1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khi sống với một người chồng boring???

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi leanhmai_2128, 01/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Kachi2005

    Kachi2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    288
    Đã được thích:
    0
    Kiếm tiền bằng mọi cách (không phạm pháp),phấn đấu đến năm 35 tuổi có tên trong danh sách 10 người giầu nhất VN!!!!!!
  2. leanhmai_2128

    leanhmai_2128 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2006
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Khi viết ra những lời phàn nàn về chồng mình trên diễn đàn là lúc mình cảm thấy chán nản & bế tắc vô cùng. Bên ngoài mình là một người kín đáo, ít khi bộc lộ & tâm sự với người khác về csgd nên cả bố mẹ, anh chị em lẫn bạn bè xung quanh vẫn cho rằng everything''s okie! MÌnh cũng đã cố tìm cách thay đổi him= cách này , cách khác! Chẳng hạn như mở 1 tk để anh có cơ hội tham gia vào ttck, link một số các trang web liên quan để anh đọc & mở rộng tầm nhìn. Mục đích ko phải là hi vọng anh kiếm tiền để mẹ con mình mát mặt, đổi đời! Đơn giản chỉ là để anh có một mối quan tâm, hứng thú & ko lạc hậu với xã hội bên ngoài! Bạn biết ko, bước đầu anh cũng xem, đọc & đưa ra nhận định của mình( tức là có tư duy). Nhưng đến lúc quyết định đầu tư vào cp nào anh lại quay ra hỏi mình & bảo mình tự quyết định ( hix, thế đấy!).
    Khi anh ấy muốn thay đổi vị trí trong cq minh luôn sẵn sàng support, kể cả về vật chất lẫn tinh thần! Nhưng oái oăm ở chỗ anh ấy ko thể hiện năng lực, sự tháo vát ở cty nên cũng chẳng được các sếp để ý tới! ( Mặc dù anh ko phải là người ko có trình độ ...nhưng cơm áo gạo tiền với anh hình như là những thứ tầm thường, ko xứng để anh quan tâm )
    Hihihì, nói ra kể cũng ngượng, một anh bạn của gia đình đã từng nói với mình : " chồng em tốt đến mức vô hại !"
    Còn li hôn chắc là mình chưa nghĩ đến chuyện đó vì sợ khổ con cái ! Thương lắm! Mặc dù bh nếu quyết thì chắc vẫn còn cơ hội cho t2, t3...tn...Nhưng mình sợ làm phim TH dài tập lắm bạn ah!
    Thôi, chắc là số má j` đấy ( mình tự an ủi ).
    Mong sao con trai mình về sau sẽ mạnh mẽ & năng động hơn pp nó !
    Thx bạn nhiều. Cầu mong hp sẽ mỉnh cười với bạn!
  3. hoxumee

    hoxumee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    291
    Đã được thích:
    0
    con cá mất là con cá to
  4. nguoitrogiup

    nguoitrogiup Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2007
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Chào ! thử ngược lại nhé ?
    Một người chồng có 1 công việc ổn định, thu nhập cao. Ngày này qua ngày khác liên tục với công việc, với tiếp khách, về nhà trong trạng thái lướt khướt, luôn sai hẹn với vợ...vv
    bạn suy nghĩ nhé
    Chúc bạn thành công !
  5. Loved

    Loved Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Nếu nói như bạn vậy thì còn gì để nói nữa - Vì những người phụ nữ đang phát biểu sự chán chường trên đây, là những phụ nữ tháo vát giỏi giang đến mức phải tự xấu hổ vì sao mình như là trụ cột trong gia đình. Chính vì vậy họ đòi hỏi phải có một người chồng mạnh mẽ cho ra bóng tùng quân - Thử hỏi trên đời có ai lấy chồng mà muốn chồng núp mãi sau lưng mình không...
    Còn những người chồng bê tha, nhậu nhẹt..v..vv. thì miễn bàn, ko phải ai tháo vát giỏi giang cũng đều hư hỏng!
    Và điều quan trọng, là chúng tôi không đòi hỏi một người đàn ông vừa tháo vát giỏi giang, vừa "ngoan". Chúng tôi chỉ đưa ra lời than vãn, nhằm tìm xem có còn cách nào "đẩy" chồng đi lên sự thành công hay không, hay có cách "nói khích" nào khiến anh thay đổi, cải thiện sự ù lì chậm chạp hay không...
    Rất cần sự cải tiến cho chồng - chứ không cần bàn ra bàn vào là như vậy tốt rồi hay so sánh này nọ với các tệ nạn khác của xã hội - Cầm một người chồng bình thường, chứ ko dưới mức trung bình như hiện nay...
    Cám ơn mọi người đã đọc, hiểu và chia sẻ!
  6. collector

