1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khoảnh khắc kì diệu - Hà Nội - Có ai thích hoa Sưa không?"

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi esheep, 05/01/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ZooZ

    ZooZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2005
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Chà, các bạn vui thật, cho hỏi hôm đó mọi người off có chụp ảnh lại không ? Có thể gửi lên để những ai không tham gia còn.. thèm..
    Đọc bài thấy nói bạn Slough mới ở "bển" về ??? ga-năng là đúng rồi... Tiếc quá không biết sớm để đăng ký 1 chân tham dự... Có khi ..cũng được nhận quà.. .hà hà..
    Chúc mọi người luôn luôn vui vẻ..
    Xin hỏi các buổi off của hội Hoa Xưa có chống chỉ định người đã lập gia đình 0 ? Có được cho trẻ em đi kèm không ?
  2. thuy_ngoc_nghech

    thuy_ngoc_nghech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2005
    Bài viết:
    495
    Đã được thích:
    0
    Ôi, bác ơi, vô tư đi, bác đi off cứ dắt theo cả vợ/chồng con cái đi cũng được tuốt... Có điều, thành viên của Hụi này hay có kiểu đầu voi đuôi chuột, hò hẹn thì rất hoành tráng nhưng đi chả được bi nhiêu, may mà được cái vui vẻ kéo lại...
    Em áp thấp ơi, hnào lại mang nhãn đến tiếp nhá. Cả đời chị chưa từng thấy quả nhãn nào to đến xế đâu!!! Chẹp chẹp, thèm quá!!!
  3. ApThapNhietDoi

    ApThapNhietDoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2004
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Một ngày.... cười nhiều, nói nhiều... mà sao.. thấy trống rỗng thế! Nhớ cái gì nhỉ, biết là nhớ cái gì rồi mà sao vẫn thấy khó hiểu thế, thấy mình dở hơi thế . Mong manh, luôn là cảm giác mong manh, chẳng muốn làm ai phải suy nghỉ cả, nhưng... biết làm sao bây giờ..........Gruhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
    Cả nhà, hôm nay em chán quá, vào đây gào thét tí cho vui, tạm thế đã
  4. kdbubu

    kdbubu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2003
    Bài viết:
    1.679
    Đã được thích:
    0
    ngày hôm qua chẳng thể giống ngày hôm nay!! nhưng nó cứ ôm đồm rồi chiều chuộng chính bản thân nó!! thời gian cứ tưởng sẽ nhoà xoá đi tất cả! có lẽ là vài người sẽ cho là đúng!! có với mình thì nó lại là không!! thời gian chẳng làm ai quên được những cảm giác đời người!! tấm tác trôi đi!! sinh ra lớn lên!! đi học!! gia dình con cháu !! rồi chết!! ai cũng muốn giống ai!! nhưng sao sống lương thiện trên đời khó thế!! mỗi một cung bậc bước qua!! lại thấy mình gian sảo!!càng nhiều nhưng câu sáo rỗng!! chả ai hiểu mình nghĩ gì trong đầu!! lợi thế chăng!! vậy là không thật với mình rồi!! sống mãi thế sao!! vậy là không tốt với đời rồi!! sống trên đời sống cần có một tấm lòng!! mà lại phải chia sẻ với ai đây!!chả hiểu!! chỉ có thời gian mới sâu lòng được!! chả thế nhiều khi!! cứ để trôi lòng mình !!mặc kệ tôi với đời!!nghi mà thâý nực cười!! chỉ nghĩ nổi thôi!! chứ chạy theo thời gian!!! mệt lắm!!!
  5. chiuchiu

    chiuchiu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua có vấn đề gì mà topic nhiều tâm sự thế? Chỉ có mỗi cơn mưa lao xao thôi mà???
    Hé hé hé... xin chào mọi người. Topic này dạo này trầm lặng quá. Sao không tranh thủ tuần này có lễ Vu Lan, rủ nhau đi lễ chùa thứ 6 đúng rằm và vào khu phố cổ xem người ta cúng xá tội vong nhân? ròi kiếm cái gì đánh chén toé loé? rảnh hơn thì thứ bảy đi Bát Tràng, đền Chử Đồng Tử chẳng hạn, hoặc đi ra mạn ngoại vi HN, đâu đấy... rong rêu... ảnh ọt đi chứ....
    Tặng ảnh nè...
  6. thuy_ngoc_nghech

    thuy_ngoc_nghech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2005
    Bài viết:
    495
    Đã được thích:
    0
    Cún con nhà bác xinh quá!!!!!
    Nhà em đã làm rằm rồi. T6 này ai đi lên phố cổ xem người phố cổ cúng xá tội vong nhân thế nào cho em đi vớiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
  7. ApThapNhietDoi

    ApThapNhietDoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2004
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Chưa bao giờ tin vào cái gọi là cầu nguyện, dù rẳng rất tin vào sự thanh thản mà cái không gian tĩnh lặng áy đã đem lại cho mình... Uhzmm, mà sao, những ngày rằm tháng 7 lúc nào cũng đem lại cho người ta một cảm giác lạ lạ, huyền bí, thích cả cái tên tết Vu Lan, chẳng hiểu sao, con bé chẳng bao giờ tin vào thần thánh lại cứ đinh ninh rằng cái ngày rằm tháng 7 nó thật quan trọng , ngày lễ cúng chúng sinh, hồi trưóc chẳng hiểu gì từ cái tên trở đi, mà vẫn thích, sau này hiểu ra dược ý nghĩa của nó, ờ, lại tin là thật và... tin rằng những linh hồn ngoài kia là có thật, cũng chẳng hiểu sao, chẳng bao giờ nghĩ những linh hồn ấy là "ma " nữa...,thật sự thì đã rất thành tâm cầu cho những linh hồn ấy được siêu thoát. Đơn giản cứ nghĩ là người sống còn cần có 1 mái nhà.. nữa là những linh hồn...,cho dù đôi lúc đã nghĩ mình vô lý..
    Sáng vào chùa chỉ định ngó nghiêng hoa lá thơ thẩn tí rồi té luôn, nhưng mà.. tự nhiên nghe tiếng tụng kinh gõ mõ, lại thấy... nhẽ nhõm kỳ lạ, cả những cái vớ vẩn của ngày hôm trước như bay biến đi đâu hết, uhzmm, anyway...
    Hừhm, thế mà chiều nay con bé cứ gân cổ lên nói với mẹ là mình " vô thần ", ờ, mà mình vô thần thật muh ,he, hâm thật rồi
    Mà các bác ui, em tưởng là ở đâu cũng làm lễ Vu Lan như nhau chứ, thế trên phố cổ thì có gì khác hả các bác, em tò mò wé
  8. dream_catcher_610

    dream_catcher_610 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2005
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    Rằm tháng bảy... tháng bảy.. lại gợi cho tôi nhớ đến chia cắt... Chức Nữ - Ngưu Lang ...
    Mấy hôm nay... trời mưa... rả rích... lang thang trên đường... thi thoảng... len lõi qua mấy con ngõ nhỏ .... mùi khói mỏng tang nhà ai đốt vàng hương... Nao người...
    Mấy hôm nay... mấy con phố quanh nhà thấy sao trầm mặc.. sáng đi bộ qua ngõ Phất Lộc... cái nhà cổ cuối cùng đã bị dỡ sắp xong rồi.. .chẳng hiểu mấy hôm nữa... ngôi nhà này biến mất.. thì cây dù và cửa hàng cắt tốc phía đằng trước sẽ chuyển đi đâu... Ngẩng lên.. thấy khoảng trời trên đầu bất chợt trống rỗng.. .thênh thang.. Không còn ngôi nhà đổ bóng xuống nữa rồi..
    Rằm tháng bảy... trên phố xuất hiện những gáng vàng mã... mắt chợt muốn ghi lại.. thật nhanh.. một nét riêng Hà Nội mưa Ngâu :
    Những người đàn bà quang gánh lầm lũi gánh trên vai cả một nhịp cầu. Nhịp cầu âm-dương cách trở...
    Những người đàn bà gánh gánh hàng mã nhẹ tênh dầu giấy... mà nặng trĩu lo toan, nặng trĩu sứ mệnh của kẻ mang đến chút đức tin cho mọi người...
    Tháng Bảy HN còn đẹp nữa một không gian của những hàng cây dâu da trút lá... Sao vội vàng thế.. không đợi đến thu... Đợi những đợt gió heo may tràn về thổi tung lên màu vàng rực rỡ của hàng cây cơm nguội... nắng heo may... cũng nhuộm vàng hơn màu lá ???
    Không đợi được nữa rồi... từng hàng dâu da lum khum trút từng hơi thở vàng đến nhợt nhạt... vàng đến yêu đuối... Sao chứ ? lại chọn một mùa mưa khắc khoải thế này ? Màu vàng không đủ toát ra hơi ấm.. Màu vàng đã ngả sang gam lạnh.. vàng vọt, xanh xao... mỏng manh.. tiếc nuối..
    Tạm biệt nhé.. mùa hè... mùa hè chỉ còn là chùm quả seo sắt... cố gom chút nắng để ửng lên chút đỏ trên từng quả dâu da còn sót lại.... Thân cành co rúm lại... đen sẫm dưới từng vạt mưa rào..
    Bức tranh của em buồn quá... buồn bã..
    Em chỉ cố vẽ lên một chút ký ức thôi..... đốt thêm chút vàng hương... vĩnh biệt cầu vồng mùa hạ... đang vắt vẻo ngang chân trời xám bạc.. Sao không đợi em... Cáu vồng của em... để một mùa mưa tháng bảy.. Có còn ai nhớ đến em...đốt cho em chút
    vàng hương nối nhịp cầu vồng mùa hạ ????

    Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi buồn:
    1 - Chỉ đọc khi đang không rất rất rất yêu một ai cả.
    2 - Nếu đang yêu - đọc xong đừng nghĩ đến sự chia ly.
    3- Nếu đang chia ly - đọc xong hãy nghĩ đến cầu vồng.
    4- Buồn làm gì. Tớ đùa đấy.... đã bao giờ phải chia tay với 1 ai chưa ? Rồi hả ? Đừng có hỏi có phải tớ cũng thế không... Vô duyên lắm đấy... Vô duyên như tớ tự nhiên nhảy vào cái topic này ăn nói lung tung..
    Nhưng thỉnh thoảng.. có ai đủ vô duyên để quan tâm đế nmột người chưa phải là thân thiết với mình không nhỉ...
    Thanks for your sharing !
    Chúc cả nhà vui vẻ... Có ai cuối tuần đi vào phố cổ ngắm vàng hương không ???
  9. slough

    slough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2004
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    Haha...
  10. slough

    slough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2004
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    Thay mặt tác giả tác phẩm, bót vô đây một bài báo tuyệt đỉnh về ngày lễ xá tội vong nhân này.
    Nguồn: http://www.hanoimoi.com.vn/vn/35/23262
    Rằm tháng 7, nhớ chuyện xưa...
    30/08/2004 11:11
    Mấy hôm trước, Hà Nội nắng chói chang và nóng bức. Đôi lúc trời kéo giông nhưng những cơn mưa bóng mây chớp nhoáng vài phút chỉ làm cho không khí thêm oi ả. Tôi đồ rằng khéo rằm tháng 7 năm nay không mưa.Thời tiết trái quy luật như trêu lòng người bởi tôi đã ấp ủ bài viết về ngày lễ Vu Lan vậy mà mấy hôm nay ông ?oTrời? cứ nắng nóng tưng bừng... Tôi đã định mượn tới trận mưa lê thê, không khí ảm đạm trong truyện cổ làm cảm hứng viết bài nhưng may sao, cuối cùng trời cũng bắt đầu đổi gió, cái nóng dịu đi và những trận mưa giữa tháng 7 đến thật...
    Mưa cứ lất pha lất phất, rập rà rập rình làm lỡ việc của không biết bao người nhưng chính những cơn mưa ấy lại là nguồn cảm hứng đưa tôi về cả vùng trời thơ ấu. Cũng vào một ngày mưa thế này năm nào tôi cuống quít đội mưa đạp xe từ lớp học thêm về nhà để giúp bà và mẹ chuẩn bị mâm cúng chúng sinh.
    Tôi thích nhất là được ngồi xếp từng bộ quần áo giấy nhỏ xíu đủ mầu. Những lúc ấy trong tôi luôn tâm niệm phải làm thật cẩn thận vì cả năm chúng sinh chỉ nhận được một bộ mà thôi. Có những lúc bộ mã làm bị thiếu cái áo hay cái quần là tôi cùng chị gái lại lấy giấy, bút dạ và kéo thiết kế bộ mã thật hợp thời trang. Nghĩ lại mới thấy niềm tin của một đứa trẻ đáng yêu biết mấy.
