1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

khi thần tình yêu gõ cửa... Ta mở hỏi là ai...? Thần tình yêu nói là ngày mai

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi marry318, 11/12/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Mỗi ngày như mọi ngày

    Rời Công ty lúc 8hPM, ăn tối, về nhà gần 9h, bật nước, tranh thủ oline, chờ nước nóng, tắm, giặt, đi ngủ :-"

    Cái điệp khúc cũ mèm.

    Mùa xuân đã về, nắng rạo rực trên khắp phố :-*.

    Chỉ cần mùa xuân tới, sẽ không còn thấy lạnh, chẳng phải khoác những chiếc áo bông to sụ.

    Muốn tìm một vùng đất nào đó, non nước hữu tình, trốn ở đó sống một cuộc đời thanh thanh, tịnh tịnh, yên yên, ổn ổn :-*

    Có lẽ chẳng có gì có ý nghĩa bằng cách xây một ngôi nhà, cạnh bờ biển nắng vàng ươm như ở vùng đất này chẳng hạn. Chiều chiều nghe sóng biển rì rào,

    [​IMG]

    Hoặc là nơi biển xanh thăm thẳm thế này, có lẽ chỉ ở những nơi thế này thì Hàn Mạc Tử mới làm thơ hay như vậy được

    Mà hình như điều em muốn, chỉ là bởi vì em bận rộn quá =((, những vùng đất này cũng chẳng đẹp và hữu tình, bởi vì chẳng có anh, chỉ có em và em cứ phải đếm nhiều việc cần phải làm =((. Lúc nào anh tới lại đi đến những vùng đất này anh nhé :-*. Em đã đi nhiều rồi, nhưng vì đi cùng anh, có lẽ em sẽ không chán đâu, chúng ta đi dọc bờ biển kéo dài đến đồi Ghềnh ráng này, ngắm bình mình trên biển nhé [r32)], em sẽ vẽ tên anh trên cát nhé :x, ngồi bar đẹp nhất ở đó và ngắm cả một thành phố sao vào ban đêm [r32)]


    [​IMG]




    [​IMG]
  2. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Bế tắc

    Bỗng dưng thấy mình lẩn thẩn quá [-X, đầu óc chỉ quanh đi quẩn lại a,b,c,d [-X haizzzz

    Tuần tới thì đi Bắc Ninh (gần 60km đi về trong ngày), ngày lại ngày cứ phải đếm công việc như là củ dưa củ hành, haizzz
    oải

    Nỗ lực lên

    Ăn cơm thôi.
  3. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Kệ đi [r24)]

    Sao s có thể ngồi làm bù nhìn được nhỉ ? bù nhìn 4,5 ngày làm đếch gì nhỉ ? :-" bó tay :-"
  4. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Tùng, beng, tùng, cóc, beng, beng, tùng, cóc, a là di đà, bla bla bla,

    Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

    Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

    Phật dừng lại, hỏi nhện: “Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?”

    Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: “Thế gian cái gì quý giá nhất?”

    Nhện suy ngẫm, rồi đáp: “Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!”. Phật gật đầu, đi khỏi.

    Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

    Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: “Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?”

    Nhện nói: “Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ!”

    Phật bảo: “Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi.”

    Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

    Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: “Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?”

    Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: “Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi.”

    Phật nói: “Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!”

    Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

    Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

    Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

    Châu Nhi nói với Cam Lộc: “Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?”

    Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: “Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?”. Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

    Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

    Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

    Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: “Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi.” Nói đoạn rút gươm tự sát.

    Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: “Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

    Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?”

    Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: “Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

    Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm…

    Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

    “Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

    (Sưu tầm)
  5. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Muốn thay đổi

    Thấy mình bế tắc quá, cảm xúc ngủ yên.

    Cứ như thể đứng bên lề cuộc sống

    Không biết bằng cách nào để refresh.

    Sắp có lịch đi công tác rồi, 2 tuần, 3, tuần, 4 tuần mình cũng chẳng sure nữa. 2 chị em lăn lộn. Mình thì đã chán rồi, nên không biết có đưa em đi chơi được nữa hay không ? Mùa xuân với chị đã qua. Thế giới rộng lớn lắm, có thể đi khắp nơi nhưng chẳng nơi nào thấy gần gũi và thân thiết.

