1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khó khăn khi đi du học đối với phái nữ (đổi theo yêu cầu của chủ topic -moilentinh, trang 9)

Chủ đề trong 'Du học' bởi moilentinh, 18/02/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. moilentinh

    moilentinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2005
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Bạn hiểu nhầm rồi, các bạn gái của tôi không sa đoạ. Tôi chỉ muốn nói đến cái được và mất với con gái khi đi du học thôi, để mà ngẫm nghĩ, để mà nhìn vào sự thật. Cái này cũng tốt cho con gái chứ sao vì hiểu được người khác nghĩ gì.
    Ai cũng biết là đi du học thì tốt rất nhiều (tớ cũng nghĩ vậy đấy, nhất là nghĩ cho sự hưng vong của đất nước ha ha, còn nếu nghĩ cho bản thân thì càng được. Nhưng có đôi lúc giật mình tự hỏi, chính vì nhiều người thấy du học lợi như vậy nên họ tìm cách đi du học bằng mọi giá. Có những người đánh đổi cả hạnh phúc bản thân để đi. Vậy có đáng không? Thực ra vấn đề hết sức trừu tượng. Đi du học giúp mình có khả năng suy nghĩ rất critical, nhưng chính vì suy nghĩ critical nên mình mới thấy là không phải du học là tốt cho tất cả mọi người.
    Mình đúng là khá phong kiến
    Mong câu chuyện tiếp của bạn
  2. camilla

    camilla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2004
    Bài viết:
    1.438
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng đã ấp ủ ý định du học từ lâu và đang tiếp tục xúc tiến, đã đọc hết những bài ở topic tính đến thời điểm này rồi. Thấy sao mà nhức đầu quá, sao lại cứ phải tranh luận um tỏi lên thế nhỉ, mình là con gái đọc sao mà thấy chạnh lòng ghê. Anh em biết chị em " qua bển" vất vả ra sao, đã không thương thì thôi, ko động viên thì thôi lại còn làm giật lùi sự tiến bộ của phụ nữ Hư lắm nghen
    Mình thì mình thấy rằng đó đơn giản là một sự xê dịch, chuyển động và khám phá, đừng nghĩ nó quá ghê gớm, hãy cho nhau một niềm tin .Để lại trong lòng người ra đi một sự vững tâm . Để lại trong lòng người ở lại một lời hứa quay về.
    Ai mà chẳng thích được nhàn hạ sung sướng, ai mà chẳng thích được quanh quẩn bên vợ con, ai mà chẳng thích cà phê cà pháo cho thoả mãn cái cô đơn lên dốc. Nhưng mà cuộc sống thì lại cần phải làm việc để xứng đáng cho cái thời điểm sau này mình tự cho phép mình giương mắt nhìn con cháu nó phục dịch mình.
    Con gái chúng tôi cũng có những ước mơ, và chúng tôi cũng muốn bước ra khỏi ngôi nhà của mình, muốn chạm vào những thứ mà hàng ngày chúng tôi chỉ thấy được qua ô cửa sổ.
    Cuộc sống có gì là nhiều nhặn lắm đâu, cái gì cũng có thời điểm, qua bước nhảy này ta lại bước vào một hoàn cảnh mới. Là người phụ nữ phải biết thèm cái cay mắt của khói bếp (....) nhưng cũng rất nên đứng bằng đôi chân của mình. Trần Hiếu đã nói trong một bài phỏng vấn cách đây rất lâu rằng ông ấy "muốn yếu đuối trước người đàn bà mình yêu ". Người con gái còn yếu đuối nhiều hơn thế nhưng vẫn phải gồng mình mà sống , mà làm việc .Luật bình đẳng giới đã được bàn tán toán loạn rồi, đàn ông sẽ được nghỉ đẻ, hưởng trợ cấp thai sản khi vợ sinh con,nhưng cái " bình đẳng " ấy có đem lại hạnh phúc cho người phụ nữ không ? Cái hạnh phúc của con người là yêu thương và được yêu thương. Cái hạnh phúc của người đàn bà là xây tổ ấm và cái hạnh phúc của người đàn ông là chăm lo cho cái mái nhà nhỏ của mình yên bình trong cơn bão tố. Cuối cùng thì mọi con đường đều dẫn về nhà, con gái chúng tôi ra đi rồi sẽ lại về và như một lẽ tự nhiên của giới, chúng tôi biến khát khao gia đình bản năng của mình thành một nhiệt thành chia sẻ. Hãy có niềm tin và đặt niềm tin, gieo niềm tin vào lòng người khác nữa.
    Mỗi sự ra đi đều có một hay nhiều hơn một lí do, mục đích. Nhưng có lẽ đều đầy nhớ như nhau, và cũng chẳng dễ dàng gì để trải qua những khó khăn trước mắt.Ai cũng sẽ phải lớn rồi phải chăm sóc cho những người cần sự chăm sóc của mình. Phải sống được đàng hoàng khi ở một mình thì mới không ngỡ ngàng khi gắn bó với ai đó rồi lại bị đẩy ra. Ở nhà với người yêu ư, thế nào là tình yêu đích thực ? Ở nhà để ở bên nhau, ru ngủ nhau bằng những lời lẽ đầy chất nhạc và thơ để lúc nào đó lại cay cú vì kìm nén sự nghiệp của nhau ư. Một trong lí do lớn nhất dẫn tới sự rạn vỡ và sụp đổ của hạnh phúc là do hoàn cảnh. Ai cũng muốn hướng tới một cuộc sống tốt hơn. Mà thói đời thì tham lam, vừa muốn thừa thãi vật chất để đối đãi xông xênh với nhau vừa muốn có tình cảm thật nhiều nhưng lại không dễ gì lao vào trận mạc . Buồn cười ghê.... Tôi thì tôi nghĩ rằng các bạn gái nên cho mình 2 phương án với mọi vấn đề để khi thất bại thì vẫn có thể tự lo cuộc sống cho mình. Dĩ nhiên là khi mình sang bên đó, sẽ phải đánh đổi nhiều cơ hội nếu như bạn ở lại. Chi phí cơ hội mà, không thể có được cái gì mà lại không mất đi cái gì đó _ những thứ mà bạn biết, bạn lường trước hay những thứ bạn chẳng bao giờ biết nó là cái gì. Phải biết cân nhắc khi lựa chọn và chấp nhận với cái mình đã chọn thôi
  3. moilentinh

    moilentinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2005
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Thêm một bài viết mà mình chỉ còn cách ngả mũ kính phục. Nó như một cốc nước mát khi ta đang lê những bước dài trên chặng đường phía trước. Vote bạn 5*.
  4. forever0123

    forever0123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2005
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Mình chỉ có thể nói được 1 câu duy nhất: HAY.
    Mình cũng là con gái, mình cũng đã từng có ý định đi du học. Nhưng do ko xin được visa nên phải chịu, chứ còn nếu có thêm cơ hội thì mình vẫn sẽ đi dù biết đi là sẽ gặp nhiều khó khăn ở phía trước. Ở đời thì cái gì cũng có cái giá của nó thôi mà. Chẳng bao giờ ông trời cho bạn 1 thứ mà không lấy đi của bạn một thứ.
  5. camilla

    camilla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2004
    Bài viết:
    1.438
    Đã được thích:
    0
    Tặng mọi người một bài thơ của Xuân Quỳnh _tác giả nữ mà mình thích nhất
    Thơ viết cho mình và những người con gái khác
    I

    Các cô gái cùng thời với tôi
    Tôi giống các cô và lại khác các cô
    Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa .
    Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
    Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết dấu vào đâu.
    Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
    Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
    ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
    Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
    Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
    Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
    Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
    Không làm sao có thể ngồi nguyên
    Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
    Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.
    Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
    Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
    Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơ mưa
    Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
    Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
    Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
    Những công trình giống như tuổi thanh niên
    Chưa hoàn chỉnh những đó là hi vọng.
    Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
    Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
    Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
    Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...
    Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
    Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
    Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
    "Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
    Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
    "Chuyện đàn bà".
    Họ có biết đâu
    Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
    Ta chịu đựng hy sinh vì họ.
    II
    Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
    Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn một chân trời
    Việc hôm nay họ không để ngày mai
    Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
    Ðầu óc họ đã quen tính toán.
    Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:
    Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đình
    Tình yêu nữa cũng trong chăn của họ
    Ôi con trai thật kì lạ
    Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
    Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
    Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
    Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...
    Con gái chúng mình mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
    Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
    Ta yêu người con trai không phải vì mình
    Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
    Ðược yêu hai lần, họ cao lên một bậc
    Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
    Vì chính ta cũng chẳng yêu ta.
    Chúng ta cam lòng với việc tần tảo nuôi con việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
    Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.
    Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta thì họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
    Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.
    III
    Và cả anh, anh yêu của riêng em
    Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.
    Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
    Tiếng tim anh đang đập vì em
    Em yêu anh, yêu anh như điên
    Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
    Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
    Tay này đây, em may áo cho anh
    Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
    Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
    Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
    Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
    Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
    Ðể họ biết thế nào là hạnh phúc
    Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
    Ðến thói thường hay cáu gắt của anh
    Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
    Em sẽ đảo tung lề thói cũ.
    Ðiều đơn giản anh hiểu ra tất cả
    Rằng tình yêu không thể tách rời
    Khi ấy em là cơ thể anh rồi
    Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn
    Nhưng mà anh thì vẫn là anh
    Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
    Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
    Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
    Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
    Em, em biết không gì mất được
    Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.
    Ðọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
    Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
    Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
    Biết bao giờ em trở nên tốt được
    Vì khi già tay còn vụng về hơn!
    Xuân Quỳnh.
  6. camilla

