1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kể chuyện đi đẻ!

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi babefor2, 29/09/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lanbaby

    lanbaby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2006
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    chết cười với mẹ này nói chung theo em nghĩ thì trừ phi mẹ nào có bệnh ko thể sinh thường được thì đành sinh mổ chứ đã lên cơn đau đẻ rùi thì có nhát đến mấy cũng gắng sức sinh con thui. Mà nhìu khi cũng ko nên để bố vào chăm vợ đẻ, vì lúc ấy đau qua thì bn ngôn từ "đẹp đẽ" các mẹ tuôn ra hết, bố vào mất hình tượng lắm
    Em quen 1 ông cũng được vào lúc vợ đẻ về than " hum đấy shock về vợ quá, ở nhà vợ ngoan vợ hiền vợ lành lắm cơ ý, thế mà vào phòng sinh anh chẳng nhận ra vợ anh nữa . Lúc đấy nhìn vợ như mấy con mụ hàng thịt ngoài chợ ý, chửi rủa chồng ko thương tiếc "
  2. Hoikon

    Hoikon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2007
    Bài viết:
    1.316
    Đã được thích:
    0
    Ôi thế hóa ra lúc đau là các mẹ còn chửi nữa cơ à? Hic.
  3. Lucky072000

    Lucky072000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng được nghe nói như thế nhưng chưa được chứng kiến bao giờ . Chắc cũng tuỳ người và tuỳ hoàn cảnh thôi , mình khi đau đẻ thì chỉ biết mỗi la hét kêu đau thôi . Lúc đó mình cũng không muốn kêu la đâu nhưng đau quá không chịu nổi . Chồng có lỗi gì đâu mà chửi nhỉ ?
  4. dobinhminh

    dobinhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2004
    Bài viết:
    5.224
    Đã được thích:
    0
    Ko phải thế đâu. Cho chồng vào phòng đẻ thì chồng mới đc chứng kiến giây phút mình đau đớn khổ sở. Sau này sẽ thương và có trách nhiệm với mình hơn . Mà cái cảm giác nhìn thấy con chào đời ấn tượng lắm, sẽ ghi nhớ suốt đời đấy. Yên tâm là bác sĩ ko bao giờ để cho người chồng nhìn thấy người vợ máu me thế nào đâu (có màn che lại), chỉ cần ở bên nắm tay và chia sẻ cảm giác cùng vợ, chia sẻ cảm giác vui sướng khi đứa con ra đời mà thôi
  5. oisoioi

    oisoioi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2007
    Bài viết:
    6.151
    Đã được thích:
    0
    Cái này là bên nước ngoài thôi. Chứ ở VN thì lúc chồng vào thì đã đẻ xong rồi mới vào. Vậy mà các bà vợ (vợ mình và vợ người khác) cứ tơ hơ ra ấy chứ.
  6. dobinhminh

    dobinhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2004
    Bài viết:
    5.224
    Đã được thích:
    0
    Copy lại chuyện đi đẻ của mình viết trong blog có chỉnh sửa 1 chút:
    http://blog.360.yahoo.com/blog-WbvTMkE1dKRn1p7ZCKoXwZYLDzYAXB4-?cq=1&p=617#comments
    Nhanh thật, mới ngày nào mong mãi Quốc ko chịu chui ra đến giờ Quốc đã tròn 6 tháng . Mẹ vẫn nhớ ngày Quốc ra đời là vào Chủ nhật cũng giống như hôm nay. Ngày 2-1 mẹ vào bệnh viện chuẩn bị sinh Quốc vì đã quá 42 tuần mà Quốc chưa chịu ra đời . Sau 1 ngày truyền thuốc giục sinh Quốc vẫn ko chịu ra mẹ đc đưa tới khu chờ sinh để nghỉ ngơi và ngày hôm sau thì uống thuốc giục sinh nữa. Các cơn co đã kéo tới đều đặn từ hôm trước nhưng Quốc vẫn gan lì bám trụ trong bụng mẹ .
    Hôm sau nữa thì mẹ được đưa trở lại khu sinh để tiếp tục truyền thuốc liều cao hơn. Lúc này mẹ Quốc bắt đầu bị các thể loại dây nhợ loằng ngoằng cắm quanh người: nào dây truyền thuốc, dây truyền đường, đạm, rồi gây tê tủy sống, dây thông tiểu .... Y tá và bác sĩ cứ nửa giờ vào kiểm tra 1 lần nghĩa là cứ nửa giờ thì mẹ lại bị họ chọc tay vào trong kiểm tra xem cửa tử cung mở đến đâu rồi .
    Các cơn co lên đến kịch kim và mẹ bị đau đớn vô cùng . Hết 1 ngày thì mẹ Quốc bắt đầu bị vỡ ối. Nghe 1 tiếng "bụp" và thấy phần dưới nóng ấm thế ko biết nữa. Đúng lúc đó thì có y tá vào kiểm tra và mẹ trợn mắt lên hét với y tá: "vỡ rồi" làm cô ta ko hiểu gì hết . Mẹ Quốc chợt nhớ ra rằng cô ý ko biết tiếng Việt .
    Lúc ý bố mẹ mừng lắm vì tưởng rằng vỡ ối thì Quốc ra đến nơi rồi. Ai dè bác sĩ đến kiểm tra thì cửa tử cung của mẹ vẫn 1cm nên họ tháo vòng kiểm tra nhịp tim quanh bụng mẹ ra và nối 1 cái điện cực khác thẳng vào đầu Quốc để theo dõi. Sau khi vỡ ối thì mẹ cảm thấy người lạnh run cầm cập nên lâu lâu lại có y tá đem 1 cái chăn ấm vào thay cái chăn cũ cho mẹ Quốc. Qua 1 ngày nữa vẫn chưa thấy gì và cửa tử cung của mẹ vẫn y nguyên nên đến cuối ngày bác sĩ đành quyết định là mổ để lấy Quốc .
    Lúc này thì mẹ đã mệt lắm rồi. Mỗi khi có cơn co đến mẹ phải chụp lấy cái mặt nạ oxi để hít thở cho đỡ đau đồng thời hét lên như lợn bị chọc tiết . Mẹ chỉ ước ao gì có ông bà ngoại và cậu Đức ở đây , cảm thấy tủi thân và lẻ loi thế không biết nữa.
    Thế rồi cũng đến lúc mẹ được đưa lên bàn mổ . Phòng phẫu thuật có hơn chục người y tá, bác sĩ đủ kiểu, đèn trên đầu bật sáng trưng như trong phim . Lúc này mẹ bị trói chặt vào cái bàn mổ, 2 tay 2 chân bị buộc chặt lại để khỏi giãy dụa, y tá đắp cho mẹ 1 cái chăn ấm để khỏi lạnh. Tuy nhiên có lẽ vì bị gây tê tủy sống tới 4 ngày nên thuốc gây tê mất tác dụng với mẹ cho dù là trước khi lên bàn mổ mẹ đc gây tê thêm 1 lần nữa . Mẹ vẫn nhớ y nguyên cái cảm giác có con dao rạch ngang bụng mình xoèn xoẹt . Mẹ quay sang nói với bố đang ngồi cầm tay mẹ là em cảm thấy được họ rạch dao lên bụng em anh ạ. Bố Quốc mới nói với bác sĩ và mẹ bị họ chụp 1 cái mặt nạ khí gây mê lên mặt rồi mê đi.
    Nghe bố Quốc kể lại là 1 lúc sau thì bác sĩ lôi được Quốc ở trong bụng mẹ ra và Quốc khóc oe oe rất to (họ che chắn lại để người chồng không nhìn thấy cuộc phẫu thuật). Rồi y tá nói với bố Quốc là anh có thể chạy theo con anh và bố Quốc bỏ tay mẹ ra để chạy theo Quốc .
