1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không ai thích hội hoạ Nhật bản à?

Chủ đề trong 'Mỹ Thuật' bởi xbt, 29/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hailong_2000

    hailong_2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    xbt vo van that, co nguoi da doc co nguoi chua doc. noi nhu vay lam mat hung nguoi viet ­qua.
  2. tidenbz

    tidenbz Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2001
    Bài viết:
    979
    Đã được thích:
    0
    nói về nghệ thuật Nhật em chỉ biết mỗi ông Noguchi (điêu khắc), Yoko Ono (performance,painting) , tranh khắc gỗ Hokusai thôi (híc híc, nói ra nhục nhã quá, chả bít gì hết)
    Ngoài ra còn biết thêm 1 ít về Japanese graphic design thôi. Bác nào biết gì thêm rọi đường cho anh em với
    T I D E N B Z
  3. butsat

    butsat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    1.547
    Đã được thích:
    0
    Sao biết nhiều thế hả giời? Yoko Ono có fải là vợ John Lennon ko? BS thì mất gốc rồi, đến nghệ thuật Việt Nam cũng chả biết gì hết, đương nhiên càng ko biết gì về nghệ thuật Nhật. Có điều tính cách Nhật thì tôi hơi bị nể họ.
    Ngày xưa đọc Chinh Phụ Ngâm, thấy có cái chú thích Lưu Cầu là tên một hòn đảo ở Nhật, nổi tiếng về chế tác các loại thép, vũ khí, nhất là loại kiếm cho các samurai. Sau này loanh quanh thế nào điều tra được nó chính là đảo Okinawa té- đảo dây thừng- Quê hương của Không thủ đạo, nơi mà người ta phải luyện cho chân tay của mình trở thành những vũ khí thực sự lợi hại gắn liền với cơ thể. Nơi sản sinh ra môn võ tay ko nổi tiếng nhất thế giới, quê hương của các quyền sư tay ko chặt gãy sừng bò tót sống, tay ko siết chết hổ đói trong vòng vài chục giây...lại đồng thời là quê hương của những thanh kiếm có chất lượng tuyệt hảo bậc nhất thế giới. Ko biết bà con có nhớ cái cảnh trong Bodyguard khi mà Kevin đưa ngang thanh kiếm Nhật cho Whitney tung cái khăn qua, khăn rơi chạm lưỡi kiếm rồi đứt ngọt làm hai...
    Người Nhật lại cũng rất trọng cốt cách. Ko biết có fải vì có quá nhiều động đất hay ko, nhưng mà các ngôi đền tháp... ở Nhật hầu như đều có kiến trúc dạng một trụ lớn làm xương sống ở giữa, rồi thì mới đến các thứ khác xung quanh...đó là một tư duy hơi bị công năng, nhưng cũng thể hiện tính cách của Nhật, hoặc là tôi chủ quan áp đặt như thế.
    Khi sơn hoặc làm men cho một cái bát ăn truyền thống, người Nhật ko quên để lại một khoảng trống ở đáy bát để gọi là có chỗ cho linh hồn của vật thể ra vào, dạng như là khái niệm "Ka" hay cái gì đó--->tư duy hay đấy chứ!
    Ngày còn nhỏ, tôi còn được xem một serie phim Nhật có cảnh quay thật một diễn viên lao từ trên tầng 3 building xuống đất mà ko có bảo hiểm, rơi phịch xuống đất! cuối phim còn có cảnh anh diễn viên băng bó đầy mình nằm trong hậu trường...--->lao động nghệ thuật thật "dã man"!
    Xem tranh truyền thống của Nhật thì cái gì cũng sắc sảo, ke nuột, sạch sẽ...nét nào nét ấy đều như xếp dây đàn, loại nét này ảnh hưởng của cổ hoạ Trung Hoa dạng cầm huyền miêu (nét dây đàn), du ty miêu ( nét tơ giăng), khưu dẫn miêu (nét giun)...nhưng ko lẫn với anh Tàu. Phong cách kỷ luật trong hội hoạ ấy thống nhất đến nỗi hầu như ai trogn chúng ta cũng thuộc lòng hình ảnh đỉnh núi Phú Sĩ tuyết trắng, thanh tao, khoẻ mạnh...rất quen thuộc, mặc dù do rất nhiều hoạ sĩ khác nhau vẽ.
    Vừa rồi lại lăng xăng giúp bác OPS cái triển lãm Beppu bên Nhật, tôi mới biết người ta làm việc như thế nào. Họ trợ giúp mình về mọi mặt, gửi cả bản copy giấy tờ cần thiết chỉ để đề phòng bản chính bị thất lạc hoặc bị trục trặc, tự thân cô thư kí triển lãm đi gặp ông thị trưởng Beppu để giúp bác OPS làm thêm các thủ tục cần thiết, thậm chí dùng cả hòm thư riêng tại nhà để làm việc hết trách nhiệm, mặc dù bác OPS chỉ là một trong vài trăm hoạ sĩ tham dự triển lãm...
    ----->nói nhiều có lẩn thẩn ko nhỉ? nhưng tôi nghĩ đó là những tính cách tuyệt vời để có được một nền nghệ thuật hùng mạnh như người Nhật đã có.
    Buồn ngủ khi làm việc, làm việc khi buồn ngủ
  4. minh_le

