1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kẻ hành hương và cuộc hành hương thần thánh.

Chủ đề trong 'Yoga - Khí công - Nhân điện - Thiền' bởi langthangtrongvutru, 07/06/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    Sau một thời gian đi hành hương trên mạng , bao nhiều công quả xin được củng để dùng qua ngày, nhưng rất vui. hờ hờ hờ, mình thấy nhiều người đang cố gắng xây dựng nghiệp báo, ai gay nghiệp báo thì lảnh thôi, mình củng không biết nói sao cho hiểu, chuyện tu tập tâm linh mà, tâm linh sẽ trả lời.
    bây giờ đã đến Mê ca rồi, có thể theo Mô ha met cưởi ngựa cái mà lên thiên đường, hờ hờ hờ.
  2. langthangtrongvutru

    langthangtrongvutru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0

    Hankering after the unknowable
    You want me to tell you what reality is. Can the indescribable be put into words? Can you measure something immeasurable? Can you catch the wind in your fist? If you do, is that the wind? If you measure that which is immeasurable, is that the real? If you formulate it, is it the real? Surely not, for the moment you describe something which is indescribable, it ceases to be the real. The moment you translate the unknowable into the known, it ceases to be the unknowable. Yet that is what we are hankering after. All the time we want to know, because then we shall be able to continue, then we shall be able, we think, to capture ultimate happiness, permanency. We want to know because we are not happy, because we are striving miserably, because we are worn out, degraded. Yet instead of realizing the simple fact - that we are degraded, that we are dull, weary, in turmoil - we want to move away from what is the known into the unknown, which again becomes the known and therefore we can never find the real.
    Book of Life - August 11th
    --------------------------------------------------
    Sự khao khát không nhận thức được
    Các bạn muốn tôi kể cho các bạn nghe thực tại là gì. Liệu cái không thể tả được có thể diễn tả được bằng lời? Liệu bạn có thể đo được những thứ không thể đo được? Liệu bạn có thể nắm lấy ngọn gió trong lòng bàn tay? Nếu bạn làm được điều đó, thì cái đó có phải là ngọn gió nữa không? Nếu bạn đo được cái vô hạn, liệu cái đó là thực? Nếu bạn công thức hóa nó thì nó còn đúng chăng? Chắc chắn là không, ngay lúc bạn mô tả cái không thể mô tả được, nó không còn thực nữa. Ngay lúc bạn chuyển cái không thể biết thành cái biết, nó không còn là không thể biết nữa. Tuy nhiên đó là những gì chúng ta khao khát. Lúc nào chúng ta cũng muốn biết, bởi vì chúng ta sẽ có khả năng tiếp diễn, khi đó chúng ta sẽ có khả năng, chúng ta nghĩ, nắm bắt được hạnh phúc tối thượng, sự vĩnh cửu. Chúng ta muốn biết bởi vì chúng ta không hạnh phúc, vì chúng ta luôn đấu tranh nghiệt ngã, vì chúng ta mệt mỏi, suy thoái. Thay cho việc nhận ra sự thật đơn giản ?" chúng ta suy thoái, đần độn, kiệt sức với sự hỗn loạn ?" chúng ta muốn chạy ra xa khỏi cái biết để đi vào cái không biết, lại trở thành cái biết và do đó chúng ta có thể không bao giờ tìm thấy sự thực.
  3. langthangtrongvutru