    Ngày xưa đã có thời muốn đi xa một chuyến, rồi lúc đi xa thực sự, mới cảm thấy nơi nào cũng giống nhau. Nơi không có anh ở đó, không có anh chờ em, là nơi với em là cả khoảng trống

    Nơi không có em ở đó, nơi tâm hồn em không hướng về, là nơi sống tạm. Em đã sống tạm bao nhiêu năm rồi ? 2 năm phải chăng ? mọi thứ chết, cảm xúc cũng chết, chỉ là một người lơ ngơ với vài ba con số và nhạt nhẽo. Nhìn cuộc sống dửng dưng

    Hôm qua em đi mua hàng sale ở garden, được tặng khuyến mãi sô cô la, Vậy là valentine chẳng cần anh, em cũng có sô cô la nhé. Có lẽ lâu lắm rồi chẳng có cảm giác Valentine là ngày gì.

    Thấy mình cũ quá, chán ghét mình quá, tìm vài ba bức ảnh thấy mình không dở ẹc, mà tìm không ra =((. Tim vỡ =((
  6. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Sáng nay chẳng ăn gì, uống một cốc cà phê, đến 12h người giật giật giật.
    Tận 1h mới được ăn cơm

    Hôm nay về văn phòng mới xem lịch, công tác mỗi 4 tuần, đỡ mệt hơn, ít di chuyển hơn. Làm ở Nha trang đúng vào cuối tuần, vậy là sẽ có 3 lựa chọn vào ngày chủ nhật trước khi đi Quy nhơn, tùy vào thời tiết và tùy vào mong ước của nhân viên lần đầu được đi đi .

    Bỗng dưng nghĩ lại kỉ niệm mấy lần đi trước thấy cũng vui vui, công viên nước vnpearl, rồi nằm dài trên bãi biển trắng muốt, rồi lên chơi trò đu quay nghiêng ngả, rồi vào khu trò chơi đua xe ô tô, chơi game mệt nghỉ, đến mờ mịt tối mới mò về. Khi thì chỉ có một mình, vẫn xí xí xớn xớn anh đây đi tắm bùn - suất đặc biệt [:P], nhớ lại cái hồi đấy mà thấy hưng phấn ;)). Khi đến phú yên vất hành lý 2 chị em bắt taxi đi vào Làng nướng ngồi chén, xong ngồi ở Nhà hát Sao Mai nghe ca nhạc [:P]. Rẻ đến mức tính tiền nước "ba ngàn" mà sửng hết cả sốt . Bút lửa Vũ Kha Hàn mạc tử còn tặng cho 2 chị em 2 bức thư pháp lưu niệm nữa chứ (sướng nhất là bác ý nói là "muốn chọn tấm nào thì chọn ") sướng vật [:D]

    2,3 tháng trước đi đà nẵng 2 tuần (một năm ở đà nẵng gần 2 tháng :-ss, hôm sau lại phải ở đà nẵng gần 10 ngày chán vật ra [r23)]) sếp đưa đi Thánh địa mỹ sơn, vịnh Lăng cô, Hội an, ra biển Cửa Tùng, cửa Đại. Tối tối đi xem phim, tối tối đi nhậu, tối tối đi sàn phương đông, đi xem nhạc kịch ở nhà hát Trưng Vương, xem phim xong xuống nghía ở mấy chỗ bán vòng vành nhẫn nhiếc, sếp còn rút ví nói, 2 chị em chọn đi, anh mua cho 2 chị em mỗi người 1 chiếc (sếp thật là cực kỳ vĩ đại)

    Đi quảng trị thì đưa nhân viên đi Lao bảo, hôm sau đi cửa hội, hôm sau đi cửa lò, hôm sau đi đền ông mười, quê bác, nhân viên đi cùng ngước mắt đầy chờ mong, mình cũng duyệt, đi thì đi [:D].

