1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khi bị gạ gẫm hay ép buộc phải quan hệ ********? các chị em đã làm sao?

Chủ đề trong 'Giáo dục Giới tính' bởi timaikhongthay, 27/07/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. buoisangtotlanh

    buoisangtotlanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    cat'' chim :!
  2. girlxinhkhinhacong

    girlxinhkhinhacong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/09/2004
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    0
    Nếu không thích thì cũng đừng gào hét , hay là dùng vũ lực chốnglại mà thiệt thân , cứ nhẹ nhàng bảo nó cởi quần , cởi áo , rồi mình lén để xa xa , sau đó chay. tháo thân và báo công an , cũng như cha mẹ , hoặc người thân để giúp đỡ !
  3. fanX

    fanX Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/03/2006
    Bài viết:
    8.687
    Đã được thích:
    0
    DÙng kim ấy chọc vào cái lỗ ấy của lão đáng đời quân gian ác
  4. MongteCafe

    MongteCafe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/01/2006
    Bài viết:
    1.140
    Đã được thích:
    0
    Lấy kim tiêm tiêm vào cái ... của lão hêh, tiêm thuốc mê vào. đáng thời thằng cha !@#$%^&*()_+
  5. shortcut

    shortcut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2004
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Lúc đó mà bình tĩnh được vậy sao? Nếu được như vậy thì tốt quá.
  6. muatrencayhoanglan