    langthangtrongvutru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    You and nothingness are one
    You are nothing. You may have your name and title, your property and bank account, you may have power and be famous; but in spite of all these safeguards, you are as nothing. You may be totally unaware of this emptiness, this nothingness, or you may simply not want to be aware of it; but it is there, do what you will to avoid it. You may try to escape from it in devious ways, through personal or collective violence, through individual or collective worship, through knowledge or amusement; but whether you are asleep or awake, it is always there. You can come upon your relationship to this nothingness and its fear only by being choicelessly aware of the escapes. You are not related to it as a separate, individual entity; you are not the observer watching it; without you, the thinker, the observer, it is not. You and nothingness are one; you and nothingness are a joint phenomenon, not two separate processes. If you, the thinker, are afraid of it and approach it as something contrary and opposed to you, then any action you may take towards it must inevitably lead to illusion and so to further conflict and misery. When there is the discovery, the experiencing of that nothingness as you, then fear - which exists only when the thinker is separate from his thoughts and so tries to establish a relationship with them - completely drops away.
    Book of Life
    Bạn và Hư Không là một
    Bạn không là cái gì cả. Bạn có thể có tên, danh hiệu, của cải và tài khoản ngân hàng, bạn có thể có quyền lực và nổi tiếng; nhưng thay vì những thứ che chở này, bạn không là cái gì cả. Có lẽ bạn hoàn toàn không nhận thức được sự trống rỗng này, cái Hư không này, hoặc đơn giản bạn không muốn nhận thức nó; nhưng nó ở đó, cứ làm những gì bạn muốn để tránh nó. Bạn cố gắng để trốn thoát khỏi nó bằng mọi cách thức xảo quyệt, thông qua bạo lực của cá nhân hay tập thể, qua cầu nguyện riêng lẻ hay tập thể, qua tri thức hay những trò tiêu khiển; nhưng dù cho bạn đang ngủ hay thức tỉnh, nó vẫn luôn ở đó. Bạn có thể chợt nhận ra mỗi liên hệ giữa mình với cái Hư không này và sự sợ hãi của nó, chỉ bằng cách nhận thức không chọn lựa các lối thoát. Bạn không liên hệ với nó như một thự thể đơn lẻ, tách biệt; bạn không phải là người đang quan sát nó; không có bạn, kẻ suy nghĩ, kẻ quan sát, nó cũng không còn. Bạn và Hư không là một; bạn và Hư không là một hiện tượng kết nối, không phải hai tiến trình tách biệt. Nếu bạn , kẻ suy nghĩ, sợ hãi nó và tiếp cận với nó như thứ đối lập và chống đối với bạn, thì bất cứ hành động nào của bạn với nó chắc chắn không tránh khỏi dẫn tới ảo tưởng và càng hỗn loạn, khổ đau. Khi nào có sự khám phá, kinh nghiệm cái Hư không đó chính là bạn, thì sự sợ hãi ?" cái tồn tại chỉ khi kẻ suy nghĩ tách biệt với tư tưởng của mình và cố gắng thiết lập mỗi quan hệ với chúng ?" được đánh rơi hoàn toàn.
  4. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    hư không???. tôi nghe nói Đức Phật A Di Đà thiết lập cỏi tịnh độ để cho nhưng linh hồn đến đó tu tập tiếp, sao Krina...lại vội nói đến hư không.
  5. langthangtrongvutru

    langthangtrongvutru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    hôm nay bác dungwind ra chợ mua mấy củ Hành Tây về ngâm nước gạo rồi bóc hết các lớp vỏ lấy Hạt đem ngâm rượu, hôm nào có dịp anh em mình cùng tỉ tê.
  6. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    lột vỏ hành hay lột màng vô minh, chơi nhau à, he he he, ăn hành với thịt bò tái cho nó khoẻ củ hành, ha ha ha
  7. langthangtrongvutru

    langthangtrongvutru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    hi hi, Vui.
  8. langthangtrongvutru

