1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không biết đặt tên là gì (Topic về Hà Nội cũ của doanminhhang17681)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi emnhutianangmuathu, 26/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Thất tình có đau lắm không anh?
    Hăy ngồi yên để em băng cho nhé
    Em sẽ băng thật dịu dàng, thật khẽ
    Ngủ ngoan nào, rồi anh sẽ hết đau
    Vết thương này rồi sẽ qua mau
    Bởi thương yêu em ấm nồng như lửa
    Bôi cho anh thêm ?othuốc thời gian? nữa
    Ngủ ngoan nào, ôi dĩ văng thưở xưa
    Đững nhắc lại nhé anh, kẻo em khóc bây giờ
    Anh còn đau, lòng em còn đau đớn
    Thấy không anh giữa cuộc đời rộng lớn
    Hạnh phúc vô cùng khi ta gặp được nhau
    Quên nhé anh những gì là đớn đau
    Quên nhé anh những gì là dĩ văng
    Nắm chặt tay em cùng bước về ánh sáng
    Trên đường đời phía trước rộng thênh thang.
    12.4.03
    *************************
    Em đã viết một bản tình ca cho anh
    Nhưng chẳng bao giờ dám hát
    Sợ anh nhớ thương một giấc mộng lành
    Của ngày xưa, của thời dĩ vãng
    Không biết anh đã đưa vào quên lãng?
    Những gì riêng tư em chẳng muốn gợi về
    Trong lòng em bao suy nghĩ bộn bề
    Chỉ sợ em không được bằng người ấy
    Nhưng em vẫn muốn được cho anh thấy
    Bao thương yêu em ấp ủ trong lòng
    Em muốn xua tan đi mọi giá băng
    Xóa dùm anh bụi thời gian phủ trong ngôi nhà xưa cũ
    Xin hăy cùng em nâng niu ấp ủ
    Một giấc mộng lành đẹp hơn giấc mộng xưa.
    12.4.03
    *********************************
    Em đi tìm những cánh hoa sưa
    Ừ mùa này đâu còn hoa nữa
    Anh bảo ra giêng hoa mới nở
    Biết bao giờ cho đến tháng giêng
    Biết bao giờ anh đi đến một miền
    Em cất riêng để tận cùng trong tim nhỏ
    Có lời yêu thì thầm như gió
    Có ánh mắt ngập ngừng mà chẳng dám trao
    Loài hoa sưa em chưa thấy lần nào
    Nếu là hoa anh yêu, chắc là em cũng vậy
    Em mong ước một ngày sang riêng ấy
    Cùng trên đường mình đi ngắm hoa sưa.[/size=2]
    ?oCây Sưa thuộc họ dâu, lá nhỏ xếp hình xương cá, hoa nở thành từng chùm, ngước nhìn lên chỉ thấy một mầu trắng bạc, nở rộ vào khoảng cuối tháng hai(Giờ thì Hà Nội hết rồi)?.?
    13.4.03
    *************************
    Căn phòng, em, và con mèo nhỏ
    Con mèo lim dim ngủ
    Cuộn tròn trên chiéc ghế sôfa
    Em ngồi nơi góc nhà
    Bên chiếc bàn điện thoại
    Kim đồng hồ khắc khoải
    Nhích dần theo nhịp tim
    Bữa trước trong không gian im lìm
    Tiếng điện thoại anh làm rộn ràng căn phòng nhỏ
    Con mèo thôi không trông ra cửa
    Ngồi vờn vờn dây điện thoại rung rung
    Bữa nay thấy nhung nhớ vô cùng
    Con mèo buồn cũng lim dim ngủ mất....
    Kim đồng hồ tích tắc
    Bỗng con mèo vụt mất
    Khi bên ngoài con mèo khác kêu rên
    Em đứng lên
    Ngồi cuộn tròn trên ghế sofa
    Trông ra ô cửa....
    15.4.03
    *************
    Kiến trúc không phải chỉ riêng một ngôi nhà
    Có bức tường và những ô cửa nhỏ
    Kiến trúc còn là không gian trong đó
    Có những con người dưới mái ấm của trở che
    Bởi không gian đâu chỉ là khoảng trống đầu hè
    Mà không gian còn là kỷ niệm
    Những gì đi qua ta luôn hoài niệm
    Để được những gì, ngoài những đớn đau?
    Viết cho Hà nội của một người đến sau
    Viết riêng cho thành phố của tình yêu và nỗi nhớ
    Em đang đi qua lắng nghe từng hơi thở
    Trên những con đường mà anh đã đi qua
    Để Hà Nội sau lưng với những con phố nhạt nhoà
    Em và anh đi xuyên qua hoài niệm
    Vẫn không gian đó nhưng thay bằng kỷ niệm
    Của những con đường mà ta sắp đi qua
    Hà Nội ơi sao chẳng thể rời xa
    Bởi những kỉ niệm thân thương mà ta chưa hề tới...
    15.4.03
    *************
    Em ngồi đây hoài mà chẳng biết viết gì cho anh
    Trời ngoài kia sắp tối
    Sợ đường về lạc lối những bước chân....
