1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kho tàng bói toán sư tầm đọc giải trí.(Bài mới- bói qua diện mạo, năm tuổi)

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi antiboy, 06/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    V. LỢI ÍCH ĐEM LẠI CHO CHÚNG TA DO SỰ HIỂU BIẾT VÀ ÁP DỤNG LUẬT NHÂN QUẢ
    1. Luật nhân quả tránh cho ta những mê tín dị đoan,
    những tin tưởng sai lầm vào thần quyền
    Luật nhân quả cho chúng ta thấy được thực trạng của sự vật, không có gì mơ hồ, bí hiểm. Nó vén tất cả những cái gì đen tối, phĩnh phờ của mê tín dị đoan, đang bao trùm sự vật. Nó cũng phủ nhận luôn cái thuyết chủ trương "Vạn vật do một vị thần sinh ra, và uy quyền thưởng phạt muôn loài". Do đó, người hiểu rõ luật nhân quả sẽ không đặt sai lòng tin tưởng của mình, không cầu xin một cách vô ích, không ỷ lại thần quyền, không lo sợ hoang mang.
    2. Luật nhân quả đem lại lòng tin tưởng vào chình con người
    Khi đã biết cuộc đời của mình do nghiệp nhân của mình tạo ra, mình là người thợ tự xây dựng đời mình, mình là kẻ sáng tạo, mà không tin tưởng ở mình thì còn tin tưởng ở ai nữa? Lòng tự tin ấy là một sức mạnh vô cùng qúy báu, làm cho con người dám hoạt động, dám hy sinh hăng hái làm điều tốt. Vì những hành động tốt đẹp ấy, họ biết sẽ là những cái nhân quý báu, đem lại những kết quả đẹp đẽ.
    3. Luật nhân quả giúp chúng ta không chán nản, không trách móc
    Người hay chán nản, hay trách móc là vì đã có thói quen ỷ lại ở kẻ khác, là vì hướng ngoại. Nhưng khi đã biết mình là động lực chính, là nguyên nhân chính của mọi sự thất bại hay thành công, thì còn chán nản trách móc ai nữa? Đã biết mình là quan trọng như thế, là chỉ còn lo tự sửa mình, thôi gieo nhân xấu, để khỏi phải gặt quả xấu, tránh tạo giống ác để khỏi mang cái ác.
    VI. QUYẾT NGHI
    1. Có người nghĩ rằng: Nhân quả là một luật tự nhiên rất đúng đắn công bằng, sao có người cả đời hiền từ mà lại gặp lắm tai nạn khổ sở; trái lại, những người hung ác, sao lại vẫn được an bình ?
    Đáp: Những đọan trên đã nói, thời gian tiến triển từ nhân đến quả, có khi nhanh khi chậm, chứ không phải khi nào cũng đồng nhau. Có cái nhân từ đời nay, đến đời sau mới hình thành quả v.v...
    Vậy nếu có người trong đời hiện tại làm việc hung ác, mà được an lành, là do kiếp trước họ tạo nhơn hiền từ. Còn cái nhơn hung ác, mới tạo trong đời nay, thì tương lai hay qua đời sau, họ sẽ chịu quả báo. Cũng như có người năm nay ăn chơi, không làm gì hết, mà vẫn no đủ, là nhờ năm rồi họ có làm, có tiền của để dành vậy. Còn cái nhân ăn chơi không làm năm nay, thì sang năm họ sẽ chịu quả đói rách.
    Còn người đời nay hiền từ, làm các điều phước thiện, mà vẫn gặp tai nạn, khổ sở, là do đời trước, họ tạo những nhơn không tốt. Cái nhơn hiền từ đời nay, qua đời sau họ sẽ hưởng quả vui. Cũng như có người tuy năm nay siêng năng làm ruộng, mà vẫn thiếu hụt, là vì nhân ăn chơi năm vừa rồi. Cái nhân siêng năng năm nay, sang năm sau họ sẽ hưởng quả sung túc. Do đó, Cổ nhân có nói:
    Thiện ác đáo đầu chung hữu báo,
    Chỉ danh lai tảo dữ lai trì
    (Việc lành hay việc dữ đều có quả báo, chỉ khác nhau đến sớm hay muộn mà thôi)
    2. Có người hỏi: Theo luật nhân quả thì làm nấy chịu: cha làm tội, con không thể thay thế được; con làm tội, cha không thể thay thế được. Sao thấy có những việc: cha làm con phải chịu liên can, con làm cha phải chịu ảnh hưởng?
    Trả lời: Trong kinh Phật dạy: Nhân quả nghiệp báo có hai thứ: Biệt nghiệp và Cộng nghiệp.
    Bật nghiệp là nghiệp báo riêng của mỗi chúng sanh, như mình có học nhiều thì mình biết nhiều, mình ăn thì mình no, mình siêng năng thì mình dễ thành công, mình nhác lười thì mình thất bại.
    Cộng nghịêp là nghiệp chung cho nhiều chúng sinh; cùng sống trong mọt hoàn cảnh. Như người Việt Nam, sống trên mảnh đất chữ S nầy trong giai đoạn chiến tranh Việt Pháp vừa qua, thì dù giàu, dù nghèo, dù trí thức, dù bình dân, đều chịu ảnh hưởng chung của chiến tranh; như sanh ở một nước tiên tiến, thì mọi người đều tương đối được hưởng một dời sống vật chất đầy đủ hơn ở một nước bán khai. Đã sanh chung một gia đình, một xứ sở hay một dân tộc, cố nhiên cái nghiệp quả phải có liên quan với nhau. Sách có câu:
    Nhất nhơn tác phước, thiên nhơn hưởng,
    Độc thọ khai hoa, vạn thọ hương.
    (Một người làm phước, ngàn người đều được ảnh hưởng; một cây trổ hoa, muôn cây chung quanh đều được thơm lây).
