Khi ta cho đi một nụ cười Cô gái cười với một người xa lạ rầu rĩ , nụ cười làm cho anh ta cảm thấy phấn chấn hơn. Anh nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ và viết cho người ấy một lá thư cảm ơn. Người bạn này vui sướng vì nhận được lá thư của người bạn cũ lâu ngày không gặp đến nỗi sau bữa ăn anh ta boa một món tiền lớn chi chị hầu bàn. Chị hầu bàn ngạc nhiên vì số tiền quá lớn đã quyết định mang tất cả mua xổ số. Và trúng số. Chị nhận giải và cho người ăn mày trên đường một ít tiền. Người ăn mày rất biết ơn vì đã mấy ngày anh ta không có gì để ăn. Sau bữa tối anh ta trở về căn phòng tăm tối của mình. Trên đuờng về anh ta thấy một con chó đang rét run cầm cập,anh mang nó về và sưởi ấm cho nó. Chú chó rất vui mừng vì được cứu khỏi bảo tuyết sắp đến gần. Đêm ấy, trong khi mọi người đang ngủ thì ngôi nhà bốc cháy chú chó con sủa róng riết. Mọi người thức dzậy và thoát chết khỏi cơn hoả hoạn. Một trong những chú bé được cứu trong đêm ấy sau này trở thành bác sĩ tìm ra vằc-xin chữa khỏi một căn bệnh nguy hiểm cho loài người Tất cả là nhờ mộ nụ cười DHVU
khi ta cho đi một nụ cười bản thân ta se cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều , và những người nhận được nụ cười ấy sẽ thấy vui hơn ,và cùng một lúc ta sẽ có hai niềm vui >>>>Quá ổn [bule]khủnglong[/blue]
Nó chưa thể quá 6 tuổi. Mặt mũi bẩn đi chân đất, áo rách tóc rối bù. Nó chẳng khác gì mấy so với hàng trăm nghìn hoặc hơn thế trẻ em mồ côi lang thang trên đường phố Rio này. Tôi đang đi dến quán cafe, suy nghĩ lung tung về những việc ở cơ quan mình thì bỗng thấy có đập nhẹ vào tay mình. Tôi dứng lại: không có ai cả. Tôi đi tiếp. Lại thấy có ai đập nhẹ vào tay. lần này tôi quay hẳn người lại và nhìn xuống dưới. Thằng bé đứng đó. Mắt nó màu nhạt ;cũng có thể lá do tôi có cảm giác tứ hai gò má nhem nhuốc và mai tóc đen rối bù của nó - Pao, senhor (bánh mì , ông ơi !?) Nếu sống ở Braxin, chúng ta co nhiều cơ hội để mua một thanh kẹo hay một cái bánh mì cho những đứa bé vô gia cư và mồ côi này. Tôi bảo nó theo tôi và chúng tôi vào một tiệm giải khát: - Cafe cho tôi va thứ gí ăn được cho cậu bạn nhỏ này -Tôi gọi Thằng bé chạy đến quầy và lựa chọn. Bình thường bọn nhỏ này sẽ cầm đồ ăn và bỏ đi luôn mà không nói lời nào. Nhưng thằng bé này làm tôi ngạc nhiên. Quầy giải khác khá dài, người ta đặt cốc cafe ở một đầu và một cái bánh mì ở đầu kia. Thường người ta cũng biết bọn trẻ đường phố xin được khách hàng mua cho cài bánh rối sẽ đi ngay, mà người ta cũng không muốn chúng ở lại vì trông chúng rách rưới và bẩn thiểu. Tôi bất đầu uống cafe và khi uống xong trả tiền tôi nhìn ra cửa mới phát hiện nó đứng ở ngoài, kiễng chân lên tay cầm bánh mì mắt gí vào cửa kính quan sát. - Nó làm cái quái gì thế- tôi nghĩ Tôi đi ra nó nhìn thấy tôi và chạy vụt theo. Thằng bé đứng trước mặt tôi chỉ cao đến thắt lưng. Đứa bé mồ côi người Braxin, ngước nhìn khách lạ người Mỹ cao lớn là tôi, mỉm cười ( nụ cười có thể làm trái tim bạn phải ngừng vài giây) , và nói "Obrigado" (Cảm ơn chú!). Rồi có vẻ lo lắng nó gãi gãi bàn chân, Kiễng chân lên nói to hơn - "Muito Obrigado" (Cảm ơn chú nhiều lắm ạ!) Lúc đó nếu tôi có thể thì tôi đã mua cả tiệm ăn cho nó. Trước khi tôi nói được câu gì nó đã quay người bỏ chạy đi mất. Khi tôi viết bài này tôi vẫn đang ngồi bên ngoài quán giải khác nơi tôi mua chiếc bánh mì cho thằng bé, tôi đã muộn giờ lên lớp nhưng tôi vẫn còn thấy xúc động và nghĩ về thằng bé . Và tôi tự hỏi "Nếu như tôi bị xúc động như thế chỉ bởi một cậu bé đường phố nói lời cảm ơn tôi , vì một mẩu bánh mì , thế thì mọi người sẽ xúc động đến đâu khi chúng ta nói lời cảm ơn - cảm ơn thực sự - vì những gì họ đã làm cho chúng ta???" DHVU
Nụ cười không chỉ tốt cho bạn mà tốt cho cả người khác. Hãy thử tưởng tượng bạn đang buồn phát khóc, chợt nhìn thấy một chú bé đang nhoẻn miệng cười để lộ hàm răng sún, hẳn bạn sẽ bật cười ngay. Đừng hà tiện nụ cười và lời khen với người khác nếu bạn cũng muốn nhận được nụ cười và lời khen cho mình.
KHI TA CHO DI MOT NU CUOI THI TA CUNG MUON NHAN DUOC MOT NU CUOI, TOI NGHI "NU CUOI BANG MUOI THANG THUOC BO" NEN CUOI KHI CO THE, TRONG TUNG HOAN CANH DE LUC DO AI CUNG CUOI MA VUI NHU THE TOT CO PHAI KHONG BAN?
Người ta đã làm một nghiên cứu so sánh: nếu một người nào đó mếu hoặc nhăn mặt, ngời đó sẽ phải vận động số cơ mặt nhiều hơn rất nhiều so với khi ta cười ! Vậy thì tại sao ta lại thay cười bằng những vẻ mặt cau có, khó chịu ? ---------------------------- Vietkey Group http://vietkey.net/