1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khiêu vũ ư? vì sao?

Chủ đề trong 'Dancing' bởi giaumat2, 23/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Meeko

    Meeko Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Nó thích thú trước ý nghĩ ngộ nghĩnh nhưng hợp lý của bullfrog. Nếu vậy thì trái tim nó là giống nho lai với dưa hấu, "xanh vỏ đỏ lòng" . Đến chủ nhân cũng chả biết chín lúc nào nên ko ít lần nuối tiếc.
    Nó cũng chẳng biết nó có đa tình như DF nói hay ko. Chỉ biết nó sợ bản chất wildness của nó, mơ hồ sợ rằng 1 lúc nào đó nó sẽ có thể phá huỷ tất cả những gì nó xây dựng chỉ vì tình cảm. Nó thích dancing nhưng ko muốn quá say mê cũng vì thế.
  2. TEdison

    TEdison Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Chẳng thiếu ngày nào, tôi đến lớp khiêu vũ. Tuần chỉ một ngày vào chủ nhật, nhưng trong hai tháng trời liên tục như vậy cũng là cho tôi mất nhiều thời gian cho dù chẳng bao giờ tôi bước ra sàn tập, vì sao thế? Đơn giản, tôi không phải là người yêu thích khiêu vũ, tôi chỉ là người tổ chức, tôi tổ chức theo gợi ý của thày hiệu trưởng một trường học có tiếng ở Hà nội.
    Lớp học từ 30 người, giờ chỉ còn hơn chục người, địa điểm không có, lớp học không sôi nổi vì thiếu sức trẻ, thày giáo là một chú có tuổi.
    Một thành viên của câu lạc bộ tôi, trông trẻ và hiền, nói với tôi rằng anh ta sẵn sàng dạy mọi người miễn phí, anh ta muốn cùng tôi phổ cập khiêu vũ. Nghe cũng được đấy, chỉ tội là khiêu vũ là môn của các ông bà già cơ mà, trông cậu ta chẳng có dáng là một người hiểu biết về bộ môn văn hoá cao này.
    Và cái ấn tượng "trẻ và hiền" lại cho tôi một cảm giác ngược lại về khả năng của anh ta tại một quán Cafe đêm trên đường Đại Cồ Việt, đối diện với phố đường vào trường Bách Khoa, 23h đêm, yên tĩnh.
    Tôi chẳng hiểu gì về Quicksteps, cũng chẳng hiểu vì sao dance lại là Sport, tôi chỉ tin anh ta.
    Lớp học đông hơn, vui hơn. Anh thể hiện là một người làm việc nghiêm túc. Những câu nói dí dỏm cùng những tiếng cười của học viên tràn ngập trong những giờ dạy của anh. Điều đó cũng chẳng lạ gì khi lại ở trong chính một con người không cho ai ngồi xem khi anh ta đang dạy, một là đứng dậy cùng học, hai là ra khỏi lớp đi về. Tôi cũng chẳng phải ngoại lệ, tôi cũng phải đứng vào hàng để duy trì kỷ luật của lớp học còn non nớt khi mới thành lập này.
    Hình như nhịp điệu có sẵn trong con người tôi, khi bị ép buộc phải đứng lên và dậm chân theo bản nhạc Chacha Besame Mucho, tôi không còn "ngượng ngùng" như trước nữa. Tôi mất 2 phút và 4 tháng trước đó để hiểu rằng, đó là khiêu vũ.
  3. TEdison

    TEdison Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Chẳng thiếu ngày nào, tôi đến lớp khiêu vũ. Tuần chỉ một ngày vào chủ nhật, nhưng trong hai tháng trời liên tục như vậy cũng là cho tôi mất nhiều thời gian cho dù chẳng bao giờ tôi bước ra sàn tập, vì sao thế? Đơn giản, tôi không phải là người yêu thích khiêu vũ, tôi chỉ là người tổ chức, tôi tổ chức theo gợi ý của thày hiệu trưởng một trường học có tiếng ở Hà nội.
    Lớp học từ 30 người, giờ chỉ còn hơn chục người, địa điểm không có, lớp học không sôi nổi vì thiếu sức trẻ, thày giáo là một chú có tuổi.
    Một thành viên của câu lạc bộ tôi, trông trẻ và hiền, nói với tôi rằng anh ta sẵn sàng dạy mọi người miễn phí, anh ta muốn cùng tôi phổ cập khiêu vũ. Nghe cũng được đấy, chỉ tội là khiêu vũ là môn của các ông bà già cơ mà, trông cậu ta chẳng có dáng là một người hiểu biết về bộ môn văn hoá cao này.
    Và cái ấn tượng "trẻ và hiền" lại cho tôi một cảm giác ngược lại về khả năng của anh ta tại một quán Cafe đêm trên đường Đại Cồ Việt, đối diện với phố đường vào trường Bách Khoa, 23h đêm, yên tĩnh.
    Tôi chẳng hiểu gì về Quicksteps, cũng chẳng hiểu vì sao dance lại là Sport, tôi chỉ tin anh ta.
    Lớp học đông hơn, vui hơn. Anh thể hiện là một người làm việc nghiêm túc. Những câu nói dí dỏm cùng những tiếng cười của học viên tràn ngập trong những giờ dạy của anh. Điều đó cũng chẳng lạ gì khi lại ở trong chính một con người không cho ai ngồi xem khi anh ta đang dạy, một là đứng dậy cùng học, hai là ra khỏi lớp đi về. Tôi cũng chẳng phải ngoại lệ, tôi cũng phải đứng vào hàng để duy trì kỷ luật của lớp học còn non nớt khi mới thành lập này.
    Hình như nhịp điệu có sẵn trong con người tôi, khi bị ép buộc phải đứng lên và dậm chân theo bản nhạc Chacha Besame Mucho, tôi không còn "ngượng ngùng" như trước nữa. Tôi mất 2 phút và 4 tháng trước đó để hiểu rằng, đó là khiêu vũ.
  4. prettydancer