    C. KẾT LUẬN
    Chúng ta đã biết giá trị của luật nhân quả, vậy chúng ta nên đem bài học nầy ra áp dụng vào mọi công việc hằng ngày của chúng ta. Khi chúng ta làm một việc gì, nói một lời gì, cũng nên nghĩ trước kết quả tốt hay xấu của nó, chứ đừng làm liều, nói liều, rồi phải chịu hậu quả đau khổ, nhục nhã trong tương lai. Nếu chúng ta làm được như thế, thì chúng ta sẽ thấy tánh tình và hành vi của chúng ta, mỗi ngày mỗi cải tiến, các việc sai quấy sẽ giảm bớt, các việc lành càng thêm tăng trưởng. Và do sự gieo nhân toàn thiện đó, từ địa vị người, chúng ta có thể tiến dần lên đến quả vị thánh hiền, siêu nhân.
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  2. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    quẻ Cửu Thiên Huyền Nữ
    là một toán pháp dùng các que tre dọc và ngang để bói ra các quẻ về những gì sắp xảy đến
    tương truyền với cách bói này , ông Ngũ tử Tư đi tị nạn ở đất Cối Kê đã tránh được nhiều gian nan nguy hiểm
    về sau , ông Phạm Lại cũng nhờ cách này mà qua gian nguy và sở cầu được linh nghiệm
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  3. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    1. Âm dương thuận lý và nghịch lý chỉ là một trong nhiều lẽ âm dương; không nên coi là "bí quyết" để khẳng định tốt xấu. Nhìn từ cung Hợi (tài bạch) đây chính là cách Âm Dương hội tam minh. Rõ ràng, muốn hội tam minh (Đào Hồng Hỉ) tất nhiên phải vào cảnh âm dương nghịch lý. Vậy thì không thể nói âm dương nghịch lý nhất luật là xấu.
    2. "Tuần Triệt" phản tính Âm Dương cũng chỉ là bí quyết. Cho dù không dùng luật "thuận lý" cho Tuần Triệt, cũng không thể nhất nhất nói Âm Dương miếu gặp Tuần Triệt là xấu; hoặc ngược lại; mà phải luận rằng Tuần Triệt là yếu tố phản kháng hoặc dồn nén lý âm dương ở trong cung. Lý âm dương đó không chỉ có chính tinh, mà bao gồm nhiều điều kiện nữa.
    3. Theo thiển ý, cách Nhật Lương cư Mão tuổi Nhâm Tuất khá dễ hiểu: Nhâm Lương Vi Phụ Vũ, nên Lương (cùng cung với Nhật) hóa Lộc; là yếu tố "cùng tắc biến, biến tắc thông" của hoàn cảnh xung động do Triệt gây ra nên đã là kỳ cách. Ngoài ra Nhâm Tuất nghĩa là Mão có Đào Hoa, Hợi có Thiên Không-Thiếu Dương Thiên Hỉ Lộc Tồn; thành ra cung Tài ở Hợi có Thái Âm miếu Song Lộc tam minh. Thiên Không-Thiếu Dương ở đây chỉ có nghĩa nhắc nhở người ta có ăn phải có nhả mới đúng số.
    Cũng cần thêm là điền trạch có Tử Vi cư Ngọ huy hoàng, lại hóa Quyền (tranh thắng hóa Kỵ chiếu qua từ huynh đệ) nên dễ có nền móng vững vàng.
    Nói chung đây là thượng cách; dễ tạo nên sự nghiệp và tài sản trong bối cảnh bất an.
    Vài dòng chia sẻ.
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  4. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    cách an sao Tử Vi

    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  5. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    Quan điểm của Phật Giáo về vấn đề xem Tử vi và Bói toán
    Tâm Diệu
    --------------------------------------------------------------------------------

    Trong thời gian qua, chúng tôi có nhận được một số điện thư (fax) và vi-tính thư (e-mail) yêu cầu xem số tử vi cho một số độc giả và đồng thời cũng nhận được vài lời yêu cầu cho biết quan điểm của Phật giáo về vấn đề tử vi bói toán này. Chúng tôi rất tiếc không thể trả lời thư riêng từng vị một và thay vào đó xin trình bầy thành một bài viết để trả lời chung.
    Có lẽ ai cũng biết rằng tử vi bói toán là một khoa giải đoán tương lai đời người về vận mạng, tình duyên, gia đạo, học hành thi cử, thời vận thịnh suy, tốt xấu và chọn hướng nhà đất thích hợp, bao gồm cả việc so đôi tuổi và hóa giải sự xung khắc vợ chồng, chọn ngày giờ tốt để khai trương, cưới hỏi, cùng là giải hạn xấu, dựa theo một vài yếu tố như ngày, giờ, tháng, năm sinh của người cầu xin coi bói toán.
    Khoa tâm lý học ngày nay cho hay, những người cầu xin coi bói toán, tử vi, và tướng số, thường là những người có "problem" hoặc là về gia đạo, hay công danh sự nghiệp không như ý, hay cũng có thể đang lo toan một điều gì không rõ nét. Họ cũng là những người thường có tâm mong cầu và tâm sợ hãi, cùng là thiếu niềm tin nơi chính mình và không có định hướng cho đời sống.
    Do những đặc tính trên mà những người thích coi bói toán lại là những người hay mê tín dị đoan, thường tin vào các đấng thần linh, tin vào một định mệnh hay số mệnh đã an bài, và nếu là một Phật tử thì họ xem ông Phật như một vị thần linh tối cao có thể ban vui giáng họa.
    Ðạo Phật là đạo Giác, hay là con đường tới Giác Ngộ. Phật là người đã giác ngộ, là thầy dẫn đường cho chúng ta tới giác ngộ. Ngài không phải là một vị thần linh tối cao, hay một đấng thượng đế toàn năng, sáng tạo và bất diệt. Ngài không ban phát ân huệ hay trừng phạt chúng sinh. Ngài có thể cứu giúp chúng sinh bằng cách chỉ dạy cho chúng sinh phương pháp tu hành để chuyển hóa nghiệp lực, thoát khỏi những khổ đau và đạt được niềm vui an lạc. Ðức Phật, tuy bản thân Ngài đã giải thoát hoàn toàn khổ đau và đạt được niềm vui an lạc vĩnh cửu, nhưng Ngài không thể tu thay hóa ban phép cho chúng sinh thoát mọi khổ đau và đạt được niềm vui an lạc.