    camilla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2004
    Bài viết:
    1.438
    Đã được thích:
    0
    Con gái chúng em được cái tiện thể, tặng bạn forever0123 bài thơ này, cũng của Xuân Quỳnh. Chúc bạn bình yên...
    Thơ vui về phái yếu
    Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
    Vượt qua ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
    Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
    Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
    Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
    Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
    Chính phục đại dương bằng các con tàu
    Ði tới tương lai trên con đường ngắn nhất
    Mỗi các anh là một nhà chính khách
    Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.
    Biết bao điều quan trọng được đề ra
    Những hiệp ước xoay vần thế giới
    Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
    Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
    Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
    Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
    Ðầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
    Những quả cà, mớ tép, rau dưa
    Ðối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
    Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất
    Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
    Sắm cho con đôi dép tới trường
    Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
    Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...
    Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
    Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
    Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
    Càng không có hạt nhân nguyên tử
    Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
    Có tình yêu và có lời ru
    Những con cò con vạc từ xưa
    Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
    Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
    Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày...
    Nếu không có ví dụ chúng tôi đây
    Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
    Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
    Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
    Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
    Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
    Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
    Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
    Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
    Ðể tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.
    Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
    Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Ðổng Thiên Vương
    Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
    Là bác học... hay là ai đi nữa
    Vẫn là con của một người phụ nữ
    Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên
    Anh thân yêu, người vĩ đại của em
    Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
    Một chút mặn giữa đại dương vời vợi,
    Lời rong rêu chưa ai biết bao giờ
    Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
    Là hạt bụi vô tình trên áo
    Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
    Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.
    Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân
    Ðùa một chút xin các anh đừng giận
    Thú thực là chúng tôi cũng không sống được
    Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.
    1986


  7. lehiep

    lehiep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2002
    Bài viết:
    600
    Đã được thích:
    0
    Chú mới lên tỉnh này mới lên UK à, sao suy nghĩ vẫn ấu trĩ thế . Chú nói đúng mỗi 1 câu: con gái du học thì hay lên cân . Còn lại thì nơi nào cũng có người này người kia. Chia buồn với chú vì chỗ chú ở toàn những người như thế nhé .
    Bạn nào nói bọn Tây nó coi thường người VN mình thì phải làm cho bọn nó hết coi thường chứ. Học hành, đối xử, giao tiếp ngon lành là nó hết coi thường ..v.v...v.v.. Còn những đứa phân biệt chủng tộc thì ko nói làm gì , có cần chơi với nó dek đâu mà quan tâm .
  8. GCL

    GCL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Noi hay day, toi vua moi stop xong, dang kiem duong ra di cuu nuoc day hihi
    Vote bac 1 cai!
  9. Ga`_CoN

    Ga`_CoN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    4.059
    Đã được thích:
    0
    Bạn này có vẻ bất mãn về con gái VN chỗ bạn nhỉ? Bạn đang học ở đâu vậy??
  10. Ga`_CoN

    Ga`_CoN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    4.059
    Đã được thích:
    0
    Trả lời câu hỏi thứ 3 của bạn này dựa vào cuộc sống bản thân mình nhé:
    - Mình đi du học vì mình muốn học nhiều điều khác trong cuộc sống mà ở VN có thể ko có được.
    - Mình đi du học vì muốn học cách sống tự lập. Ở nhà quá đấy đủ nên ko thể tự lập được.
    - Đi học xa nhà mới biết cái gì cũng phải tự làm, thiếu tiền thì kiếm việc làm mà đi cày. Việc gì cũng được, miễn là ra tiền. Có đi làm mới thấy đồng tiền nó đáng quý Hình như càng ngày mình càng ki bo hơn
    Còn chuyện mọi người bàn con gái đi du học thì lập tức chia tay người yêu. THật ra mình nghĩ vấn đề này mỗi người đều có lý do của nhau cả nhưng lý do duy nhất là mình nghĩ những người họ chia tay là những người họ chưa thật sự yêu nhiều tới mức có thể chờ trong vòng 4,5 năm đi học nên họ mới chia tay.

Chia sẻ trang này