1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

khoc khoc khoc ..........

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi friendlygirl246, 27/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. friendlygirl246

    friendlygirl246 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Khoc doi khi cung la mot dieu tot de giai toa noi buon , giup cho tam hon minh nhe hon phan nao .Khi ban la mot nguoi co tinh cach manh me , luc nao cung vui ve trong mat moi nguoi , bao nhieu noi buon ban deu dau kin trong long , roi den mot ngay , ban cam thay can phai giai toa bot nhung noi buon do , ban tim den mot nguoi ban , ke het tat ca nhung tam su cua minh , va khoc .... co bao gio ban lam nhu the chua? khi do cam giac cua ban se nhu the nao nhi?
  2. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Hãy khóc đi khóc đi khóc đi đừng ngại ngùng, và hãy khóc hết những nước mắt chứa chan ân tình...
    Biết tại sao nước mắt có vị mặn không? Vì 1 giọt nước mắt có pha lẫn 1 giọt máu, 1 giọt muối và 1mẩu của trái tim đấy!
    Một trà một rượu một đàn bà
    Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
    Invisible-BodyGuard of the one-everybody-knows-who-she-is!!!!
  3. blue_spy

    blue_spy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2003
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    1
    "Khoc doi khi cung la mot dieu tot de giai toa noi buon , giup cho tam hon minh nhe hon phan nao .Khi ban la mot nguoi co tinh cach manh me , luc nao cung vui ve trong mat moi nguoi , bao nhieu noi buon ban deu dau kin trong long , roi den mot ngay , ban cam thay can phai giai toa bot nhung noi buon do , ban tim den mot nguoi ban , ke het tat ca nhung tam su cua minh , va khoc .... co bao gio ban lam nhu the chua? khi do cam giac cua ban se nhu the nao nhi?"
    còn bạn, bạn đã bao giờ như thế chưa
    có lẽ đối với nhiều người điều đó không khó khăn lắm nhưng...
    mình cảm giác hình như đối với bạn điều đó là khá khó khăn (không biết có đúng không nhỉ
    và mình ............cũng vậy
    vì trước tiên ta cần có một người bạn
    _ có thể thấu hiểu ta
    _ và không quá bất ngờ vì những gì ta đã kể nếu không người ấy cũng thật sự không hiểu được ta, vậy ta kể làm gì, phải không bạn?
    và điều khó khăn nhất đó là bạn có thể khóc trước một người vì bạn luôn phải kiềm chế bản thân mình và khi đó sẽ làm cho bạn càng không thể bộc lộ cảm xúc một cách dễ dàng
    NHƯNG ............... khi bạn tìm được một người thật sự mà bạn có thể nói hết nỗi lòng của mình thì đó sẽ là
    một cảm giác rất tuyệt vời
    và khi bạn phải làm một điều gì đó rất khó khăn ,hay phải đối mặt với những điều chê trách ,bạn sẽ luôn đứng vững được vì bạn biết có ít nhất một người hiểu bạn và luôn ủng hộ bạn
    Ăn kem socola vào mùa đông là thú nhất
    :D :P
  4. friendlygirl246

    friendlygirl246 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Dung vay , chua bao gio minh lam nhu the ca , vi minh that su chua tin tuong han mot nguoi ban nao , vi ko hieu vi sao minh lai ko lam the , co le vi giua minh va cac ban ay chua the tin tuong nhau de noi tat ca moi tam su ? hay vi mot nguyen nhan nao khac?minh ko ro nua . Tim mot nguoi ban thau hieu minh that la kho.
    WHERE IS MY FRIEND?
  5. wildkittenhn38

    wildkittenhn38 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2003
    Bài viết:
    1.402
    Đã được thích:
    0
    Sẽ không bao h để mình yếu mềm như thế , khóc giải toả được nhưng chưa phải là tất cả , đôi khi sự kìm nén lại làm cho người ta giải quyết công việc sáng suốt và tỉnh táo hơn........
    Caring is sharing.........8318
  6. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Khổ nhỉ? tui thì tui đã thấy bao nhiêu người khóc bên cạnh, trước mặt, sau lưng, và thậm chí là...
    Chẳng lẽ tui được tin tưởng đến thế sao? Nhưng có những lúc tui muốn khóc thì không biết phải tìm ai đây? Sĩ diện nó thế!
    Một trà một rượu một đàn bà
    Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
    Invisible-BodyGuard of the one-everybody-knows-who-she-is!!!!
  7. blue_spy