    Ngài dạy rằng tất cả mọi người phải gánh chịu trách nhiệm đối với bản thân mình, chịu trách nhiệm về các việc làm thiện cũng như không thiện của chính mình. Mỗi người có thể tự tạo số phận cho riêng mình trong hiện tại và tương lai.
    Trong Kinh Pháp Cú, Ðức Phật nói: "những hành vi tạo lỗi này do chính bạn làm, không phải do nơi cha mẹ, bè bạn, hay người thân quyến thuộc, cho nên chính bạn phải gặt hái kết quả đau khổ." [PC 165]
    Những khổ đau và nỗi bất hạnh của ta gánh chịu, chính là do ta tạo ra trong đời này hoặc những kiếp quá khứ, chứ không phải do truyền kiếp huyết thống của tổ tiên, không phải cái mà người Việt bình dân chúng ta thường gọi "cha ăn mặn, con khát nước". Với Phật Giáo, con người không phải do một đấng nào đó tạo ra, có thể bị sai sử, bị thưởng phạt, cho sống hay cho chết. Người Phật giáo không tin vào cái gọi là "định mệnh" an bài.
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  6. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    Phật giáo cho rằng, sự vận hành biến hóa của vũ trụ và sự lưu chuyển của sinh mạng, là do nghiệp lực của chúng sinh tạo nên. Nghiệp lực chính là những việc làm thiện hay không thiện của chúng sinh, chúng luân chuyển một cách liên tục không ngừng, huân tập trong tâm thức của chúng sinh, chúng là chủ thể của sinh mạng rồi từ trong tâm thức, theo những điều kiện nhân duyên bên ngoài mà hiện hành bộc lộ, như hạt giống gieo xuống đất, nhờ có các yếu tố bên ngoài là ánh sáng mặt trời, không khí, và nước tưới mà sinh trưởng. Sách Phật gọi là hiện hành của nghiệp, tức là kết quả của một quá trình tạo tác qua thân khẩu và ý nghiệp. Tiến trình nhân và quả không do một nhân vật siêu thường toàn năng toàn trí nào điều khiển và định đoạt mà do hành động và phản hành động của chúng ta. Ðó là một định luật tự nhiên. Chúng ta trách nhiệm về những hành động chúng ta làm, thì chúng ta cũng phải gánh trách nhiệm về hậu quả của những hành động ấy.
    Như thế thì tử vi bói toán đâu có ích lợi gì! Ðiều cần thiết là làm lành, lánh ác, thì nhân xấu ác sẽ tàn lụi, nhân lành sẽ nẩy nở xum xuê. Cho nên nhà Phật có câu:
    Khi trước gây nhân hiền, ác
    Bây giờ đang lãnh thọ đây
    Muốn biết tương lai sướng khổ
    Cứ xem hành động lúc này.
    Như vậy, người Phật tử phải hiểu rằng, không có một định mệnh đặt sẵn, không có một vị thần thánh thượng đế nào trên mình và ngoài mình mà có thể an bài cho mình được khổ vui, được cơm no áo ấm, được thăng quan tiến chức, được sống hay phải chết. Người Phật tử phải có niềm tin vững chắc nơi chính mình, phải hiểu rằng chính mình là kẻ tạo ra "số mệnh" của mình, là chủ thể sinh mạng của mình; phải hiểu rằng tất cả trách nhiệm trong kiếp sống hiện tại cũng như tương lai hoàn toàn tùy thuộc vào chính mình.
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  7. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    Theo truyện cổ Phật Giáo, có một vị Thiền sư đã đắc đạo, nhìn thấy chú đệ tử trẻ của mình thọ mạng chỉ còn ba ngày nên cho phép về thăm mẹ. Sau ba ngày chú trở lại tu viện như không có điều gì xảy ra. Vị Thiền sư thắc mắc sao chú tiểu tới số mà chưa chết, nên hỏi chú ấy trên đường đi có gì xảy ra không thì chú tiểu cho biết trên đường trở về thăm mẹ, chú thấy một tổ kiến cả ngàn con sắp bị nước làm ngập, chú bèn cứu tổ kiến khỏi chết. Vị Thiền sư gật gù nghĩ thầm: "à ra thế, đúng như sách Phật dạy, không sát sanh và phóng sanh đem lại kết quả là thân thường không bệnh và mạng sống dài lâu. Chú tiểu này cứu giúp đàn kiến khỏi chết lụt mà kéo dài được thọ mạng".
    Do câu chuyện trên, chúng ta thấy rằng không có một cái gì là cố định, không có một cái gì là định pháp hay định mệnh, tâm thức chúng ta biến chuyển từng sát na và do đó nghiệp thức lẫn nghiệp quả cũng thay đổi từng sát na. Nếu mấy ông thầy bói toán tử vi tướng số nói những gì xảy ra trong tương lai mà chúng ta tin, tức là chúng ta tin rằng muôn sự muộn việc là thường chứ không phải là vô thường, và là định pháp chứ không phải là bất định pháp, tức là chúng ta mù quáng mà phủ nhận định luật nhân quả và giáo pháp vô thường của Phật dạy.
    Là người Phật giáo, điều kiện thiết yếu và căn bản là chúng ta phải tin sâu nhân quả, Ðức Phật dạy rằng mỗi người chúng ta đều có một biệt nghiệp, tức là bất cứ cái gì xảy ra cho chúng ta, bằng cách này hay bằng cách khác, đều do chính chúng ta tạo ra, trực tiếp hay gián tiếp, cũng như bằng cấp được ghi tên của mình, thì không sang nhượng được.
