1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không biết đặt tên là gì (Topic về Hà Nội cũ của doanminhhang17681)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi emnhutianangmuathu, 26/05/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Tuyết đã tan trên những mái nhà
    Và tôi tan sau rất nhiều im lặng
    Tôi ngắm nhìn mặt hồ yên ắng
    Thèm khoả đôi chân xuống làn nước lạnh băng
    Nếu có thể làm tan vỡ vầng trăng
    Thì không gian không thể là như thế
    Gió khẽ quá trời ơi như thể
    Chỉ đi qua một chút đùa thôi
    Có nỗi buồn ở sau lưng tôi
    Chạy dài theo bóng trăng lấp loá
    Ở phía trước có con đường hai ngả
    Bước, dừng, hay thử rẽ ngang
    Mùa thu đi qua rất đỗi ngỡ ngàng
    Cuộc đời cây như bốn mùa thay lá
    Thấy kỳ lạ cho cuộc đời này quá
    Cứ hẹn rồi lại lỗi nhịp cùng nhau
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Nắng đã rơi trên những sườn đồi
    Và tôi sợ mầu hoa tan mất
    May mắn quá, hạt nắng kia chưa tắt
    Tôi lặng nhìn một tia nắng lung linh
    Bao buổi sáng nào chan hoà ánh bình minh
    Ngập trong nắng mà lòng tôi hờ hững
    Tôi chốn chạy sợ mình đi không vững
    Sợ tâm hồn sẽ mềm yếu khi yêu
    Còn bao nhiêu, nắng hãy còn bao nhiêu
    Chỉ một sợi thôi, tôi ngồi sẽ yên lại
    Để cho nắng nhìn tôi mê mải
    Để cuộc đời ấm áp những niềm tin
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Những điều lãng mạn trong em
    Anh không tinh tế nhận ra
    Em ngồi một mình
    Nắng nhoà khung cửa
    Cây hoa bên thềm chẳng còn bông nào nữa
    Em
    muốn khép
    cửa rồi
    Cây cọ em đưa nét vẽ bầu trời
    Có cánh điều cô đơn chao liệng
    Ở bên dưới là mênh mông mầu biển
    Em đã bay rất xa khỏi đất liền
    Mùa thu nắng vẫn trải nhẹ nhàng chênh chếch mái hiên
    Đợi chờ em không còn ngồi đấy nữa
    Sao nắng chẳng một lần là lửa
    Cháy bừng đi để soi rõ tim người.
    Cây gọi nắng nắng bỏ đi chơi mất
    Cây bần thần nhỏ lá rụng đầy hiên
    Những câu thơ đã dài rộng vô biên
    Không dành cho một ai cụ thể
    Cuộc đời vẫn cứ trôi như thế
    Không có gì, không có cả lứa đôi
    Không có mầu son ở trên môi
    Chỉ có lửa trong tim vẫn đỏ
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Cây gọi gió gió cười khúc khích
    Gió chuyển mùa nên vương chút heo may
    Mưa lá cây trút xuống đầy tay
    Cho run run một đôi vai nhỏ
    Em đi qua bốn mùa của gió
    Em đi qua bốn mùa của mây
    Em là ai của buổi chiều nay
    Khi sương khoác màn đêm đi mất
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Chẳng là mùa thu
    Chẳng là mùa hạ
    Chẳng là tất cả
    Để cho em yêu
    Thôi chẳng nói nhiều
    Ừ, em đi thật
    Mặc mùa thu mất
    Một làn heo may
  6. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Chờ đợi gì em ở phía rất xa xôi?
    Anh không đợi chỉ dạo cùng em bước
    Chờ đợi gì em con đường phía trước?
    Chính anh cũng không biết lối nào.
    Lẽ nào mong manh vậy sao?
    Tình yêu và cuộc sống
    Không niềm tin và khát vọng
    Sao như cánh diều chẳng một sợi dây neo?
    Cảm xúc mong manh như chiếc lá bay vèo
    Không hẹn ước, không ngày mai và niềm tin không là nắng ấm
    Đến chiếc lá cuối cùng chắc cũng phải lặng lẽ rơi
    Câu chuyện của Ohenri cũng rất đỗi xa vời
    Lãng mạn
    Không nằm trong cuộc sống
    Bầu trời cao lộng
    Những cánh chim trời vẫn mài miết bay
  7. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Mùa đông,mùa đông, mùa đông
    Bàn chân lạc bước theo dòng thời gian
    Giá làn sương ấy đừng tan
    Thì em không đứng giữa hàng cây xanh
    Vui buồn cũng thật mong manh
    Mùa đông chẳng biết có thành mùa vui
    Bỏ quên một giấc mộng đời
    Em vùi mình lại, để trôi tháng ngày...
  8. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Bước đi của thời gian
    Thời gian bước đi rất khẽ
    Đong đo quy luật cuộc đời
    Đã đến mà như chưa thể
    Đã đi mà tựa chưa rời
    Hà Nội bốn mùa thay lá
    Mùa nào ta nắm tay nhau
    Thời gian khi chầm chậm quá
    Ngoảnh đầu lại vụt qua mau
  9. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Thế là chỉ còn lại mình em
    Mùa xuân đến đóng cửa ngồi im lặng
    Vẫn bàn phím chẳng đoái hoài đến nắng
    Chắc ngoài kia phố xá vẫn đông người
    Xuân này cũng giống năm xưa thôi
    Khi Tết đến chẳng điều gì háo hức
    Này cành đào cành mai rạo rực
    Cho xin nhờ một chút sức xuân
    Giá xuân sang có đôi chút tần ngần
    Đứng ngập ngừng bên gương sửa tóc
    Ở ngoài phố có một lời mời mọc
    Xuân đến nhà mang một chút nhớ nhung.
  10. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Em đi qua chuyến đò
    Em không dừng chân lại
    Có nắng vàng chảy mãi
    mênh mang...mênh mang...
    Trách mầu hoa thật vàng
    Cho hoa buồn mấy độ
    Biết tình không duyên nợ
    Nên bốn mùa lá thay
    Bốn mùa lá vẫn bay
    Dòng sông không trở lại
    Có một điều mãi mãi
    Để gió hoài cuốn đi

Chia sẻ trang này