1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không biết đặt tên là gì (Topic về Hà Nội cũ của doanminhhang17681)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi emnhutianangmuathu, 26/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. LTK

    LTK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời để gió cuốn đi
    Những lời anh nói chắc gì bền đâu?
    Cuộc sống như một con tầu
    Muốn dừng chân lại, có dừng được lâu?
    Tình nào rồi chẳng khổ đau
    Dư âm để lại biển sầu mênh mang
    Gặp em ở giữa độ xuân
    Thôi thì gửi lại nỗi niềm trong thơ
    Hãy vui với những giấc mơ
    Sẽ thành sự thực bây giờ đây em
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Sao lại là hoa loa kèn?
    Sao không phải là loài hoa khác?
    Em không biết nhưng lòng em sẽ hát
    Cho đến khi nào mệt mỏI khúc tình si
    Ngày qua đi
    Dường như em đã biết yêu nhiều hơn trước
    Yêu cả những điều mình không đến được
    Yêu cả những khoảnh khắc buồn dẫu đã qua đi.
    Yêu cả những giây phút chia ly
    Biết sống cùng nỗi đau dẫu có là vĩnh viễn
    Biết nâng niu những điều thương mến
    Hạnh phúc chẳng bao giờ là viên mãn đúng không anh?
    Sao lại phải là anh?
    Sao không phảI là người khác?
    Em rất biết và em sẽ hát
    Riêng mãi tặng ngườI câu hát tình si
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Sao lại là hoa loa kèn?
    Sao không phải là loài hoa khác?
    Em không biết nhưng lòng em sẽ hát
    Cho đến khi nào mệt mỏI khúc tình si
    Ngày qua đi
    Dường như em đã biết yêu nhiều hơn trước
    Yêu cả những điều mình không đến được
    Yêu cả những khoảnh khắc buồn dẫu đã qua đi.
    Yêu cả những giây phút chia ly
    Biết sống cùng nỗi đau dẫu có là vĩnh viễn
    Biết nâng niu những điều thương mến
    Hạnh phúc chẳng bao giờ là viên mãn đúng không anh?
    Sao lại phải là anh?
    Sao không phảI là người khác?
    Em rất biết và em sẽ hát
    Riêng mãi tặng ngườI câu hát tình si
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0

    Không có anh sao em thấy bình yên
    Bình yên quá, thấy lòng thanh thản quá
    Em vẫn yêu nhưng lòng không vội vã
    Thích yêu thầm một hình bóng xa xôi
    Nhà anh, nhà em cũng ở Hà Nội thôi
    Nhưng chắc hẳn cả đời không tới
    Bình yên quá bởi không đưa tay với
    Bởi em đang cần yêu lại chính bản thân
    Ngọn lửa đam mê nhen nhóm đã bao lần
    Em cứ chờ một người nào đó tới
    Gõ cửa trái tim, thì thầm tiếng gọi
    Thắp lên nào,yêu cuộc sống đi em
    Rồi những ngọn lửa hồng mới nhen
    Chưa kịp cháy đã vội vàng vụt tắt
    Sau dằn vặt, khổ đau, thắc mắc
    Bỗng thấy cuộc đời chẳng có phép mầu đâu
    Cần phải biết chấp nhận nỗi đau
    Cần biết yêu một niềm yêu mãi mãi
    Yêu cuộc đời mưa dầm nắng dãi
    Yêu cả bao người đang có ở xung quanh
    Hạnh phúc sẽ là rất mong manh
    Nếu chỉ yêu đương,nhớ nhung, hờn giận
    Dẫu tình có thét gào như sóng cuộn
    Cũng chỉ đau hoài một nỗi hư vô
    Yêu đâu chỉ là viết những vần thơ
    Yêu đâu chỉ hát dăm bài hát
    Yêu đâu chỉ chơi vài ba bản nhạc
    Đâu chỉ là thủ thỉ sẻ chia
    Yêu còn là lớn lao hơn thế kia
    Là biết yêu mình và yêu cuộc sống
    Biết say mê, đắm chìm trong lao động
    Dành riêng đêm dài vẫn trăn trờ về anh
    Vẫn tiếc hoài những ngày tháng rất xanh
    Một chút gì đã khiến mình xa cách?