    Như vậy, tình trạng hiện tại của chúng ta, có làm sao chăng nữa, có tốt hay xấu, có sướng hay khổ cũng là do chúng ta đã tạo ra, và dù thích hay không thích, chúng ta cũng phải chấp nhận nó là như vậy. Trong mọi trường hợp, chúng ta không thể đổ lỗi cho ai, oán trách hay ca ngợi ai, chúng ta phải can đảm mà chấp nhận, phải hoàn toàn chịu trách nhiệm kết quả do chính chúng ta tạo ra. Việc chấp nhận ở đây không có nghĩa là tự mãn hay cam chịu với cái gọi là "Số Mệnh" an bài, bởi vì chúng ta có quyền tự do làm thay đổi và khắc phục những sự việc hay kết quả mà chúng ta không ưa thích. Như chúng ta thi rớt, chúng ta phải cố gắng luyện thi lại, thế nào cũng đạt được. Ví dụ như trồng cam, gặp trời không mưa, chúng ta làm mưa, gặp trời lạnh rét, chúng ta sưởi ấm như chúng ta đã thấy nhà nông ở bang Florida đặt hệ thống sưởi ấm tại các vườn cam vào mùa lạnh năm nào. Chúng ta làm chủ tạo nhân, chính chúng ta làm chủ thọ quả, còn cầu xin cái gì, cần hỏi han ai nữa. Chỉ cần sáng suốt khi tạo nhân, chịu khó chăm sóc tốt cho nhân tăng trưởng, thì quả chín ngon ngọt sẽ đến tay chúng ta một cách dễ dàng. Ðó là lý nhân quả, nếu chúng ta tin sâu và tin chắc lý này, chắc chắn sẽ không còn mê tín mà đi coi bói toán tử vi hay đi xin xăm cầu đảo.
    Tóm lại, việc coi tử vi bói toán, cũng như việc xin xăm cầu đảo, là một thứ mê tín, nó tạo nên những con người yếu hèn, không sáng suốt và mất tự tin nơi chính mình. Nó cũng đi ngược lại với qui luật nhân quả của thế giới hiện tượng, một qui luật mà đạo Phật coi như là căn bản để chuyển hóa nghiệp lực của dòng sinh mệnh.
    Chúng ta là Phật tử, đang kế thừa chánh pháp giác ngộ của Ðức Thế Tôn mà nuôi dưỡng và chấp nhận mê tín được sao? Hãy phá bỏ mê tín, hãy tin nơi chính mình, hãy tin sâu và tin chắc lý nhân quả, hãy khuyên lấy mình và bạn bè xung quanh hằng luôn "chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành và tự tịnh kỳ ý". Một phút giây tâm được tịnh là ngưng tạo bao nhiêu nghiệp, ngưng gieo bao nhiêu nhân và xa bao nhiêu dặm khổ ải!
    Tâm Diệu,
    Mùa Phật Ðản 1999
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  8. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0

    Những nguyên tắc ứng xử và mã số thành công ở mỗI ngườI
    Đời ngườI không phảI lúc nào cũng như dòng nước trôi êm mà những khó khăn của đời người như dòng sông nhiều phen lên thác xuống ghềnh.
    Nhưng tạI sao sóng gió với người này lại dễ dàng vượt qua, họ luôn gặp may mắn gặt hái sự thành công, còn với người kia, hình như có một sức mạnh vô hình nào đó luôn ngăn trở, để rồI suốt cuộc đời lận đận, gặp toàn chuyện rủi ro, thất bại.
    Có thể đâu đó trên trái đất này đang tồn tại những con ngườI như thế ? Nhưng Họ là ai ? Trong túi hành trang vào đời của họ có những gì được coi là ?oBảo bốI?.
    I. Hành trang vào đời hay những công cụ ứng xử qua các thời đại
    1. Cái quý nhất trong hành trang của Đức Phật Thích Ca.
    Có rất nhiều đệ tử học Đức Phật Thích Ca, nhưng mãi không đắc đạo. Một lần học họ đánh bạo hỏi xin Đức Phật truyền cho bí quyết.
    - Được rồI ! Ngày mai ra sẽ nói.
    Sáng hôm sau, các đệ tử có mặt rất sớm. Đức Phật Thích Ca sai chú tiểu đồng bê cho mình một chậu hoa. Ngài ngắt một bông hoa đưa lên, rồi nói.
    Toàn bộ bí quyết thành công của ta nằm ở đây !
    Trong khi các trò khác đang còn ngơ ngác thì có một trò mắt tự nhiên bừng lên? Đức Phật liền bảo :
    Trò kia hiểu được ý của ta. Từ mai ta cho phép ngườI thay ta truyền đạo.
    Ý nghĩa thật thâm thuý đến khôn cùng, nếu bạn yêu thích câu phương ngôn ?oKẻ nào tặng ngườI khác bông hồng trên tay kẻ đó phảng phất mùi thơm? . Và coi đó như một nguyên tắc đối nhân xử thế.
    Có ai không bao giờ khồng yêu thích hoa, chỉ hoa mớI hoà đồng với
    được thế giới tâm linh của con ngườI trong mọI lúc : buồn, vui, đau thương?
    Bạn đã bao giờ biết đến triết lý về hoa của ngườI Á Đông. Tất cả đều đẹp, đều tốt, đếu hoàn hảo trong thiên nhiên? Thiên nhiên là nguồn gốc của mọI sự tinh khiết, mà hoa là những gì thân thiết nhất, tinh tế nhất của thiên nhiên?
    Mỗi loại hoa có một sắc, một mùi hương riêng nhưng đều làm đẹp cho cánh rừng bằng tất cả những gì có thể?
    Hoa tiểu biểu cho sự chuyển vị dấu vết của tự nhiên. Những đường cong uyển chuyển của hoa không chỉ làm đẹp mắt ta nhìn, mà chất chứa bao nhiều bí ẩn của tạo hoá?
    Trước hoa, con ngườI có thể hoà đồng với vũ trụ, mở cặp mắt tâm linh, vượt ra ngoài biên giới của thời gian?
    Hoa tượng trưng cho sắc đẹp, cho sự khiêm nhường, cho một quá trình lao động cực nhọc. Vì cần phảI có một thời gian cây mới đơm hoa, kết quả?
    Hoa có đủ mọI đức tính mà một con ngườI cần có : sự yên lặng kiên nhẫn đầy tự chủ, sức mạnh quyến rũ, một tâm hồn trắng trong, thanh khiết, một tấm lòng quảng đạI khoan dung?
