1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kháng chiến chống Mỹ và những điều chưa biết

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi dongadoan, 23/06/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dongadoan

    dongadoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    2.508
    Đã được thích:
    3
    Cối 60 và cối 57 phải ước lượng mắt nhiều chứ pác, làm sao mà lúc nào cũng kịp đo tầm. Nhưng pác phải có cái giá súng thì pác mới hiệu chỉnh được sai số cái ước lượng đó chứ. Ví dụ, pác thấy ước lượng sai 100 mét thì pác vặn hiệu chỉnh độ x vạch.
    Khi pác không có cái giá súng thì tay pác làm sao đủ chính xác mà hiệu chỉnh. Trong chiến tranh đã nhiều lần bộ đội dùng tay hay kẹp đùi bắn cối 60mm, 57mm, nhưng như em nói, dùng liều thấp nhất và cũng chả hiệu quả thực tế bao nhiêu. Hiệu quả duy nhất đạt được có lẽ là kiềm chế (doạ). Quân ta không được khuyến khích bắn thế này, cũng không được luyện tập. Hoạt động chỉ xuất hiện trong chiến tranh ở tình huống rất hiếm, như em nói đấy, thương vong mất cái giá súng.

    ---------------------------------------------------------------------
    Hì, trong chiến tranh không phải lúc nào các loại vũ khí cũng đồng bộ, có thể mất trên đường hành quân, bị đánh bom hỏng hoặc cũng có thể chính lính quăng đi vì nặng, vì vướng,...
    Để anh trích cho thím xem đoạn này, lời kể của 1 CCB:
    "Ví dụ như Cối 6 theo sách vở thì cũng phải có 3 chú 1 khẩu nhưng đến bọn em thì vứt chân , vứt đế cho nhẹ thành ra chỉ còn 1 chú và 1 chú nữa gánh đạn . Bắn thì đặtt cối xuống , bỏ đạn vào khi đạn nổ nếu kềm không nổi buông tay ra cho nòng súng văng đi sau đó lượm về bắn tiếp . Khi gấp quá và bắn cự ly gần thì treo cối tòng ten trên vai bỏ đạn vào bắn luôn."
    Link đây: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=2218.410
    Đấy, thím thấy chưa? Trong chiến đấu thật sự người ta học được nhiều thứ lắm và học được rất nhanh. Đời thực phong phú hơn nhiều so với những gì chú huyphuc nhà thím học được ở cái e66 BBCG thời bình.
    Mà anh cũng lạ, vợ chồng chú thím hết chuyện để nói với nhau hay sao mà chú ấy toàn truyền cho thím cái trò đánh đấm với súng đạn thế hử?
  2. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    Thì em đã nói với pác điều đó rồi, chả lẽ lại copy ngay cách một post rồi bôi vàng cho pác xem. Chuyện khẩu đội cối 60 3 người, cối 57 2 người mất giá súng là chuyện thường. Khác biệt ở đây là người ta có kể về những trận đánh như thế, nhưng nhìn chung là cấm bắn kẹp đùi, chí ít là trong trường hợp còn giá súng.
    Một điểm khác nữa của đội quân có kỷ luật, là rất nhiều người bốc phét đã bắn như thế, bốc phét rằng bắn như thế cũng có hiệu quả... nhưng bốc phét là bốc phét, kỷ luật là kỷ luật, vẫn không ai cho phép anh bắn như thế.
    Còn ở đội quân vô kỷ luật, tất cả mọi việc đều được thực hiện, anh có thể tự do sơn lại màu nguỵ trang xe cộ cho thời trang, cũng như làm xiếc với khẩu súng. Trong khi ở đội quân có kỷ luật, mỗi động tác với khẩu súng được các viện nghiên cứu và các chiến binh ngấm kứi trong hàng thế kỷ, được đưa thành "điều lệnh" hay "yếu lĩnh", bên Nga là "điều lệnh", còn ta là "yếu lĩnh". Anh lính cối khi bắn thật cũng không đúng như đoạn phim trên, đã thể hiện sự vô kỷ luật của đội quân này. Tổ huấn luyện (chắc là cấp đại đội, 2 khẩu), huấn luyện bắn cối không giá súng thì đã chấp nhận sai số đến hàng trăm mét cho tầm 200-400 mét (tầm thấp nhất của cối ), tức là không còn hiệu quả thực tế.