    Trong tiết trời hơi lành lạnh vì gió mưa, nồi cháo hoa bốc khói nghi ngút làm không gian như ấm áp hơn. Bà tôi múc từng muôi cháo nhỏ ra những cái bát xinh xinh, vừa múc bà vừa xuýt xoa thổi thổi. Bất giác lúc ấy mắt bà tôi bỗng ánh lên niềm thành tâm lớn lao. Mẹ tôi bận rộn sắp xếp mâm cúng với hàng chục bộ mã chúng sinh, bỏng bốp, hoa quả, ngô khoai, tiền xu bằng thiếc, ngoài cùng là những chén cháo hoa, cốc gạo cắm hương, mấy chén rượu, tí muối, gạo...Chỉ có bấy nhiêu thứ thôi mà mâm cúng chúng sinh của nhà nào trông cũng rực rỡ, đầy đặn và ấm áp tình người.
    Trong lúc chờ hương tàn, bà tôi thường kể cho mấy mẹ con nghe sự tích ngày rằm tháng 7.
    Người Bắc chúng ta vẫn quen gọi ngày rằm tháng 7 là ngày ?oxá tội vong nhân? cúng các chúng sinh không nhà không cửa. Các chùa lớn vào ngày này thường mở khoá lễ phá ngục cho chúng sinh và tổ chức đại lễ Vu Lan. Ở miền Nam, rằm tháng 7 thường gọi là tết Vu Lan, ngày để con cái báo hiếu cha mẹ. Sự tích của ngày cúng rằm tháng 7 cũng bắt nguồn từ Phật giáo. Theo đó, Mục Liên không phải tên thật mà chỉ là hiệu. Tên thật của Mục Liên là La Bộc.
    Chuyện xưa kể rằng... La Bộc là con ông Phổ Tướng và bà Thanh Đề. Vì gia đình túng thiếu, La Bộc phải đi buôn bán ở tỉnh Kiên Liên. Khi đã giàu có, La Bộc nhớ tới mẹ già liền cho người về quê biếu tiền mẹ. Bà mẹ ăn xài hết nhẵn số tiền đó rồi, lại sai người giết chó làm nhân bánh biếu sư. Đến lúc La Bộc về thì bà mẹ lại chối và nói rằng bao nhiêu tiền con gửi về cho đã đem cúng cả vào đền chùa miếu vũ rồi. Chẳng bao lâu bà mẹ chết.
    Chịu tang mẹ 3 năm, La Bộc đi qua nước Ki Đô là nơi Phật ở, La Bộc xin ở lại tu luyện. Phật thương tình ưng thuận, sai thầy Kha Na cắt tóc ông và đặt tên là Đại Mục Khiên Liên( Mục Liên) và cho vào tu ở chùa Lã Bí trong rừng Quýt Sơn. Muốn đến rừng Quýt Sơn phải đi qua ngôi chùa Thiên Giai là nơi có những âm hồn nghe kinh. Mục Liên chỉ nhận ra người cha là Phổ Tướng còn mẹ là Thanh Đề thì không. Mục Liên ôm mặt khóc, Phật hiện lên bảo cho biết là Thanh Đề vì khi sống điêu ngoa gian ác nên bị đầy xuống ngục A Tỳ rồi. Mục Liên nghe vậy liền lặn lội xuống ngục A Tỳ tìm mẹ. Nơi đây bà mẹ Mục Liên phải chịu trăm ngàn cực hình, thấy con tới bà khóc lóc nhờ con tìm cách cứu. Mục Liên thấy mẹ bị như vậy liền lấy bình bát, đem cơm dâng mẹ. Mẹ ngài được cơm nhưng chưa vào miệng cơm đã hoà ra than lửa đỏ hồng.
    Tôn giả Mục Liên thấy mẹ như thế gào khóc bi thảm, về bạch Đức Phật. Phật dạy phải nhờ tới uy lực mười phương Chúng Tăng, cách cứu độ để những bà mẹ hiện đang đau khổ đều được giải thoát. Ngày rằm tháng 7 là ngày tự thứ của mười phương Tăng, tất thảy đều tư bi, ứng thọ. Ai được cúng đường Thánh Tăng thì tất cả đều vượt ác đạo, ứng niệm giải thoát. Cũng thế chiếc chậu Vu Lan đựng những tu lực chứng tâm hậu nhất của những đệ tử Đức Phật có thể chuyển nghiệp ác thành nghiệp lành của con người. Mục Liên làm đúng lời Phật dạy, quả nhân mẹ ông được giải thoát. Mục Liên theo mẹ bay lên trời cầu xin Đức Phật xoá tội cho bảy đời họ hàng nhà mình.
