1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kể chuyện một mình

Chủ đề trong 'Mỹ Thuật' bởi butsat, 12/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Oracle

    Oracle Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/02/2003
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Tui thì mới chỉ biết tới Huế qua tivi và nhạc Trịnh.

    Đọc mấy bài báo thấy bảo người Huế dạo trước coi việc vừa nhâm nhi cafe vừa nghe nhạc Trịnh là cái thú khoái nhất. Không biết có đúng không và nếu đúng thì bi giờ còn vậy không nữa.
    Maybe I can't make u laugh, but I can cry with u
  2. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Báo cáo với bác là quả có vậy. Vô quán nào cũng thấy mở nhạc Trịnh, không Khánh Ly thì Quang Dũng hát. Ngoài ra, còn nghe nhạc vàng muốn nẫu ruột luôn. Thấy có cậu bạn người Huế kể ba mẹ nghe nhạc Chế Linh mà nhà có cả tủ hàng trăm băng đĩa...Thấy họ sao sao đó, gì nhỉ, buồn kinh điển
    In my lifeThere's just an empty space.All my dreams are lost,I'm wasting away.Forgive me
  3. hoasosac

    hoasosac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2003
    Bài viết:
    3.002
    Đã được thích:
    0
    Cũng tuỳ thôi các bác ạ !
    ----------***----------
    9399http://www3.ttvnol.com/quangtri.ttvn
  4. Martin-Luther-King

    Martin-Luther-King Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/11/2002
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    Hà nội đông đúc, chật ních. Chuyện xe cộ chạm đầu húc đít cũng dễ như việc lôi bố mẹ, ông bà của nhau ra đường... toàn những ''.... mày, mày đi thế hả ?'' vân vân và vân vân. Rất tiếc những người thốt là những câu này lại bằng tuối cha, chú mình. Chửi lại thì bảo là mất dạy, không chửi lại thì ức lắm, không chịu được . Sao không đẻ thể hệ trể kính lấy một ít
    I have a dream
  5. butsat

    butsat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    1.547
    Đã được thích:
    0
    Bò cái vẽ tranh sú bán được một lô, sướng lắm, rủ bò đực đi đú đởn trên bia Hải Xồm, xong lại đi tẩm quất, mát xoa chân...rất chi là nhiều tiết mục.
    Vui chơi thoả thê, về đến gần trường Mỹ thuật công nghiệp thì đèn đỏ, bò cái cứ đi phăng phăng. Bò đực thấy thế kéo đuôi bò cái kêu lên:
    -Điên à, đang đèn đỏ!
    Bò cái quay lại cười khẩy:
    -Điên à, chỉ có bọn người thấy đèn đỏ thì mới dừng thôi.

    Lờ ôn lôn nặng luyện, ôn luyện
  6. dom_rocker

    dom_rocker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2003
    Bài viết:
    946
    Đã được thích:
    0
    Có chú gần nhà bị nghiện. Lần nào bảo đi cai cũng khóc như mưa, hứa, hứa , hứa hẹn mãi. Lúc bình thường chú hay gọi mình là "cách cách ", chú lấy phấn vẽ lên cửa nhà mình " nhà của Alibaba Th mời 40 tên cướp đến thăm ". Thế mà lúc cơn lên, chú khều đến cả cái quần lót của mình.
    Tiếc lắm, chú còn trẻ, TRẺ lắm , hả??chú.
  7. Martin-Luther-King

    Martin-Luther-King Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/11/2002
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    (nhìn lên trên ấy )
    Dạ kính thưa bác Bút ạ, Bác đang ở trong Topic Kể Chuyện Một Mình ạ, bác kể thì cứ kể chứ bác đừng quote bài của em ạ . Đọc kĩ thì kô sao, đọc sơ qua thì người ta lại tưởng bác chửi em là con bò a`
    Cả cô Dom cũng thế nữa
    I have a dream
  8. Martin-Luther-King