    Bắn cối phải có tầm hướng, bắn súng thường (súng trường, tiểu trung đại liên) thì phải có đường ngắm, đó là những điều cốt yếu tạo nên khẩu súng cũng như động tác bắn súng. Súng ngắn bắn nhanh SMG, MP hay súng trường tấn công (tiểu liên) có thể bắn không ngắm khi xung phong ở tầm rất gần. Cũng như vậy, súng phun lửa cũng không cần ngắm. Thế nhưng cối và trung liên đại liên không bắn tầm rất gần được.
  3. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    Khi gấp quá và bắn cự ly gần thì treo cối tòng ten trên vai bỏ đạn vào bắn luôn
    Có khi pác hiểu sai ý này rồi. Đây là trường hợp người ta lắp sẵn cả bộ đế giá nòng cho một chú đeo, hạ xuống bắn ngay, thậm chí vẫn còn giữ dây đeo nhưng là đặt xuống đất, dùng cho đại đội khi hành chiến như đang chạy hoặc đang chiếm vị trí xuất phát xung phong. Nòng cối mà bác lấy vai con nhà người ta làm đế thì mẹ người ta tế 7 đời nhà bác ra.
    Cối 57mm thì em nghĩ là có người chịu được lực giật, đạn nó đuôi nhôm nhẹ như quả lựu đạn, nhưng không ai cho phép làm thế. Cối 57mm dùng từ hồi mọc-chê đánh Tây, đánh Mỹ rồi đánh Tầu còn lưu, chỉ vì tính gọn nhẹ của nó.
    Còn chú nào lấy xương vai ra làm đế cối 60mm thì em thua. Tuy 60mm chỉ hơn 57mm chỉ chút tí tèo về đường kính, nhưng khối lượng đạn và lực giật, khối lượng súng khác xa nau.
    Cối 60 hay 61 j` đó của Mỹ nguỵ lại nòng dài hơn cối ta, nặng hơn, giật mạnh hơn.
    Đặt một khẩu cối cũng mất bao thời gian đâu pác, nhất là kiểu lắp sẵn đeo lưng, hạ dây đeo xưống là bắn được. Trong nhiều trận đánh, còn làm sẵn vật chuẩn, ví dụ một đỉnh núi ở xa, hạ xuống là ngắm được luôn, tất cả chỉ không đến một phút. Hiện nay, nhiều nước phát triển kỹ thuật này, họ làm cối có đến composite sợi carbon, càng conposite lõi hợp kim magiê bọc thép, nòng conposite vỏ hợp kim magiê bọc lõi thép. Khẩu cối 60 như thế rất nhẹ, một người mang tốt. Họ cũng chế tạo máy tinh cá nhân con con như cái alô, có đi kèm JPS cho lính cối (pác xem có nhận được việc này hén).
    Bùn cừi, iem ngồi nghe mấy giáo sư quân sự thao thao bên chai rượu là Tây nó làm cối 60 titan. Iem vốn có cái mõm không chịu ngồi yên, liền nói rằng, nòng titan thì không phải là một thành tựu mới mẻ j`, đồng thời, khi quân ta áp dụng thành tựu này thì quân địch cười như công nông, vỗ tay hoan hô ủng hộ, cung cấp luôn cả thiết kế với công nghệ.
  4. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    À, cái khẩu M59 LongTom đó dùng ở Vịt thì đặt ở đâu, bao nhiêu hả bác. M59 là phiên bản tiếp theo của M1, M2 hồi Thế chiến 1.
    Khẩu này bắn tối đa rất xa. Tuy nhiên đạn nặng 40kg bắn tối đa chỉ 22km. Có thể coi nó là đời trước của M107 175mm Vua chiến trường.
    Pháo có thiết kế nặng nề bởi bộ càng giá, bộ này rỗng giữa cho phép nòng thụt thấp xuống hố đào khi nỏng cao, cũng có cân bằng như M46.
