1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

I. Từ Hàm Dương đến Lạc Dương - Khai Phong : Những kinh đô cổ Trung Hoa II. Con đường Tơ lụa tuyến p

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi likemoon, 28/02/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    BẾN XE ĐƯỜNG DÀI URUMQI
    [​IMG]
    Đi Nanshan về mới là 3h chiều, bọn tớ lại hỏi han cô bé reception về việc có nên đi Kanas Lake vào thời điểm này không. Cô bé nói Kanas chỉ đẹp vào mùa thu, còn mùa này thì Sayram Lake đẹp hơn, Sayram Lake không nổi tiếng như Kanas nhưng là chiếc hồ đẹp thứ 2 sau Kanas ở Tân Cương, ở đây cũng chưa bị thương mại hoá như Kanas cảnh vật còn rất nguyên sơ, cô khuyên chúng tôi đi Sayram.
    Bạn Willy cũng đã từng reccommend tớ về chiếc hồ này, cộng với việc nó nằm tại Y Ning - thung lũng sông Y Lê, điểm cuối của con đường tơ lụa tuyến phía Bắc khiến cho tớ và Natasha đã đổi ý, chuyển từ đi tour Kanas sang ...tự đi Yning ( Còn lý do nữa đi Kanas mất 4 ngày còn đi Yning chỉ mất 3 đêm 2 ngày thôi ).
    Việc này hoàn toàn nằm ngoài lịch trình đã thay đổi hàng tỷ lần của tớ - natasha và Janjan, thế nên 2 đứa không có nhiều kiến thức chuẩn bị cho vùng này lắm. Lôi balô to và vali xuống gửi lại nhà trọ, chúng tớ chỉ vác theo mỗi người một bộ quần áo nhét trong balô nhỏ và ..một quyển LP.
    Ngày hôm ấy ở Urumqi mưa nhỏ và rất lạnh, trời đất âm u...Tớ lo lắng về thời tiết, Yning cách Urumqi khoảng 500km, không biết trời có mưa và lạnh như thế này không. Rút điện thoại gọi Huang, nhờ check hộ thời tiết Yning trên internet, zai này lúc nào cũng ngồi máy tính. Ấy thế mà thứ nhất là nói mãi zai mới hiểu, thứ hai zai chả biết cách check thời tiết ( rõ củ chuối - tourist service thế đấy ) thứ ba là có lợi lộc gì đâu mà cứ phải nghe điện thoại của mình - Zai buông cho một câu chả cần phải check thời tiết ở đây thế nào thì ở Yning cũng thế. Nói đến 5p đồng hồ mình bảo zai chuyển máy cho cô bé reception tiếng Anh khá hơn - gái nói you yên tâm Yning cách đây xa, thời tiết không chắc là có thể giống nhau được đâu. Lăn tăn mãi đi hay không đi, cuối cùng hai đứa quyết định ...vẫn đi.
    Chen được vào trong bến xe thì thấy cả một chục dãy người đứng xếp hàng chờ mua vé. Không có dòng chữ bằng phiên âm nào cả, bạn Natasha đứng ngửa cổ nhìn bảng báo chữ TQ chạy loằng ngoằng một lúc tìm ra được chuyến xe Urumqi - Yning, thế là tớ yên tâm đứng xếp hàng. Những lúc như thế này mà không có bạn Natasha kể cũng gay đấy.
    [​IMG]
    Mua vé xong tiếp tục chờ xe, chuyến xe bắt đầu chạy lúc 9h, trong nhà chờ đã có một biển người ngồi sẵn, phần lớn là dân quê. Tớ ước chừng khoảng 1000 người. 8h tối hơn 1 chục cánh cửa đi ra phía đỗ xe được mở, hơn 1000 người ấy đồng loạt rùng rùng đứng dậy kéo nhau đi ra cửa và rùng rùng kéo nhau lên hơn 30 chiếc xe sleeper bus đỗ một hàng trước cửa.
    Thật tớ cũng đã đi nhiều nơi, trông thấy không ít những bến xe, bến tàu, nhưng thực sự bến xe này làm tớ phát hoảng. Người đông như kiến khung cảnh hỗn loạn, trời mưa và rét ai nấy đều hối hả.... Vác tấm vé toàn tiếng Tàu mà không thấy chỗ nào đề biển số xe của mình là bao nhiêu, bọn tớ cố kiếm nhân viên nhà xe để hỏi mà không thấy, túm mấy người đứng đấy hỏi họ chỉ ngược chỉ xuôi. Cuối cùng thì trên vé xe của mình có số 19, thế có nghĩa là phải tìm chiếc xe đỗ ở cái cột có đánh số 19...thật toát hết cả mồ hôi...ở đây có vài chục cái cột...nếu không biết tiếng Trung thì bạn làm thế nào?