    minh_le Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    0
  5. Pakita

    Pakita Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/12/2001
    Bài viết:
    821
    Đã được thích:
    0
    Em thì em chỉ buồn cười mấy bác người Nhựt sang Việt Nam chỉ chăm chăm tìm mua đồ thủ công mỹ nghệ của mình về thôi. Trời ơi cùng một món đồ, bán ở Hà Nội rẻ bèo mà ở các cửa hàng bên Nhật thì giá đã lên ngất giời cho nên bác nào chọn mua được vài món ở đây thì sướng lắm...
    Quay lại cái chủ đề một tí nhỉ.
    Cám ơn bác Hailong, nhưng bác nói với xbt nhẹ nhàng thôi... Nào đã đến nỗi "đang hay thì đứt dây đàn", mới chỉ "đang type thì đứt... dây bàn phím" thôi mà. Em nối lại nhá.
    Minh hoạ chút xíu cho phần ở trang trước:
    Nơi còn lưu đậm dấu ấn nghệ thuật Phật giáo cổ của Nhật Bản là tỉnh Nara, cố đô Nhật (thế kỷ 8, trước Kyoto). Nara có nhiều chùa cổ trong đó được biết đến nhiều nhất là chùa Horyuji và chùa Todaiji.
    Hơ, cái tính năng attach file vẫn hỏng à? Chán. Lại đứt rồi...
    i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!
    Crazy, but that's how it goes
    Millions of people living as foes
    Maybe it's not too late
    To learn how to love and forget how to hate...
  6. butsat

    butsat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    1.547
    Đã được thích:
    0
    Ko ai thích hội hoạ Việt Nam à?
    Buồn ngủ khi làm việc, làm việc khi buồn ngủ
  7. xbt

    xbt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2003
    Bài viết:
    147
    Đã được thích:
    0

    Nếu ai muốn biết thêm về hội hoạ Nhật, đặc biệt muốn xem tranh các hoạ sĩ nổi tiếng, hãy vào trang này:
    www.artcyclopedia.com/nationalities/japanese.html
    tho
  8. Pakita

    Pakita Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/12/2001
    Bài viết:
    821
    Đã được thích:
    0
    Lúc mới mò ra cái site này tớ ngó vào mục Australian Aboriginal cơ, nhưng chả thấy gì mấy ---> chán. Nhưng tranh của Nhựt thì nhiều hơn. Nhất là của Hokusai thì hơi nhiều.
    À tự nhiên lại tò mò, tho có nghĩa là gì thế???
    i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!i!
    Crazy, but that's how it goes
    Millions of people living as foes
    Maybe it's not too late
    To learn how to love and forget how to hate...
  9. batuocdracula

    batuocdracula Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    125
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi cảm nhận thì: tôi chỉ thích cái thần trong những nhân vật SAMURAI ( tính cách mạnh mẽ của nhân vật) , và hoa đào trong tuyết có lẽ là cảnh ấn tượng nhất trong hội hoạ nhật bản............nên mới có bài:
    Mùa xuân sang có hoa anh đào
    Mùa hạ sang có hoa đào anh
    Rồi đông sang cũng hoa anh đào
    Rồi thu sang cũng hoa anh đào.
    Vậy là cả năm có hoa anh đào
  10. Egoist

    Egoist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    1
    Xin mạn phép, anh nghi vấn kiến thức của nhà chú Bá tước (theo thiển ý của anh chú xứng đưọc gọi là nông dân hơn)
    1)Samurai là gì? là lính hầu, là sự trung thành, là tôi mọi, là phục tùng tuyệt đối...Ngay cả thời kỳ điên rồ nhất của nước Nhật -Shogun-thời kỳ oanh liệt của các tướng quân thì vai trò của Samurai vẫn thế chỉ là những kẻ tay sai, những cỗ máy nghe lệnh. Và cái tinh thần Samurai là một sự mị dân của bọn thống trị từ thiên hoàng cho đến các shogun nhằm đặt lũ nông dân ngu đần - samurai vào khuôn khổ chỉ biết phục tùng.
    Chính cái gọi là Samurai là cái làm cho một thằng Nhật Bủn luôn lùn xuống mặc dù chúng cứ cố ngóc đầu lên. Hãy để ý đến những cái cúi chào rất nhún nhường của họ, trong đó ta hẳn sẽ thấy một sự nhẫn nhịn mà hằng bao thế hệ cha anh Samurai đè lên đôi vai của người Nhật đương thời.
    Cái chú nói - tính cách mạnh mẽ của samurai đó chỉ là hệ quả của tính phục tùng tuyệt đối mà thôi.
    Đôi khi cũng khó phân biệt thế nào là Anh hùng và thế nào là liều lĩnh.
    Cổ suý cho cái gọi là tinh thần Samurai nếu không phải là thiếu hiểu biết thì chính là một công việc phi nhân nếu không muốn nói là độc ác. Không ai đi cổ suý cho sự phục tùng cả kẻ khác cả.
    2)Trong tranh cổ Nhật bản như các bức tranh của Hiroshighe ,sheshu, của Hokushai, của korin....
    chủ đề chính của họ hầu như là phong tục, tín ngưỡng, phong cảnh, phong tình -phù thế...vắng hẳn cái gọi là tinh thần samurai.
    Nhà cô Pakita tinh vi nhá!

    vị tha vị kỉ hai thằng
    cùng chung thân thể nguyên căn tách rời

Chia sẻ trang này