    Thầm trách em, trách anh và trách
    tơ mắc ngang trời mà duyên chẳng mắc sang
    Đêm đêm buồn vẫn mở nhạc Phú Quang
    Một ngày mới lại bước chân ra phố
    Lòng không buồn vì lòng không để ngỏ
    Không chờ ai đến vá lại đam mê
    Chỉ chờ bình yên sẽ quay trở về
    Hoặc những gì em chưa nghĩ tới
    Bình yên với em giờ sẽ là ngày mới
    Ngày nối ngày yêu cuộc sống của riêng em
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0

    Không có anh sao em thấy bình yên
    Bình yên quá, thấy lòng thanh thản quá
    Em vẫn yêu nhưng lòng không vội vã
    Thích yêu thầm một hình bóng xa xôi
    Nhà anh, nhà em cũng ở Hà Nội thôi
    Nhưng chắc hẳn cả đời không tới
    Bình yên quá bởi không đưa tay với
    Bởi em đang cần yêu lại chính bản thân
    Ngọn lửa đam mê nhen nhóm đã bao lần
    Em cứ chờ một người nào đó tới
    Gõ cửa trái tim, thì thầm tiếng gọi
    Thắp lên nào,yêu cuộc sống đi em
    Rồi những ngọn lửa hồng mới nhen
    Chưa kịp cháy đã vội vàng vụt tắt
    Sau dằn vặt, khổ đau, thắc mắc
    Bỗng thấy cuộc đời chẳng có phép mầu đâu
    Cần phải biết chấp nhận nỗi đau
    Cần biết yêu một niềm yêu mãi mãi
    Yêu cuộc đời mưa dầm nắng dãi
    Yêu cả bao người đang có ở xung quanh
    Hạnh phúc sẽ là rất mong manh
    Nếu chỉ yêu đương,nhớ nhung, hờn giận
    Dẫu tình có thét gào như sóng cuộn
    Cũng chỉ đau hoài một nỗi hư vô
    Yêu đâu chỉ là viết những vần thơ
    Yêu đâu chỉ hát dăm bài hát
    Yêu đâu chỉ chơi vài ba bản nhạc
    Đâu chỉ là thủ thỉ sẻ chia
    Yêu còn là lớn lao hơn thế kia
    Là biết yêu mình và yêu cuộc sống
    Biết say mê, đắm chìm trong lao động
    Dành riêng đêm dài vẫn trăn trờ về anh
    Vẫn tiếc hoài những ngày tháng rất xanh
    Một chút gì đã khiến mình xa cách?