    Máy đẩy về và máy lùi khác xa M46, hoàn toàn dùng kiểu lựu pháo Mỹ với đặc trưng là ống máy chéo nòng súng và lộ thiên. piston trôi giữa hai cylinder khí nén và dầu hãm (chung đẩy về và lùi). Kiểu máy chéo nòng thế được thiết kế để bắn góc thấp, giúp pháo bớt nẩy lên, nhưng đến khi bắn góc cao lại phản lại ý muốn. Kiểu máy này được áp dụng cho cả M2 (M59) và M109. Kể cả khi bắn góc thấp kiểu lùi -đẩy về này cũng gây nhiều sai số, nhưng chấp nhận được khi bắn đạn sát thương. Còn khi bắn tầm xa góc cao thì nó làm lệch nòng rất nhanh sau mỗi phát bắn. M107 và các pháo tự hành khác còn có máy (tuy nhiên M109 vẫn điều khiển thủ công, chê không dùng máy), chứ các pháo thủ công thì giảm tốc độ bắn vì phải hiệu chỉnh.
    Súng rất nặng so với M46 vì bộ càng giá nói trên, M46 khi ngỏng cao sẽ điều chỉnh máy lùi để chiều dài đường hãm lùi ngắn lại, nòng không đập đất. Khối lượng phiên bản M59 là 15 tấn, gấp 2 lần rưỡi M46. M46 có khối lượng 6 tấn, triển khai tối đa là 8 tấn.
    Tuy vậy, pháo thiết kế không ưu việt nhưng còn có cái đúng nguyên lý hơn nhiều M107 175mm. Mang tiếng là pháo tự hành, nhưng M109 chỉ có cái động cơ được bọc thép, đã thế tổ chiến đấu không đứng trong hầm được mà phải trèo lên nóc xe mà hứng đạn. Tuy đúng hơn nhưng M59 Long Tom không thuộc hàng được bộ máy tiếp thị quốc giá tung hô vạn tuế nên có cuộc sống buồn tẻ chán đời và chết sớm.
    Tổ chiến đấu Long Tom không phải trò lên nóc xe như M107 ngu si, nhưng cũng lên đến 14-15 người. Tốc độ bắn thì cũng bằng M107, 1-2 phát phút.
    Pháo cũng không thuộc loại tỷ lệ nòng dài, mà xếp vào hàng trung bình, cỡ chiều dài như loại lựu pháo đa năng 122mm D-74 (CaL cỡ 3x). Đây cũng là một điểm khác biệt của pháo Mỹ.
    Người Mỹ rất lạ, gọi lựu pháo tầm xa là dã pháo, field gun. Thực chất loại pháo này thừa kế chức năng pháo cố định, pháo trận địa thời cổ. Field Gun-dã pháo-pháo dã chiến là loại pháo nhỏ nhẹ, tầm gần, kéo theo bộ binh trong trận đánh. Còn lựu pháo tầm xa là loại pháo rất lớn đặt cố định. Hoá ra, thay cho động tác kéo pháo ngoài cánh đồng người Mỹ gãn cho động tác chỉ huy pháo bắn gián tiếp tầm xa và gán luôn cả cái tên dã pháo.
    Người Mỹ thì lúc nào cũng sai concept (nguyên lý chiến đấu của vũ khí).
    Đến Thế Kỷ 20 thì Nga phát triển 2 loại pháo, lựu pháo nòng ngắn như M-20 152mm (cỡ nòng CaL 2x), Lựu pháo nòng trung bình như M-30 122mm (cỡ nòng CaL 3x-4x), sau này có Lựu pháo nòng dài như M46 (cỡ nòng CaL 5x-7x, M46 có CaL 52).
    Song song với M lựu pháo là D, pháo bắn trực tiếp có động năng đầu đạn mạnh, có khả năng bắn đạn xuyên. Sau này có loại D lai M, nó bắn đạn xuyên yếu hơn pháo chống tăng chuyên nghiệp (ví dụ D-44 85mm có CaL ngang lựu pháo nòng dài), nhưng lại có đường kính nòng lớn hơn để bắn trái phá. Các khẩu D như vậy có CaL trung bình giữa pháo chống tăng-lựu pháo nòng dài và lựu pháo nòng ngắn, nhỉn hơn lựu pháo nòng trung bình. Loại D lai M điển hình là D-30 (CaL 38), D-74 122mm.