    collector Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Quá nhiều ý kiến phản hồi, quá nhiều quan điểm khác nhau và gần như có một điểm chung là đều đúng cả.
    Nhưng hình như chẳng ai nhìn nhận và xử lý vấn đề theo đúng bản chất của nó. Ông chồng này sẽ là lý tưởng đối với một số bà vợ nào đó (có thể là người phụ nữ an phận, không tham vọng nhiều...), nhưng lại là ... tạm gọi như là một con mọt đi, gặm nhấm vào tình cảm, hạnh phúc và cuộc sống của một số người phụ nữ khác.
    Vấn đề ở đây lại nguy hiểm ở chỗ cái tính xấu này (tạm gọi như thế đi vì cá nhân tôi cho là thế) nó không đủ tạo động lực để người ta có thể mạnh dạn dũ bỏ, vì nó chì từ từ bào mòn, chứ không phải là một cú đấm nặng cân vào tình cảm của người phụ nữ. Hậu quả thong thường là cam chịu và đến một lúc nào đso chợt nhận ra rằng mình hoàn toàn không con tý tình cảm gì với con người đó.
    Thực sự là khó xử lý trong trường hợp này.
    Được collector sửa chữa / chuyển vào 11:15 ngày 11/07/2007
  7. tigonsgn

    tigonsgn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2007
    Bài viết:
    419
    Đã được thích:
    0
    Em hoàn toàn nhất trí với Pác. Có nhiều thứ mà mình ao ước ghê gớm lắm nhưng đến khi có rồi thì tự dưng cảm thấy sao mà quá đỗi bình thường & chuyển sang ước muốn cái cao hơn nữa (kinh nghiệm của em đấy ạ _ đúng là lòng tham ko đáy, hihihi...). [/font=Verdana]
  8. Phantom81

    Phantom81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2006
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc sống ai mà không muốn vươn lên hả bạn, nhưng mà được như chồng bạn là nhất rồi đó, bạn thử dao qua các bài khác trong diễn đàn này thì biết có bao nhiêu người mong được như bạn đấy,
    Tâm lý khi mình đã có cái gì đó là thấy nó bình thường và mong muốn hơn thế thôi, đấy là tâm lý bình thường, nhưng nếu được thì bạn có thể tác động lên chồng một chút mà, không phải là thay đổi hẳn đâu nhé, tích cực hơn là được rồi
  9. khahn

    khahn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/12/2003
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Người chồng đang bàn ở đây là lý tưởng rồi. Tôi hiểu mấy ông làm ngoài rồi, hư hỏng lắm. Để làm tốt ở ngoài phải giỏi giao tiếp, phải nịnh nót, tiếp đón khổ lắm. Tiếp khách suốt ngày chẳng còn thời gian đâu mà ngó ngàng đến vợ con. Rượu chè nhiều rồi sinh ra gái mú, bồ bịch, cờ bạc. Tôi có ông bạn 1 tháng ông ấy phải đi nhậu đến hơn hai mươi buổi, đa số đều đi hiệp 2 cả, toàn về nhà lúc nửa đêm. Vợ phát rồ lên, cặp bồ rồi bỏ nhau. Có ông thì đánh bạc bán cả nhà, ông thì bệnh tật đầy mình.
    Được yên ổn như ông chồng "nhà nước" ở đây là hoàn hảo lắm rồi.
  10. toanthu

    toanthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2005
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    Bạn xem đây thì biết:
    (trích từ hãy cứu tôi, tôi không thể chịu dc nũa- hay người chồng gàn gở)
    12 h đêm hôm đó, tôi ở trong trạng thái hoảng loạn, mất phương hướng nên đã post bài cầu cứu sự giúp đỡ. Rất cám ơn các bạn đã chia sẻ, bây giờ tôi đã bình tâm hơn.
    Vâng, chồng tôi không phải là một người thần kinh hoàn toàn theo đúng nghĩa của người thần kinh, anh ta nghiêng về phía gàn dở nhiều hơn. Thoạt nhìn và tiếp xúc, nhiều người sẽ nói rằng tôi là người có phúc. Không chỉ tôi nhầm lẫn ! Chúng tôi quen nhau ngày anh là một trưởng phòng. Tôi thì vừa mới chân ướt chân ráo bước vào công ty. Vừa vào, tôi đã chơi khá thân với một cô là nhân viên của anh ta, cô bạn này lại đặc biệt ngưỡng mộ anh ấy, và nói chung cánh phụ nữ đông đảo trong cái công ty bé nhỏ ngày đó đều thích anh ta nên tôi nghe đầy tai những lời khen ngợi vị sếp trẻ tuổi này. Trong cty lúc đó chỉ có 4 phòng mà 3 phòng kia do 2 người lớn tuổi và 1 cô gái phụ trách nên anh ấy nổi bật lên cũng là điều dễ hiểu (bây giờ tôi mới ngẫm ra được điều đó chứ ngày đó tôi là một cô bé ngốc nghếch, luôn thiếu thốn tình cảm). chỉ có đôi điều khiến tôi ngạc nhiên là anh ấy gần như không có phản ứng gì trước những lời lẽ mạt sát thô lỗ trước mặt mọi người của vị trưởng phòng lớn tuổi khó tính khác, do công việc họ luôn phải liên quan với nhau, sự khó chịu ấy diễn ra hàng ngày và anh ấy chỉ đỏ mặt ngồi im. Một điều khác nữa, trong các cuộc họp Ban Giám đốc, anh ấy luôn cắm mắt nhìn xuống đất và đỏ bừng mặt khi cần phát biểu, đặc biệt hơn nữa là anh ta không tham gia bất kỳ cuộc nhậu bạn bè nào trong công ty, cũng đồng nghĩa không có người bạn thân nào trong cty. Nhưng lúc đó tôi không chú trọng đến những chi tiết ấy lắm mà chỉ nhìn thấy ở anh một người hiền lành , giỏi giang, và thương cảm vì nhà anh nghèo ?!!!. Sau khi lấy nhau, tôi giúp anh tìm một công việc khác có mức lương cao hơn, và cũng gần như ngay lập tức, do chẳng hiểu biết gì về cuộc sống, tôi có thai. Anh đã lấy xe tôi đi làm. Cái xe rách của anh, thứ tài sản duy nhất anh có khi lấy tôi, quẳng ở nhà cho tôi đi, và không bao giờ anh chịu đi lại cái xe đó nữa. Thôi cũng được! Chồng mình là sếp mà, bắt anh ấy đi xe rách thì cũng tội Và mọi việc bắt đầu. Khi tôi có thai 2 tháng, anh được cử đi công tác ở 1 tỉnh xa, cách nhà khoảng 200 cây ?" Khi này anh ta là GD 1 chi nhanh của cty ?" Tôi sống một mình, vốn có bệnh trong người, tôi đã nghỉ làm khi có thai và mở 1 đại lý nhỏ ở nhà. Mỗi tuần anh về nhà 1 lần, tôi là 1 người vợ hạnh phúc, đúng không bạn ? 200 cây số không phải là một khoảng cách gần để chạy xe máy ?" Anh ấy bị say xe nên ko đi ôtô được. Chỉ có điều, anh ấy không đưa đồng lương nào về cho tôi, nói rằng đã gửi hết lương vào tài khoản ở chỗ làm. Thôi cũng được ! Chồng biết giữ tiền cũng là điều tốt. Khi tôi gần sinh và chỉ có 1 mình, vận động mãi anh ta cũng về sau 1 sự bất mãn với sếp trong cty, thứ duy nhất anh ta mang về là cái xe máy của tôi. Số tiền lương không nhỏ sau 6 tháng làm việc đã không cánh mà bay. Hỏi, anh đưa cho tôi 1 cái list dài dằng dặc những khoản đã chi tiêu, trong đó nổi bật lên là những khoản tiếp đãi bạn bè ( ăn ở tại chỗ đã có cty lo). Đáp lại cơn sốc và trận khóc hết nước mắt của tôi, chồng tôi không 1 lời nhận lỗi, sưng sỉa bỏ đi cả ngày. Tôi bình tâm lại, suy nghĩ rằng, mình đã luôn khuyến khích chồng mở rộng giao tiếp, nay chồng chịu đi giao tiếp, thì bỏ chi phí ra là đương nhiên, sao mình lại khổ sở như thế, thôi cho qua, và mọi việc qua đi, chỉ có điều, vẫn chẳng thấy anh có thêm người bạn nào, tôi tự nhủ rằng , mới bước đầu làm quen mà ! Và anh nhận việc mới là một trưởng phòng tại một cty khá nổi tiếng khác. Bạn có hay nghĩ răng những người làm những chức vụ như vậy lại gàn dở hay không ? Nhược điểm của tôi ?" đó là sự thiếu thốn tình cảm, và luôn day dứt dằn vặt tìm lỗi của mình khi có chuyện bất đồng gì đó xảy ra.
    Giãi bày tâm sự là một việc xưa nay vốn khó khăn với tôi, nhưng tôi không còn con đường nào khác, tôi cần sự giúp đỡ, chia sẻ. Tôi sẽ điên nếu ôm tất cả cái đống này 1 mình. Tôi thẳng tính nên ít bạn, và phần lớn là những người bạn đã chơi cùng ngày tôi là một cô bé nhí nhảnh, xinh xắn và đầy kiêu hãnh. Bây giờ họ đều đã có gia đình, thành đạt và hạnh phúc, tôi không muốn họ thấy tôi thảm hại thế này. Tôi gần như không có ai để tâm sự, để tìm lời góp ý , khuyên bảo Và cũng không có người thân thích nào bên cạnh mình.
    (cuộc đời nhiều chuyện oái ăm)

Chia sẻ trang này