    Đi Hải phòng thì buổi tối dù đã mệt phờ phạc vẫn bắt taxi lên Thùy dương plaza mua vé xem phim suất 9h [:D], hôm sau sếp đưa ra Đồ sơn ngồi ngắm biển.

    Đi công tác hôm nào không có chương trình, sếp lại chắp tay lên cằm, mấy anh em đi hát kara ;))

    Ôi, kể ra mình cũng máu ăn chơi nhảy múa, năm trước vừa được bọn đó khen, đi với chị dù mệt nhưng kiểu gì cũng cho đi chơi, dạo này lại bảo là chị ứ đi đâu, toàn đắp chăn nằm ngủ [r37)].

    Đời còn trẻ Đừng rầu rĩ, hãy cố gắng, chỉ nốt mấy tháng nữa thôi :-*.

    Deadline kinh khủng, nhưng mà cùng lắm là tối nay, tối mai, tối kia không ngủ là xong chứ gì [:D]. Anh đang muốn xõa \:D/\:D/
  7. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Chủ nhật, một ngày với thật nhiều dự định công việc. Rốt cuộc ngủ một mạch đến 10h mới dậy [r23)]

    Chiều nay sẽ lên Công ty làm việc vậy, ở nhà làm thì lazy lắm, không làm thì chẳng thể nào kịp deadline [r23)]. Bây giờ thì chờ nước nóng, đi giặt quần áo. Haizzz, không mua quần áo mới thì bảo là không mua, tuổi xuân lãng phí. Mua rồi thì phải giặt bằng tay, không dám ném vào máy giặt, lại mua thêm viêc cho mình. Đó là lí do mà con người ta khổ vì hư vinh, vì hào nhoáng, haizzzzz


    (Chỉ phải giặt quần áo nốt tuần này nữa thôi, 1 tháng sắp tới sẽ có người giặt và treo vào tủ cho ;)))
    Sếp nói đợt này sẽ chẳng phải ở KSHK, hừ giặt quần áo rõ đắt, lại phơi quần áo của mình ngoài hành lang, rớt tứ tung, mình phàn nàn thì nhặt lên phơi tiếp [r23)], sau tính tiền y nguyên [r23)] hừ)

    Chiều qua mấy đứa xả sờ trét rủ nhau đi ăn ốc, sếp hỏi "đi đâu đấy ?" "đi nói xấu sếp ạ". Sếp hỏi "có cần tài trợ không ?" thế là nhao nhao chạy vào xòe tay xin $, sếp lại nói "anh đi cùng [r23)]", mấy đứa lại nói "thế làm sao mà nói xấu anh được". Cuối cùng chốt lại là "nói xấu lúc khác, anh đi tài trợ cùng [:P]". Sếp cả đời không đi ăn ốc ở Hà nội bao giờ hay sao í, nên khi giả $ cả bọn thi nhau "Hãy chọn giá đúng", giá xa nhất hôm sau phải mời [:P], sếp đoán 400K [:D], những người khác toàn trên 1000K. Rốt cuộc sếp thua lại phải mời thêm lần nữa =)). Tội =))

    Nỗ lực lên, trong tuần này xong hết, đi công tác cho thoải mái [r32)]
  8. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Bắc Ninh, sáng đi 2h, chiều về 2h. 5 ngày liền haizzz

    Chiều về leo lên xe, lão lái xe không bật điều hòa và đóng kín cửa [r23)]. 6 con người cố thở tí bầu không khí chật hẹp. Mình tí xíu ngất xỉu [r23)]. Mình mở cửa ra thì đóng ngay vào [r23)], lão già điên.