    Tóm lại, pháo ban đầu có lựu pháo nòng ngắn, pháo bắn đạn động năng nòng trung bình. Nay có 3 loại, lựu pháo nòng ngắn như M55 (CaL 25), pháo lai nòng trong bình (D-30 CaL-38), lựu pháo nòng dài (M46, CaL 52) và pháo chống tăng chuyên nghiệp (CaL từ 5x đến 7x). Loại lựu pháo dùng bắn đạn trái phá, pháo bắn đạn động năng có khả năng chống tăng, chống công sự (sau này pháo nòng ngắn cũng bắn công sự tốt).
    Bên Mỹ, D được gọi là "gun", M được gọi là "howitzer", nhưng ơn mấy công ty quảng cáo gây ngộ độc cấp quốc gia, nhà văn nhà báo với dân Mỹ nhầm nhiều hơn là đúng, lẫn lộn hết các khái niệm.
    Quay lại chủ đề của chúng ta. M1, M2, M59 155mm Long Tom.
    Pháo Long Tom có nòng trung bình được thiết kế từ Thế Chiến I. Đúng ra, trơng thời điểm này, loại pháo có CaL như vậy sẽ được gọi là gun- Nga là D, bắn trực tiếp góc thấp, mục tiêu chính xác, đạn xuyên, trong thời điểm Thế Chiến I là diệt công sự, Thế Chiến II là xe tăng. Sau này là loại pháo lai như D-30 , vừa bắn gián tiếp vừa bắn trực tiếp.
    Tuy nhiên, pháo không có khả năng bắn chính xác, chỉ bắn được diện tích và chỉ dùng để bắn trái phá, không bắn đạn xuyên được, không hề có chức năng "gun" hay "D". Đó là do máy lùi-đẩy về điển hình mà M109 sau này sẽ thừa kế. Máy lùi của pháo bắn đạn xuyên cần có những nguyên lý không đơn giản để tăng độ chính xác. Kiểu máy lùi piston trôi chỉ được dùng cho lựu pháo nòng ngắn, ảnh ưởng đến độ chính xác của nó làm nó mất việc ngay cả trên lựu pháo nhưng nòng dài. Loại piston này có đặc điểm là siêu đơn giản, nhưng nhiều nhược điểm: nó làm rung nòng pháo khi đạn còn trong nòng, lộ thiên dễ trúng miểng làm liệt pháo, chiều dài đường lùi lớn vì lực hãm không đồng đều. Đặc điểm làm mất chính xác còn được khuếch đại bởi cách bố trí chéo rất đặc trưng của Long Tom và hậu duệ M107 Vua chiến trường. Không chỉ lệch sau mỗi phát lùi, mà ngay khi đạn còn trong nòng viên đầu tiên, nòng súng đã gật lệch. Chúng ta cần nhớ là pháo tầm xa chỉ cần lệch chút tí là đạn đã bay tận đâu đâu.
    Thiếu mất hẳn một chức năng, M59 và M107 chỉ còn chức năng bắn gián tiếp đạn trái phá mà dân Mỹ gọi sai là "dã pháo". Tuy vậy, đến chức năng này vẫn còn nhiều vẫn đề. Lựu pháo tầm xa, pháo cấp chiến dịch, lựu pháo nòng dài... là các tên khác nhau chỉ loại pháo này. Nhiệm vụ chính của nó là hỗ trợ bộ binh, bắn diện tích đạn sát thương. Tuy nhiên, nhiệm vụ này đẩy lên ở mức cao nhất là sát thương chính các pháo thủ, tức là đấu pháo. Người ta làm tầm xa để chúng có lợi khi đấu. Những điểm lợi nữa là ít người, bắn nhanh, pháo nhỏ gọn công sự tốt... Tuy tổ chiến đấu không phải trèo lên nóc như M107 ngu si, nhưng M59 cũng có tổ chiến đấu 15 người và tốc độ bắn 2 phát/phút.
    Tất nhiên là không thể so trình độ thiết kế pháo giữa Mỹ với Nga, vì Nga ở vị trí số 1, còn Mỹ bét nhất trong các nước phát triển. Nhưng nói như thế để thấy, thiết kế sai concept, M59 tuy to nặng nhưng mất đến 3/4 giá trị. Cả hai loại M59 và hậu duệ của nó là M109 đều đã tham chiến với M46 và thảm bại.
