khoảng khắc 11h57ph ,ngày 16/5 Đêm kĩ túc lặng như tờ Phòng chỉ có 6 người .Đùa ,chọc ghẹo , thỉnh thoảng cười như điên .Bỗng nhiên một đứa giọng hắn trầm hẳn xuống _ Sắp sang ngày sinh nhật trưởng phòng rồi _ hơ ,còn 3 phút nữa cả bọn cười _ Sẽ đón ngày sinh cho trưởng phòng nhỉ một đứa hét lên _ Phòng mình có nến , tắt hết đền đê, tìm nến nào Thế là một cây nến được thắp sáng giữa một căn phòng .6 đứa ngồi xung quanh và ánh sáng ngọn lủa hồng soi hồng những nét mặt .KTX trầm ngâm có một căn phòng mờ mờ ảo ảo là vì có nến _ còn 1 phút nữa _còn 30 s _.... _ Đến rồi _OAAAA! 6 đứa hét lên như đón giao thừa rồi: happy birthday to you..!happy birthday to you.... tôi chưa bao giờ sung sướng như vậy ,cảm động vì cái thời khắc đó làm ngày tôi ra đời trở thành thiêng liêng , tôi nghĩ đến 2 con người đó ,nghĩ đến những người bạn đã đã từng có những kỉ niệm Mỗi đứa dành cho tôi những lời chúc : chúc T làm được những dự định của mình . Và tôi đã có thêm niềm tin từ thời điểm đó Tôi nói đó là KHOẢNG KHẮC Thời điểm nào ghi dấu trong cuộc đời bạn ,làm thay đổi một cái gì đó lớn lao đó là KHOẢNG KHẮC đúng không bạn
đó là lần đầu nhìn thấy một cây phượng nở rực trời ở đoạn đường Tôn Thất Tùng ,tớ như sống lại những ngày chia tay cuối cấp ,mọi người có hiểu được cái cảm giác của kẻ xa quê gần năm trời không Nhưng nhớ cái thành phố của mình và kí ức về tuổi thơ rực rỡ màu phượng vĩ , vì nhà mình có một cây phượng ,mình chứng kiến nó từ ngày nó được bố đem về trồng ,cho đến khi nhà mình chuyển đi , và nó bị chặt cái ..phựt ,thành phố của tớ bây giờ rạo rực và đỏ lửa phượng miền Trung