1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ỉn nào đã đi làm thì vào đây chia sẻ kể chuyện tí nhỉ

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi check990, 09/04/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. linhE1

    linhE1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Nghe chủ đề của các bác e cũng góp thêm ý kiến. Em đã đi làm được 3 năm rồi, cũng có gọi là tí ti kinh nghiệm. Mình cùng là thanh niên và cùng lứa nên e mới tâm sự với các bác. Các bác đừng nghĩ đến lương lậu thôi nhé, đi làm có thể 1 hoặc 2 năm đầu thì lương quan trọng nhưng càng về sau càng phải nhiều cái đáng nghĩ hơn đấy. Theo em lương là một vấn đề, nhưng còn một vấn đề nữa là áp lực công việc và quan hệ xã hội. Chẳng gì bằng công việc độc lập, tự làm tự ăn (ví dụ bán quán vỉa hè, hìhìhì, cùng lắm là sợ công an thôi). Chứ nếu bạn làm ở cơ quan nhà nước thì than ôi,... kể cả làm ở ngoài. Không khí bon chen nhau mệt mỏi lắm, lúc nào cũng phải đề phòng nhau. Đầu óc lúc nào cũng nghĩ ngợi đủ thứ rồi mà còn phải đấu tranh nữa chứ, nếu không là bị chúng nó đá ngay lập tức. Thế nên tui mới thấy giá trị thực sự của cuộc đời lao động là tìm một công việc độc lập. Mà khó lắm cơ!
    Em xin kể cho các bác gái nghe nhé, để các bác rút kinh nghiệm. Lời khuyên của em với các bác là đừng buôn chuyện nhiều với những kể gọi là colleague. Kể cả mình nghĩ nó là đáng tin. Chẳng có lòng tin với đồng nghiệp đâu bạn ạ. Nếu vì lợi ích bản thân nó có thể dẫm lên bạn đó. Nói thế không có nghĩa là bạn tự khép mình vào mà hãy cư xử sao cho mình biết về đối phương và đối phương không biết nhiều về mình (về công việc) chứ không phải là về mấy cái lặt vặt linh tinh trong cuộc sống..
    Còn em á, phải sống với mấy con quái vật đây này, em chán kinh khủng nhưng mà không làm thì lấy gì mà ăn, ở nhà bố mẹ nuôi mãi sao được. Thế nên bây giờ em chưa biết "level cáo" của em đang ở mức nào nữa. Phải chiến đấu thì mới sống được.
    Cuộc sống làm con người ta dần dần thay đổi. Ngày mới đi làm em thật sự là một con ngốc (bây giờ nghĩ lại mới thấy, em vừa mới nhận ra thôi các bác ạ). 2 năm đầu đi làm, e là một con bé rất tốt bụng em ko nói quá đâu các bác ạ, ai gặp khó khăn gì em cũng giúp, từ vật chất đến tinh thần. Vì em là dân IT nên em cũng được trọng dụng kinh lắm, thời gian đầu ý. Rồi em giải quyết tất cả thắc mắc, rồi làm nhiệm vụ Nâng cao Năng lực cho các chị đồng nghiệp trông có vẻ rất tốt bụng và quý em về khoản IT. ..... Và thời gian qua đi, ngày ngày e mới dần nhận ra các chị gái yêu quý đó đúng là các con quỷ (e đang bức xức,mong các bác thông cảm) . Nếu không có vụ e xin đề nghị lên lương thì không thể biết được bộ mặt chúng nó, mỗi đứa một kiểu nó chơi em! đứa thì ghen tị kêu là nhiều năm kinh nghiệm hơn (mà nó làm việc thì làm gì bằng em cơ chứ, ngày đầu máy tính còn không biết dùng, hơi tí lại L ơi giúp chị), đứa thì soi mói nhỏ to với sếp, ... nói chung là mệt lắm, em phát chán rồi cuối cùng cũng chẳng đi đến đâu. lương thì lên một tí nhưng chúng nó suốt ngày soi. mệt kinh khủng. Đến việc em để nick online cả ngày cũng bị soi. cuối cùng các bác biết thế nào ko, em đề nghị sếp sử dụng YM để làm phương tiện truyền thông (vì gửi file rất nhanh) tốc độ hơn hẳn email mà. Thế là xong một vụ, nhưng còn rất nhiều cái khác nữa. Đấy là e mới đưa ra một vài cái mệt mỏi đấy các bác ạ. Sống mà cứ phải đề phòng đối phó thế có mệt không?!?!
    Kinh nghiệm e truyền cho các bác nhé:
    1. KHông buôn chuyện, nói xấu nhau (lưu ý với các bác Gái)
    2. Không thể hiện mình giỏi
    3. Không nên tin quá vào đồng nghiệp
    4. Không tốt bụng quá với đồng nghiệp
    5. Không tâm sự những chuyện của mình với đồng nghiệp(Muốn tâm sự lên Forum này nhé)
    Em muốn nói nữa để giải tỏa bức xức nhưng thôi chắc các bác ko muốn nghe đâu!
    Kể để các bác biết thui! Bí mật dành riêng cho ỈN!
  2. Airpressure