    Thật ra thì người ta vẫn gọi M59 và M107 là "gun", còn M110 203mm cũng được dùng trong Kháng Chiến là Howitzer. Tuy vậy, phân biệt D và M chỉ vì tỷ lệ chiều dài nòng thì buồn cười quá, cũng như là việc gọi cỗ pháo to tướng tầm xa là dã pháo field gun vậy. Hình như trong các bản thiết kế và khái niệm, bao h người Mỹ cũng phải sai một cái j` đó thật lớn, thật cơ bản mới vừa ý. Khẩu sọt gân shotgun nòng cũng ngắn nhưng không ai gọi nó là Howitzer cả. . D-30 Nga ký hiệu là D nhưng Mỹ vẫn dịch là Howitzer như thường .
    Buồn cười nhất là khi M107 cởi truồng lên nóc nhà vẫy cờ chiến đấu thì khẩu Howitzer M109 với cỡ nòng CaL 18 lại bọc giáp kín mít . Kể ra có cái giáp kín mít như vậy có thể thắng M46 khi đấu pháo. Nhưng với loại nòng tũn này thì M46 chỉ cần lùi ra xa ngoài tầm tũn mà gãi cho đến khi M109 tức quá tự tử.
    Cỡ nòng này cũng có thể coi như bằng ML-20, ML-25, ML-20/37 hay là hậu duệ M-55 152mm. Người Mỹ tính rằng bọn này chuyên đánh công sự, bộ binh... dùng như dã pháo ngoài trận tiền thì bọc giáp là đúng. Có điều là trong Chiến Tranh Việt Nam, không có mặt trận, không có chiến tuyến, không có tiền duyên hậu duyên và do đó không có trận tiền trận hậu. Vậy nên pháo tấn công tiên duyên... không có chỗ sống.
    Cái chức năng này giống như ISU-152mm hồi Thế Chiến II, tuy M109 hiện đại hơn, có cả tháp pháo quay, nhưng giáp lại quá mỏng nếu sánh "vật lý" với ISU, tức là sánh chiều dầy bằng mm hệ mét luôn. CÒn so sánh logíc, tương đối, thì hồi Thế Chiến II chưa có B40, B41, ĐKZ và pháo chống tăng bé tẹo. Tóm lại là, nếu như không dùng ở Việt nam mà dùng ở chỗ nào đó thì M109 vẫn sai concept.
    Được minh_mai sửa chữa / chuyển vào 11:22 ngày 03/08/2008
  5. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    Không hiểu khẩu nòng trung bình M110 203mm có xuất hiện ở Vịt không nhỉ bác Đoành.
    Còn khẩu M115 203mm nòng ngắn thì có. Đây là pháo M1 203mm cải tiến, M1 203mm là kiểu lựu pháo nòng ngắn cùng thiết kế với lựu pháo nòng trung bình M2 155mm, đều là pháo kéo. Phaó có tỷ lệ chiều dài nòng thấp, cỡ 19, như các lựu pháo nòng ngắn của Mỹ khác trước đây. Pháo M1 203mm được thiết kế liền trước Thế Chiến II, phương pháp thiết kế hết sức đơn giản, thay nòng cho M2 LongTom 155mm. Khẩu M1 203mm dùng chung một số bộ phận với khẩu pháo 240mm. Tuy kích cỡ khác nhau nhưng các khẩu này và M107 175mm, M110 203mm có cấu tạo giống nhau.
    Khẩu M115 tham chiến ở Đường 9 Nam Lào thì em biết, không hiểu Mỹ dùng hay nguỵ dùng. Nhưng pháo không vượt tuyến mà chỉ bắn tầm xa kiểu lựu pháo tầm xa. Hài hước là như vậy, loại pháo nòng ngắn tiền duyên thì dùng ở hậu duyên. Thằng nguỵ thì biết nó ngu rồi, nhưng chuyện thằng Mỹ ngu cũng vô số. Cái thế mà M46 đứng từ xa gãi cho đến khi địch tức quá tự tử, chính là ở đây. Pháo bắn đạn rất nặng, 93kg, nhưng tầm chỉ đạt 16km, đặc biệt là tốc độ bắn thảm khốc, 2 phút một phát (chớ đọc ngược) . Nói về năng suất đạn ra khỏi nòng theo cân nặng thì chỉ bằng 1/5-1/10 M-46 . Khối lượng thôi khỏi bàn, 14 tấn.