    blue_spy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2003
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    1
    dĩ nhiên là khi kìm nén lại sẽ làm cho ngưòi ta giải quyết công việc sáng suôt hơn,nhưng mà khóc không chỉ là giải tỏa thôi đâu
    con người sống luôn có hai mặt của nó, bạn sống quá tình cảm thì suốt cuộc đời này bạn sẽ rất khó khi phải đứng lên và luôn cần có một chỗ dựa , và ngưòi ta nói bạn là một kẻ quá yếu đuối
    nhưng khi bạn chìm trong lý trí và sự mạnh mẽ một cách quá thưòng xuyên và bạn cảm thấy rất khó và không hề muốn cho mọi người thấy được lúc bạn mềm yếu ,bạn ko dám khóc trước người khác nghĩa là bạn cũng rất khó chia sẻ với người khác thì kẻ khổ cũng chỉ là bạn thôi
    con người mà bạn ,cũng phải có lúc yếu mềm chứ,
    vì vậy hãy hoà hợp cả hai điều đó,khi cần bạn cứ hãy khóc đi, nhưng sau đó bạn phải tự mình vượt qua
    hãy để tiếng khóc là một sự chia sẻ với bạn bè ,kô nên biến nó thành sự nặng nề cho người khác
    trùi ui ,dziết dài quá ,sắp thành nhảm rùi, có gì hông ổn, chịu khó bỏ qua dùm nha ,nếu ko được thì đành chịu vậy
    lần sau sẽ rút kinh nghiệm viết ít thui ha
    Ăn kem socola vào mùa đông là thú nhất
    :D :P
  8. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    mấy hôm nay buồn quá, muốn khóc 1 trận cho đã nhưng lại ko thể ... giờ chỉ biết vùi đầu vào khói thuốc và rượu thui
    The time goes by - No time to cry
  9. blue_spy

    blue_spy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2003
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    1

