1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

khi thần tình yêu gõ cửa... Ta mở hỏi là ai...? Thần tình yêu nói là ngày mai

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi marry318, 11/12/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Bây giờ em đang ở trên tàu

    Lần đầu tiên em online trên tàu..

    Đây là một chuyến đi, trong những chuyến đi mà em nghĩ là sẽ những chuyến đi cuối cùng cho công việc này. Lúc đầu khi nhận kế hoạch đi công tác, em đã phân công nhắc nhở đi mua vé tàu sớm. Rốt cuộc thì mua vé tàu muộn, nên cả nhóm phải nằm tầng 3 - trừ em, em biết tầng 3 rất ồn và lắc, trước đây em đã từng nẳm trên tầng 3 một lần gần 17h, hậu quả là mấy ngày sau còn cảm thấy đung đưa và nghe tiếng kêu ồ ồ ồ ồ. Em tội nghiệp nhân viên của em, nhưng em cũng chẳng thể làm được gì, cũng chẳng thể để họ biết em đang rất thương mấy đứa nhóc ấy.


    Anh biết không ? em là một vị sếp trẻ con của một đám trẻ con. Và đã được 02 năm rồi


    Lần này đi công tác còn có thêm 01 người nữa đến ga em mới biết là đi cùng, em phải sắp xếp chỗ ăn ở cho người ấy.

    Anh thấy em có to không ?

    Em nghĩ rằng có lẽ hết năm sau em sẽ không đi công tác nữa anh ạ.

    Em nhớ cách đây 02 năm em đã ở quy nhơn vào nha trang rồi đi tuy hòa, về quy nhơn, đi quảng nam về đà nẵng rồi vinh, quảng trị, đi loăng quăng cả năm, em ngủ nghỉ trên tàu xe, làm việc ở khách hàng, nhậu trên bàn nhậu, có bao nhiêu kỷ niệm, em muốn nhớ lại vì có lẽ sau này sẽ không có dịp như vậy nữa.

    Mùa này em sợ đến 90% sẽ phải đi nha trang, quy nhơn, đà nẵng anh ạ, mà em đã sợ và ghét những chuyến đi này vô cùng rồi. Nhưng em sẽ an ủi bản thân cố lên, vì có lẽ là những chuyến đi cuối cùng với vai trò này. Em đã mệt mỏi với công việc này từ lâu rồi.

    Tàu thì lắc quá. lúc nào rảnh em sẽ kể cho anh nghe về những chuyến đi của em. Lâu rồi không ai nghe em nói chuyện, em chẳng có ai để chuyện trò. giả sử như anh đang ở đâu đó và đang nghe em trò chuyện nhé.( Em chỉ bé nhỏ và mỏng manh thôi, có thể cho em tựa vào một chút, trời đang rất lạnh, cái lạnh thâm vào tim em)
  2. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Thanks bạn nhé, mình cũng đã suy nghĩ lại và bắt đầu thay đổi rồi.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Hôm nay em bắt đầu triển khai công việc ở nơi này.

    Phòng làm việc của bọn em được bố trí khá xa để có thể làm việc với KH, nên sáng nay có nhiều nhân viên kỹ thuật tới lắp thêm điện thoại nội bộ, đổi ổ cắm để cắm được đủ 04 laptop. Người đó đã già rồi, mái tóc lúi húi hoa râm.

    Người đó rất chăm chú như đó là tất cả những gì của họ vậy.

    Em gặ bao nhiều người, mà khi gặp được những con người như vậy cảm thấy nỗi buồn tự dưng dâng lên. Họ làm với đồng lương còm cõi không đủ ăn, và làm bởi tất cả những gì họ có. Và họ hạnh phúc, họ nồng nhiệt, họ phấn khích khi có khách tới.

    Em ngồi đây còn chẳng bằng tuổi con của họ. Bố mẹ em cũng gần xấp xỉ như họ, cũng như họ cần mẫn, nuôi em lớn đến giờ.

    Em chỉ muốn khóc.

    Em thì mới 25 tuổi, mà em không có sự nhiệt tình của họ.

    Em vẫn nhớ những ngày gần đây thôi, cả công ty chỉ còn một mình em, em nghe thấy tiếng chuông đồng hồ kêu binh bong 7,8,9 rồi 10h đêm, bụng đói, mắt mờ, em cũng cần mẫn như họ, không biết những lúc như vậy có ai thương em không nhỉ ? chắc là không đâu, vì chẳng ai thấy.

    Mà có thấy thì ai thương chứ ?