    Cũng xuất phát từ tư tưởng ?onhân- hiếu- trung- tín? của Nho giáo và Đạo giáo bên Trung Quốc, ngày rằm tháng 7 còn gọi là tết Trung Nguyên có tục tế lễ tổ tiên. Đạo giáo còn cho rằng Trung Nguyên một trong ba ?onhật kỳ? của tam cung thần cai quản họa phúc của con người chính là ngày Địa cung xá tội. Theo tín ngưỡng dân gian thì ngày này ở âm phủ khảo chiếu sổ sách để đại xá cho các linh hồn ma quỷ cô đơn ngoài đồng nội. Vì vậy ngày này cùng với cúng tổ tiên nhân dân còn nấu cháo hoa, bỏng ngô, tiền giấy cúng chúng sinh mong họ siêu thoát cũng để tích công đức cho bản thân.
    Dựa vào tích ấy, vào ngày rằm tháng 7, các chùa đều làm lễ chay chạy đàn, phá ngục cho các tội nhân. Nhà nhà cũng theo đó thành kính làm lễ vì tin rằng ngày đó dưới âm vong nhân xá tội cho những người quá cố. Noi gương hiếu thuận của Mục Liên, ngày rằm tháng 7 trở thành ngày tết Vu Lan, con cái báo ân cha mẹ.
    Những ngày rằm tháng 7 ở Hà Nội có cái gì rất khó quên. Không như ở miền Nam ngày rằm mà trời cứ nắng chói chang, không giống ngày Vu Lan ở Huế, mưa rơi tí tách hoà với tiếng hát réo rắt trên dòng Hương Giang, có lẽ đặc trưng rằm tháng 7 ở Hà Nội là hình ảnh những người phụ nữ đảm đang sắm sửa lễ lạt. Trong tiết trời ảm đạm, lất phất mưa, nhìn các chị đi chợ, sắm lễ, khéo léo chọn lựa, bày biện mâm cúng và xuýt xoa vái lạy thành kính chẳng ai có thể không tin vào chuyện ngày này các cô hồn vất vưởng sẽ được ăn, nhận áo quần. Cúng hết ở đền chùa, gốc cây, ụ đất, họ về làm cơm cúng tổ tiên, cha mẹ, rồi lại kể sự tích ngày Vu Lan cho chồng con. Chính những người phụ nữ đảm đang đã duy trì và làm đẹp thêm một phong tục thờ cúng mang đậm chất nhân văn của dân tộc.
    Ngày rằm tháng 7 năm nào cũng vậy, dường như chẳng có gì thay đổi, trời đổ mưa, những mâm cúng chúng sinh vẫn những đồ ăn thức uống ấy, vẫn những câu chuyện kể sự tích năm xưa nhưng thắp hương xong, cả nhà tôi bỗng lặng yên. Năm nay, bà tôi đã không còn để cùng mẹ con tôi cúng rằm tháng 7!
    Nguyễn Kim Anh

    Và đây là câu đố kỳ này, phần thưởng là một buổi tối, tối nay luôn, ngồi trên tầng 18 Deawoo, cái tầm nhìn nó hoành tráng như thế nào thì chắc không tả nổi. tèn tén ten... Ai là tác giả bài này?
    Gợi ý nhỏ: Tác giả là thành viên HX đấy... hihi...
    Phần thưởng dành cho người đầu tiên trả lời đúng, không kể phòng có năm người hôm qua:-)

    Được slough sửa chữa / chuyển vào 08:35 ngày 18/08/2005

Chia sẻ trang này