    Mẹ Quốc bắt đầu thoát khỏi cơn mê và tỉnh lại thấy đèn chiếu chói lóa ở trên đầu, các y tá bác sĩ bao quanh hình như vẫn đang khâu bụng và tiếng rì rầm xung quanh mình bèn gọi chồng ơi chồng hỡi .... Y tá chạy sang phòng bên gọi bố Quốc bảo vợ mày đang tìm mày kìa. Câu đầu tiên bố Quốc nói với mẹ Quốc là con giống anh lắm em ạ . Sau đó mẹ Quốc được đưa trở lại cái phòng đợi đẻ lúc trước. Người mẹ Quốc lạnh run cầm cập nên lại được y tá cho đắp 1 cái chăn mà thực ra trong lòng nó rỗng để họ thổi khí sưởi vào đó. Quốc thì nằm yên lành trong nôi bên cạnh mẹ . Sau đấy mẹ Quốc và Quốc được bố Quốc đưa về khu vực sau sinh. Bố Quốc thì tranh thủ gọi điện về nhà báo tin với gia đình và sang Anh cho cậu Đức là Quốc đã chào đời lúc 17h32'' theo giờ Phần Lan nghĩa là 22h32'' theo giờ Việt Nam. Ở nhà ông bà nội ngoại cũng gọi điện cho nhau báo tin tíu tít mà ko biết là bố đã gọi về cho cả 2 đằng rồi.
    Không biết diễn tả thế nào cảm giác của mẹ khi lần đầu tiên ôm con vào lòng. Thực ra thì lúc đó mẹ vẫn chưa cử động được cơ thể mà chỉ ngọ nguậy được mỗi cái đầu. Mẹ cứ đòi bố quay nghiêng người để được ngắm con trai. Cứ hỏi xem lúc sinh con ra thì con to hay bé, có khóc ko, có bẩn ko ... Cảm giác thực sự là hạnh phúc và tự hào. Con trai của mẹ xinh xắn, nhỏ bé, ngoan ngoãn không khóc 1 tiếng nào, còn đỏ hỏn nằm bên cạnh mẹ . Trông con giống bố như lột từ khuôn mặt, cái mắt bé tí teo, cái mỏ doe, cái cằm, cái trán, khuôn mặt .... Giống đến mức làm mẹ ghen tị vì rõ ràng mẹ mang con 9 tháng 10 ngày, con lấy máu lấy thịt của mẹ mà hình thành ấy mà con lại đi giống người ta , may mà còn vớt vát lại giống mẹ cái mũi
    Ấy thế mà nỗi đau đớn của mẹ vẫn chưa qua vì mẹ bắt đầu bị nhiễm trùng do vỡ ối từ hôm trước. Mẹ đau đớn vô cùng mỗi khi phải cử động. Nhưng vì bố Quốc chỉ có thể vào chăm mẹ vào buổi chiều theo quy định của bệnh viện nên việc thay bỉm, cho Quốc ăn uống, dỗ dành Quốc mẹ vẫn phải tự lo. 2 hôm đầu tiên mỗi khi cần gì thì mẹ có thể bấm chuông nhờ y tá đến giúp nhưng sau đó họ nói rằng mình phải tự làm mới khỏe đc . Thậm chí là họ còn mang quần áo đến tận giường bắt mẹ phải đi tắm. Vết mổ còn đang viêm nên mẹ vẫn bị gây tê tủy sống để giảm đau. Tay thì bị cắm dây truyền kháng sinh, nên mỗi khi chống tay xuống giường hoặc giơ tay lên làm cái gì đó thì cây kim lại cắm ngược vào da thịt khiến mẹ đau phát khóc lên được. Về sau mẹ căng thẳng quá cáu rinh lên bảo rằng tao thà chịu đau chứ ko muốn bị cắm cái dây ấy vào người nữa thì họ mới thương lượng với bác sĩ tháo ra cho mẹ.
  7. ac_nhu_con_thu_nhoi_bong

    ac_nhu_con_thu_nhoi_bong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    1.432
    Đã được thích:
    0
    tớ thấy Việt Pháp được đấy ! vợ tớ đẻ PSHN , nhưng có mua thuốc ở Việt Pháp thấy phong cách phụ vụ rất ok ! ( mỗi tội cái gì cũng tính bằng $ )
  8. thuy_ed

    thuy_ed Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2006
    Bài viết:
    5.059
    Đã được thích:
    0
    Và luôn luôn phải đặt hẹn, đặt hẹn, chờ, chờ....
  9. UiiiDzaaa

    UiiiDzaaa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Ko ai ở Sì Gòn biết chỉ cho mình ah ....hức hức
  10. Nga_Maryland

    Nga_Maryland Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2005
    Bài viết:
    413
    Đã được thích:
    0
    BV hộ sanh bị quá tải mà nhà nước o cho xây thêm BV mới nhỉ , BV ở VN lúc nào cũng đông như kiến chả khác gì cảnh ngồi chờ tàu ở ga Hàng Cỏ

Chia sẻ trang này