    Đến được cái cột ấy rồi tớ chìa vé cho bác lái xe hỏi có đúng xe mình không, thấy bảo phải mới dám lên, còn fải hỏi thêm mình nằm giường nào, số giường bao nhiêu nữa...phù...thật chưa bao giờ hoảng đến thế... Về sau ngẫm lại vì sao bến xe đường dài ở đây lại khác tất cả những bến xe đường dài khác, những bến xe khác thường có nhiều giờ trong ngày chứ không chỉ chạy đúng vào 1 giờ như thế này. Tớ có thể trả lời là để đi từ một huyện này đến một huyện khác ở Tân Cương khoảng cách không bao giờ dưới 500 km. Phương tiện phù hợp nhất chính là sleeper bus, chính vì vậy nó không chạy xen kẽ giờ để giảm tải cho bến xe mà nhất loạt cùng chạy vào ban đêm.
    Tuy nhiên xe chất lượng tốt và chạy rất êm. Không có chuyến xe chạy đến Sayram Lake, bạn phải mua vé xe đến Yning và xuống xe ở giữa đường, hồ Sayram nằm ngay trên đường đi. Dặn dò bác lái xe gọi mình dậy khi nào đến Sayram mình không biết bác ấy có nhớ sẽ gọi mình không nữa. Trùm chăn kín mít vì ngooài trời lạnh quá, mong cho chiếc xe đi chậm thôi, để đến Sayram muộn thì tốt.
    6h sáng giờ Bắc Kinh - 4h sáng giờ Tân Cương cô gái phụ xe đánh thức tớ dậy, đó là một cô gái trẻ trông trí thức và ngạc nhiên hơn nữa là nói được tiếng Anh. Thật tớ chả muốn ra khỏi xe tý nào ngoài trời tối như mực không thấy có chút ánh đèn nào, và rét khủng khiếp...híc..híc..từ Urumqi đi tớ vẫn còn diện cái quần lửng. Tớ hỏi gái: thế cái hồ đâu ? Gái ấy chỉ sang bên phải đường: Nó ngay đây này, các you có thể sang bên này để thuê nhà trọ.
    Trời tối như mực tớ chả nhìn thấy cái hồ đâu hết nhưng thấy gió lùa ầm ầm thế này thì biết là mình đang đứng gần hồ rồi. Cô gái phụ xe chào bọn tớ và chiếc sleeper bus đi mất mang theo thứ ánh sáng duy nhất để lại bọn tớ đứng bên đường trong bóng tối bao trùm ...híc...chúng tớ co ro đi sang đường và thấy bóng sáng lờ mờ của những chiếc lều trắng nằm rải rác bên sườn núi. Tối và lạnh như thế này, không chiếc lều nào có ánh sáng cả, biết bắt đầu từ đâu đây....
  2. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    NHỮNG THIÊN THẦN Ở SAYRAM LAKE
    [​IMG]
    Vừa tối vừa rét hai đứa đi đến chiếc lều gần nhất và gõ cửa...lần thứ nhất, trong lều rì rầm, lần thứ hai...tiếng nói chuyện vọng ra, lần thứ ba thì họ gào lên , chắc là: đang đêm đang hôm gọi gọi cái gì...Thế là xong, hết hy vọng xin vào ngủ nhờ. Xung quanh vườn không nhà trống, chỉ có bãi cỏ với mấy cái lều chả có chỗ nào để trú cho đỡ rét, đứng hay ngồi, chỗ này hay chỗ kia thì cũng giống nhau cả thôi. Tớ bảo Natasha: tôi lạnh sắp chết, cô bé bán diêm trước khi chết còn có tá diêm mà quẹt...bọn mình thì đến một que cũng không có...hé hé...lần sau đi đâu phải note vào: Khi đi nhớ mang theo diêm.
    Đấy là nếu có lần sau chứ còn thì sắp chết cóng ở đây rồi, nước mắt tớ chảy tong tong vì...lạnh( hi hi đừng hiểu nhầm...phản ứng tự nhiên của cơ thể thôi chứ không phải là khóc ) Đứng khoảng 15 phút, đang bảo Natasna là bà sẽ được đưa tôi về Việt Nam trong tình trạng chết cứng ...thì có hai thiên thần hiện ra trong hình dạng một nam một nữ với ánh sáng đèn pin lấp lóe ở trên tay và đang chạy loạn lên để kiếm cái...toilet.Thật là mừng hết biết, tớ chạy lại hỏi cô gái : Xin lỗi có thể nói tiếng Anh không? ( hỏi thế thôi chứ cũng chả hy vọng gì ) thế mà gái ấy bảo: Có, nói đi...tớ trình bày một hồi gái bảo: chờ bọn tôi một chút nhé, phải đi kiếm cái toilet đã, chúng tôi sẽ quay lại nhanh thôi, sẽ giúp các bạn thuê nhà trọ.
