1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khi ta yêu

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi Thao2t_lq, 20/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Thao2t_lq

    Thao2t_lq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Khi ta yêu

    Khi người ấy đang có mặt ở đây mà bạn giả vờ thờ ơ rồi khi người ấy vắng mặt, bạn lại bắt đầu đi tìm kiếm.

    Lúc đó,bạn đã yêu...

    Mặc dù xung quanh bạn có nhiều người luôn khiến cho bạn cười nhưng ánh mắt và sự chú ý của bạn chỉ luôn hướng về người ấy.

    Lúc đó, bạn đã yêu...

    Mặc dù người ấy đã gọi điện về thông báo rằng máy bay hạ cánh an toàn nhưng không ai trả lời điện thoại. Bạn vẫn luôn chờ đợi cuộc gọi ấy.

    Lúc đó, bạn đã yêu...

    Bạn luôn thích thú với một email ngắn ngủn từ người ấy mà lờ đi những email thật dài của nhiều người khác.

    Lúc đó, bạn đã yêu...

    Khi bạn thấy mình không thể xóa đi tất cả những mẩu tin trong Inbox hay trong Send Items chỉ bởi vì một email từ người ấy.

    Lúc đó, bạn đã yêu...

    Khi bạn có một cặp vé đi xem phim. điều đầu tiên bạn nghĩ đến là sẽ cùng đi với người ấy.

    Lúc đó, bạn đã yêu...

    Bạn luôn tự nhủ rằng ?~người ấy chỉ là bạn thôi" nhưng bạn hận ra mình không tránh khỏi sự thu hút của người ấy.

    Lúc đó, bạn đã yêu...

    Khi bạn đọc những dòng chữ này, nếu ai có ai đó xuất hiện trong đầu bạn.

    Lúc đó, bạn đã yêu... và đã yêu người ấy...




    Yêu anh cho đến khi nào... còn có thể! Hehe!
  2. phuong_nam_new

    phuong_nam_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Thôi chết..như thế là mình đã yêu rùi sao...đau đớn thay.....hic hic............Nhìn em phố vui..đường hoa nắng rơi, tình yêu thắm tươi tô hồng cuộc đời...
    Phương Nam[​IMG]
  3. K0071901

    K0071901 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Khi người ấy có mặt mà bạn giả vờ thờ ơ rồi khi người ấy vắng mặt, bạn lại bắt đầu đi tìm kiếm.
    Lúc đó bạn đã yêu
    Vậy tôi đã yêu rồi sao khi ma người ta mượn tiền tôi mà tôi không dám đòi vì sợ đòi người ta quê không trả, mà khi người ta đi rồi tui lại không đi tìm không được.
    Mặc dù xung quanh bạn có nhiều người luôn khiến cho bạn cười nhưng ánh mắt và sự chú ý của bạn chỉ luôn hướng về người ấy.
    Lúc đó, bạn đã yêu...
    Trời ơi lúc đó không yêu sao được khi mà ...[điền vào chỗ trống (10 điểm)]
    Mặc dù người ấy đã gọi điện về thông báo rằng máy bay hạ cánh an toàn nhưng không ai trả lời điện thoại. Bạn vẫn luôn chờ đợi cuộc gọi ấy.
    Không chờ sao được khi mà nó lấy nhằm cái ... của mình, phải nhắn nó mà đòi lại chứ
    Bạn luôn thích thú với một email ngắn ngủn từ người ấy mà lờ đi những email thật dài của nhiều người khác.
    Không yêu sao được khi mà "mai tui trả nha"==> mừng chết đi được
    Khi bạn thấy mình không thể xóa đi tất cả những mẩu tin trong Inbox hay trong Send Items chỉ bởi vì một email từ người ấy.(giấy nợ, giấy mượn tiền ngu sao xóa)
    Khi bạn có một cặp vé đi xem phim. điều đầu tiên bạn nghĩ đến là sẽ cùng đi với người ấy.
    (áp dụng chiêu bài nhõng nhẻo thôi, mục tiêu là trong lúc xem hát và sau khi xem hát 'có ai nghĩ gì không vậy?')
    Bạn luôn tự nhủ rằng ?~người ấy chỉ là bạn thôi" nhưng bạn nhận ra mình không tránh khỏi sự thu hút của người ấy.
    Làm sao tránh khỏi khi ruồi muỗi còn bị hút "tui không phải ruồi muỗi nha, đến đuổi dùm thôi, người bạn tốt mà")
    Khi bạn đọc những dòng chữ này, nếu ai có ai đó xuất hiện trong đầu bạn.
    Lúc đó, bạn đã yêu... và đã yêu người ấy...
    Chết cha rồi yêu bao nhiêu người rồi, chắc hết cái box này luôn á há.
  4. Thao2t_lq