    West và Mac đều có những cuốn hồi ký nói về việc quân Mỹ nguỵ nhiều phương tiện cơ giới hơn ta nhưng lại không cơ động bằng ta. Trong tình huống này thì thể hiệt quá sáng rực sáng rỡ cái lý đó. Không cần biết ông sai ở khâu nào, chỉ cần biết ông đem pháo tiền duyên tầm ngắn ngó ngoáy ở hậu duyên. Đường 9 Nam Lào là trận đấu pháo kinh hoàng nhất trong lịch sử chiến tranh-tuy rằng số lượng đạn ta bắn trận này cũng thường thôi. Iem đã từng nói chuyện với vài ông pháo binh nguỵ, đúng là các ông sợ tởn 3 đời.
    Nói thế để thấy, thiết kế pháo sai concept ảnh hưởng trực tiếp đến sử dụng như vậy. Chức năng là pháo tiền duyên nhưng quá nặng để đi đến tiền duyên. Trong khi đó M107 là pháo hậu duyên lại có động cơ để đi đến tiền duyên. Chưa hết, M109 là pháo tiền xuyên, pháo tấn công (assault howitzer) đối diện trực tiếp đàng hoàng, cũng ngồi chơi xơi nước ở hậu duyên.
    Đem M107 đi lên tiền xuyên thì sợ bị AK bắn
    Để M115 ở nhà thì không bắn tới M46
    Lấy M109 xung phong thì tìm mãi không thấy chiến tuyến đâu.
    Được minh_mai sửa chữa / chuyển vào 14:02 ngày 03/08/2008
  6. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Giọng văn của cô ngực nhảy này giống giọng giáo sứ Huy Phúc thế!!
  7. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    CHÚ MỚI BẰNG CÁI HẠT KÊ MÀ NHÌN CHỊ ĐÃ RỐI MẮT RỒI.
    Trong khi cờ pác đoành cung cấp thông tin về số lượng và vị trí của M1, M2, M107, M109, M115 và có thể là cả M110, chúng ta xem ảnh chúng.
    Lòng tôm M1 155mm được cải tiến "Canon de 155mm GPF" của Tây Phú, trước đó Mỹ dùng "Canon de 155mm GPF" M1917/1918. Pháo được bắt đầu sản xuất trước Thế Chiến II
    http://www.landships.freeservers.com/new_pages/alby_155mm_gpf_kitreview.htm
    Phần cải tiến là xe, thay cho kiểu xe đã quá cổ của tây Phú. Một cải tiến nhỏ là dùng kiểu khóa nòng Ashbury. Còn các thứ còn lại giữ nguyên. M1 được bắt đầu thiết kế cuối hế Chiến I.
    Sau này M2 được hiện đại hóa thành M115 203mm nòng ngắn dùng ở Vịt. M1 M2 cải tiến thành M59 quen gọi là M59 Longtom, lòng tôm.
    M59 Lòng Tôm là kiểu lựu pháo kéo có nòng trung bình, CaL 38, liều rời. Nặng gấp đôi M46, bắn gần hơn, nếu tính năng suất khối lượng đầu đạn quan miệng nòng thì chỉ bằng 1/5-1/10 của M46.
    M115 thì còn tệ hại hơn nữa, gần hơn nữa và chậm hơn nữa.
    Tất cả các kiểu 155mm trên nhanh chóng được thay bằng kiểu 155mm mới học theo châu Âu-M1A2 155mm Howitzer, kiểu dáng giống như ML-25 Liên Xô, nhưng format là Howitzer đàng hoàng, nòng rất ngắn, chứ không cập cợi như vậy. Kiểu 155mm mới này thay thế luôn cho M115 203mm. Tuy kiểu dáng giống như Liên Xô nhưng máy lùi và máy đẩy về chỉ hướng theo một phần. Phần lò xo khí nén đẩy về vẫn chéo, người ta chỉ làm thẳng máy lùi. Đến nay kiểu pháo này vẫn đang được Mỹ dùng.