    langthangtrongvutru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    The duality of thinker and thought
    As you watch anything - a tree, your wife, your children, your neighbor, the stars of a night, the light on the water, the bird in the sky, anything - there is always the observer - the censor, the thinker, the experiencer, the seeker - and the thing he is observing; the observer and the observed; the thinker and the thought. So, there is always a division. It is this division that is time. That division is the very essence of conflict. And when there is conflict, there is contradiction. There is ''the observer and the observed'' - that is a contradiction; there is a separation. And hence where there is contradiction, there is conflict. And when there is conflict, there is always the urgency to get beyond it, to conquer it, to overcome it, to escape from it, to do something about it, and all that activity involves time.õ?Ư As long as there is this division, time will go on, and time is sorrow.
    And a man who will understand the end of sorrow must understand this, must find, must go beyond this duality between the thinker and the thought, the experiencer and the experienced. That is, when there is a division between the observer and the observed, there is time, and therefore there is no ending of sorrow. Then, what is one to do? You understand the question? I see, within myself, the observer is always watching, judging, censoring, accepting, rejecting, disciplining, controlling, shaping. That observer, that thinker, is the result of thought, obviously. Thought is first; not the observer, not the thinker. If there was no thinking at all, there would be no observer, no thinker; then there would only be complete, total attention.
    Book of Life
    -----------------------------------------------------------------
    Tưnh nhỏằc, con chim trên bỏĐu trỏằi, bỏƠt cỏằâ thỏằâ gơ õ?" luôn luôn có mỏằTt kỏằ quan sĂt õ?" kỏằ kiỏằfm duyỏằ?t, kỏằ suy nghâ, kỏằ kinh nghiỏằ?m, kỏằ tơm kiỏm õ?" và thỏằâ mà anh ta 'ang quan sĂt; kỏằ quan sĂt và 'ỏằ'i tặỏằÊng 'ặỏằÊc quan sĂt, kỏằ suy nghâ và ẵ nghâ. Vơ vỏưy, luôn luôn có mỏằTt sỏằ phÂn chia. Chưnh sỏằ phÂn chia này là thỏằi gian. Sỏằ phÂn chia 'ó chưnh là bỏÊn chỏƠt cỏằĐa xung 'ỏằTt. Và khi có xung 'ỏằTt , sỏẵ có mÂu thuỏôn. Có õ?okỏằ quan sĂt và 'ỏằ'i tặỏằÊng 'ặỏằÊc quan sĂtõ? õ?" 'ó là mÂu thuỏôn; có mỏằTt sỏằ chia cỏt. Và thỏưm chư ỏằY 'Âu có mÂu thuỏôn, ỏằY 'ó có xung 'ỏằTt. Và khi nào có xung 'ỏằTt, luôn luôn có sỏằ gỏƠp rút 'ỏằf trĂnh xa nó, chỏ ngỏằ nó, 'Ănh bỏĂi nó, trỏằ'n thoĂt khỏằi nó, làm mỏằTt cĂi gơ 'ó cho nó, và tỏƠt cỏÊ hoỏĂt 'ỏằTng 'ó dưnh lưu 'ỏn thỏằi gianõ?ƯBao lÂu còn có sỏằ chia cỏt này, thỏằi gian vỏôn tiỏp diỏằ.n, và thỏằi gian chưnh là 'au khỏằ..
    Và mỏằTt ngặỏằi hiỏằfu ra sỏằ chỏƠm dỏằât 'au khỏằ. phỏÊi hiỏằfu 'iỏằu này, phỏÊi tơm thỏƠy, phỏÊi vặỏằÊt qua tưnh nhỏằ< nguyên giỏằa kỏằ suy nghâ và ẵ nghâ, kỏằ quan sĂt và 'ỏằ'i tặỏằÊng 'ặỏằÊc quan sĂt này. Đó là, khi có sỏằ phÂn chia giỏằa kỏằ quan sĂt và 'ỏằ'i tặỏằÊng 'ặỏằÊc quan sĂt, sỏẵ có thỏằi gian, và do 'ó không có sỏằ chỏƠm dỏằât 'au khỏằ.. Vỏưy thơ, ta phỏÊi làm gơ? CĂc bỏĂn hiỏằfu cÂu hỏằi chỏằâ? Tôi nhỏưn thỏƠy, trong thÂn mơnh, kỏằ quan sĂt luôn luôn quan sĂt, phĂn xât, kiỏằfm duyỏằ?t, chỏƠp nhỏưn, tỏằô bỏằ, răn luyỏằ?n, 'iỏằu khiỏằfn, 'ỏẵo gỏằt. Kỏằ quan sĂt, kỏằ suy nghâ 'ó hiỏằfn nhiên là kỏt quỏÊ cỏằĐa ẵ nghâ. ĐỏĐu tiên là ẵ nghâ; không phỏÊi kỏằ quan sĂt, không phỏÊi kỏằ suy nghâ. Rỏằ't cuỏằTc nỏu không có sỏằ suy nghâ, sỏẵ không có kỏằ quan sĂt, không có kỏằ suy nghâ; thơ chỏằ? có duy nhỏƠt sỏằ chú ẵ tuyỏằ?t 'ỏằ'i và toàn diỏằ?n.

Chia sẻ trang này