    Bởi vì em đã cần mẫn như vậy đã 4 năm rồi, càng cần mẫn lại càng nhiều việc lại càng phải cần mẫn.

    Nhưng mà anh biết không, mấy năm trước em cần mẫn trong lòng bình yên.

    Giờ em cũng như vậy nhưng trong lòng cảm thấy không thoải mái, có nhiều câu hỏi tại sao phải như vậy ? rồi lại hét lên rằng "tại sao phải như vậy ?"

    Ước gì cũng có cái hạnh phúc bé nhỏ như họ vậy.
  3. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Tối nay em lại phải tiếp khách anh ạ. Phó giám đốc của người ta ngồi tiếp bọn em, dù đã nhiều lần như vậy mà vẫn có chút không cảm thấy quen, cứ thấy mình nhỏ bé trước những việc như vậy. Ai nói em còn trẻ con chứ ?

    Sếp của người ta là một người Sài gòn dễ mễn, làm lâu trong ngành du lịch rồi nên rất dạn dĩ, lại rất lịch sự. Cái phong thái nói chuyện ấy cứ giống cái văn hóa của tập đoàn bọn họ. Gặp nhiều người rồi thấy họ thật có nét giống nhau.

    Em phải uống anh ạ, mà em uống không được nhiều, ngồi từ 6h đến gần 9h, khi trở về phòng thì đã thấy liêng biêng, nhóm có 02 bạn nữ đi cùng , các bạn đi cùng có hẹn gặp bạn, hẹn gặp người yêu cũ. Em trở về phòng leo lên giường, thật tốt là nhắm mắt ngủ được một tẹo. Khi mọi người trở về thì em thấy mình tốt hơn rồi.

    Em cón thấy tội nghiệp 01 bạn nữ, ngày mai bạn ấy phải đi quỳnh châu nghệ an, tối mai bạn ấy phải tự tìm chỗ ngủ nghỉ ở quỳnh châu, mà đây là lần đầu bạn ấy đi công tác xa nhà. Rồi mấy năm nữa bạn ấy sẽ dạn dĩ dần, em vẫn thấy tội nghiệp bạn ấy, như những chuyến đi đường dài em phải đi một mình, lúc cảm thấy chuyện bình thường, khi người ta nhắc tới chợt cảm thấy bơ vơ, em mới 25 tuổi, mặt em thì nhìn như trẻ con ấy.

    Hôm nay em còn nhận được mail sếp, ngày 27 có lịch training, em phụ trách training chủ đề đó cho phòng. Mà từ đây trở về đã là ngày 23, ngày 24 em phải hoàn tất công việc của kh này, ngày 25 là chủ nhật em còn phải đi giúp 01 người lên BC theo nhờ vả của người ta, em chỉ còn 01 ngày để chuẩn bị cho chủ đề đấy. Em cảm thấy nỗi mệt mỏi vô cớ ập đến.

    Lúc nào em mới có thời gian cho mình anh nhỉ ????
  4. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Hôm nay là một ngày mệt mỏi, giống như dây đàn sắp đứt

    Trở về phòng đau nhức cả người

    Em đành phải cố lên thôi,

    Chỉ mấy đêm thế này nữa, đã ở Hà nội rồi.
  5. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Ngày,...

    Anh biết không,

    Hôm nay em đã trở về Hà nội. Hôm qua em đi tàu lúc 10h, tàu trễ 1h, đến Hà nội lúc gần 5h. Không biết như vậy là tàu đi nhanh hay là không nhanh ? nhanh thì tại sao tiêu đến 7h, mà chậm cũng không phải thực tế cũng chỉ 6h thôi.

    Bác Đường sắt sẽ thông báo rằng tàu trễ 01h đồng hồ tại ga

    VNA thông báo rằng "kính thưa quý khách, chuyến BL... từ Hà nội- Đà nẵng lúc 06AM bị hủy do bão" tại nhà ga (mà không phải là gọi trước cho hành khách thông báo), Jetstar thì sẽ mess rằng "chuyến bay abc trễ mấy h". Dù gì thì VNA cũng chuyên nghiệp hơn ở cái từ "hủy" và cái từ "trễ giờ" thành thử khách đi chuyến 06h phải chờ những hơn 2h để đi chuyến lúc 08h mà vẫn cho rằng do chuyến bay của mình bị hủy nên được sắp xếp đi cái chuyến sau đó.