    Tối 9h30 vẫn còn ở văn phòng cạy cục một mình [r23)]. Sáng mai lại phải dậy sớm để đi nữa [r23)]. Ức chế khỏi phải biết. À, đã thế làm cái TH xong chỉ cần in ra thì file bị virut lại phải cày cục cốp lại [r23)]. Về đến nhà thì chờ hơn 10p chẳng thấy ai ra mở cửa, gọi A ơi, B ơi, chị C ơi, thấy im phăng phắc (điện thoại hết pin). Mình đoán mò chắc mọi người đi chơi Valentine hết rồi [r23)]. Sau đó thì thấy đồng chí đó xuống mở cửa [r23)], nói đang mải nghe nhạc không biết [r23)]. Cả nhà đông đủ, chẳng có ai đi chơi hết [r23)]. Mình gọi như vậy mà không có lấy một ai trả lời [r23)]. Bó tay.com [r23)]. Miễn bình luận

    Dạo này mình cũng học được chút ít triết lý của đạo phật, là buông xả, chẳng nên để tâm bất kỳ chuyện gì cả, cứ bình thản, nên mình cũng chẳng bực bội lắm, tí tẹo lên là thấy bình thản. Thấy con người nhẹ nhõm và bình yên.

    Hình như mai là Valentine, mọi người đi chơi chắc là sẽ tắc cả đường nhỉ, mấy năm trước mình cũng bon chen đi chơi, lên Megastar xem phim nhưng chẳng mua được vé [r23)]. Năm nay thì ở Công ty đón Valentine. Vậy thôi [r23)]

    Sống bình yên với mình, chẳng so sánh, chẳng nghĩ, cứ vậy hóa ra thoải mái.
  9. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    3 hôm liên tục tưởng là mình đứt đến nơi

    Sáng thì ngồi 2h, chiều ngồi 2h trên xe. Sáng vì thế phải đi sớm, chiều vì thế về muộn. Về xong lại mò lên Công ty lọ mọ đến 9,10h mới bò về nhà [r23)]

    Mà đã thật ức chế, 7 ngày mà đủ loại báo cáo. Do người khác phụ trách ở sài gòn, thế mà cứ bổ đầu mình mà chửi "chị nói nhé, bây giờ là 9h tối rồi, mà chị vẫn phải chờ đợi". Chị nói nhé, trong đó quá là abc đi, em làm cho chị đi, (mình mà làm được việc của trong đó nữa thì thành phật có ba đầu sáu tay à) chị nói nhé, chị gửi cái này em làm nhé, chị nói nhé, thế này nhé, sếp thì abcd.

    Cả 5 ngày làm việc sếp chẳng thiếu mặt ngày nào, mà cái vấn đề trọng yếu nhất thì có liên quan đến client mà sếp phụ trách. Mịe, thế mà còn gọi hỏi nữa. (mịe, không nắm được thì hôm họp cũng nắm được chứ nhỉ ????? )

    Tối qua là đỉnh điểm của sự hành xác, khách hàng cứ nằng nặc gửi, mình thì vì kề cổ rồi không thể đặng đừng được nên cũng gửi, sau đó việc còn dở dang liên quan đến client của sếp nhờ sếp xem sớm tí, thế mà sếp quát lên, anh đang bận abcd, sếp bận gì chứ ? có bằng em valentine thức đến 3h sáng không, có bận bằng ở khách hàng làm đủ thứ abcd, nhân viên abcd, rồi mấy cái client kia liên hệ, rồi cái deadline to như con bò này không ? có bận bằng đêm ngủ có mấy tiếng, người lúc nào cũng căng lên không, đã thế còn nói, con chưa xong thì em lo mẹ thế nào được ???? abcd

    Hậu quả là sáng nay khách hàng gọi, làm toáng lên. Thế là các Boss lớn đang phè phỡn ở nhà phải bắt tay vào việc. Thế là mình thoát, chiều nay họp xong sớm, 5h tung tẩy về nhà ;))


    Nhẹ nhõm ;))


    Còn muốn chửi miẹ, thằng lái taxi sáng nay nữa, mình đã nói là Tiên sơn, nó gọi báo tổng đài là "Tiên sơn" thế mà đánh một mạch đi "Tiên du" mịe, sau mình mới biết ông éo biết đường mà tinh sờ vi, mình nói mà mặt cứ vênh lên [r23)]. Sau đó tính $ ức chế lồi mắt, đã thế còn đòi phải giả $ mua vé cầu đường cả 4 chiều [r23)]. Miẹ, đúng là ức lòi hết cả ruột, đã báo là đi Bắc ninh cả tuần, cuối cùng phải chờ hơn 30 phút gió sương lạnh cắt da cắt thịt ngoài đường cuối cùng phải đi taxi.

