1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khoảng Lặng của tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cad_garfield, 25/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cad_garfield

    cad_garfield Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2006
    Bài viết:
    443
    Đã được thích:
    0
    Khoảng Lặng của tôi

    1:46 25/4/2007
    Ai gặp mình cũng bảo là mình lúc nào cũng tươi!
    Bạn ở lớp, bạn trên mạng, bạn trên blog, khách hàng...
    Mà đúng thế thật, mình lúc nào cũng vậy nhí nhảnh như...chó cảnh

    Nhưng mà...mỗi người đều có khoảng lặng của riêng mình.Ai cũng có tâm sự, chỉ có điều là họ sẽ tâm sự với ai và tâm sự cái gì.

    Mà mình lại luôn học hành và làm việc ở cái môi trường "Dương thịnh âm suy", đàn bà thì ít mà đàn ông thì nhiều.

    Chẳng nhẽ lại đi tâm sư với 1 chú nào đấy?Chài, bất khả thi!
    Đêm nay lại là 1 đêm dài!
    Nghe nhạc thôi! ...."I can''t sleep alone any more.I need you here with me!..."-Nightmare-M.S.G
  2. cad_garfield

    cad_garfield Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2006
    Bài viết:
    443
    Đã được thích:
    0
    8:15 25/4/2007
    Cả đêm qua ko ngủ!Mệt ghê!!!
    Hôm nay lại là 1 ngày tấp nập!
    Cố lên nhé!Himera!he he he
  3. tulinh_1980

    tulinh_1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    2.409
    Đã được thích:
    0
    Cái topic về khoảng lặng này ở đâu cũng thấy có.
    Tối qua em lang thang trong mưa, anh đã không để ý đến em thật rồi nhỉ? Em bấm chuông anh không mở cửa, anh đã đóng cánh cửa trái tim, anh đã đóng lối vào dành cho em, em không muốn thế, không bao giờ............Em nhớ anh.
  4. wind_soul

    wind_soul Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2006
    Bài viết:
    251
    Đã được thích:
    0
    Khoảng lặng của tôi, không phải ở góc phòng nơi có ánh sáng dịu nhẹ của cánh rèm xanh biênhắt qua cửa sổ, mà là tán lá một cây anh đào nằm khuất nơi góc phố, ít ai để ý, vì phải vòng vào khúc quanh của một con đường rợp bóng phi lao mới có thể nhìn thấy nó. Đó là nơi tôi trao cho anh nụ hôn đầu tiên. Ngày bé, tôi thường cười mấy cái người ưa hun nhau ở gốc cây vì thấy nó nên thơ quá, hì. Bây giờ thì chính tôi lại thường hay đứng dưới gốc cây đó, chờ một người.... người mà chẳng biết khi nào mới về với tôi và thực lòng tôi có dang rộng vòng tay đón anh ấy không?!
    Nhiều khi bước chân lơ đễnh của tôi cứ trôi về tán cây ấy, vô định. Tôi không muốn khóc vì anh thêm nữa, anh đã trôi xa tôi như một giấc mơ mà khi tỉnh giấc tôi thấy mình đẫm lệ. Tôi không muốn nhưng càng không muốn thì sắc hoa thắm ngày nào càng cồn cào trong tôi, và tất cả.... bờ vai, hơi thở, bàn tay ấm như níu tôi về với giấc mơ bất tận. Tôi mệt mỏi và tôi đã cho phép mình được khóc.... Tôi cho phép mình nhớ anh, cho phép mình viết vào nhật ký những lời tha thiết cho anh nhưng lại nén tất cả lại để không nhấc điện thoại lên và gọi.... tôi phải quên anh và hướng tới bầu trời 21.... Dù 8 năm qua vẫn thổn thức một tình yêu và niềm mong nhớ thì cũng hết rồi. Tình yêu tôi, xin đưa vào khoảng lặng, khoẳng lặng của tôi mang tên Anh.....
    Anh ơi....
  5. vibot_telematic_bk3_qn