    ở đây toàn bãi cỏ, trời thì tối thui mà không ra vườn hoa em chơi đi...lịch sự quá đi mất...tớ với gái Natasha đứng chờ rét run...có một anh chàng dắt theo con ngựa đi đến, tớ nói bọn tôi rét quá muốn kiếm nhà trọ, có thể thuê nhà trọ ở đâu bây giờ? Thấy tớ co ro xuýt xoa zai cởi áo khoác ra cho tớ muợn, thế là đến lượt zai lại co ro xuýt xoa...chẹp...xúc động thế. Zai bảo: "Bọn kia...cưỡi ngựa..lên núi ...bây giờ...hiểu không?" Tớ: "hiểu" , zai ấy: "bla blaa bllaaa...hiểu không?" Tớ: "Không"...zai ấy chán quá đành phải đứng chờ 2 nguời kia quay lại. Hai người kia từ trên dốc chạy xuống rồi bảo bọn tớ: "Chúng tôi lên núi ngắm mặt trời mọc bây giờ, các u có thể dùng lều của chúng tôi, xung quanh đây tất cả các lều đều có người cả rồi". Ah thì ra là thế, hic...thế thì còn gì bằng.
    Cả lũ dắt díu nhau về cái lều của hai bạn ấy, trong lều tối thui phải dùng đèn pin để chiếu sáng, tớ bảo các u có đồ gì quan trọng nhớ mang theo người đừng để đây nhé. Thế rồi họ đi...tớ và gái Natasha chui vội vào trong chăn nằm, bên dưới là đệm, bên trên hai lớp chăn thế mà tớ vẫn rét. Hai đứa thì thầm bảo nhau thật là may mắn quá rồi chợp mắt một lúc chờ trời sáng. Hai tiếng đồng hồ sau...trời bắt đầu hửng sáng, bọn tớ đã có thể quan sát căn lều: chỗ chúng tớ nằm là một sạp gỗ kê cao 30cm so với nền đất, trải đệm lên rồi hai cái chăn bông màu trắng và hai cái gối thêu hoa văn Tân Cương rất đẹp. Mép sạp là một cái bàn thấp, đồ của hai bạn kia để đầy bàn, một cái lò sưởi đốt bằng củi với ống khói thông lên nóc lều đã tắt ngấm, ba lô to ba lô nhỏ của hai bạn với quần áo, đồ ăn vứt đầy một góc lều.
    [​IMG]
    Gái Natasha công nhận chịu lạnh giỏi, quấn cái khăn vào cổ gái bắt đầu lượn ra ngoài chụp ảnh bình minh. Tớ thì vẫn không chịu nổi nhiệt độ đấy ngồi từ trong chăn nhìn ra. Bên ngoài cửa lều tớ lại chính là cái lều mà bọn tớ gõ cửa lúc nãy nhưng không cho vào, mấy gã đàn ông đi ra - đám đấy có vẻ là quan chức bởi mấy cái ô tô con đỗ ngay cửa lều, rửa mặt rồi thì xúc miệng từ cái vòi nước mà tớ chắc chắn là lạnh rụng răng...thật đáng đời quân gian ác ...
    Tớ lò dò chui ra khỏi lều, ngó ngược ngó xuôi, rét quá không chịu nổi lại chui vào lều, thấy cái áo khoác của hai bạn kia thế là tớ mặc vào, sorry hai bạn nhưng mà lúc này chả còn lịch sự với giữ kẽ mà làm cái gì...rồi lại lượn ra ngoài...chụp được mỗi kiểu ảnh bình minh trên dãy Thiên Sơn rồi lại chui tọt vào chăn, chờ gái Natasha quay lại. Đang ngồi trong chăn thì bạn dắt ngựa lúc nãy đi đến, mặc mỗi cái áo cộc tay hai tay nhét vào túi quần...zai hỏi bọn tớ có cưỡi ngựa đi lên núi không rồi nói chuyện một lúc thì Natasha quay về, show ra một loạt ảnh đẹp mê ly...
    [​IMG]
    Bọn tớ hỏi bạn dắt ngựa về Sayram Lake: có phương tiện gì khác ngoài cưỡi ngựa không? Zai bảo có thể đi ô tô, nhưng giá thuê xe đắt lòi, mấy trăm tệ một giờ ấy, tớ hỏi có xe máy không, zai bảo không, xe...đạp cũng không. Nếu muốn đi hết hồ này cưỡi ngựa thì mất 2 ngày, còn thì đi nửa hồ quay lại hết 1 ngày. Cuối cùng họ cũng đã về, trông thấy họ tớ phải sorry ngay cái vụ mượn áo khoác khi chưa có sự đồng ý của họ, zai và gái cười bảo không sao. Thế rồi cả bọn rủ nhau ăn sáng, trong lúc chờ nhà hàng hấp bánh bao bọn tớ đã kịp hỏi han nhau đủ thứ chuyện.