    Sever của Tổng cục thuế thì luôn luôn quá tải, người người dân Việt Nam cứ phải chầu chực ngày ngày giờ giờ chờ lúc nó không quá tải.

    Mà em nói lan man quá phải không, cái thể chế khiến cho nhiều người lãng phí vô số thời gian vào những thứ vô bổ, nhưng mà hình như đây cũng là một nét văn hóa, em vẫn nằm trong số đó.

    Cả đêm qua em rất lạnh.

    Em nằm trên tàu, chuyến tàu Nam Bắc nên chăn mỏng, mà em thậm chí còn chẳng có chăn đắp.
    Nằm co ro như vậy, tay chân lạnh ngắt không thể nhắm mắt ngủ được, nhưng cả nhóm đông người vậy lại có 02 nam lại chẳng hề nhìn đến hoặc hỏi đến. Lúc về đến Hà nội rồi lại phải đưa sếp về, đưa nhân viên về, không ai nghĩ đến hành lý công ty mang đi công tác. khi em bê xuống để ở dưới cửa công ty, nam nhân viên cấp dưới của em thậm chí không thèm xuống xe bê hộ.

    À, em còn nói với anh rằng ở Công ty của em có những vị sếp như thế này này, rằng lịch đi công tác với nhóm (là chiều chủ nhật) nhưng sếp nói rằng (tận thứ 4 sếp mới vào cơ), cứ tưởng rằng thì ra là sếp có việc Công ty, hóa ra vì sếp về thăm quê mấy ngày. Có những vị sếp vô liêm sỉ như vậy, trong khi nhân viên đang bị overload, thì sếp đang phè phỡn ở quê nhà sếp, rồi sếp xuất hiện 02 ngày cuối, và công việc chính của sếp là chatting, lướt nét. Không hề hỏi công việc của nhân viên, tuyệt đối không hề giúp đỡ nhân viên. Lúc về sếp hỏi rằng có xin được vé tàu từ Hà nội - vinh vào ngày chủ nhật cho sếp không ?

    Anh nói vị sếp đó là vị sếp kiểu gì ?

    Em cũng nói với anh rằng, sếp tổng công ty em, đi cùng em, đúng lúc họp cùng khách hàng, sếp đi vào mượn chìa khóa xe ô tô của khách hàng nói vòng vèo lượn lờ phố xa tí cho biết, rồi bỏ đi, bỏ mặc em, 24 tuổi với 01 nhân viên thực tập và rất đông những người.

    Anh nói vị sếp đó là vị sếp kiểu gì ?

    Công ty của em có một văn hóa, rằng khi đạt được sếp, thì công việc chính của sếp là nhậu, và công việc tiếp theo là yêu cầu và phê bình nhân viên. Lúc nhân viên đang phát điên vì công việc, sếp sẽ tới, chatting, đánh điện tử, thậm chí đánh điện tử còn bật cả loa để mọi người đều biết.

    Rằng khi khách hàng nói rằng "luật quy định ngày 08h, mà bọn này thì sai luật rồi, hôm nào cũng tối thiểu là 10h" và sếp em trả lời nhiều lần rằng "ồ, là nhân viên của bọn em tự nguyện làm việc như vậy". Thật nực cười phải không anh ?

    Rằng mail công ty bị hỏng chẳng thể chek được mail cả 01 tuần nay rồi. Khách hàng gọi điện réo liên tục bảo em chek mail, em cứ ừ ừ ừ mà cái nội dung họ nói đã viết mail mà chả biết họ viết cái gì cả. 9h tối qua họ còn bảo em chek cái lọ cái chai bởi vì hạn deadline rồi. Nên giờ thay vì nghỉ ngơi, em lại phải lôi máy ra lọ mọ.

    Em đang phải gồng lên trước những sự chán nản anh ạ. Rằng ra tết em có lịch đi Nghệ an, lại đi Hải phòng vào những ngày 23-27 tết. Nhân viên cấp dưới thì năng lực có hạn, em thì lại phải cày, mấy năm rồi, em cảm thấy thất vọng vì nơi em đã cống hiến.
  6. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Anh biết không ? hôm nay em rớt nước mắt.

    Bởi vì một thứ không phải là lỗi của em.

    lúc 09h tối nay , khách hàng (vô cùng lớn) còn gọi điện cho em, bảo em gửi cho họ cái lọ, cái chai.

    Rồi em nói "em đang tiệc party cuối năm của công ty"

    Họ lại nói 'em gửi cái lọ cái chai đi, em đã gửi đâu ?"