    prettydancer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Pret cũng chả biết mình đam mê nhảy từ khi nào. ( Có lẽ từ hồi trong bụng mẹ vì hồi đó mẹ Pret rất hay nghe nhạc nhảy ).
    Chỉ cần 1 bản nhạc đúng tâm trạng hay sở thích & được nhảy với người hợp bước với mình thì chả cần care partner là ai nữa. Có những hôm đi học nhảy, cảm thấy rất vui khi được nhảy với cô giáo ( ko phải PD đâu nha ). Mình vốn chả biết tí gì về Quickstep hay SlowFox, thế mà mới học khoảng 15'', cô dắt đi ( vì mọi người trong lớp có đôi hết rồi) nhảy cứ như bay ấy, quên mất cả mình là ai & mình đang nhảy với ai.
    Dancing mang lại cho mình bao cảm xúc: lãng mạn, bay bổng, say đắm, vui tươi... Dancing mang đến cho mình bao cảm xúc & tình yêu ( tình yêu nói chung nha, ko phải ti`nh yêu kiểu chùm nho đâu). Và Dancing cũng mang lại cho mình bao nỗi buồn, thất vọng & cả nước mắt. Thế nhưng nếu cho thời gian quay trở lại , mình vẫn sẽ ko bao giờ chọn con đường nào mà ko có dancing. Cũng giống như khi bạn thật lòng yêu, bạn sẽ ko thể lý giải được tại sao bạn lại yêu người đấy vì con tim thì ko có lí trí, mà có lí trí thì ko gọi là con tim
  5. prettydancer

    prettydancer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Pret cũng chả biết mình đam mê nhảy từ khi nào. ( Có lẽ từ hồi trong bụng mẹ vì hồi đó mẹ Pret rất hay nghe nhạc nhảy ).
    Chỉ cần 1 bản nhạc đúng tâm trạng hay sở thích & được nhảy với người hợp bước với mình thì chả cần care partner là ai nữa. Có những hôm đi học nhảy, cảm thấy rất vui khi được nhảy với cô giáo ( ko phải PD đâu nha ). Mình vốn chả biết tí gì về Quickstep hay SlowFox, thế mà mới học khoảng 15'', cô dắt đi ( vì mọi người trong lớp có đôi hết rồi) nhảy cứ như bay ấy, quên mất cả mình là ai & mình đang nhảy với ai.
    Dancing mang lại cho mình bao cảm xúc: lãng mạn, bay bổng, say đắm, vui tươi... Dancing mang đến cho mình bao cảm xúc & tình yêu ( tình yêu nói chung nha, ko phải ti`nh yêu kiểu chùm nho đâu). Và Dancing cũng mang lại cho mình bao nỗi buồn, thất vọng & cả nước mắt. Thế nhưng nếu cho thời gian quay trở lại , mình vẫn sẽ ko bao giờ chọn con đường nào mà ko có dancing. Cũng giống như khi bạn thật lòng yêu, bạn sẽ ko thể lý giải được tại sao bạn lại yêu người đấy vì con tim thì ko có lí trí, mà có lí trí thì ko gọi là con tim
  6. handsome_baby

    handsome_baby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2003
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    nhắc đến lí trí và con timai muốn biết về tình yêu lí trí và tinh yêu từ con tim thì để HB viết cho 1 bài
    HB cảm thấy yêu dữ dội bốc lửa bằng cả con tim thật hạnh phúc nếu được đáp lại
    nhưng không được đáp lại thì đau lắm thà rằng yêu bằng lí trí còn hơn
    bây giờ đố ai bảo HB yêu bằng cả con timngày đó xưa rồi


  7. handsome_baby

    handsome_baby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2003
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    nhắc đến lí trí và con timai muốn biết về tình yêu lí trí và tinh yêu từ con tim thì để HB viết cho 1 bài
    HB cảm thấy yêu dữ dội bốc lửa bằng cả con tim thật hạnh phúc nếu được đáp lại
    nhưng không được đáp lại thì đau lắm thà rằng yêu bằng lí trí còn hơn
    bây giờ đố ai bảo HB yêu bằng cả con timngày đó xưa rồi