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  9. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0

    2. Vật báu trong túi hành trang của Khổng Tử.
    Sách Liệt Tử đã chép rằng :
    ?oTử Hạ hỏI Khổng Tử :
    - Nhan Hồi ngườI như thế nào ?
    Khổng Tử nói :
    - Cái nhân của Hồi hơn ta.
    Tử Hạ lại hỏI :
    - Tử Cống là ngườI như thế nào ?
    - Cái mau mắn của Tử hơn ta.
    - Tử Lệ là người như thế nào ?
    - Cái dũng của Do hơn ta.
    - Tử Trương là người như thế nào ?
    - Cái vẻ trang nghiêm của Sử hơn ta.
    Tử Hạ thấy làm lạ, đứng dậy thưa :
    Vậy thì tạI sao bốn ngườI ấy lại còn theo thầy mà học ?
    Khổng Tử nói :
    Lại đây ta bảo cho, HồI chỉ biết nhân mà không biết lúc bất nhân; Tử chỉ biết mau mắn mà không biết chậm chạp. Do chỉ biết hùng dũng mà không biết nên nhút nhát; Sử chỉ biết trang nghiêm mà không biết lúc ung dung để hoà đồng với mọi người. Nay gồm tất cả những cái hay của bốn người ấy có mà đổi với cái ta có, ta không đổi. Bởi vậy, họ phảI thờ ta làm thầy !?
    Vậy mới hay Khổng Tử đã thấu suổt cái nguyên tắc quan trọng nhất trong đạo xử thế là phải biết biến: ?oDịch cùng tắc biến, biến tắc thông, thông tắc cử? (có biến mớI có thông, có thông mớI lâu bền được). PhảI biết tuỳ cơ mà biến thông cho hợp thời trung tiết?nếu chỉ khư khư, nhất mực?dẫu hay đến mấy cũng hỏng việc. Mục đích thì có một nhưng có cả ngàn cách để đạt mục đích ấy, vần đề là tìm xem cách nào hợp với khả năng mình nhất, có hiệu quả nhất.
    Một ngày kia có hai mầm cây dướI đất trò chuyện vớI nhau: Chúng ta đang ngầm chứa một sự sống, chúng ta sắp khai sinh, nhưng mặt đất phía trên chúng ta có một tảng đá lớn. Làm thế nào bây giờ ?
    Mầm cây thứ nhất nói : chúng ta men theo cạnh tảng đá đó để trồI lên đón ánh nắng mặt trời.
    Mầm cây thứ hai nói : sao anh hèn thế, chúng ta cứ đâm thẳng mà lên chứ !
    Thế rồI mầm cây thứ hai ?odũng cảm? đâm thẳng vào tảng đá và nó không bao giờ nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Còn mầm cây thứ nhất nhô lên bên cạnh tảng đá. Những tia nắng mặt trời đầu tiên được nhìn thấy làm nó sung sướng đến ngây ngất, nó thầm nhủ : ?oThế là mình đã khai sinh?. Tảng đá thấy vậy cườI bảo : ?oNgười chỉ là một hạt mầm bé tí xíu, có gì đáng tự hào lắm đâu?? Mầm cây buồn lắm, nó nhẫn nại quang hợp, rồi một ngày kia, cây to lớn, hòn đá lăn sang một bên. Hòn đá im lặng suốt đời như thầm trách?Còn cây thì đơm hoa và ngát hương. Chỉ có những đêm thu về nó buồn trong tiếng lá rơi xào xạc, có lẽ nó đang nghĩ về ngườI bạn xấu số của nó. Đâu đó dưới mặt đất này liệu còn bao nhiều mầm hạt có số phận như người bạn của nó?
    3. Điều khó nhất trong đạo làm ngườI của Tử Phòng.
    Sau khi giúp Lưu Bang xây dựng cơ đồ nhà Hán, Tử Phòng từ chốI tước hầu ba vạn hộ nước Tề, vào núi học phép tu tiên của Xích Tu Tử.
    Con ông là Bất Nghị, lúc bấy giờ được phong chức quan thị trung trong triều, là ngườI có học vấn uyên thâm, lầu thông kinh sử , lạI có tài hiểu thấu lòng ngườI, muốn ông cho một lờI khuyên.
    - Thưa cha! Cha cho điều gì là khó nhất trong đạo làm ngườI?
    - Khó nhất là luôn tự biết mình là ai. Muốn thế phảI hiểu rõ cái thời mình đang sống?
    4. Điều tâm đắc nhất của cụ Nguyễn Du.
    Có lẽ các nhà bác học phương Tây khi phát minh ra bom nguyên tử, vũ khí hạt nhân đều đã từng tự hào về tài năng lỗi lạc của mình. Nhưng rồI cũng có lúc họ phải xám hối cho dù chỉ là vô tình trở thành kẻ tiếp tay cho sự tàn sát nhân loại. Nhà bác học Nga Anderei Sakharov đã ghi trong hồI lý của mình về bi kịch đầy xúc động của nhà bác học nổI tiếng của Mỹ: Robert oppenheimer- ngườI đầu tiên chế tạo ra bom nguyên tử: ?o ngày 6/8/45 một trái bom nguyên tử có sức phá huỷ khổng lồ 20 kiloton đã được thả xuống Hiroshima? Robert Oppenheinmer đã tự giam mình vào căn phòng trong lúc các đồng nghiệp trẻ của ông chạy quanh phòng thí nghiệm Los Alamos reo hò mừng rỡ và ông đã khóc trong buổI hội kiến vớI tổng thống Truman ?o. Và có biết bao những kẻ lên đến bậc thang của sự giàu sang và danh vọng bằng con đường dã man tàn bạo. CuốI cùng đều phải trở về với ước muốn đánh đổi cả cuộc đời lấy một chữ Tâm để được thanh thản trút hơi thở cuối cùng.
    Chữ Tâm đã trở thành điểm xuất phát ( cái gốc) có trong bản chất xã hội của con người và đồng thời cũng là đỉnh cao của mọi tài năng ?oTài thu phục nhân tâm? Tài càng cao thì đức phảI càng phảI rộng.