    Martin-Luther-King Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/11/2002
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    I have a dream
  9. butsat

    butsat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    1.547
    Đã được thích:
    0
    Đời thằng sv mỹ thuật chả biết dùng giấy loại gì nhiều nhất? Giấy vẽ Bãi Bằng? Giấy viết Hồng Hà? giấy chất liệu Conq, Galgo...? giấy dó? giấy điệp? xuyến chỉ? giấy lộn hay giấy ăn...? Chả biết, nhưng nói đến vẽ thì cứ nghĩ đến giấy hình hoạ.
    Đó là một loại giấy rất...giấy!
    Cầm một tờ giấy hình hoạ đầy đặn trong tay ko khỏi thoáng trong đầu cái ý nghĩ phải vẽ cái gì đấy. Phần lớn hệ quả của ý nghĩ này thuòng là "thừa giấy vẽ voi", nhưng đôi khi tuyệt phẩm cũng chào đời từ đấy.
    Xưa thì người già mới biết giấy HH nó thế nào. Hình như thẫm màu và xốp như giấy báo Nhân Dân, vẽ chì đen lên đấy xong dùng chì trắng nhấn cao quang hay phết, lại ra màu da thịt người. Cái sắc độ kiểu ấy Egon hay dùng trong tranh, gọi là gì như..."neutral background", nhưng lão ấy ko nhấn cao quang mà đi thành cái đường viền to tổ bố, bức bách, bùng nổ...Lautrec cũng chơi kiểu ấy, nhưng là diễn tả các nếp váy thị dân Paris.
    Cái đời mình hồi thi vào trường thì giấy cũng đẹp lắm, dầy cộp, ghanh nổi lên như cánh đồng. Giấy ấy khéo dùng conté thì đẹp phải biết, chả kém gì Canson. Tay nào lại khéo bồi bảng nữa thì tờ giấy căng ra, chào đón, nảy tưng tưng, đứa nào đi một nhát bột màu lên đó mà ko ke cẩm như inthì đúng là một tội lỗi. Cái ghanh giấy ấy nó đội màu mỏng lên mới đẹp, kop thích hợp kiểu "da trắng vỗ bì bạch" như giấy báo hay giấy bìa thâm.
    Lâu dần...sv số đông ko mặn mà với giấy HH, thì giấy cũng chả mặn mà luôn. Giấy mỏng đi, giòn hơn, xấu đi, nham nhở...đại khái giữ được cái hình thể đủ để người ta nhớ đến cái tên xưa của nó là "giấy hình hoạ"...
    Giấy tàn tạ.
    Đôi khi một mảnh giấy bằng bàn tay cũng quý, ví nó trắng, phải vẽ cái gì mới được. Cái kiểu học sinh bây giờ vo cả tờ A0 ném đi sao thật thô thiển...chúng ko biết cách "làm bẩn" một tờ giấy, một mặt phẳng, mà là làm hỏng thì đúng hơn.

    Lờ ôn lôn nặng luyện, ôn luyện
  10. butsat

    butsat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    1.547
    Đã được thích:
    0
    Dùng giấy hình hoạ, ghét nhất là món chì nhạt cứng như HB...2B, nó cứ phải đậm đà, hằn mạnh. Đứng ở đầu phòng, gại bút phầm phập cuối phòng nghe thấy, thật là sung sướng. Dựng được đường cong xong ngồi phởn phơ tẩy tẩy, gọt gọt, về sau giấy ngả màu ko trắng lại được, nét cũng thanh đậm tự tạo ko gian...nhìn thật thích, chả muốn đè màu lên nữa.
    Gọi là giấy HH nên có một vài chất liệu đúng là chơi ko được thích hợp. Mực tàu ấy, nó cứ đòng đành, 2 bên chả chịu loang ngấm vào nhau gì cả.
    Thế mà ta vo nhừ giấy đi một lát, lại xoay chiều, bóp chặt, từ từ gỡ ra, dán phẳng lên mặt bảng rồi thì lấy lửa đốt, giấy ko cháy mà ngả vàng nâu đi rất đẹp, rất ngon. Qua lửa rồi thì ta tưới nước, xong rưới mực tàu lên thì quả nhiên chúng hoà quyện nhau vô cùng. Mực chịu khó len lỏi vào từng nếp nhăn, nếp vò nhỏ của giấy, như mây mù lan toả, toả cả lên các miếng cháy, gọi là qua luôn lửa-nước, hoà hợp lắm.
    Đấy là cố tình.
    Còn bài hình hoạ chì để sau cửa kính, thời gian tự nướng chín nó, ánh mặt trời dần nhuộm thành một màu vàng nâu, và thơm kì lạ, xốp như phấn.
    Giấy HH...ngửa ngửa lòng...

    Lờ ôn lôn nặng luyện, ôn luyện

Chia sẻ trang này