    Airpressure Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Mình là dân kỹ thuật nên team work luôn được coi trọng! Phòng mình toàn con trai và anh em cũng rất tốt, mấy anh em làm cùng với mình luôn tận tình chỉ bảo những thằng newbie nên có lẽ chuyện mà bạn nói sẽ không xảy ra với mình! Tuy nhiên với những nhân viên làm bàn giấy và nếu không may phải rơi vào những môi trường như thế thì cách giải quyết của bạn cũng là một cách phòng thủ đúng đắn!
    Quả thật là đi làm sẽ phải va chạm với nhiều loại người, người tốt cũng có cũng như người ko tốt cũng có! Phải tỉnh táo thôi!
  3. miutrang

    miutrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    885
    Đã được thích:
    0
    Cẩn thận ! Trên forum này khéo lại có đồng nghiệp đấy.
  4. Shingo

    Shingo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    2.329
    Đã được thích:
    0
    Hehe đồng ý. Thể hiện mình giỏi làm gì, giữ lấy mà làm võ riêng
  5. X-files

    X-files Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    0
    Ko nói tự khắc người xung quanh cũng biết mình làm được hay ko.Từ bạn bè đi làm đúc kết ra : Chịu đựng, vượt qua, đấu tranh, và sử dụng mối quan hệ, đương nhiên đi kèm nó luôn là sự tỉnh táo của đầu óc.Kinh nghiệm từ bản thân : đến giờ chưa đúc kết được
  6. real_than_chet

    real_than_chet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/11/2001
    Bài viết:
    2.443
    Đã được thích:
    0
    He, đọc topic này lâu lâu rồi nhưng bây giờ mới máu me post bài. Tớ ra trường được 1 năm và may mắn là được đi làm ở chỗ hiện tại được 10 tháng rồi, kinh nghiệm không có nhiều, nhưng tớ quan niệm là việc gì cũng vậy thôi, mình cứ cố gắng hết sức kể cả trong chuyên môn lẫn quan hệ đồng nghiệp, khó chiều nào thì lo chiều đấy, đến lúc thấy không thể giải quyết được nữa thì .... chạy
    Giống như bạn Linh9E nói, tớ thấy lương lậu thì sau một thời gian đi làm sẽ được xếp sang một bên, bớt quan trọng đi hơn, rồi có thể sau này nó sẽ lại trở nên quan trọng khi trình độ của mình đã cao hơn, chỗ nào cũng muốn tuyển, thì mình mới dựa vào lương thôi. Lương không quá thấp đến nỗi không sống được thì cứ làm, vì lúc đầu đi làm, điều mình lấy được là kinh nghiệm - còn nhiều hơn cả lương.
    Điều quan trọng đối với tớ (nếu như đã loại trừ lương lậu như trên kia) thì là được làm một công việc mà mình có thể phát huy được khả năng của mình, và có cơ hội "phát triển tòan diện". Tiếp theo sau đó mới là một môi trường - quan hệ đồng nghiệp tốt đẹp, vì không có cái này thì cũng khó mà "phát huy". Tất nhiên chẳng có việc gì mà mọi thứ lại "ngon nghẻ" êm xuôi cho mình cứ thế mà làm, nhưng như trên kia tớ đã nói í, khó ở đâu thì mình lại gỡ ở đó, còn thấy không gỡ nổi thì chạy .
    Báo cáo hết.
  7. makjovi