    [​IMG]
    Hai người ấy từ Nam Kinh đến, Nam Kinh là thủ phủ Giang Tô ( nổi tiếng với Tô Châu ), cả hai đều làm việc cho công ty nước ngoài nên nói tiếng Anh rất tốt. Lúc đầu tớ tưởng họ là ngưòi yêu vì cả hai còn trẻ, khoảng trạc tuổi tớ và Natasha nhưng họ đã kết hôn rồi. Zai tên là Từ Minh, làm ở phòng Logistic nhưng đang trong giai đoạn nghỉ việc từ công ty cũ sang một công ty mới của Mỹ nên tranh thủ thời gian này để đi du lịch. À mà nghỉ việc bao giờ cũng có tiền nghỉ việc kha khá nên hai bạn ấy tranh thủ luôn thể đây. Từ Minh nói: chúng tôi có ít tiền để dành để sửa nhà nhưng mang ra đi du lịch hết rồi...cả bọn cùng cười vang vì máu du lịch thật giống nhau quá...tớ tranh thủ buôn chuyện với vợ Từ Minh vì cả hai đều làm cho công ty của Đức, gái ấy đây - xinh xắn và thân thiện:
    [​IMG]
    Hai vợ chồng họ cũng đi theo con đường tơ lụa nhưng họ đã đến Kanas, cả hai cùng thốt lên "tuyệt đẹp" khi tớ hỏi về Hému village và khuyên chúng tớ là nơi ấy rất đáng đi. Tớ và Natasha lại quay ra nhìn nhau...chẹp...để...lần sau vậy. Từ Minh hỏi: chỉ có 2 người đi thôi sao, từ Việt Nam đến mà chỉ biết một chút tiếng Trung àh, hai bạn thật là dũng cảm. Yeahhh...chúng tớ cũng thấy chúng tớ dũng cảm lắm lắm ( và thêm chút crazy nữa ) ...Cả bọn cùng ăn bánh bao rau và cố húp hết bát sữa dê to tướng nóng hổi. Buổi sáng ở Sayram Lake thật tuyệt vời, tớ chả biết dùng từ ngữ nào để miêu tả nữa...mọi người tự cảm nhận đi vậy:
    [​IMG]

    [​IMG]
    Một gia đình nguời Kazaks dừng xe lại bên đường:
    [​IMG]
    Và một người phụ nữ Kazaks:
    [​IMG]
    Bạn dắt ngựa đang ngồi chờ bọn tớ, trông cứ như ở miền Tây nước Mỹ chứ không phải lad ở miền Tây ...Trung Quốc...hehe:
    [​IMG]
    Ăn sáng xong chúng tớ quay về lều để thu dọn đồ, trước cửa lều của chúng tớ một bầy ...gà đã chiếm hết cả cửa lều:

    Hai vợ chồng bạn Từ Minh cũng vác hết đồ đi gửi ở hàng ăn ban nãy, họ dự định đi bộ lòng vòng quanh hồ trước khi đi đến một cái chợ ở sát biên giới Kazakstan, hỏi chúng tớ có đi cùng không. Kể ra đi cùng họ thì rất hay nhưng mà bọn tớ phải đi lòng vòng Sayram Lake mất một ngày rồi, đành phải chia tay nhau ở đây. Rút điện thoại ra để lưu số của nhau, tớ lấy giấy bút ra ghi email của bạn ấy, trông thấy cái lịch trình bằng Excel nhằng nhịt của tớ bạn ấy giở ra một cái y hệt chỉ khác là bằng tiếng Trung thôi. Cả bọn cùng cười, tớ nói với Từ Minh: "Rất cảm ơn hai người, chúng tôi nợ các bạn nhiều quá". Cả hai nói : không có gì, chúng ta đều là dân backpacker với nhau. Điều này thì tớ hiểu, đã là dân backpacker bạn không cần phải care đến tuổi tác, giới tính hay dân tộc nữa...nếu tớ gặp trường hợp như bọn tớ đã rơi phải tớ cũng sẽ giúp đỡ hết sức như vợ chồng bạn Từ Minh đang giúp chúng tớ ngày hôm nay.
    [​IMG]
    Gửi đồ ở tiệm ăn xong bọn tớ cũng bắt đầu cưỡi ngựa đi lên núi, giá 40 tệ/h được 2 vợ chồng bạn Từ Minh mặc cả còn 30 tệ. Đi được một đoạn chúng tớ thấy hai người ấy đang đi bộ dọc theo hồ Sayram, hai người đang vừa đi vừa trò chuyện. Chúng tớ gọi to: Từ Minh...Từ Minhhh....nhưng xa quá nên họ không nghe thấy...nhìn họ đi bên nhau trên lớp sỏi trắng muốt ven bờ hồ xanh như ngọc, tớ thấy lòng mình chùng lại, hình ảnh của họ thật là đẹp...đẹp như trong mơ....một giấc mơ có thật..
    ( Về đến nhà check lại thời tiết thấy ở Yning là 10-27, ở Sayram Lake hôm ấy vào lúc 4h sáng nhiệt độ chắc phải xuống dưới 10 độ... híc...)