    Thầm trách em, trách anh và trách
    tơ mắc ngang trời mà duyên chẳng mắc sang
    Đêm đêm buồn vẫn mở nhạc Phú Quang
    Một ngày mới lại bước chân ra phố
    Lòng không buồn vì lòng không để ngỏ
    Không chờ ai đến vá lại đam mê
    Chỉ chờ bình yên sẽ quay trở về
    Hoặc những gì em chưa nghĩ tới
    Bình yên với em giờ sẽ là ngày mới
    Ngày nối ngày yêu cuộc sống của riêng em
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  6. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Trong những cơn tự ái điên cuồng
    Em vẫn thường xé tan kỷ niệm
    Qua đớn đau không buồn hoài niệm
    Lấy nỗi đau này chắp vá nỗi đau kia
    Anh đến với em rồi mình lại chia lìa
    Nhưng anh mang đến những điều rất khác
    Hoặc đã đến lúc em nhận ra mình lệch lạc
    Khi ngày qua ngày bỗng chỉ thấy buồn hơn
    Hoặc có thể em quá cô đơn
    Hoặc giả tim em lúc nào cũng nóng
    Trong trái tim nếu một ngày vắng bóng
    một con người, lại cảm thấy trống không
    Hoặc em sống không thể thiếu nhớ mong
    Không thể thiếu một người làm điểm tựa
    Anh đã đến, đã muốn làm chỗ dựa
    Rồi dạy em bài chập chững biết đi
    Xa anh,chẳng còn lại chút gì
    Tưởng chỉ còn những gầm gào tự ái
    Trong phút đớn đau em nhìn nhận lại
    Chuyện chúng mình chưa một phút gọi là yêu
    Có chăng cũng chỉ là buổi chiều
    Trong đơn côi, những tâm hồn rung động
    Và những lời thương yêu trong gió lộng
    Lại thì thầm nên mưa cuốn ướt trôi
    Chuyện của chúng mình dẫu chỉ là thế thôi
    Nhưng em vẫn muốn giữ riêng mình mãi mãi
    Và mình em,cùng thời gian mê mải
    Bên việc làm và những nỗi đam mê
    Giữa những lo toan cuộc sống bộn bề
    Vẫn dành riêng góc thơ nho nhỏ
    Gửi vào cây, vào hoa, vào gió
    Thử hỏi lòng mình thế có phải là yêu?
    Không có gió cây cũng chẳng liêu xiêu
    Không nghĩ về anh em không làm thơ nữa
    Có ai đâu, đành thắp riêng ngọn lửa
    Như anh cắm hoa loa kèn: hoặc có, hoặc không.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  7. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Trong những cơn tự ái điên cuồng
    Em vẫn thường xé tan kỷ niệm
    Qua đớn đau không buồn hoài niệm
    Lấy nỗi đau này chắp vá nỗi đau kia
    Anh đến với em rồi mình lại chia lìa
    Nhưng anh mang đến những điều rất khác
    Hoặc đã đến lúc em nhận ra mình lệch lạc
    Khi ngày qua ngày bỗng chỉ thấy buồn hơn
    Hoặc có thể em quá cô đơn
    Hoặc giả tim em lúc nào cũng nóng
    Trong trái tim nếu một ngày vắng bóng
    một con người, lại cảm thấy trống không
    Hoặc em sống không thể thiếu nhớ mong
    Không thể thiếu một người làm điểm tựa
    Anh đã đến, đã muốn làm chỗ dựa
    Rồi dạy em bài chập chững biết đi
    Xa anh,chẳng còn lại chút gì
    Tưởng chỉ còn những gầm gào tự ái
    Trong phút đớn đau em nhìn nhận lại
    Chuyện chúng mình chưa một phút gọi là yêu
    Có chăng cũng chỉ là buổi chiều
    Trong đơn côi, những tâm hồn rung động
    Và những lời thương yêu trong gió lộng
    Lại thì thầm nên mưa cuốn ướt trôi
    Chuyện của chúng mình dẫu chỉ là thế thôi
    Nhưng em vẫn muốn giữ riêng mình mãi mãi
    Và mình em,cùng thời gian mê mải
    Bên việc làm và những nỗi đam mê
    Giữa những lo toan cuộc sống bộn bề
    Vẫn dành riêng góc thơ nho nhỏ
    Gửi vào cây, vào hoa, vào gió
    Thử hỏi lòng mình thế có phải là yêu?
    Không có gió cây cũng chẳng liêu xiêu
    Không nghĩ về anh em không làm thơ nữa
    Có ai đâu, đành thắp riêng ngọn lửa
    Như anh cắm hoa loa kèn: hoặc có, hoặc không.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  8. LTK

    LTK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    Sao lại là hoa loa kèn nhỉ?
    Sao không là hoa cúc em ơi
    Sao không là đoá hoa thược dược
    Mà là loa kèn với bao kỷ niệm,
    buồn vui trong suốt cuộc đời...