    Bi kịch do sự thoái hoá sau hàng bao nhiêu thế kỉ phát triển nền văn minh vật chất đã đưa người phương Tây tìm về một chân lý rất đơn giản trong tiềm thức xa xưa của người phương Đông mà được đại thi hào Nguyễn Du coi như một báu vật .
    ?o Thiện căn ở tạI lòng ta
    Chữ tâm kia mớI bầng ba chữ tài ?o
    Tâm mà sáng thì làm việc gì cũng dễ được mọI ngườI ủng hộ và dể thành công.
    5. Đoạn trường ai có qua cầu mới hay.
    Nếu bạn chưa bao giờ bị điện giật thì bạn có nghe cả trăm lần ?ođiện giật đau lắm? bạn cũng không thể nào cảm nhận được cái đau đó như thế nào. Nhưng nếu bạn đã bị một lần thì?Chỉ có sự trảI nghiệm bằng dằn vật lo âu, sự lao động hết mình, nếm mùi những thất bạI, bạn mớI cảm nhận được niềm vui sướng của sự thành công.
    Truyền thuyết xưa có kể rằng. Vào lúc sáng tạo xong thế giớI, xếp đặt trật tự cho muôn loài, trong khi báu của Thượng đế còn hai thứ bảo bốI quý nhất là Bất Tử và Hạnh Phúc. Con người biết đươc tin đó, liền đến xin vớI Thượng đế.
    - Thưa Thượng đế, con nghe nói Thượng đế có hai thức bảo bối quý là sự bất tử và hạnh phúc, xin Thượng đế hãy ban cho con. Nếu Thượng đế ban cho con, con xin quy phục và mãi mãi tôn thờ Thượng đế, bằng không, con sẽ náo loạn thế gian và cũng sẽ chẳng để Người yên.
    Thượng đế nghe xong những lờI yêu cầu đó của con người, không những không cho những lời đó xấc xược, mà còn hiền từ nói:
    Đó là hai giống cây quý nhất mà hạt của nó nằm lẫn trong túi hạt giống này. Một thứ cây sẽ cho quả bất tử, nếu con người ăn vào sẽ thành bất tử. Một thứ cây cho hoa hạnh phúc, nếu con người được nhìn thấy sẽ có hạnh phúc.
    Nghe tới đó con người mừng lắm, vội vã hỏI:
    Xin Thượng đế hãy chỉ cho làm thế nào con nhận biết hai hạt giống cây quý hiếm trong muôn vàn hạt giống của các loài hoa trái khác.
    Thượng đế đáp:
    Người hãy đem gieo tất cả các hạt giống này và hãy nhớ chăm sóc chúng đến ngày chúng đơm hoa kết trái. Cây nào có tất cả các quả chín cùng một lúc thì cây đó là cây bất tử. Cây nào có tất cả các hoa nở cùng một lúc, đó là cây hạnh phúc.
    Con người sung sướng làm theo lời Thượng đế. Gieo trồng chăm sóc vất vả ngày đêm, hồI hộp mong chờ cây đơm hoa kết trái. Các giống cây lần lượt đơm hoa kết trái. Qua xuân, hạ, thu, đông con người lần lượt được hưởng những trái cây mình trồng nhưng không thấy có loài cây nào như Thượng đế nói. Sự lao động vất vả, niềm vui khi thấy cây trổ hoa, sự hồi hộp mong chờ mùa quả chín? dần dần làm cho người bừng sáng một chân lý: ?o Bất tử chỉ có được ở sự sinh sôi của muôn loài hoa trái mình gieo trồng. Còn hạnh phúc là niềm tin sau những tháng ngày lao động vất vả được nếm thử chính những loài hoa trái đó?.
    II. Thế giới tâm lý bí ẩn của con người
    Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn trong cuốn sách bàn về nghệ thuật chọn hướng luận rằng : ?oNgười tướng trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, giữa hiểu thấu lòng ngườI thì đó là ngườI tướng vô địch?.
    Khoa học ngày nay có thể giúp bạn dễ dàng thấu hiểu ngày mai thời tiết thế nào, độ ẩm của không khí là bao nhiêu, vùng đất này có độ phì nhiêu nhiều hay ít, nhưng có lẽ quyền lực của khoa học còn quá mỏng manh khi phảI trả lời câu hỏi liệu lờI mờI của tôi có được cô ta chấp nhận không ? Tại sao anh ta lạI có ác cảm với tôi ? Tại sao cô ta lại thất hứa?Con người này có thể tin được hay không??
    Thế giới tâm lý của con ngườI hiện tại và có lẽ mãi về sau này, vẫn còn đầy những bí ẩn. Hiểu biết của con ngườI về chính mình bao nhiêu nữa là đủ ?
    1. Con ngườI ai cũng thích được giao tiếp với người khác.
    Một em bé mới 2 tháng tuổi, chưa biết thế nào là ý thức xã hội, tính giai cấp, nhưng chắc chắn em bé sẽ mỉm cườI nếu mẹ nó ?onói chuyện? vớI nó. Một cụ già đang loay hoay vớI chậu cây cảnh tưởng chừng không có gì trên đời thú hơn được, vậy mà bạn thử lân la hỏi chuyện về cây cảnh đó xem, cụ sẵn sàng nói với bạn cả buổi, sẵn sàng tiếp chuyện tiếp bạn cởi mở và chân tình.
    Nhu cầu giao tiếp với ngườI khác là nhu cầu thường trực ở mỗi người. Không phải chỉ có các em bé mới thích rủ nhau đi chơi, các bạn thanh niên cũng thích tụ hội. Hàng trăm thanh niên cũng rất thích dự hộI ở các đền chùa. Tại sao họ không chọn thời điểm không có một ai đến thăm để đi, nếu họ chỉ có nhu cầu ngắm cảnh. Còn đối với các cụ già, có lẽ không gì sướng bằng được bên bàn trà, có ly rượu, chuyện phiếm về một thời quá khứ.