    Rốt cuộc ngày mai tới nhanh lắm

    Người thấy mỏi mệt quá

    Chiều chủ nhật Đà nẵng rồi, tối đi ăn bánh tráng cuốn thịt heo, đi ăn bánh canh, đi cà phê, hay đi xem phim ? [r32)] thật nhiều điều xả sờ trét đấy, vui lên [r32)]
  10. marry318

    marry318 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2011
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    3
    Hôm qua nhân dịp giải quyết hết deadline, đi xem phim, tên phim là gì xem xong chả nhớ nữa [:D]

    Ức chế bao nhiêu thì sau đó lại xuôi xị, bị áp lực, lại xuôi xị, lại một vòng luẩn quẩn, hehehehe

    Hôm nay sếp book vé VNA cho, sếp tâm lý mà [r32)], book chuyến đêm cho mình thời gian nghỉ ngơi. Chẳng giống năm ngoái đi với vị sếp mà giờ mình thật lòng nói là "ghét", hôm qua lại làm mình phát bực lên, lại yêu cầu cái việc giời ơi đất hỡi vẽ bèo thêm bọ trong khi mình thật đang ngập đầu. Mà éo gì, đi có làm gì đâu ? chỉ yêu cầu thôi ? miẹ. Mình nói giờ em bận lắm, tối em mới xem được, thế là abcd, "ừ thế tối gửi ngay nhé", Báo cáo đưa cho từ 8h sáng bảo soát, thì đến 2h mới đưa cho mình, lại còn vẽ bèo vẽ bọ vô lý, sau đó còn trong chiều hôm nay em đưa cho Boss lớn soát ngay nhé, phải gửi cho khách hàng trong ngày hôm nay. Miẹ, 5h thì xách cặp về rồi, còn mỗi mình mình lọ mọ ở Công ty. Miẹ, sếp lớn xem cũng phải có thời gian, miẹ, tôi là máy đẻ à, 1 tuần 6 cái báo cáo ngập chìm xuồng. Mà tôi được ở vp làm báo cáo chắc. Còn lắm chuyện. Ghét vỡ cả mật

    Nhớ cái đợt 8h tối thứ 7 mới mò về, đến 4h sáng chủ nhật phải bò ra sân bay nghĩ đến sếp là khó chịu
    Nghĩ tới cái đợt làm ở nghệ an, sếp về quê phè phỡn, sau đó thì còn hỏi có tìm được vé xe Hà nội - vinh cho sếp ko mà ghét vật ra
    Nghĩ tới sếp đi làm, sáng 8h mới dậy, làm chờ đến tòi cả mắt, trưa chiều đòi đi ăn sớm, cứ chăm chăm lướt hết web này đến web nọ, chả làm gì, đã thế khách hàng nói "bọn này sai luật lao động rồi, luật 1 ngày làm 8h chứ bọn này tối thiểu là 10h" thế là sếp "nhân viên bọn em tự nguyện làm việc như vậy" cứ nghĩ tới là ghét aaaaaaaa

    Được hôm xả hơi thì điện mất đây này, phải lôi 3G dùng, mà cái 3G cũng điên mất, tài khoản còn 4,5 trăm, đùng phát về ze rô. Gọi cho tổng đài báo chờ mấy ngày rồi chả thấy nó phản hồi gì cả [r32)]. Miẹ, mất cả đống $ dịch vụ như ***, rước thêm ức chế vào người, đã thế không có lời xin lỗi hoặc xử lý sớm gì gì đó, cứ như là mình phải đi cầu cạnh ấy, ...........................

    Dù gì thì thời gian tới cũng ghê lắm, nhưng vì 2 tuần nữa mới phải Báo cáo này nọ nên cảm thấy giống như xả hơi.

    Lên Tangthuvien đọc tu chân thế giới nào [r32)] lâu lắm ko có thời gian nghía báo mạng [r32)]

Chia sẻ trang này