    Anh lớn lên đã thấy Loa kèn cuời
    Bên chiếc bàn vuông kê gần bên cửa sổ
    Trong bức tranh bên người thiêu nữ
    Những quán ca fe đen đượm buồn
    Lần đầu tiên anh tặng người ấy không phải hoa hồng
    Mà là đoá Loa kèn tươi rạng rỡ
    Không loè loẹt nhưng kiêu sa, thầm kín
    Như cô gái hà nội, như cô ấy dễ thương
    Hoa loa kèn và bao nỗi vấn vương
    Cứ vô tình lập đi lập lại
    Ngọt bùi, đăng cay, nhớ nhung rồi...
    Mai,
    đón chào ngày mới là đoá Loa kèn
    Vô tình gặp em, vô tình mất em
    Giữa không và có logic cuộc đời
    là 0-1 em đã học rồi
    Nhưng mà em ơi đừng thôi mơ mộng
    Hãy gửi nỗi buồn vào những vần thơ
    Đẻ bớt căng thẳng, lo toan bộn bề
    Cho em cuộc sồng luôn còn đam mê....../.
    Được ltk sửa chữa / chuyển vào 11:14 ngày 30/01/2004
  9. LTK

    LTK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    Sao lại là hoa loa kèn nhỉ?
    Sao không là hoa cúc em ơi
    Sao không là đoá hoa thược dược
    Mà là loa kèn với bao kỷ niệm,
    buồn vui trong suốt cuộc đời...
    Anh lớn lên đã thấy Loa kèn cuời
    Bên chiếc bàn vuông kê gần bên cửa sổ
    Trong bức tranh bên người thiêu nữ
    Những quán ca fe đen đượm buồn
    Lần đầu tiên anh tặng người ấy không phải hoa hồng
    Mà là đoá Loa kèn tươi rạng rỡ
    Không loè loẹt nhưng kiêu sa, thầm kín
    Như cô gái hà nội, như cô ấy dễ thương
    Hoa loa kèn và bao nỗi vấn vương
    Cứ vô tình lập đi lập lại
    Ngọt bùi, đăng cay, nhớ nhung rồi...
    Mai,
    đón chào ngày mới là đoá Loa kèn
    Vô tình gặp em, vô tình mất em
    Giữa không và có logic cuộc đời
    là 0-1 em đã học rồi
    Nhưng mà em ơi đừng thôi mơ mộng
    Hãy gửi nỗi buồn vào những vần thơ
    Đẻ bớt căng thẳng, lo toan bộn bề
    Cho em cuộc sồng luôn còn đam mê....../.
    Được ltk sửa chữa / chuyển vào 11:14 ngày 30/01/2004
  10. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Đơn giản thôi nhấc ống nghe điện thoại
    Hỏi thăm nhau vài câu chuyện vô thường
    Đơn giản thôi nhắn vài dòng ngắn ngủi
    Để không nằm im, úp mặt trên giường
    Đơn giản thôi đi vòng vèo vài phố
    Đứng trước ngôi nhà có một giàn hoa
    Đơn giản thôi, nào đâu xa quá
    Để ngồi đây cho mắt ướt nhoà
    Đơn giản thôi, mình gần nhau thế
    Mà xa vô chừng như chưa lúc nào quen
    Chuyện chúng mình mong manh như thể
    Giọt mưa mùa rơi cho mắt lệ hoen
    Chiều cuối tuần mưa giăng giăng mắc
    Đêm cuối tuần gió bắc buồn hiu
    Con mèo nhà anh có bỏ đi đâu mất?
    Em vẫn úp gối một mình,đơn chiếc, buồn thiu
    Nhạc vẫn mở ru em dìu dịu
    Như buổi đầu mình mới quen nhau
    Ngày ra phố, ồn ào, bận bịu
    Đêm một mình ôm ấp niềm đau...
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim

Chia sẻ trang này