    Thật ra, tốc độ bắn 2 phát/phút của M2 Lòng Tôm chỉ là lý thuyết, trong 1/2 giờ đầu tiên, pháo chỉ bắn được 20 phát, tốc độ phút rưỡi một phát. Về tên pháo, rấ dễ nhầm giữ các ký hiệu M1, M2 của hãng và của quân đội Mỹ. M1 155mm kiểu 1938 và M2 1945 à kỹ hiệu M1 M2 của hãng chỉ kiểu M2 155mm của quân đội Mỹ. Còn Quân đội Mỹ dùng M2 155mm sau chuyển thành M59.
    [​IMG]
    [​IMG]
    lấy cái ảnh mô hình cho rõ
    [​IMG]
    Thế chiến II
    [​IMG]
    Được minh_mai sửa chữa / chuyển vào 15:06 ngày 03/08/2008
  8. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    M1 203mm là phiên bản có nòng, khoá nòng của pháo Anh Quốc BL 8 inch Howitzer Mk 6 - 8 lắp trên giá, xe, máng pháo, đẩy về và hãm lùi của M2 155mm.
    Tốc độ bắn khủng hơn M2, 2 phút / 1 phát (chớ đọc ngược), M46 bắn 12 quả thì ngàu khạc được một bãi tầm rất gần. Nó là format nòng Howitzer nhưng lại không cơ động để kéo được ra gần tiền duyên.
    Đạn gần một tạ, rất to nặng, đây là khẩu pháo đường kính lớn nhất dùng ở CTVN.
    Nhìn chung, format sai nên trong chiến tranh, pháo binh Mỹ nguỵ tuy đông áp đảo về số lượng nhưng thực chất lại còi về lực lượng. Điều đó càng được khẳng định thêm bởi sự chỉ huy kém cỏi, tính rất lười cơ động và khả năng sức khoẻ hạn chế của người Việt Nam.

    [​IMG]
  9. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    Nước Mỹ thì sai concept trên tất cả những vẫn đề cơ bản của khoa học quân sự. Việc đó không chỉ xảy ra ở thời ông Hoa Thịnh Đốn, mà ngay cả ở thời nay.
    Người Mỹ format súng ống cứ như một bà nấu ăn đa năng. Ví dụ, bà thấy hàng xóm nấu cá kho đãi dân Vịt và cá sốt đái dân tây, thế là bà cho cả giểng, mỡ, tiêu, sốt, mẻ và cà chua vào một nồi, ý là kết hợp ưu thế của tất cả các món cá.
    Ví dụ về cái M107 175mm Vua chiến trường . Loại pháo M2 155mm lắp trên xe cơ giới có cấu tạo tương tự được gọi là Motor Carriage Gun, Carriage là cái bộ bệ càng bánh... của pháo, Motor Carriage Gun là pháo dcó bệ gắn động cơ. Thế nhưng, cấu tạo tương tự, M107 xưng là pháo tự hành (SPG Self-Propelled Gun).
    Thế mới hâm, pháo tự hành nhưng tổ chiến đấu 8 người, cởi truồng đứng lên nóc xe hứng miểng, trong khi động cơ bọc giáp.
    M40
    [​IMG]
    M107 là pháo có động cơ, cỡ nòng 175mm, chiều dài nòng CaL 52. Cùng sản xuất với nó là khẩu M110 nòng trung bình 203mm. Pháo có động cơ phân biệt với pháo tự hành ở chỗ, pháo tự hành thì cả xe được bọc giáp kín, thậm chí bắn trên đường di chuyển, nhờ đó, pháo hiệu quả trong tấn công hay đấu pháo. Pháo có động cơ bản chất là pháo kéo, chỉ gắn liền cái xe kéo vào pháo mà thôi, tổ chiến đấu vẫn ở ngoài và phải đỗ lại hạ càng mới bắn được.
    http://www.israeli-weapons.com/weapons/vehicles/self_propelled_artillery/m107/M107.html
    Trong CHiến tranh Việt Nam, khẩu M107 được TT nguỵ sai sơn dòng chữ "Vua Chiến Trường" lên nòng. Pháo M107 hồi đó bắn xa 32km, nay còn nhiều đạn bắn xa hơn.