    makjovi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2005
    Bài viết:
    2.622
    Đã được thích:
    0
    Mình đi làm từ năm thứ 2 đại học, chán học nên đi làm thôi cũng chẳng vì đồng lương. Chết cười ở chỗ là làm được một tháng thì được hướng dẫn cho một bác học BK năm cuối làm thực tập
    Kinh nghiệm thì cũng không nhiều lắm nhưng có một số điều các bạn mới đi làm nên biết là chế độ đãi ngộ của cty có phù hợp với trách nhiệm đối với công việc mình làm không?
    Chẳng hạn như nếu thử việc thì lương tối thiểu =80% lương chính, với trình độ cao đẳng thì không được thử việc quá 30 ngày, đại học và trên ĐH thì không thử việc quá 60 ngày. Tất cả được quy định trong luật rồi nhưng mình thấy nhiều bạn ra trường thường không hiểu rõ nên làm không công hay nhận đồng lương bèo bọt từ nhà tuyển dụng tới 3-->6 tháng
  8. linhE1

    linhE1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    he he he
    Tớ không lo đồng nghiệp nào đọc được bức xức của tớ đâu. Tớ mong là đằng khác, nhưng mà mấy người chỗ tớ già rùi, ai lại vào chuồng ỉn làm gì. . Với lại mấy người đó dốt IT lắm. Và phải có chỗ nào để giải tỏa stress chứ nếu không thì điên mất. Mà nhé, cái hay ở chỗ đó đấy, theo tớ thì cũng nên để đối thủ biết mình nghĩ gì chứ nhỉ, để đối phương biết mình thế nào chứ cứ để yên mãi sao. Như con mèo ý, hiền thì hiền thật, nhưng nó mà dựng lông lên thì bạn dám ôm nó nữa không? Thể hiện cảm xúc (đúng hơn là những gì mình đang bức xức) của mình bằng cách gián tiếp cũng là cách hay. Mình đã làm đấy, mình đặt status của YM bằng một dòng rất nhạy cảm (có cả sự khiêu khích và cảnh báo), thế là đối phương ...... tắt máy tính đi về ngay lập tức..... Kể ra cùng đường lắm mới nên làm cách này. hihihihi. Nhưng nó cũng là cách nhắc nhở tế nhỉ phải không các bạn. Quan trọng nó làm cho các bạn tránh được những ấm ức ko đáng có mà nhiều khi những cái này lâu ngày gây nên stress đấy. Tớ đã bị stress rồi, kinh khủng, tưởng mình điên. he he he. tớ đã từng ngồi khóc một mình, tự nhiên khóc mà không hiểu tại sao mình khóc, đầu óc lúc nào cũng nghĩ linh tinh(Hồi đó cũng ko chỉ có áp lực trong công việc mà còn việc thi cử học hành nữa nên tớ mới vậy). Nếu không có một nửa của tớ giúp tớ vượt qua giai đoạn đó thì bây giờ chắc trong bệnh viện mất. . Thật ra chẳng nói gì thì các bạn cũng vượt qua được cái vướng mắc đầu đời này, nhưng để sống khéo léo mà giữ được quan hệ tốt thì mới khó. chứ còn vượt qua rồi mà sứt đầu mẻ chán thì không hay, nhưng có sứt đầu thì mới nhớ lâu và nhớ dai như tớ nè, và thế thì mới gọi là kinh nghiệm sống phải không mọi người. Trong cái xấu có cái tốt, trong cái tốt có cái ko tốt lắm. hihihihi. Giống như bạn được bố mẹ xin việc cho sau khi ra trường sẽ không hiểu và không có kinh nghiệm bằng những người vất vả tự đi xin việc phải không?
  9. girlcodonk6

    girlcodonk6 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2003
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Nghe mọi người kể kinh nghiệm đi làm mà sợ thật đó! Nghe vậy chẳng còn muốn đi làm nữa ! Hy vọng mình sẽ kiếm được chỗ nào làm tương đối mà ko fải lo nghĩ nhỉ...! Sợ nhất cái cảnh bon chen đáng đấm đá sau lưng như vậy ! Trời ạ! nhưng vẫn fải kiếm tiền mà híc híc!
  10. ong_gia_81

    ong_gia_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0

    Tớ cũng đi làm nhà nước, luơng thấp ko dám lấy vợ

Chia sẻ trang này