    Thao2t_lq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    hì hì, khi post bài này lên, tui cũng đang nhớ. Nhưng mờ tui nhớ tới... 4 người lận (tại tim có 4 ngăn mà) Bởi vậy, không biết nên yêu ai nữa!
    Dạo này thấy Box mình nhiều người "bức xúc" quá, không biết tại sao lại thế. Tui tự hỏi không biết có nên biến cái Topic này thành nơi để người ta tỏ tình với nhau không nữa.
    Yêu anh cho đến khi nào... còn có thể! Hehe!
  5. Flying_to_the_sky

    Flying_to_the_sky Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2003
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Thanks for the topic, Thảo ! Everything is right in my case...but everything is over...The topic reminds me that I used to love, and I'm still in love with her....my first love but it's over.....I still remember the feelings like what are in your writing...but everything is over....left in me is just.........................

    MLV
  6. Thao2t_lq

    Thao2t_lq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Có bài thơ này khá hay và dễ thương, hồi đó chôm được trên trang thơ của FPT, sau đó thấy nó trên mvatoi.com, sau nữa thì có ông thầy kia gửi tặng, và bây giờ thì thấy nó nằm bên 7X-SG. Bởi vậy post len cho bà con đọc chơi.
    ĐÔI DÉP
    Bài thơ đầu anh viết tặng em
    Là bài thơ viết về đôi dép
    Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
    ??.
    Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
    Có yêu nhau đâu mà chẳng hề rời nửa bước
    Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung cát bụi cùng nhau.
    ???.
    Cùng bước mòn không kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người chà đạp
    Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
    ???
    Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế đều là khập khiễng
    Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi dâu.
    ??.
    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.
    ???..
    Đôi dép vô tư khăng khít bước song hành
    Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.
    ??.
    Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
    Nhưng anh yêu em ở những điều ngược lại
    Gắn bó với nhau bởi một lối đi chung
    ??.
    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
    Chỉ còn một là không còn gì hết
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.
    Nguyễn Trung Kiên
    If one day I die... would you cry for me?
  7. Cay-cot-den

    Cay-cot-den Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    218
    Đã được thích:
    0
    thế thì chắc tui cũng iu gòi..... khổ..... người ta lớn hơn tui ..... khổ ..... tui chả biết lớn hơn bao nhiu nữa...... khổ ....... người ta lại bảo tui ko nên iu người lớn hơn mình....... khổ ........ lại phải làm em nữa seo ..... khổ ...... seo lúc nào tui cũng chỉ iu người lớn hơn tui nhỉ ???? ........ khổ ...... lại gặp mỗi ngày ........ khổ ..... lại iu nữa thôi ...... khổ ...... làm sao quên được cơ chứ .......... lại khổ ..........!!!
    lethanhchuong@yahoo.com
    AOL :meetthinksad
    4 bis Phan Văn Trị BT
  8. Thao2t_lq

    Thao2t_lq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu em, em yêu ạ.
    Họ đã cưới được một thời gian. Cũng như mọi đôi vợ chồng khác, họ cũng có lúc vui, lúc buồn, lúc hòa hợp, và cả khi 2 vợ chồng có chuyện lục đục. Có một lần họ cãi nhau rất lâu và dữ dội, mọi thứ dường như sắp nổ tung. Jack rất thất vọng còn Rose vô cùng tức giận.
    Sau một tuần hai vợ chồng không nói chuyện, Jack nói với vợ ?o Bây giờ cả hai ta bình tĩnh ngồi xuống. Anh có hai tờ giấy, anh và em sẽ cùng viết tất cả những gì khó chịu về nhau vào đây. Sau đó chúng ta sẽ đổi lại và nói chuyện tiếp sau?.
    Và Rose bắt đầu viết, cô viết mải miết và say sưa đến nỗi không thèm ngẩng đầu lên nữa. Cô có quá nhiều thứ cần chê trách. Còn Jack, sau khi nhìn vợ rất lâu, anh cũng bắt đầu viết. Sau 15 phút, họ dừng lại và đổi giấy cho nhau.
    Jack nhìn vào trang giấy kín những lời phàn nàn trách móc. Rose thực sự đã rất giận dữ. Khi Rose nhìn vào tờ giấy của chồng, cô thấy mình bối rối. Rose khóc. Ở tờ giấy của mình, Jack cũng viết kín nhưng chỉ là 1 dòng chữ :
    Anh yêu em, em yêu ạ.
    If one day I die... would you cry for me?
  9. con_nit

    con_nit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    BECAUSE
    LOVE IS EVERYTHING
  10. Thao2t_lq