    muatrencayhoanglan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Cuộc chạy trốn của cô nữ sinh
    Sau rất nhiều cuộc điện mới giáp mặt Vân Anh, cô sinh viên tố giác thầy giáo "tống tình" ở trường CĐ Phát thanh Truyền hình Trung ương 1. Đến khi cầm tấm bằng tốt nghiệp trong tay, cô sinh viên đầy can đảm này mới đồng ý xuất hiện.
    - Chúc mừng em đã có bằng tốt nghiệp. Cảm giác của em lúc này như thế nào?
    - Thực ra, cũng chẳng vui lắm vì kết quả tốt nghiệp cũng chỉ đạt loại trung bình, không đúng với học lực của em. Song, em vẫn tự an ủi rằng cái được chính là đã giúp các bạn khoá sau, giúp nhà trường nhận ra một sự việc mà trước đây nhiều bạn cũng là nạn nhân đã cố giấu.
    Từ chuyện của em có thể mọi người sẽ mạnh dạn hơn, phát hiện ra những tiêu cực đã tồn tại từ rất lâu rồi. Rất tiếc, một số thầy cô trong trường nói rằng em đã làm ảnh hưởng đến uy tín của nhà trường, làm phiền phức cho tập thể giáo viên.
    Thật tình trong chuyện này, em đâu có làm sai! Nếu phải đem nhân phẩm ra để đánh đổi lấy một cái bằng tốt nghiệp thì em không thể chấp nhận!
    - Chuyện đặt máy ghi âm,... không phải ai cũng dám làm. Trước khi làm những việc "động trời" đó, em nghĩ gì?
    - Suy nghĩ ấy đến rất bất chợt dù mong muốn phanh phui sự việc có từ lâu rồi. Lúc đầu, em chỉ nghĩ máy ghi âm mà bỏ túi quần, thày trông thấy sẽ không tiện lắm. Thế là em bỏ máy vào trong túi xách tay và để túi trên bàn. Băng ghi âm lời nói của thày sẽ là bằng chứng duy nhất để thày không thể chối bỏ được.
    Khi đến nhà nghỉ cùng thày Đông, em rất hoảng sợ, lo lắng nhưng em tự trấn an rằng "xung quanh mình còn nhiều người tốt, chắc chẳng ai bỏ mặc khi mình nhờ giúp".
    - Làm thế nào em có được chiếc máy ghi âm để làm sáng tỏ vụ việc?
    - Cũng hoàn toàn tình cờ. Nó là chiếc máy MP3 mà em thường dùng để nghe nhạc. Nhưng có lần để trong túi quần, tình cờ em ấn vào nút ghi âm đã ghi lại toàn bộ câu chuyện của em với các bạn, em mới biết tác dụng của nó.
    - Khi cùng thày vào nhà nghỉ, em có lo sợ không?
    - Chắc chẳng bao giờ em có thể quên được cảm giác đang ngồi trên xe gắn máy bỗng dừng lại. Nhìn lên, đập vào mắt là dòng chữ "nhà nghỉ Lá Cọ". Hai chân cứ run lên, em còn bảo với thày: "Hay là thày nghĩ lại?". Nhưng thày đâu có nghe em nói nữa...
    Đây là việc hoàn toàn bất ngờ, không nằm trong sự chuẩn bị. Em định sẽ đi ra ngã tư ngay ở nhà thày rồi trốn luôn. Nhưng thày không cho và đành phải lên xe, vừa đi vừa nghĩ cách để thoát thân.
    Vừa vào trong nhà nghỉ, thày đã lao vào để chuẩn bị phòng, màn và giục em mau chóng "chuẩn bị".
    Lúc này em thật sự hoảng sợ. Em hỏi để kéo dài thời gian: "Có lẽ thày đến đây nhiều lần rồi nhỉ? Em ra ngoài để nghe điện thoại nhé". Thoáng nghi ngờ, thày không cho em đi ra ngoài. Vẫn giữ bình tĩnh, em tìm lời thuyết phục.
    Lúc đó, em nói thật lớn tiếng không phải để ghi âm mà đề trấn an tinh thần mình, hy vọng le lói là có cái gì đó để thay đổi. Rồi khi nhìn thày kéo tấm màn gió, em càng điếng hồn và có cảm giác như sắp bước vào trận chiến
    - Em chuẩn bị phương án đối phó với các nguy cơ..., đó là phương án gì?
    - Lúc đầu, em định viết giấy gọi một chiếc xe ôm và nhờ lễ tân nhưng thấy cô bé cứ lớ ngớ chẳng hiểu gì cả. Sau đó em định lấy cớ ra ngoài mua nước rồi chạy trốn. Nhưng vào phòng nghỉ thấy tủ lạnh đầy nước em thất vọng. Em lại nghĩ hay mình kiếm cớ xuống xin đá. Đúng lúc đó, đứa bạn thân gọi điện thoại nhưng thày không cho nghe.
    Phải đến khi nó điện thoại lại lần nữa, em mượn cớ ra ngoài để nghe rồi chạy thoát luôn. Thấy một thanh niên đang mua xăng gần đấy, em xin đi nhờ về ký túc xá. Một lát sau, thày gọi điện thoại yêu cầu em "nếu bạn bè có hỏi, chỉ nói đi uống cà phê với thày thôi".
    - Phải chăng thày Đông "có tình ý" với em từ lâu rồi?
