1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khoảng không gian tĩnh lặng....

Chủ đề trong 'Hải Dương' bởi hanh114212, 02/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. help_me_20_22

    help_me_20_22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2005
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Nói tóm lại , bây giơ mình còn lại gì đây? Không biết nữa , mọi thứ chỉ là một màu , một màu ....đen .Mình ghét màu này , ôi , là một người từ đỉnh cao danh vọng , bỗng chốc thành kẻ trắng tay ? Khó mà chấp nhận những gì đã xảy ra .Nhưng đúng là nó đã xảy ra và nó quá khó khăn với mình....Nhưng mình vẫn có cơ hội đứng dậy mà ...Người ấy nói thế !
  2. hanh114212

    hanh114212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2004
    Bài viết:
    1.850
    Đã được thích:
    0
    Một không gian hoàn toàn yên tĩnh. Tôi bật TV lên, vừa lúc đó 1 bộ phim Ý bắt đầu chiếu. Tựa đề phim " THE PASSION RECUIT"
    Xem sao mà hay thế không biết. Bánh mì, vang nho; hai thứ ở VN coi như bình thường, nhưng ở các nước theo thiên chúa giáo sao mà linh thiêng với họ thế ko biết. Xem phim ngày hôm qua tôi mới biết rằng: Tại sao trước khi ăn cơm, họ lại cầu Chúa ban phước lành cho họ.
    Chiêm nghiệm bản thân mình: Mình có thể làm được những việc phi thường mà nhân vật chính trong phim đó làm ko biết!
    Ôi! Đúng là thiên đức!
  3. hanh114212

    hanh114212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2004
    Bài viết:
    1.850
    Đã được thích:
    0
    Cả đêm hôm qua, có lẽ đó là những cảm nhận của sự cô đơn. Tĩnh lặng, ốm yếu, chỉ biết nằm trên giường ngủ và mơ màng. Không dám bật TV vì sợ khó ngủ. Không dám mở nhạc vì nhạc lại phải mở những bài hát mình yêu thích, và như thế lại càng khó ngủ hơn. Những nỗi nhớ, những cơn đau trong ***g ngực liên tục làm khổ mình. Đúng là khi ốm đau, người ta mới cảm nhận được tình bạn, tình yêu nồng nàn hay hờ hững.
    Lặng lẽ nghe tiếng chim nhỏ hót trong đêm...............
  4. quen_de_nho

    quen_de_nho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2005
    Bài viết:
    1.596
    Đã được thích:
    0
    mình ghét khoảng lặng, nó làm mình phải suy nghĩ, phải nhớ, bi h chỉ muốn chơi, muốn bị cuốn theo dòng chảy cuộc sống, sự nhộn nhịp của cs làm mình thấy thanh than, nhẹ nhàng
  5. hoathuytien

    hoathuytien Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/07/2002
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi mới đc đi dưới mưa , một thói quen mà mình đã quên nó tự lúc nào chẳng biết nữa, ngày trước mỗi khi có chuyện gì đó mình chỉ mong trời mưa được đi dưới mưa vì mình nghĩ làm như vậy mọi nỗi buồn của mình cũng sẽ trôi theo những giọt mưa đó , và mình cũng có thể khóc thoải mái vì sẽ ko ai biết mình đang khóc nếu ng ta có nhìn mình họ cũng sẽ nghĩ đó là những hạt mưa. Tối nay đi học được về sớm, một mình lang thang trên phố tự nhiên thấy buồn, thấy mình cô đơn lạ, lúc này chỉ muốn có ai đó 1 ai đó kể cả là những ng mình ko quen nói chuyện với mình, ngốc thật đó có những khi nghĩ về tất cả mọi chuyện mình chẳng hiểu thực sự con ng mình là thế nào nữa, mọi thứ cứ rối tung cả lên, cả mình nữa mình đã thay đổi thay đổi đến mức chính mình cũng ko thể nhận ra được .
    Lúc này có ai đó để nói chuyện thì tốt, lên mạng mà chẳng tóm được ai cả, mỗi thằng cháu nó lại cũng chán đời như mình, chán chẳng buồn chết, thôi lại lang thang 1 lúc nữa rồi về vậy, cuộc đời ................
  6. yendieu

    yendieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    1.523
    Đã được thích:
    0
    Lặng nghe âm thanh cuộc sống
    Ẩn vào lặng lẽ của đêm
    Lặng nghe cốc cà phê nóng
    Bừng lên trong đáy mắt em
    Lặng nghe dòng sông tuôn chảy
    Lịch sử nguồn cội nghìn năm
    Rạo rực mầm sinh sôi sống
    Trong em từ đó ân cần
  7. vothuong23

    vothuong23 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2006
    Bài viết:
    526
    Đã được thích:
    0
    Hồn nhiên tôi ...khóc ....
    Vậy đấy , 1 chút thôi , bình yên một chút ...Một chút thôi ....
  8. vuthanhminh

    vuthanhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    4.150
    Đã được thích:
    0
    Một buổi tối đi qua quán cafe, thấy môt cây đàn phủ đầy bụi. Chắc chẳng có ai sờ đến nó. Tự nhiên thấy nhớ về thời sinh viên. Cảm giác mình như cây đàn kia....
  9. vinhvinh

    vinhvinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2003
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    2
    Chia tay em , qua phố quen chợt rùng mình nổi gai ốc .2 người đã từng tâm sự ở đây mà tưởng như từ kiếp trước !
  10. ecology_h

    ecology_h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Trời đất ơi là trời đất ! Sao cái cô bé hàng xóm lại cứ xinh và hiền như thế nhỉ? Và tại sao mình lại cứ nhút nhát và khờ khạo đến thế nhỉ?
    Hừ...cả đời mày chắc chỉ đến thế thôi, không khá lên được đâu.

Chia sẻ trang này