    vibot_telematic_bk3_qn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    1.753
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    HỒI KÍ MỘT CHUYẾN ĐI_HÀ NỘI BY NIGHT
    Một chuyến đi_một lần trở lại HÀ NỘI_Hà Nội giờ đây đã khác xưa rất nhiều_Với mình , có lé đây là lần thứ ba hay thứ tư gì đó mình có dịp quay lại HÀ Nội.Với mình những chuyến đi về HN luôn là những chuyến đi buồn_thật buồn.Và có lẽ lần này cũng không khác gì hơn!
    Lần đầu tiên mình ra HÀ NỘI là cách đây năm năm rồi_Cảm giác của mình lúcđó như thế nào mình vẫn còn nhớ rất rõ_Năm năm trôi qua_nói đến nửa thập kỉ trôi qua là nói đến sự già nua của con người.Năm năm _một quãng thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để ngưpừi ta quên đi những vết thương lòng_những nỗi đâu trong quá khứ.Năm năm_vật đổi sao dời_đến cả lòng người cũng đổi thay _thế mà cảm giác của mình ngày đó cho đến tận hôm nay cũng chẳng hề thay đổi.Thật là kì quái!
    5h sáng_Đặt chân xuống mảnh đất HÀ thành_ngồi trong chiếc Taxi dạo lòng vòng qua các khu phố cổ _HÀ NỘI 36 phố phường_những con phố dài xao xác hơi mây(bài học từ thời cấp ba) lòng mình chợt thấy cô đơn.5h sáng_phố HÀ NỘI không đông vui tấp nập như phố đêm của SÀI GÒN_những con đường vắng ngắt_không một bóng nguời_không một tiếng còi xe_chỉ có một vài người đi buôn bán đạp những chiếc xe đập lóc cóc vội vã lướt nhanh.Xem ra lúc đấy muốn tìm cho mình một chỗ nghỉ chân thật là khó.Đi lòng vòng mãi _cuói cùng lại quay ngượ trở lại phố ĐÀO DUY ANH,dặt phòng 2214_khách sạn KIM LIÊN.
    Vật vã mồ hôi, vừa đặt chân đến khách sạn đã là6h sáng_một tiếng dồng hồ đã trôi qua _người ướt đẫm mồ hôi_trời HÀ NỘI không nóng mà lònh mình thấy nóng bức_nhưng cái nóng bức ây có lẽ cũng không kéo dài lâu_sau đó là môt chuỗi dài lạnh lẽo , cô đơn, trống vắng và buồn thật là buồn.Mình cũng không có lí do nào để giải thích cho sự thay đổi dó.Đầu óc trống rỗng_cả hai ngày ở HÀ NỘI _thật sự bế tắc_buổi tối trời lại mưa_mưa HÀ NỘI không như những cơn mưa của đất SÀI thành_những cơn mưa triền miên _kéo dài_những hạt mưa rơi tách tách trên mái hiên của một dãy nhà kế bên.Đứng trên ban công nhìn ra_chỉ thấy những ánh đèn vàng chói _thứ ánh sáng hắt hiu_không phải là thứ anh sáng trắng như thường nhật_có lé đèn cũng như người _già cả rồi.
    HÀ NỘI, chắng biết đi đâu_chỉ nhớ một buổi chiều_đi dạo cùng một người bạn quanh quảng trường_lăng BÁC.Ngồi lại nói những chuyện buòn vui một thời_những kí ức ngày xưa_những kỉ niêm cũ_tù lúc chièu cho đến khi con phố đã lên đèn,quảng trường cũng rực sáng bởi ánh đèn quanh lăng.Thế mà đã ba tiếng đồng hồ trôi qua_lòng mình lúc đó như lắng lại_một chút thoải mái, nhẹ nhõm trong tâm hồn.
    PHố đên ở HÀ NỘI không như phố đêm của SÀI GÒN.Phố đêm HÀ NỘI luôn kéo mình về với quá khứ, còn phố đên SÀI GÒN sáng đẹp và lạ.Nhưng cólẽ quãng đời sinh viên này mình đã gắn bó với mảnh đất SÀI thành rồi.
    Tạm biệt HÀ NỘI_tạm biẹt chút ttình cảm thoáng qua của tôi.Và hẹn găp lại!
  6. sentenced1806

    sentenced1806 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2006
    Bài viết:
    5.234
    Đã được thích:
    3
    gần 2 năm trôi qua mà khỏang lặng vẫn chưa ra đi . Chẳng ai bảo mình buồn cả vì lúc nào cũg hớn hở cười . Thế mà có 1 ng lạ nhìn ảnh mà đóan trúng phóc . Cũng lạ thật . Đôi khi cảm thấy nhớ anh như khi mới yêu nhưng rồi phải kìm nén lại hết . Chợt nhận ra mọi thứ đã vỡ hết rồi , và vẫn bước chân ở cái khỏang lặng đó . Chẳng biết bao giờ thì mới "bước sang trang mới " đc . Mình cũng đã quá chán nản chẳng muốn lông nhông như ngày trước nữa . Bao giờ thôi day dứt
    .........

Chia sẻ trang này