    Tuy to lớn nòng dài, nhưng pháo không có khả năng ra tiền duyên, vì tổ chiến đấu 8 người phải trèo lên mặt pháo, rất dễ tổn thương. CŨng rất khó làm công sự cho pháo vì mỗi công sự như vật tốn hàng ngàn tấn đất đá mà cản trở khả năng bắn. Không có khả năng ra tiền duyên nhưng pháo lại có động cơ để tấn công.
    Nhược điểm lớn của pháo là tốc độ bắn rất chậm, nhất là với dân Vịt. Tốc độ bắn tối đa là 2 phát/phút.
    Dễ hiểu tại sao tất cả mọi thứ pháo phiếc này vứt sạch.
    Dễ ước lượng số đất đã để làm một công sự, nên chả ai buồn làm
    [​IMG]
    Thể hiện tốc độ bắn, tốc độ bắn trung bình chỉ bằng 1/9 của M46. Tốc độ bắn tối đa bằng 1/3 M46. Nếu tính theo năng suất khối lượng đầu đạn chui qua miệng nòng ???
    [​IMG]
    Thay cho việc chúi xuống công sự là cái lò nướng pháo thủ. Ai đời, pháo chỉ bọc thép cái động cơ. M46 chỉ cần bắn xa cách trăm mét là M107 đã chết mấy chú, miểng mà văng trúng máy đẩy về là liệt luôn pháo, lúc đấy phần bọc thép của M107 chỉ còn dùng để chuồn.
    Đối lại, M107 phải bắn cách công sự M46 vào mét mới có hiệu quả.
    [​IMG]
    Được minh_mai sửa chữa / chuyển vào 16:30 ngày 03/08/2008
    Được minh_mai sửa chữa / chuyển vào 16:32 ngày 03/08/2008
  10. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    Trong số các lựu pháo trên, thì không một khẩu nào tốc độ "sản xuất" khối lượng đầu đạn qua đầu nòng sánh được với phần nhỏ của M46. Về tầm, chỉ có M107 là trội hơn, về cơ động thì cũng chỉ M107 có động cơ. Cùng một số đạn bắn vào đầu nhau trong tầm, M46 bắn cách M107 hàng trăm mét thì mấy anh cởi truồng trèo nóc xe kia đã chết. miểng văng trúng máy lùi-đẩy về thì pháo liệt luôn, M107 chỉ có thể làm hại M46 bằng cách thả đạn rơi cách pháo vài mét, vì pháo M46 chìm sâu trong công sự. Như vậy, khi đấu pháo trong tầm của nhau thì M107 phải bắn số đạn lớn hăn M46 hàng trăm lần mới ngang cơ, nhưng M107 lại bắn quá chậm.
    Có tình huống nào M46 bị bỏ ngoài tầm không ??? M46 cơ động hơn nhiều, pháo chỉ 6 tấn, triển khai tối đa 8 tấn, kéo bằng xe nhẹ đường nhỏ M1 M2 M115, M59 cỡ 14-16 tấn. Còn M107 thì nặng rồi (rỗng 28 tấn), nó chỉ hơn thời gian lắp pháo vào động cơ (mất vài phút), M107 không thể đi đường nhỏ cầu yếu được. Hơn nữa, Mỹ nguỵ rất lười di chuyển pháo nên thường là M46 chủ động chọn bãi, lựa vị trí đánh nhau.
    Trước khi pháo 155mm M1A2 xuất hiện thì nước Mỹ dùng j` đây ???? Ở chiến tranh nhà Vịt, ngoài ĐKZ ra thì chỉ còn mỗi chú pack gun 105mm, đóng vai trò là howitzer tiền duyên duy nhất. Nó quá nhỏ bé yếu đuối nếu so với ML-20 152mm.
    M46 đây, tốc độ "sản suất" đạn theo đơn vị khối lượng qua đầu nòng vượt trội tất cả những khẩu trên, trong khi đó lại quá nhẹ so với chúng. Pháo dễ dàng cơ động và đắp công sự.
    [​IMG]
    Một xe tải nhỏ kéo pháo thay cho một xe xích lớn hay xe gắn liền 28 tấn
    [​IMG]
    Được minh_mai sửa chữa / chuyển vào 18:45 ngày 03/08/2008
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này