  3. _mirage_

    _mirage_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/11/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Chuyến đi của Moon hoành tráng quá. Anh cũng rất muốn khám phá Đại Tây Bắc của TQ. Lần tới anh phải hỏi em thật chi tiết cho lộ trình này. Dân Hồi thấy ở thành phố nào của TQ cũng có cả và hình như chỉ làm nghề bán mỳ tươi. Buồn cười nhất là bọn anh gọi đồ ăn xong rồi một thằng chạy ra ngoài mua bia. Đến khi vào thì cậu bán hàng cản lại. Hai bên lời qua lời lại một lúc mới hiểu là họ không cho uống rượu bia trong quán. Thức ăn của Hồi chán nên bọn em ăn được thì giỏi thật.
  4. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    Chuyến đi Hoàng Sơn vừa rồi của anh thế nào ạ, thời tiết như thế có đi được nơi nào khác nữa không: Ngũ Đang, Thiếu Lâm Tự ?? Món ăn TQ hầu hết đều khó ăn, đã đi bụi thì phải thích nghi thôi ạh, lần đầu đi bụi em sụt cân nhưng các lần khác dù có nhịn đói cả ngày chỉ ăn 1 bữa vẫn không thấy mất lạng nào. hi hi.....Còn đến Tân Cương chỉ có thể chiến đấu với những món Hồi thôi: thịt cừu nướng ( thường là tái, rất nhiều gia vị để khỏi bị mùi hoi ), mỳ kéo tay - thịt cừu ( kéo bột rồi ăn luôn ), cơm rang ( kiểu cơm rang sống trộn với cà rốt luộc ), sữa dê (uống khá ngang) ...cứ 1 ngày ăn 1 lần đói mờ mắt là phải ăn hết, em áp dụng chiêu thức đấy cho bẹn Natasha đấy, tiết kiệm được ối tiền ...còn ai dám đi với mình nữa không nhỉ
  5. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    SAILIMU - VIÊN NGỌC TRÊN NÚI CAO
    [​IMG]
    "Sayram " trong tieng Kazaks co nghia la "loi cau nguyen" - con tieng Trung thi la Sai Li? Mu ( noi Sayram Lake thien ha khong ai hieu ban muon noi den cai gi ) . Truyen ke rang nuoc ho Sailimu la tu nuoc mat cua hai nguoi Kazaks yeu nhau ( chep ...de khoc day duoc cai ho nay thi 2 nguoi ay phai ca doi ngoi uong nuoc va ...khoc thoi ay ).
    [​IMG]
    Ho Salimu nam duoi chan day Thien Son, la chiec ho cao nhat o Tan Cuong, keo dai 20km tu Dong sang Tay, 30km tu Bac den Nam, sau 85 met.
    Sang som khi chung to moi thuc day, mat ho Sailimu gon song nhe, mat ho nhu phu mot lan suong mau bac, sac xanh mo :
    [​IMG]
    Cho ngua uong nuoc truoc khi len duong:
    [​IMG]
    Chung to bat dau cuoi ngua di len nhung trien nui thoai thoai, co non xanh tuoi muot mat, tung dan cuu thong tha gam co va keu be be khap noi, cang len cao phong canh cang dep: dong co, rung thong, ho nuoc lung linh trong tia nang ban mai...cam giac that tuyet voi...
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Vua di vua chup anh the nay - ma anh cai nao cung dep, hic...cha he chinh sua mot ty nao het...mau sac da qua hoan hao roi:
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Co can fai co dang dung ...diep the nay ko...i hi hi...cong nhan ban Natasha chup anh khi dang tac nghiep...cuc dep nhe...nhat la khi ban ay cam cai may anh to bang ca ...cai mat nhu the kia ...
    [​IMG]
    [​IMG]
    Troi am dan...mat ho luc nay nhu co ai do mot lop nhu bac len tren ...neu co mot hoa si o day...khong hieu nguoi ay co the pha noi mau cua buc tranh dep nhu chung to dang nhin thay hay khong:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Ngoi o tren dinh nui, tren tham co xanh xung quanh la dan cuu dang gam co, chung to ngam nhin ho Sailimu dep nhu mot vien ngoc duoc bao quanh boi nhung day nui tuyet va nhung rung thong on doi ben duoi...noi day that la thien duong...
    [​IMG]
    Tiep tuc len duong nao, gai cho chat yen cuong vao:
    [​IMG]
    To va ban dat ngua cuoi chung mot con ngua - trong bo''ng cua chu ngua nay giong trong truyen Lucky Luck - anh chang cao boi voi cau hat: Toi la chang cao boi...co don ...xa nha...Ma trong the thoi , ngoi cach xa nhau ca ...met ay nhe ( day la neu lung con ngua co the dai nhu the, he he, vi to ngoi tren yen ngua con ban ay ngoi tren ...mong ngua ):
    [​IMG]
    Len den dinh nui, nhin ra xung quanh thay that la fe, thao nguyen menh mong bat ngat, ho nuoc xanh tham, nui rung trung diep...va chi co 2 dua chung toi ma thoi....