  8. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    hê hê nghe lý trí và con tim cứ giật mình thon thót Em cũng có một bài, pótt đã rồi bàn sau
    Tình yêu và Lý trí .
    Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, đức hạnh và những thói xấu sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm.
    Một ngày nọ, đức hạnh và thói xấu tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó. Thông Minh đề xuất: "Chúng ta cùng chơi trò trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý Trí la lớn: "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé!".
    Lý Trí đứng tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm: "Một, hai, ba?"
    Đức Hạnh và Thói Xấu cuống cuồng đi tìm chỗ để nấp.
    Dịu Dàng nấp sau mặt trăng.
    Phản Bội nấp sau những vườn bắp cải.
    Yêu Mến cuộn tròn giữa những đám mây.
    Nồng Nàn trốn ngay giữa trung tâm của trái đất.
    Nói Dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới của một hồ lớn.
    Tham Lam trốn trong một bao tải?
    Và Lý Trí đã đếm đến bảy mươi? tám mươi? chín mươi.
    Lúc này, tất cả đều tìm được một chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình Yêu trong trái tim mình.
    Khi Lý Trí đếm tới một trăm, Tình Yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình Yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hồng?
    Lý Trí bắt đầu tìm kiếm. Lười Biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười Biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt.
    Sau đó lần lượt Dịu Dàng, Nói Dối, Nồng Nàn, Yêu Mến? cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình Yêu.
    Ghen ghét với Tình Yêu, Ghen Tỵ đã thì thầm vào tai của Lý Trí: "Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu ******** Yêu đấy".
    Lý Trí bước đến gần và tìm kiếm. Lý Trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm kiếm và dừng lại khi trái tim của Lý Trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu.
    Tình Yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý Trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình Yêu. Lý Trí khóc thét lên: "Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ?"
    Tình Yêu nói: "Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý Trí.
  9. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    hê hê nghe lý trí và con tim cứ giật mình thon thót Em cũng có một bài, pótt đã rồi bàn sau
    Tình yêu và Lý trí .
    Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, đức hạnh và những thói xấu sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm.
    Một ngày nọ, đức hạnh và thói xấu tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó. Thông Minh đề xuất: "Chúng ta cùng chơi trò trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý Trí la lớn: "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé!".
    Lý Trí đứng tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm: "Một, hai, ba?"
    Đức Hạnh và Thói Xấu cuống cuồng đi tìm chỗ để nấp.
    Dịu Dàng nấp sau mặt trăng.
    Phản Bội nấp sau những vườn bắp cải.
    Yêu Mến cuộn tròn giữa những đám mây.
    Nồng Nàn trốn ngay giữa trung tâm của trái đất.
    Nói Dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới của một hồ lớn.
    Tham Lam trốn trong một bao tải?
    Và Lý Trí đã đếm đến bảy mươi? tám mươi? chín mươi.
    Lúc này, tất cả đều tìm được một chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình Yêu trong trái tim mình.
    Khi Lý Trí đếm tới một trăm, Tình Yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình Yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hồng?
    Lý Trí bắt đầu tìm kiếm. Lười Biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười Biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt.
    Sau đó lần lượt Dịu Dàng, Nói Dối, Nồng Nàn, Yêu Mến? cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình Yêu.
    Ghen ghét với Tình Yêu, Ghen Tỵ đã thì thầm vào tai của Lý Trí: "Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu ******** Yêu đấy".
    Lý Trí bước đến gần và tìm kiếm. Lý Trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm kiếm và dừng lại khi trái tim của Lý Trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu.
    Tình Yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý Trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình Yêu. Lý Trí khóc thét lên: "Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ?"
    Tình Yêu nói: "Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý Trí.
  10. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    Tình cảm và Lý trí ai cũng muốn hai cái đó hoà hợp và đạt tới đỉnh cao trong cùng một vấn đề . Đến với tình yêu, hãy đến với một trái tim nồng nàn và một cái đầu tỉnh táo [​IMG] nhưng sợ là không có đủ lượng máu cần thiết để hai thứ đó hoạt động cùng một lúc..... [​IMG]
    giống như lời một bài hát gì gì đó : em đã cố giữ cho mình một khoảng cách, nhưng sao hình cảnh của anh vẫn lôi cuốn em..
    [​IMG]Mấy hôm nay em hơi âm ấm, chắc đang thiếu cái đầu tỉnh táo
    kể cũng lạ topic này đặt tiêu đề theo lý trí: vì sao dancing, nhưng người viết và bàn luận thì cứ theo tình cảm tiến tới

    Được deny_me sửa chữa / chuyển vào 11:51 ngày 17/04/2004

Chia sẻ trang này