    Em nói rằng "Em đã gửi từ lâu rồi ?, từ tuần trước cơ"

    Họ nói rằng "Họ chẳng nhận được cái gì cả ?"

    Em nói rằng cái lọ cái chai không thể sửa được, vì thứ đó đã nộp lên rồi

    Họ nói rằng "Họ không đồng ý"

    Em nói rằng deadline của công việc là ngày 14, đến ngày 16 em đã thông báo kịp thời rồi. Còn việc 09 h tối hôm qua thông báo cái lọ cái chai thay đổi thì đã nộp.

    Họ nói rằng, họ đã trao đổi với người này, người kia rồi, là do người này người kia chưa phản hồi với em, là do bên em. bên đó không chịu trách nhiệm.

    Em rớt nước mắt, bởi vì đó là một khách hàng lớn, tự bản thân em thấy chưa đủ tiếng nói để nói với họ. Mà buổi chiều em đã trình bày vấn đề với sếp, sếp bảo rằng kệ họ. Cuối cùng em ở giữa ép chết em, em phải trở về, lên công ty lấy máy tính và gửi lại cái lọ cái chai cho họ.

    Những ngày trước em đi nghệ an mà, mail công ty bị lác không thể chek, có vấn đề gì các sếp biết mail bị lác cũng không gọi điện thông báo mà lại gửi mail, như vậy có phải đánh đố không ?

    Mà anh này, em rớt nước mắt vì uất ức và tủi thân đấy. À ! may quá nhận được tin nhắn an ủi của sư phụ. Giá có anh lúc này cho em một bờ vai, em sẽ nói rằng em rất mỏi mệt.
  7. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    khi thấy khách hàng gọi vào 9h tối, tự hỏi rằng có thể không nghe được không ? Người ta cho rằng thuê một Công ty làm tư vấn, rồi Công ty đó thuê nhân viên. Thì có nghĩa là nhân viên đó phải bán mạng cho công việc. Phải luôn luôn thường trực 24h, kể cả lúc đó đã là 9,10h tối, kể cả nhân viên nói rằng đang ở party hoặc đang ra ngoài, người ta đều có tư cách yêu cầu "phải gửi cái lọ cái chai bây giờ". Nhân viên đó lại chẳng thể nói rằng "em không làm việc 24/24" bởi vì họ đang gọi điện 9,10h nghĩa là giờ đó họ còn làm việc.

    Có những nơi tưởng rằng mình là cái đình, khi làm việc với họ, họ không làm cùng, họ không fax nhưng bảo rằng đã fax, gọi điện không thèm nhận điện thoại, không thèm gọi lại nhưng sau đó hỏi thì nói rằng "có việc đó đâu ?, rồi cách deadline vài giờ, họ sẽ gọi cho bạn bất kể lúc ấy là sáng, tối, khuya hay đêm, họ nói rằng "phải làm cho họ, phải gửi cái lọ cái chai cho họ". Họ cho rằng họ là con người.
  8. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Hôm nay em training xong rồi, từ để miêu tả là nhẹ nhõm (^.^) vài ngày sắp tới sẽ được xả hơi.

    Dành cho anh nhé ? (^.^)
  9. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Tháng trước bạn em nói "Tháng 3 tớ có việc"

    Em nói " Xin phép trước đi"

    Bạn em viết mail

    Hôm nay sếp nói chỉ xử lý nghỉ 01 ngày thội.

    Bạn em viết mail rằng

    "Em không muốn việc riêng của em ảnh hưởng đến việc của Công ty. Em cũng không muốn mẹ em mất vào ngày xấu như vậy. Đối với em gia đình cũng quan trọng như công việc "

    Sếp mail lại rằng

    Anh thông báo rằng em chỉ được nghỉ 01 ngày, còn trước đó em đã có kế hoạch.

    Quê bạn em ở thanh hóa. Bạn em trốn vào nhà vệ sinh khóc.

    Nếu anh có ở đó anh thử nói xem ?

    Cũng không phải là cách cư xử giữa con người với nhau.

    Bạn em phải xin phép trước 03 tháng và chỉ được phép nghỉ 01 ngày, không đủ thời gian đi và về trên tàu xe.
  10. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    ừ, em cũng chẳng suy nghĩ nhiều nữa anh ạ,


    cứ mặc kệ như trước nay đã từng như vậy anh nhé,

    cần gì phải quan tâm gì gì đó làm gì, cái thứ đó với em cũng chẳng quan trọng.

    Làm xong công việc của mình là okie rồi.

Chia sẻ trang này