    Vì bản chất con người thích giao tiếp với người khác nên có lẽ sợ nhất của con người là nỗi cô đơn. Căn bệnh Sida đang được coi là thảm hoạ của nhân loạI hiện nay, nhưng chúng ta hy vọng một ngày không xa có thể tìm ra loạI thuốc đặc trị và nếu bạn biết cách cắt đứt các con đường lây lan thì yên tâm và không bao giờ bị mắc cả. Còn căn bệnh cô đơn muốn ngăn chặn nó thật không dễ dàng. NỗI cô đơn luôn tồn tại trong mỗi con người, nó trường tồn cùng vớI con người, gậm nhấm dần sinh lực của bạn. Say sưa làm việc tưởng quên hết mọi thứ trên đờI như nhà triết học Herbert Spencer, vậy mà vài ngày trước khi mất, ông ôm trên đùi một chồng 18 cuốn ?oTriết học tổng hợp?, cảm thấy nó nặng và lạnh quá, nỗI cô đơn bao trùm quanh ông, tự hỏI giá lúc đó có một đứa cháu nội để ôm có thú hơn không ?
    Không phảI ngẫu nhiên mà những con số thống kê cho thấy số ngườI tự tử hàng năm ở nhiều nước (đặc biệt là các nước công nghiệp phát triển) lớn hơn số tử vong vì một căn bệnh hiểm nghèo nào khác.
    Biết cách làm cho ngườI khác thoả mãn yêu cầu giao tiếp, nói về những cái mà họ thích là bí quyết đầu tiên trong phép xử thế.
    Phần đông chúng ta đều biết điều đó, nhưng khi hành động, khi vào cuộc, chúng ta chỉ nghĩ đến những điều mình muốn, chỉ nói những điều mình thích.
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư
  10. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0

    2.Nhu cầu thích được ngườI khác quan tâm, thích được khen là nhu cầu thường trực ở mỗi người.
    Alferd Adler, triết gia trứ danh, viết cuốn sách rất hay đề là ?oChân nghĩa cuộc đờI? trong đó ông nói : ?oKẻ nào không quan tâm đến người khác, chẳng những sẽ gặp nhiều sự khó khăn nhất trong đời mà còn là người có hại nhất cho xã hội. Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó?. Có lẽ tất cả những ai yêu ?oĐắc nhân tâm? đều coi đây là một câu ?othần chú?. Nếu bạn hiểu hết ý nghĩa câu nói đó và luôn tìm mọi cách hành động như thế, thì chắc bạn đã nắm được bí quyết lớn nhất trong thuật xử thế. Dĩ nhiên sự quan tâm đến ngườI khác tuỳ hoàn cảnh, tuỳ mức độ thân tình mà cách thể hiện rất đa dạng : mỗI cá tính lạI cần những mức độ, hình thức quan tâm khác nhau. Nhưng sự quan tâm đó thực sự chỉ gây được thiện cảm ở ngườI khác khi nó hoá thân từ một tấm lòng tốt, chân thực không mang mục đích tìm cách lợi dụng. Bạn thấy ai đó tự nhiên buồn, hay có khó khăn, bạn tìm cách gợI chuyện hỏi han, chia sẻ những cảm xúc với họ, ngỏ ý giúp họ, một người đang cần cái gì đó mà bạn có hoặc bạn biết, bạn giúp một cách tự nhiên. Nếu làm được như vậy thì trong cuộc hành trình đến tương lai, bạn bớt đi được nhiều trở ngạI và thêm được những người bạn tốt.
    [Trong cái vòng trầm luân của cuộc đời có 4 cái ?oCạm bẫy? lớn nhất mà đời thường hay mắc :
    - Bả lợi
    - Bả danh vọng quyền lực
    - Bả ái tình
    - Đam mê sở thích (cờ bạc, nghiện hút?) [
    Nhiều ngườI cho rằng muốn làm việc lớn cần phảI dứt bỏ nó. Thương ôi, chính thần Dớt chúa tể của các Thần, ngự trị ở đỉnh núi Olymper quyền lực vô biên thếm vậy mà cũng bao phen khốn đốn dướI bàn tay mềm mại của nữ thần Ái tình.
    Một vị hoà thượng chán ghét đờI thường đua chen, đã bở lên núi tu tiên, tự cho mình đã thoát tục, bỏ được tính tham lam vốn có ở con người. Một hôm vị hoà thượng đó bảo với đệ tử : ?oNgười đời vốn đầy tính tham lam, kẻ hám lợi người hám danh, họ chỉ thích những lời khen. Ngay những bậc ẩn sĩ, những bậc tu hành cũng mong được ngườI ta biết đến mình, họ muốn giảng kinh thuyết pháp trước đám đông chứ không muốn ở ẩn trong một cái am nhỏ mà đàm đạo với đệ tử như chúng ta này đây. Đệ tử đó đáp : ?oBạch thầy, quả thực thầy là bậc duy nhất tuyệt được lòng hám danh ở đờI.? Và vị hoà thượng đó vuốt râu, rung đùi, mỉm cười.
    3.Con ngườI ai cũng thích cái đẹp.
    Chính Đô-xtôi-ep-xki nói rằng : ?oCái đẹp cứu vớt thế giới?. Trong cuộc hành trình của nhân loạI đi tớI sự hoàn thiện thần thánh chính là của chính mình, con người luôn hướng tớI cái đẹp. Ai cũng thích mình đẹp hơn trong mắt mọI ngườI, thích làm cho mọi thứ cũng quanh mình đẹp lên. Người xưa chế ra một cây cung với chức năng để săn bắn, chắc chỉ mất một vài ngày, vì chỉ cần một sợi dây cung ngang, một nhánh cây uốn cong, nhưng để làm đẹp cho cây cung đó ngườI ta phải mất hàng năm, nào là chạm trổ, nào là nạm vàng, nạm ngọc. Biết được đặc trưng tâm ly này của con ngườI, bạn có thể tự rút bỏ cho mình biết bao nhiều quy tắc xử thế. Nhưng xin bạn hãy nhớ một ngày nào bạn không còn say sưa đi tìm cái đẹp thực sự cho chình mình (từ vẻ đẹp hình thức, đẹp trong cử chỉ, phong cách sống?) ngày đó bất hạnh đang chờ sẵn bạn.