    - Thày đã nói với em rất nhiều về chuyện này rồi. Ngay vừa mới vào trường, thày đã tỏ ý "quan tâm" bằng cách không muốn em gọi bằng thày mà phải gọi bằng "anh". Thày nói: "Tôi cần tình chứ không cần tiền". Có lần, thày rủ em đi rừng Cúc Phương... em né tránh không tiếp xúc với thày.
    Nhưng đến học kỳ 3 thì em phải thường xuyên gặp thày để lấy bẳng điểm của lớp (Vân Anh là lớp trưởng). Biết em không chịu, có lần thày tuyên bố "sẽ cho cô trượt kỳ này". Hỏi vì sao, thày khẳng định: "Do tính khuynh hướng của em không cao. Từ trước đến nay em đã làm mất lòng tin của thày". "Phải làm gì để chứng minh khuynh hướng, thưa thày?". Thày nói thẳng luôn: " Ở lại với tôi tối nay". Rồi vừa nói thày vừa định cầm ổ khoá ra khóa cửa lại. "Nhưng thày ơi, còn hai đứa bạn em đang chờ em ở ngoài nhà". "Thế thì thôi, tối mai 24/7, em tới đây, thày sẽ đưa em ra ngoài chứ không phải ở nhà". Và sau đó sự việc như em vừa kể.
    - Có ai đồng cảm, chia sẻ với em trong những lúc tìm phương án để đối phó?
    - Đó là hai cô bạn ở cùng phòng trọ với em. Bọn em từng bàn nhau cách để ứng phó. Ngày 25/7, khi vừa tốt nghiệp xong, em nhận được lời nhắn hẹn gặp của thày và chẳng thể từ chối được. Em liền rủ T. đến nhà thày nhưng hôm đó, nó bận bịu chuyện gì, chẳng chịu đợi em mà đưa em đến cửa nhà thày rồi về luôn.
    - Trong gia đình, em có tâm sự với ai không?
    - Gia đình chẳng ai tin em. Ngay cả ba em còn bảo "Tại sao con lại làm như vậy? Không còn thày này thì lại có thày khác. Con còn phải ra ngoài đó để làm việc nữa chứ". Nhưng em làm em chịu và không muốn gia đình phải lo lắng. Ba mẹ đã vất vả cho em ăn học, giờ lại bắt ba mẹ phải lo lắng đến những chuyện này thì quả thật không đáng.
    - Ngay sau sự việc này xảy ra, thái độ của thày, cô giáo trong trường đối với em như thế nào?
    - Ngày 25/7, em bình tĩnh bao nhiêu thì đến ngày 26/7, em lại sợ bấy nhiêu và đã thức suốt đêm. Em thu dọn quần áo để "trốn chạy". 4 giờ sáng, em đã có mặt ở đường quốc lộ và lên Hà Nội để nhờ các cơ quan chức năng giúp đỡ.
    Trước đó, bạn bè cũng đã khuyên phải chuẩn bị tâm lý vì dự đoán sau khi em báo cáo, phía tin thầy Đông có thể chiếm đa số. Em may mắn có tập thể lớp rất tốt, các bạn ủng hộ em. Vì vậy, em cũng bớt hoang mang và càng tin rằng mình làm như vậy là đúng.
    Nhưng tại cuộc họp Ban giám hiệu trường chiều 1/8, sau khi nghe em tường trình, cô hiệu phó nói: "Đáng lẽ cô không nên làm như thế này vì đã ảnh hưởng đến uy tín của nhà trường, làm mất đi một người thầy. Bây giờ cô đã nổi tiếng rồi đấy". Cô còn bảo em có thủ đoạn không tốt.
    Thật ra, trước đó em cũng đã trình bày với thày phó hiệu trưởng khoa Báo chí cùng ban giám hiệu nhưng em không nhận được sự giúp đỡ. Em đâu muốn để lại ấn tượng xấu nhưng sự việc ép buộc khiến em phải làm thôi. Cứ như vậy, em ngồi nghe cô mắng suốt cả cuộc họp hôm đó.
    - Có người trách nhưng cũng có người cảm phục nghị lực của em. Vì sao em lại chọn nghề báo?
    - Đúng là nhìn em ốm thế này chẳng ai bảo là mạnh mẽ cả. Nhưng em lại rất thích công việc công phu phanh phui những chuyện tiêu cực. Nhiều lúc em còn mơ trở thành công an hay nhà báo để điều tra. Khi thực hiện cuốn băng ghi âm này, em cũng nghĩ đây là bước đầu về nghiệp vụ làm báo mà chính các thày cô trong trường đã dạy.
    Liệu đó có phải là bản lĩnh vốn có của một lớp trưởng nổi tiếng là năng động, luôn dẫn đầu lớp trong các môn học về phóng sự, điều tra?
    Cả khoá từng gọi em là " hiện tượng đặc biệt của khoá 8". Cứ đến giờ học môn đó, thấy cả lớp im re em đã đứng lên một mình phát biểu ý kiến vì nghĩ rằng mình là lớp trưởng, phải là đầu tàu cho các bạn chứ.
