1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không biết đặt tên là gì (Topic về Hà Nội cũ của doanminhhang17681)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi emnhutianangmuathu, 26/05/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Lượn vào cafeteria
    Hôm nay lại thế một cà fê nâu
    Cơn buồn ngủ lại lầu bầu
    Tự dưng phải thức làm chầu cà fê
    Tỉnh đi gà gật cái giề
    Thơ thơ thẩn thẩn đau mề lắm thay
    Cà fê thì đắng không cay
    Mới hay thân vẫn đoạ đầy cái thân
    Tỉnh ra hạnh phúc nghìn lần
    Chào ly nâu nóng ta thân với mình
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Quân IT đã vác đàn
    Chiều nay lại vẫn râm ran hát hò
    Tháng 3 cũng thật lắm trò
    Ngày thì vui nhộn đêm co ro buồn
    Ngày mai từ bỏ thơ luôn
    Nên hôm nay để thơ tuôn rào rào
    Bao nhiêu dự định thế nào
    Năm nay muốn lấy giải cao thế mà
    Vứt hồn cho một cành hoa
    Bây giờ gom lại xó nhà là xong
    Ông trời đổ nắng ra hong
    Hồn em đổ bóng ở trong hồn mình
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Thời gian
    Làm tôi nhận ra nhiều điều
    Và từ đây tôi biết
    Thơ có thể viết lên từ những điều không bắt nguồn từ cảm xúc
    Tôi viết
    Bằng sự trải nghiệm
    Bằng những suy nghĩ về cuộc đời
    Về cả những quãng đường tôi đã đi qua
    Sắp đi qua
    Tôi cũng biết
    Thơ không nhất thiết
    Phải chau chuốt mượt mà những vẫn điệu
    Những hình ảnh
    Để tạo nên những điều hết sức xa lạ
    Ha ha
    Tôi sẽ làm những vần thơ
    Là của tâm hồn tôi
    Nhưng cũng khác trước rồi
    Và tôi muốn mình đứng vững
    trên đôi chân của mình
    trên tình cảm của mình
    trên lý trí của mình
    Sự phụ thuộc vào cảm xúc
    không còn nữa
    Và như thế
    mãi mãi tôi có thể mỉm cười kiêu hãnh
    ha ha
    tôi dêcks cần anh

    Được doanminhhang17681 sửa chữa / chuyển vào 15:01 ngày 09/03/2006
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Dạo này tôi rất thích chửi bậy
    Mẹ kiếp
    Tất nhiên, tôi không phải là đầu gấu rồi
    Mỗi tội tóc tôi hơi vàng hoe
    Thỉnh thoảng tôi cũng thích ba hoa chích choè
    Lúc buồn, lúc vui, lúc thì nổi cáu
    Tôi không biết nhậu
    nhưng tôi thích nhìn người ta say
    Mẹ kiếp
    Dạo này tôi biết ăn cay
    Tuy nhiên mới dừng lại ở giai đoạn biết ăn tương ớt
    Mù tạt thì chịu rồi
    Tôi thích chửi bậy vì ở đời
    Có những điều làm cho tôi hết sức ngứa mắt
    Mà không phải
    Cũng có thể bởi tôi là người nóng tính
    đanh đá
    và bắt đầu biết ăn cay
    Ví dụ như hôm nay
    Tôi lại chửi bọn bác sĩ
    Mẹ kiếp
    Lương y như hổ cái
    Tôi chửi con đường dài
    Vừa mưa xong bắn đầy bùn vào đôi chân tất nhiên không nõn nà nhưng lem nhem thảm hại
    Ôi cái váy bô hê miêng
    Trông tôi như con điên
    Mẹ kiếp
    Tôi quay sang chửi mình
    Sao không biết điềm tĩnh đi một chút
    Sẽ không bao giờ tôi phải thốt lên hai từ mà tôi chả hiểu nghĩa là gì
    Mẹ kiếp
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Dạo này tôi mất khá nhiều thời gian để tự ru cho lòng mình tĩnh lại
    Và tôi nhận ra rằng sự điềm tĩnh bắt nguồn từ sự no đủ
    No đủ nỗi buồn, niềm vui, cảm xúc và kinh nghiệm sống
    Tôi vẫn cho rằng sống ở đời rất cần sự điềm tĩnh trong bất kỳ trường hợp nào
    Nóng nẩy thường dễ vỡ
    Nông nổi thường dễ tan
    Bừng cháy thì dễ tàn
    Cả ước mơ, cảm xúc hay tất cả mọi sự vật trong cuộc sống này đều vậy
    Tôi đã thấy mình lơ mơ
    Như mình đang dật dờ trong khuôn nhạc ở độ cao quãng tám
    (mà thực ra về nhạc lý tôi rất tồi
    chưa kịp hỏi thầy Phương Hà xem nốt nhạc ở độ cao quãng tám nó ra sao nhưng đại khái là rất cao)
    Con người tôi nếu không liên tục tự làm những cuộc cách mạng cho mình thì không hiểu một ngày mình kia mình sẽ thành cái thể thống gì.
    Thế nên có những cuộc chiến tranh vẫn thầm thì
    vẫn bền bỉ, vẫn cháy âm ỉ trong từng ngóc ngách của tâm hồn
    Chỉ khi nào đạt đến sự điềm tĩnh
    một khuôn mặt cười và những suy nghĩ sáng suốt trong đầu
    thì mới gọi là thành công
    cái sự cần giữa lý trí và tình cảm
    để mình không giống một con rồ
    như thời tiết khi mưa khi nắng
    Những điều thầm lặng
    chỉ nên chảy sâu trong những đợt sóng ngầm
    Sự điềm tĩnh ở trong tâm
    Là sự no đủ về tất cả
    Có lẽ thế
    Và nó còn là sự no đủ về nhận thức tự rèn rũa bản thân mình
    Tôi đã mất nhiều thời gian để ru mình mỗi sớm bình minh
    Để làm việc, để thương yêu và để sống
  6. hoavangoi

    hoavangoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    462
    Đã được thích:
    0
    Thích thật
    Nghe bà chị chửi thế này
    Em cũng thấy rất chi là phê
    Kỹ năng chửi hơi bị có nghề
    Chửi bằng thơ mới tởm chứ
    Nhiều lúc buồn vui hay chẳng ở trong một trạng thái khỉ khô gì em cũng muốn chửi thử
    Mẹ kiếp! Chữ
    Mẹ kiếp thơ
    Em muốn tát cho lật mặt bọn vỉnh vờ
    Buồn những nỗi buồn thương vay mượn
    Nói thật
    Thơ phải phụt ra thế này mới sướng
    Chả việc quái gì phải dựa dẫm vào thằng cảm xúc
    Cứ thấy thơ là múc
    Chị nhờ...
    Hôm nay chị Mod vén thơ
    Thể nào thiên hạ chả đổ xô đến nhìn
    Gái giai kéo đến kìn kìn
    Đến đây, mẹ kiếp, chị dìm chết thơ...
  7. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Thơ của chị Nhật Hoa chương trình Robocon VTV2 viết tặng sau khi đọc xong thơ của mình. Rất nhanh và rất vui. Mình cũng rất vui
    Bài 1:
    Thank you for một buổi chiều
    Tuy hơi muộn nhưng nhiều điều hay ho
    Em đánh thức cái lò xo
    Của con Robot nằm co trong hồn
    Bài 2:
    Em ạ, nói chung cuộc đời
    Vô cùng rắc rối đến trời cũng đau
    Chị nghĩ đến một mớ rau
    Lẽ ra chị phải đi mau mới còn
    Chiều nay buổi chiều rất giòn
    Nhờ em đấy nhé mắt tròn dễ thương.
    Cảm ơn chị Nhật Hoa nhiều.
  8. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Em này làm chị cười phá lên một cách sung sướng. Cảm ơn em. Hì, tuy nhiên đừng bắt chước chị dùng các động từ mạnh và thô bạo quá.
  9. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Tối qua đang sở lượn ngoài đường chị Nhật Hoa nhắn tin chị mới gửi cho em mấy vần thơ.
    Sáng nay đến công ty mở máy thấy thật bất ngờ. Và cũng thấy vui nữa.
    Thơ của chị Nhật Hoa
    Ngẫm ra tôi chẳng thấy buồn
    Thấy vui vì đã gặp luôn em Hằng
    Ngẫm ra tôi nói một đằng
    Hồn tôi một nẻo dùng dằng, chán không?
    Tín đồ của những cơn giông
    Đã tìm thấy chốn mà không thấy bờ
    Tính chị chán nhỉ, Hằng nhờ!
    Nhố nhăng, nhí nhảnh, ỡm ờ, ẩm ương.
    À chị còn có tình thương??.
  10. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Ngoan nào cưng ngoan nào cưng
    Hôm nay hoan nghênh tinh thần dậy sớm
    Nhớ là không được nuông chiều những cảm xúc vụn vặt
    Không chấp nhặt
    Kệ cha những gì khó chịu
    Mình cứ sống vui vẻ hoà nhã đi
    Ngoan nào cưng ngoan nào cưng
    Nhớ năm nay mình phấn đấu những gì
    Đừng để những chuyện linh tinh làm hỏng hết cả đại sự
    Đại sự là việc đi đến đích của một chặng đường
    Là kế hoạch trong check point
    Là tăng lương sau nửa năm phấn đấu
    Là sự tín nhiệm của đồng nghiệp yêu dấu
    (Hì, viết thế cho vần)
    Làm quái gì phải lăn tăn
    Vài ba chuyện vớ vỉn
    Thực ra đêm qua tỉnh giấc nghĩ được 3 bài thơ hơi bị xịn
    (Lại viết thế cho vần)
    Gọi là thơ Jazz
    Nhưng mà
    Đã hứa hôm nay ngoan nên không post
    Mà phải làm hết đống của nợ ứ đọng trong một tuần lắm nhọt
    Để ngày mai sở lượn đi Na Hang
    Chuyến du lịch bụi bằng mô tô hứa hẹn những niềm vui ngút ngàn
    Ờ, sống ở đời phải tự biết làm cho mình vui đừng có dựa dẫm vào niềm vui mà người khác mang đến
    Đấy là tự ru mình mỗi khi bình minh lên

Chia sẻ trang này