    4. Con người ai cũng tò mò, thích của lạ, thích những cái mình khồng có, có một rồI lại muốn hai.
    PhảI chăng truyền thuyết xưa kể rằng : chàng Adam vì ăn phảI trái cấm mà bị đầy xuống trần gian là không có lý ? Vì tính tò mò, thích khám phá của con người mà nhân loại mớI đạt đến trình độ như ngày nay?Và tất nhiên vì quá tò mò mà nhiều bạn trẻ phảI trả giá.
    Cuối thế kỷ 18 nhà nông học kiêm kinh tế học ngườI Pháp là Ăng-toan Pac-măn-chiêc có một thờI gian bị giam ở Đức, ông biết rõ giá trị dinh dưỡng của cây khoai tây. Khi về nước, ông ra sức thuyết phục Hoàng đế Pháp nhưng ông gặp phảI sự chống đốI mãnh liệt của giớI tăng lữ và y học. Đấu lý không được, ông dùng thủ thuật tâm lý. Ông xin nhà vua cho trồng thử nghiệm ở đất Xablông, xin một độI hình ngự lâm mặc lễ phục uy nghi suốt ngày canh gác, cấm ngặt nông dân không được lai vãng đến đó. RồI như vô tình, tiết lộ một vài ưu điểm tuyệt vời của giống cây quý dành cho vua và ban đêm canh gác sơ hở. Tình huống úp mở lập tức gây sự tò mò của dân chúng và có tác dụng ngay : họ rủ nhau vào lấy trộm?chỉ sau khoảng một năm, giống khoai tây đó đã được nhân rộng ra khắp vùng.
    Thành công bước đầu để khai sinh câu lạc bộ Tâm lý, chúng tôi cũng sử dụng thủ thuật đó. BIết thanh niên ai cũng có nhu cầu kết bạn, tìm bạn nhưng các bạn trả đặc biệt ở khu vực phía Bắc không dám nói ra? Bằng những tấm cardvisit in đẹp, nộI dung hấp dẫn, hợp tâm lý tuổI trẻ?Việc tuyên truyền theo kiểu ?orỉ tai? thật có kết quả. BuổI khai mạc thành công ngoài dự kiến.
    Và đây nữa, một bạn gái khi nhận được tấm danh thiếp của chi hộI Tâm lý tặng đã bĩu môi tuyên bố một cách quá tự tin??Ôi dào, toàn lý thuyết hết, không ai dạy không được ai cả, chuyện đó cần gì phảI học?? Sau khi nghe những lời phản bác quyết liệt, tôi chỉ mỉm cười rồi đủng đỉnh ?oThế mà tôi nghĩ nó lạI cần cho bạn hơn ai hết đó?. ?oTại sao ?? Bạn đó hỏI : ?oVì tôi ?ođọc? được trong mắt bạn những gì xảy ra trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai nữa?. ?oBốc phét?, bạn đó bắt đầu dao động. ?oBạn không tin thì hãy nghiệm xem : thứ nhất, cuộc sống vật chất của bạn có thể đầy đủ, nhưng bạn thiếu một ngườI bạn gái thật thân kiểu con chấy cắn đôi, bạn là ngườI có nhiều bản lĩnh, nhưng bị vấp ngã khá nhiều, hay bị ngườI ta ?ođánh?, bạn không thể yêu một lần mà lấy được??. Nét mặt bạn gái thay đổi dần. ?oSao anh biết?. ?oBí mật?. Tôi cười. Hôm sau chẳng cần một lời mời, ngườI đó tự nguyện làm hộI viên câu lạc bộ Tâm lý.
    Cả bạn và tôi cũng như bao ngườI khác chỉ có thể hấp dẫn mọI ngườI, bạn bè, khi trong mình luôn có một cái gì đó để mọI ngườI muốn biết, muốn khám phá.
    5. Con ngườI là một sinh linh sống bằng biểu tượng, yêu thích kỷ niệm.
    Một cây bút, một chiếc khăn tay, thật chẳng đáng giá bao nhiêu nhưng nếu chúng là kỷ niệm của người yêu tặng, kỷ niệm của một thờI chiến trường thì thật là vô giá. Trước đây tôi thường hay thắc mắc : TạI sao một bức phác hoạ nguyên bản của một hoạ sĩ vĩ đại nào đó lại bán giá cao đến hàng triệu đô la, kỹ thuật hiện đạI cho phép ngườI ta có thể sao chép nguyên xi cơ mà ? TạI sao các nhà tâm lý khuyên các bạn trẻ nên học nghê thuật tặng quà, nên dành thời gian cùng nhau đi tham quan, ngắm cảnh ?TạI sao họ lạI khuyên các cặp vợ chồng trẻ có xung đột hãy tự mình ôn lạI những kỷ niệm về một thời họ yêu nhau ? Cần gì phảI làm đám cướI, chỉ cần hai người đồng ý ký vào giấy kết hôn là đủ ? Lễ nghi thờ phụng làm gì mấy ông tượng gỗ đó ? NgườI chết là hết, cúng bái giỗ chạp làm chi cho ruồI nó ăn?! TạI sao các cựu chiến binh Pháp, Mĩ cứ nằn nì bằng được sang thăm lạI chiến trường Điện Biên Phủ, Khe Sanh, nơi họ đã bị thất bại và phảI chịu hàng trăm đô la phí tổn ?
    Bây giờ tôi đã hiểu, đám tang ai đó có nhiều ngườI đi đưa, đâu phảI chỉ nguyên vì thương xót ngườI chết mà còn vì chính ngườI sống nữa đấy chứ. Một cơn giận dữ có thể làm đôi vợ chồng trẻ sẵn sàng ký vào giấy ly hôn nhưng chính những kỷ niệm của một thờI yêu nhau, những băn khoăn : ta sẽ nói gì vớI bạn bè, họ hàng, những ngườI có mặt trong ngày vui của ta, sao ta sớm bỏ lờI cầu nguyện khi hai đứa dâng hương thề chung sống đến đầu bạc răng long trước bàn thờ tổ tiên?Tất cả những cái đó sẽ giữ họ lạI, giúp họ tìm cách làm lành với nhau?
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ
    Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư

Chia sẻ trang này