    Thao2t_lq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    MÓN QUÀ CỦA NHỮNG VỊ THẦN
    Một đồng tám mươi bảy xu, đúng như vậy. Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật ít tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa ăn hàng ngày, ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó.
    Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa. Không hề có sự nhầm lẫn, chỉ có một đồng tám mươi bảy xu, và ngày mai sẽ là lễ Giáng sinh.
    Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi. Ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở.
    Della sống trong căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố New York.
    Họ có một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp. James Dillingham Young may mắn hơn cô vì anh ấy có việc làm. Tuy vậy đó không phải là một công việc kiếm được nhiều tiền. Tiền thuê căn phòng này chiếm gần hết lương của anh ấy. Della đã cố gắng rất nhiều để tìm một công việc nhưng vận may đã không mỉm cười với cô. Tuy nhiên, cô rất hạnh phúc khi ôm Jim- James Dillingham Young- trong tay mỗi khi anh trở về.
    Della đã ngừng khóc. Cô lau khô mặt rồi đứng nhìn một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó bên cạnh con đường tối ngoài cửa sổ.
    Ngày mai là Noel và cô chỉ còn một đồng tám mươi bảy xu để mua cho Jim, Jim của cô, một món quà. Cô muốn mua một món quà thật sự có ý nghĩa, một thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.
    Della chợt xoay người chạy đến bên chiếc gương treo trên tuờng. Mắt cô sáng lên.
    Cho đến bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ có hai vật quí giá nhất. Một thứ là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ này trước đây thuộc sở hữu của cha anh ta và trước nữa là ông nội anh. Thứ còn lại là mái tóc của Della.
    Della thả nhanh mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật tuyệt đẹp, không khác nào như một chiếc áo khoác đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại. Cô đứng lặng đi rồi thút thít một lát.
    Della bước chậm rãi qua các cửa hàng dọc hai bên đường rồi dừng lại trước bảng hiệu "Madame Eloise". Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp, bà ta chẳng có một chút vẻ "Eloise" nào cả.
    Della cất tiếng hỏi: "Bà mua tóc tôi không?"
    - "Tôi chuyên mua tóc mà", bà ta đáp và bảo : "Hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi".
    Suối tóc nâu đẹp tụyệt vời buông xuống.
    - "Hai mươi đồng" - bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.
    - "Hãy cắt nhanh đi! và đưa tiền cho tôi" - Della nói.
    Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm mua quà cho Jim trong các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả. Cuối cùng cô cũng chọn được một thứ. Ðó là môt sợi dây đồng hồ bằng vàng. Jim rất quí chiếc đồng hồ của mình nhưng rất tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải là của anh và cô phải mua nó.
    Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở về nhà với tám mươi bảy xu còn lại.
    Ðến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của mình trong gương và nghĩ thầm :"Mình có thể làm gì với nó đây?". Nửa giờ tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Xong Della lại ngắm nghía mình trong gương lần nữa. Tóc của cô bây giờ toàn những sợi quăn quăn khắp đầu. "Chúa ơi, mình trông như một con bé nữ sinh ấy!". Cô tự nhủ: "Jim sẽ nói gì khi thấy mình như thế này?"
    Bảy giờ tối, bữa ăn đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hy vọng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.
    Thế rồi cửa mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất gầy và cần có một cát áo khoác mới. Jim nhìn chằm chằm vào Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên. Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: "Ðừng nhìn em như thế, anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà. Tóc sẽ dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói "Giáng sinh vui vẻ", em có một món quà rất hay cho anh này!"
    - Em đã cắt mất tóc rồi à? - Jim hỏi.
    - Ðúng thế, em đã cắt và bán rồi, vì vậy mà anh không còn yêu em nữa ư? Em vẫn là em mà! - Della nói.
    Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: "Em nói là em đã bán tóc à?"
    - Ðúng, em đã nói vậy, vì em yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?
    Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn. Anh nói: "Anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ đến vậy".
    Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền sau đó những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống. Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp dành cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu tiên qua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền. Bây giờ chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài để kẹp nữa!
    Della nâng niu món quà, mắt tràn đầy hạnh phúc: "Tóc em sẽ chóng dài ra thôi Jim", nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ vàng định tặng cho Jim và chạy đi lấy.
    - Ðẹp không anh? Em đã tìm kiếm khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàng trăm lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy nhìn nó với sợi dây mới này.
    Nhưng Jim không làm theo lời Della. Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cười nói: "Della, hãy cất những món quà này đi. Chúng thật đáng yêu. Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tối được rồi em ạ".
    ------------
    Hình như là của tác giả O' Henry. Có ai biết chính xác tên tác giả không vậy? Chỉ dùm tui, tui cám ơn.
    Yêu anh cho đến khi nào... còn có thể! hehe...

Chia sẻ trang này