    [​IMG]
  6. cafeonline

    cafeonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2003
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    Hàng họ nhiều thế này mà ém mãi :)
  7. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0

    Chúng tớ cưỡi ngựa đi dọc con đường nhựa ven bờ hồ để về, đây là Nhất Kiếm vừa mới hạ Thiên Sơn:
    [​IMG]
    Nhất Kiếm chọn con ngựa tooooo...khỏeee để cưỡi...nhưng không ngờ ngựa của gái ấy chỉ được cái to xác...mà lại ắm éo...đủng đỉnh mãi không chịu bước cho nó nhanh nhanh cái chân lên...bạn cowboy cho ngựa của tớ quay lại vụt vào mông nàng ấy mấy phát để nàng đi nhanh lên thì nàng ấy dỗi...ứ đi trên đường nhựa nữa...nàng lao xuống dốc nàng đi....không sao lừa nàng lên đường nhựa được.
    [​IMG]
    Còn tớ thì được một chuyến cưỡi ngựa phi nước đại trên ...đường nhựa. Xem phim Thât Kiếm thấy các anh hùng cữa ngựa phi nước đại trên thảo nguyên phê lồi rốn phải không ạ..?? Tớ thì phi nước đại trên đường nhựa...xóc muốn lộn hết ruột non ruột già vào với nhau...hic...
    Dọc đường đi chúng tớ gặp nhiều dân làng đi ngược chiều, người đi bộ, người cưỡi ngựa, người đi xe ...ai cũng nhìn tớ cười ...trìu mến...lúc đầu tớ cung chỉ cười đáp lại thôi...rồi thấy mọi người nhìn tớ cười... nhiệt tình quá tớ đành phải chim gặp bác chào mào ...chào bác...chim gặp cô sơn ca...nín hảo....
    Đang dưỡn dẹo trên đường nhựa, ngựa của gái Natasha nổi hứng chạy tớn lên băng qua đường...lao từ con dốc cao xống bải cỏ ven hồ nước bên dưới, rồi nàng ấy chạy tớn lên lao ầm ầm vào giữa...một bầy dê trắng muốt.
    [​IMG]
    Ôi giời ơi...tớ cứ gọi là toát hết cả mồ hôi hột...bạn cowboy vội cho ngựa lao xuống để đuổi theo cái con ngựa dở chứng đấy....may quá lao đến giữa đám dê nàng ấy dừng lại, làm bọn dê một phen tá hoả chạy loạn lên:
    [​IMG]
    Dọc bên hồ Sailimu có rất nhiều đồng cỏ như thế này, người Kazaks chăn nuôi gia súc bằng ngựa và có cả chó...chăn dê
    Đám dê đẹp quá nên bọn tớ tạm biệt luôn bạn cowboy xuống chụp ảnh và đi bộ nốt quãng đường còn lại:
    [​IMG]
    Nào nào...dẹp đường ra cho các tiểu thư đi nào:
    [​IMG]
    Đi dọc bờ hồ thấy nước hồ trong suốt nhìn rõ đáy...mặt hồ mênh mang một màu xanh:
    [​IMG]
    Trên đám cỏ lấm tấm hoa xuyên tuyết, hoa bồ công anh và cả những đám...phân bò , phân dê nữa , tớ và gái Natasha dựt mấy bông bồ công anh thổi lấy thổi để
    [​IMG]
    Đám lông cừu mới được xén vẫn còn nguyên máu tươi, tớ chụp phía bên này nhìn cho nó đỡ ghê:
    [​IMG]
    Đây là quán chúng tớ ăn sáng, ăn trưa và gửi đồ, mọi người rất thân thiện
    [​IMG]
    Đói khủng khiếp...đây thật là một bữa ngon tuyệt trong chuyến đi này, muốn ăn gì ra chỉ trỏ, bếp ở ngay ngoài trời, cô chủ sẽ nấu cho ăn luôn. Đây là mỳ kéo tay và thịt cuwù cùng các loại ớt, hành tây, nấm tươi...và cả một đĩa trứng sốt cà chua...