    Quyền được khóc
    Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ yên trong bóng đêm, tôi lặng lẽ ngồi khóc một mình.
    Cuối cùng, tôi cũng đưa được hai đứa con lên giường ngủ. Là một ông bố mới vừa chịu cảnh gà trống nuôi con, tôi phải vừa làm bố, vừa làm mẹ của hai đứa con nhỏ. Tôi mới vừa cho chúng tắm xong. Mà nào có phải là công việc kỳ cọ thôi, tôi phải đương đầu với hai đứa trẻ tinh nghịch trong phòng tắm. Chúng không ngừng múa may quay cuồng, cười đùa la hét và chốc chốc lại ném tung mọi thứ trong phòng. Đùa chán, chúng mới chịu thay đồ lên giường với điều kiện là tôi phải xoa lưng cho mỗi đứa năm phút đồng hồ. Rồi tôi lại phải nhấc cây đàn ghi-ta lên, tiến hành nghi thức hát ru hằng đêm với một loạt bài hát dân ca, kết thúc với bài "Những chú ngựa nhỏ xinh xắn", bài mà chúng ưa thích nhất. Tôi hát đi hát lại bài ấy, hạ dần âm thanh và tiết điệu cho đến khi thấy chúng có vẻ ngủ say mới ngừng hẳn.
    Tôi vừa mới ly dị vợ và được quyền nuôi dạy con cái. Quyết định dành mọi nỗ lực để mang đến cho bọn trẻ một cuộc sống gia đình bình thường và ổn định, tôi đã khoác lên một bộ mặt hạnh phúc và cố duy trì nề nếp trong gia đình như lúc trước. Chẳng có gì thay đổi trong các nghi thức được tiến hành hàng đêm trước khi ngủ, ngoại trừ sự vắng mặt của mẹ chúng. Tôi đã cố gắng chạy theo những thói quen của bọn trẻ. Cho đến lúc này, mọi chuyện đều suôn sẻ: một đêm nữa trôi qua bình yên.
    Tôi đã phải đứng dậy thật nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra một tiếng động nào dù là nhỏ nhất. Nếu không, chúng có thể giật mình thức dậy, đòi nghe thêm một vài bài hát hay một vài câu chuyện kể nữa. Tôi nhón gót bước ra khỏi phòng, chỉ dám khép hờ cửa rồi rón rén bước xuống cầu thang.
    Ngồi thừ bên ghế bên cạnh bàn ăn, tôi mới nhận ra rằng, kể từ khi tan sở về nhà cho đến lúc ấy, tôi mới có dịp ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. Tôi đã phải lao vội xuống bếp, tất bật nấu nướng rồi dọn bàn phục vụ và động viên hai thiên thần bé nhỏ ấy ăn hết khẩu phần bữa tối. Sau đó, tôi lúi húi rửa bát đĩa, loay hoay với những đòi hỏi vụn vặt mà bọn trẻ đặt ra chỉ để khiến tôi phải chú ý đến chúng. Xong việc bếp núc, tôi lom khom bên bàn học, cùng làm bài tập nhà với con bé chị đang học lớp hai, đồng thời chia sẻ thời gian với thằng bé út bằng cách tán thưởng bức vẽ mới nhất của cu cậu, hoặc bò lê dưới nền nhà chơi trò xếp hình khối với nó. Rồi đến giờ tắm rửa, rồi kể chuyện, rồi xoa lưng, hát ru..., và cuối cùng, sau một thời gian mệt nhọc, tôi mới có được một vài phút cho riêng mình. Không gian vắng lặng và bình yên quả là món quà thư giãn vô giá.
    Rồi tất cả vụt ào đến, đổ ập xuống người: mệt mỏi, gánh nặng trách nhiệm, nỗi lo về những hoá đơn tính tiền mà tôi không chắc rằng mình có thể thanh toán được trong tháng này. Cả một chuỗi dài những lo toan cần thiết để duy trì nhịp sống của một gia đình. Vậy mà chỉ mới gần đây thôi, tôi cũng còn có bạn đời, có người gánh đỡ một phần trách nhiệm, chia sẻ một phần công việc, và giúp tôi thanh toán một phần trong số những tấm hoá đơn tính tiền kia.
    Và cuối cùng là cô đơn. Cảm giác cô đơn bao trùm lấy tôi, đẩy tôi xuống tận đáy biển lạc loài và tuyệt vọng. Tất cả đều rời bỏ tôi, chỉ còn khối lo lắng và phiền muộn. Tôi cảm thấy mình không còn chịu đựng thêm được nữa. Trong nỗi tuyệt vọng, tôi bật khóc lúc nào chẳng biết. Tôi cúi đầu, lặng lẽ khóc một mình.
    Bất chợt, một vòng tay bé xíu quàng quang người tôi. Tôi nhổm dậy và bắt gặp khuôn mặt ngây thơ của đứa con trai năm tuổi đang chăm chú ngước mắt lên nhìn tôi.
    Tôi hoàn toàn bối rối khi nhận ra rằng thằng bé đã nhìn thấy tôi khóc. "Xin lỗi con, Ethan. Bố không biết con vẫn còn thức." Tôi không hiểu vì sao mình lại nói với con như vậy, nhưng người ta thương xin lỗi khi để người khác thấy mình khóc, mà tôi cũng không phải là một ngoại lệ. "Bố rất lấy làm tiếc. Bố không định khóc đâu. Chỉ vì, tối nay bố cảm thấy hơi buồn một chút thôi."
    "Không sao đâu bố. Khóc được cũng tốt thôi, bố cũng có quyền khóc chứ!"
    Ôi, con trai của tôi! Không thể nào diễn tả hết niềm hạnh phúc mà thằng bé đã mang đến cho tôi. Đứa con trai năm tuổi của tôi, vị thiên thần ngây thơ với trực giác tinh khôi và trong ngần ấy, đã ban cho tôi cái quyền được khóc. Dường như thằng bé muốn nói với tôi rằng tôi không cần phải là một người luôn mạnh mẽ và kiên cường, rằng đôi lúc tôi cũng có thể ngả lòng và bộc lộ những cảm xúc của mình.
    Thằng bé rúc vào lòng tôi. Hai bố con chúng tôi ôm nhau và trò chuyện một lúc. Sau đó, tôi đưa nó về phòng và bế nó lên giường, cẩn thận đắp chăn cho nó, sau một ngày dài chấm dứt bằng một sự việc như thế, tôi đã có thể lên giường và ngủ một giấc thật ngon. Cám ơn con, con trai của bố!
    vvvvvvvvvvvvvvvvvvvv
    Đời là vũ trụ bao la
    Còn ta chỉ là ngôi sao không ánh sáng
    vvvvvvvvvvvvvvvvvvvv
  10. lambchop1308

    lambchop1308 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    2.256
    Đã được thích:
    1
    Càng cố cười , vui vẻ thì càng buồn và càng đau lòng. Chẳng khác gì mình đang cố trốn tránh sự thật. Nhưng trước mặt bao nhiêu người phải làm ra vẻ vui vẻ lắm, thực sự trong lòng đau biết dường nào. Đau mà không dám khóc, ráng mà nín....Chẹp...Đối với Chop khóc là một cách sẽ vơi đi nỗi buồn, giải toả được phần nào nỗi buồn cũng như sự oan ức trong lòng. Toàn là trốn vào toilet khóc một mình thôi. Sợ mọi người thấy lắm. Buồn quá............hic...hic...
    Sydney buồn chiều mùa đông gió lạnh
    Hạ Sài Gòn oi ả nắng ban trưa




     

Chia sẻ trang này