    Thế mà chẳng hiểu sao, chỉ có một mình em phải thi lại môn phóng sự do thày Đông phụ trách!? Nhiều lúc, em vẫn hay tưởng tượng mình đang điều tra vụ việc. Bạn bè bảo hâm. Em đã phản biện "mơ mộng có bị ai đánh thuế hay tốn tiền đâu. Bọn mày cứ để cho tao mơ được vất vả làm việc".
    - Thày Đông đã phải nhận hình thức kỷ luật là thôi việc. Em có nghĩ rằng như thế là xứng đáng với hành động của thày không?
    - Việc kỷ luật ấy là do cơ quan chức năng và nhà trường quyết định. Với em, khi nghe thấy đứa bạn nói đã nhìn thấy cảnh thày lủi thủi đi một mình về phòng, em cũng thấy tội cho thày lắm. Thày cũng đã nhiều tuổi rồi, mất việc là trắng tay. Nhưng lỗi của thày không chỉ đối với riêng em mà trước đó còn rất nhiều tai tiếng từ khoá 1 rồi.
    - Sau sự việc này, dự định sắp tới của em sẽ như thế nào?
    - Chẳng bao giờ em muốn nổi tiếng như vậy. Việc làm này cũng hoàn toàn bất đắc dĩ khi em không còn lối thoát. Bây giờ em cũng lo lắm. Bằng tốt nghiệp trung bình chẳng biết có cơ quan nào nhận cho mình không, dù khó khăn, vất vả bao nhiêu em cũng chịu được. Nhưng em vẫn hy vọng và tin rằng mình có năng lực, có niềm tin thì sẽ cố gắng hoàn thành tốt mọi công việc
  7. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    LOGIC HOC!!!
    Có hai nữ tu sỹ, một trong số họ rất giỏi toán và được gọi là Sơ Toán (ST) còn người kia thì rất giỏi về Logíc nên được gọi là Sơ Logíc (SL). Một hôm, trời tối mà họ vẫn còn chưa về tới tu viện.
    ST: Sơ có nhận thấy có một người đàn ông đã theo chúng ta suốt 38 phút và 30 giây không? Không biết hắn tính làm gì?
    SL: Suy luận một cách lôgíc thì hắn định hãm hại chúng ta.
    ST: Trời ơi! Không! Với tốc độ này thì 15 phút nữa hắn sẽ đuổi kịp chúng ta. Làm thế nào bây giờ?
    SL: Ðiều lôgíc duy nhất là chúng ta phải đi nhanh lên.
    ST: Không có kết quả rồi, Sơ ơi!
    SL: Tất nhiên là không hiệu quả rồi. Vì theo lẽ lôgíc thì tên đó cũng sẽ đi nhanh lên.
    ST: Thế làm gì bây giờ? Với vận tốc như thế thì chỉ 1 phút nữa là hắn tóm được chúng ta.
    SL: Cách lôgíc nhất bây giờ là chúng ta hãy chia làm hai. Sơ đi đường kia, tôi đi đường này. Theo lẽ lôgíc thì hắn sẽ không đuổi được cả hai người.
    Họ chia ra làm hai ngả. Tên đàn ông quyết định đuổi theo Sơ Lôgíc. Sơ Toán về đến tu viện và vô cùng lo lắng cho Sơ Lôgíc. Một lát sau, Sơ Lôgíc cũng về đến nơi.
    ST: Sơ Lôgíc! Cám ơn đức Chúa là Sơ đã về! Nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra đi!
    SL: Theo suy luận lôgíc, vì hắn không thể đuổi theo cả hai nên hăn theo tôi.
    ST: Ðúng, đúng! Nhưng sau đó chuyện gì xẩy ra?
    SL: Chỉ một điều có lôgíc diễn ra. Ðó là tôi chạy thục mạng và hắn cũng chạy thục mạng.
    ST: Và?
    SL: Hắn đuổi kịp tôi, đó là khả năng lôgíc nhất.
    ST: Thế sơ đã làm gì?
    SL: Tôi đã hành động lôgíc nhất. Tôi vén váy lên.
    ST: Ôi trời, Sơ ơi! Thế hắn làm gì?
    SL: Hắn cũng thực hiện một hành động lôgíc nhất. Hắn tụt quần xuống.
    ST: Lạy chúa! Chuyện gì xảy ra sau đó?
    SL: Lôgíc quá còn gì nữa Sơ? Một bà sơ với cái váy vén lên chắc chắn chạy nhanh hơn một th ằng đàn ông với cái quần đang tụt xuống...
  8. enigmatic

    enigmatic Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    223
    Đã được thích:
    0
    bài này hay đó, mk... càng đọc càng muốn cho thằng dê già kia tiệt giống. Trường đó các khoá trước chắc thằng dê này hãm hại nhiều em lắm nhỉ.
  9. long_gian

    long_gian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Ông Đông giờ không biết ra sao nhỉ ? Giờ cả nước biết tin như thế này không biết vợ có cho ngủ cùng không nữa.
    Cánh nhà báo lên đi lấy tin ở một số nhà nghỉ lân cận và tích cực nhận đơn tố giác. Biết đâu còn có phim để mà xem.
  10. long_gian

    long_gian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Mà cũng tại em Vân Anh cứ thích điểm cao cơ.

Chia sẻ trang này