    [​IMG]
    Trong lúc chờ nấu ăn thì tớ nói chuyện tiền nong với bạn cowboy và anh chủ ngựa, các bẹn cứ làm như mình là gà...tính toán giá tiền lên cao vút : 400Y ( lúc đầu mặc cả 30Y/giờ/người ) cứ thế nhân lên chỉ hết 280Y thôi, các bạn đòi thêm tiền vé vào cửa 40Y/người nữa. Tớ bẩu: Vé vào cửa wỏ chẳng thấy các nỉ mua ( cửa nó một đằng chúng tớ đi một nẻo...trời đất mênh mông ai rào nổi cái đường ngựa chứ ). Nhưng mà thôi, chúng tôi trả các nỉ 300Y...thế là xong, chúng tớ bảo nhau hôm lên Ngọc Long tuyết sơn cưởi ngựa mất 280Y/người mà còn phải mặc cả sùi bọt mép, ở đây hết thế là cũng Ok roài .[
  8. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    CUỘC SỐNG BÊN HỒ SAILIMU
    Khu lều trại du lịch bên sườn núi:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đời còn nhiều bất công...chẹp...:
    [​IMG]
    Khổ...làm gì nên nỗi để đứa nào nó oánh cho thâm tím mặt mày nằm bẹp một góc thế kia:
    [​IMG]
    Thiên Sơn mờ xa:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thảo nguyên thanh bình:
    [​IMG]
  9. likemoon

    likemoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    TỪ HỒ SAILIMU TỚI Y LÊ:
    [​IMG]
    Tiếp tục câu chuyện về hồ Sailimu, để đi từ hồ đến Y Lê khoảng 60km chỉ có một cách - đứng đường bắt xe ( những chuyến xe chạy từ Urumqi đến ). Tớ với gái Natasha lại vác ba lô và quyển LP ra đứng vẫy xe, đứng khoảng 15-20p xe cũng chẳng thấy đâu, có một anh taxi chạy ra hỏi có đi không, tớ nói: đi taxi nhiều tiền lắm bọn tôi không đi được . Đồng chí taxi nói 30 tệ/người thôi, tớ phải hỏi đi hỏi lại 30 tệ thật àh, ok...thế thì chả có lý gì mà không đi nhỉ. Lên xe rồi chúng tớ mới hiểu vì sao taxi chỉ 30 tệ...hihi...
    Đoạn đường đầu tiên xe đi qua Thung lũng Hoa quả, đây cũng là một địa điểm du lịch mà khi đến Y Lê rồi hai đứa mới phát hiện ra là đi qua mất rồi. Vào thế kỷ 13, con trai thứ 2 của Thành Cát Tư Hãn đã đưa một đội quân hàng chục ngàn người đến đây khai khẩn đất hoang và hình thành nên thung lũng hoa quả này. Đây là điểm giao thông quan trọng trên con đường tơ lụa cổ phía Bắc và là đầu mối giao thông giữa Đông và Tây.
    Thung lũng hoa quả:
    [​IMG]
    Đi hết thung lũng hoa quả thì đến đoạn đường đang được sửa chữa, bụi mù trời. Chiếc xe "taxi" không điều hoà, mất giảm xóc cứ gọi là long sòng sọc, bác tài lại còn hút thuốc nên mở cửa kính, thành ra ngồi trong xe với ngoài xe cũng chả khác gì nhau, bụi bám trắng xoá. Gái Natasha trùm khăn kín mít hở mỗi con mắt như người đạo Hồi, còn tớ thì nghĩ mình đã bụi bẩn lắm rồi, bụi thêm tý nữa cũng chẳng chết được. Qua quãng đường sửa chữa thì đến đoạn đường nhựa khá đẹp, hai bên đường toàn là cánh đồng hoa hướng dương và ngô.
    Chiếc taxi thi thoảng lại đỗ lại bắt thêm khách, có 2 người đàn ông lên, khi họ xuống thì lại có hai cô gái người Duy Ngô Nhĩ, các cô trùm một tấm khăn trên đầu trông rất xinh xắn, rồi họ lại xuống. Đến một thị trấn nhỏ xe đỗ lại, bọn tớ được bán cho một xe khách lớn hơn, khoảng 20 chỗ ngồi. Xe chờ đầy chặt khách mới bắt đầu chuyển bánh, bây giờ nhiệt độ đã bắt đầu thay đổi, thời tiết càng ngày càng nóng và khô. Xe đỗ ở một bến cóc nhỏ bên rìa thị trấn.
    Hỏi thăm một anh TQ đứng ở cửa bến xe được chỉ dẫn khá tận tình: muốn đi đến đâu trong thành phố cứ nhảy lên taxi, ở đây rất nhỏ đi đâu cũng chỉ mất 5 tệ thôi. Tớ thấy anh ấy nhìn xuống chân tớ bằng con mắt kinh hoàng, chẹp ...đến tớ còn thấy kinh nữa là...sau bao ngày đi bộ cái dép không chịu nổi đã bung toé loe, bám bụi trắng phớ, ngón chân lúc cưỡi ngựa bị va vào bàn đạp con ngựa của Natasha cũng sứt ra chảy máu...ê hê...ngại nhỉ... Thế là chúng tớ kiếm một cái taxi để phi đến nhà trọ Thiên Sơn ( Shengli Lu) chỗ này dorm 15-20 tệ. Ok đến nơi rồi nhìn nhà trọ nhỏ nhắn nằm trên một khu phố rộng và sạch mà mừng quá.
