mình rách cả quần hehe, em đã đi hàng trăm Km để chỉ nhìn nàng một lúc rồi đi về dưới mưa, hehe thế đấy thế mà giờ chỉ còn trong mơ thôi
  7. minhthuongay

    minhthuongay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2005
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    cần gì phải làm như thế nhỉ.?
    đôi khi chẳng cần nói gì còn hơn là ta nói và làm quá nhiều hỉu ko..?
  8. hien_chocopie

    hien_chocopie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.424
    Đã được thích:
    0
    Uh ...Mình cũng nghĩ như bạn,đôi khi chỉ cần im lặng nhìn nhau và hiểu là đủ cho cả 2 rồi ...Nhưng trong cuộc sống bận rộn và có nhiều việc cần suy nghĩ...cũng cần có những hành động tình cảm ,lãng mạn dành cho nhau ....để có thể cảm nhận hơn nữa tình yêu 2 đứa dành cho nhau lớn đến mức nào ,phải không
  9. trecon20t

    trecon20t Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2005
    Bài viết:
    865
    Đã được thích:
    0
    thỉnh thoảng nàng mới ngủ dậy....mi lên trán nàng 1 cái....nhẹ nhàng thôi.....nàng cười....quàng tay qua cổ....kéo mình lại và hôn lên môi mình 1 cái....nhẹ nhàng...êm ái....phê^^^^^^^^^^^^^^^
    thỉnh thoảng xem tivi hay nghe nhạc hay đang làm bất cứ việc gì....ôm nàng từ đằng sau....rồi áp sát mũi vào tóc nàng...hít nhẹ 1 cái....rồi tay siết chặt.....sướng ngất.....
    rồi còn thi xem ai là người nhanh hơn...ai là người ....hôn..... và ai là người...bị hôn...hè hè....
    thích ngắm lúc nàng ngủ......trông hiền lành...đáng yêu...thỉnh thoảng mơ màng tỉnh dậy....thấy mình đang nhìn....thế là hun 1 cái....rồi nàng lại ngủ tiếp...mình lại ngắm....
  10. binhyenlh

    binhyenlh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Mình thường tặng quà có cả ánh sáng, âm thanh và chuyển động. Bạn thử nghĩ 1 cách nói IOU mà gồm cả 3 yếu tố đó xem

Chia sẻ trang này