    Cô reception chừng tầm 40 nhưng rất xinh da trắng, đôi mắt Kazaks đen láy với hàng lông mi cong vút tươi cười. Tớ hỏi có còn phòng không - Có, nhưng mà không cho "wai bin" ở đâu - tớ quay ra hỏi gái Natasha : "wai bin"là cái gì bà nhể? , Gái ấy: ngoại binh àh. Tớ hỏi cô reception : Ý cô là người ngoại quốc ạh? - Cô ấy gật đầu cái rụp...Oạch...ối cô ơi chúng cháu có phải là "ngoại binh" đâu ạ ...Híc. Cô ấy giới thiệu bọn tớ sang Y Lê hotel, tớ đành ngậm ngùi liếc cái bảng giá Dorm 20-30 tệ lần cuối rồi chào từ biệt cô ấy... Ở đây là vùng biên giới, lại có tranh chấp giữa Nga và TQ nên các bác ấy phải quản lý bọn ngoại binh vào một chỗ, chắc thế...híc...
    Cái chỗ cho phép bọn ngoại binh ở thì là một hotel giá 100-400 tệ. Đành vậy chứ biết làm thế nào. Y lê Hotel nằm cách nhà trọ Thiên sơn cũng không xa, đi bộ 10p là tới, đứng ở cổng Hotel mà bọn tớ tưởng đang đứng ở cổng vườn bách thảo. Không có biển chỉ đường chả biết đi đường nào, phải hỏi thăm bác bảo vệ kẻo lại lạc trong rừng thì xong.
    [​IMG]
    Hotel được xây từ thời Liên Xô cũ, có cả một tượng đài Lê Nin nhỏ, những cây cổ thụ cao vút và chim hót ríu rít. Chúng tớ gặp một cô làm việc trong hotel hết giờ làm đi về, cô ấy dẫn hai đứa vào trong không thì cũng còn phải lơ ngơ chán. Cô ấy hỏi : thế định thuê phòng loại nào? Tớ: cho cháu phòng rẻ nhất ấy ạ. Vào đến sảnh: phòng rẻ nhất giá 200 tệ, tớ: thế không được rồi, đắt quá , không còn phòng nào rẻ hơn nữa ạh? Sau một hồi thương thuyết, giá phòng down xuống còn 140 tệ, ok...thôi chấp nhận vậy. Hôm nay mệt mỏi quá rồi, với lại không khí ở đây thích thật, mình muốn nếm thử cảm giác Hotel giữa một khu rừng như thế nào. Đây là cửa sổ phòng chúng tớ trên tầng 4, đây là nơi "xa xỉ" nhất trong cả chuyến đi của bọn tớ đấy, thừa đất nên phòng tắm họ xây còn to hơn phòng ngủ:
    [​IMG]
    Tối hôm ấy, tớ giơ hai bàn chân sưng vù, các ngón chân không còn động cựa được nữa và gan bàn chân thì nứt như ruộng hạn tươm cả máu ra cho Natasha xem: Tôi chịu không đi thêm được bước nào nữa đâu bà ạh, tối nay ta đành nhịn đói thôi. Thế là cái xúc xích mà ở nhà không bao giờ thèm động vào cũng được tớ tọng hết vào dạ dày, thêm một ít bánh tai lợn nữa, lấy lọ kem dưỡng da boi mặt của gái Natasha âm thầm..trét vào chân...hí hí...thế là đi ngủ. Còn gái Natasha đói quá chả ngủ được ( không chịu ăn cái xúc xích với bánh tai lợn ấy ) nên xem phim đến 1h sáng.
    Sáng hôm sau, việc đầu tiên là phải đi tìm hàng ăn sáng nhỉ. Có tấm bản đồ chúng tớ quốc bộ ra trung tâm, đây chỉ là một huyện nhỏ sát biên giới thoi mà trông hoành tráng thật. Đường phố rộng rãi sạch sẽ, không khí trong lành và người dân chủ yếu là công chức nhà nước rất trí thức. Ở Y lê còn một điều đặc biệt nữa, lái xe taxi rất nhiều là nữ, họ làm nghề lái xa taxi như đi làm văn phòng ấy, nghĩa là ăn mặc, trang điểm, thái độ...rất trí thức.
    Quảng trường trung tâm:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Phong cách Châu Âu:
    [​IMG]
    Cảnh sát giao thông:
    [​IMG]
    Đây là bữa sáng 3 trong 1: nghĩa là ăn một lần cho bữa tối hôm trước, sáng ngày hôm nay và bữa trưa luôn thể , tóm lại câu ĂN ĐỂ MÀ SỐNG CHỨ KHÔNG PHẢI SỐNG ĐỂ MÀ ĂN đã được bọn tớ áp dụng triệt để, thực tế thì nó là 4 trong 1 vì tối hôm ấy lên xe đi về Urumqi cũng không kịp ăn gì...híc...Bọn tớ gọi tá lả, mỗi thứ một tý thử xem sao, nói chung là khó nuốt, trừ món cháo đỗ xanh ra, một bát sữa dê to tướng, mấy cái bánh cứng đơ ăn đau hết cả mồm, mấy cái bánh bột mỳ với trứng rán lên thêm tý hành nữa:
    [​IMG]
  10. bibu193

    bibu193 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2008
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Oach. Ban nay chup anh dep the. ma chuyen di cung thu vi nua. Them duoc di cung qua

Chia sẻ trang này