    Bởi đa đoan nên còn vương vấn bụi trần
    Như anh từng nói chúng mình không tu được
    Bởi đa đoan nên mắt buồn ngấn nước
    Khi lặng ngồi nghe một khúc tình ca
    Bởi đa đoan nên chẳng thể rời xa
    Dẫu nói rằng tạm xa nhau nhé
    Tựa như anh bên ly cà phê đá
    Chẳng thể nào thiếu được thuốc lá thơm
    Bởi đa đoan nên những con đường
    Em đi về một mình thấy lòng chông chênh lạ
    Bởi đa đoan nên giữa đời vội vã
    Không làm sao xua được nỗi nhớ anh
    Bởi đa đoan mà chiếc lá không xanh
    Cứ đỏ ối một mầu nhung nhớ
    Bởi đa đoan nên đi rồi sao lòng vẫn ở
    Giữa bồn bề là nỗi nhớ anh...
    15.4.03

    (chưa làm xong, để khi khác viết tiếp)
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Trong em có tất cả sự hồn nhiên
    Cứ yêu thôi mà không cần nhận lại
    Mặc dòng đời cứ trôi đi mãi
    Em muốn sống thật lòng với cảm xúc trong em
    Tình yêu là gì anh thử nghĩ mà xem
    Tình yêu là cho hay là nhận?
    Em không biết nhưng lòng không vướng bận
    Những ý nghĩ gì về nhận hay cho
    Chỉ biết rằng mỗi sớm tinh mơ
    Khi tỉnh dậy nhìn qua ô cửa nhỏ
    Thấy lòng mình hồn nhiên như cỏ
    Đón nắng mặt trời và những giọt sương mai
    ý nghĩ về anh cứ deo đẳng em hoài
    Nhưng không buồn mà thấy lòng thanh thản
    Con thuyền chơi vơi đã thả neo nơi bến cảng
    Tự an ủi lòng mình sau năm tháng chơi vơi
    Yêu hay không thời gian sẽ trả lời
    .....
    16.4.03
    **************
    Em thường trở về nhà khi trời đã tối
    Bởi không phải đang đi về tổ ấm của mình
    Mà đang đi về một khoảng trống lặng thinh
    Có bốn bức tường và con mèo nhỏ
    Thành phố thân thương mà anh yêu đó
    Em vân thường qua khi lấp lấnh những ngọn đenf
    Em không thấy hàng cây hay góc phố thân quen
    Chỉ thấy những ngôi nhà và mọi người trong đó
    Ngốc nghếch phải không anh nếu ước mình là cỏ
    Thả hồn mình theo những phiêu du
    Hạnh phúc sẽ tan nhanh như giọt sương mù
    Và không ấm như ngôi nhà có lửa
    Xe buýt đưa em qua từng con phố nhỏ
    Ngắm nhìn phố phường qua cửa kính ô tô
    Giây phút làm thơ, đôi mắt khép hững hờ
    Phút thư giãn sau một ngày bận rộn
    Xe đưa em qua sông Hồng rộng lớn
    Lại thấy mình như nhỏ bé hơn...
    Về muộn như thế này để thấm thía nỗi cô đơn
    Để thấy thật cần cho mình riêng tổ ấm
    Để mai sau mỗi chiều tan tầm sớm
    Vội về nhà nhóm lửa, thắp đenf lên
    17.4.03
    ***************
    Điện thoại ban mai gọi đến tầng hai
    Tới căn phòng nhỏ
    Con mèo vẫn lim dim ngủ
    Em tỉnh giấc lâu rồi
    Điện thoại ban mai gọi từ một nơi không xa xôi
    Chắc cũng từ một căn phòng nhỏ
    Có nhạc Trịnh Công Sơn đang mở
    Có "điệu cười" của một gã xấu trai
    Em đứng dậy chải những lọn tóc mai
    Đã lâu rồi không đứng trước gương như thế
    Tô thêm chút mầu cánh sen nữa nhé
    Trên đôi môi đang hé nụ cười
    Điện thoại buổi mai ơi
    Có bao giờ anh bước ra đường thấy lòng phơi phới
    18.4.03
    Độc giả yêu quý. Đây là một loạt các bài thơ được tôi viết trên xe buýt.
    **************
    Bài này của haibk
    Chà, cô bé Tadayama cũng khó tính quá nhỉ, một cô gái khó tính luôn đem lại nhiều điều thú vị cho cánh đàn ông!
    Tôi rất thích Bài thơ riêng tặng 1 người (bài 1) của em, và tôi có 1 thói quen rất xấu là khi thích bài thơ nào thì cũng cố gắng làm 1 bài nhại lại, mong em thông cảm!
    TẶNG NGƯỜI VIẾT "THƠ RIÊNG TẶNG 1 NGƯỜI"
    Thất tình chẳng đau lắm đâu em
    Vết thương cũng xoàng thôi, ko phải cần băng bó
    Thôi, về đi, sao em còn đứng đó?
    Ngủ 1 giấc dài, rồi anh sẽ hết đau
    Vết thương này rồi sẽ qua mau
    Bởi tình yêu chẳng qua cũng chỉ là trò chơi đơn giản
    Thích hôm nay, rồi ngày mai lại chán
    Quên đi nào, cái dĩ vãng ngày xưa
    Con đường đã đi qua, anh không bước lại bao giờ
    Đừng níu kéo, đừng giả vờ đau đớn
    Thấy ko em, giữa cuộc đời rộng lớn
    Vẫn có vô vàn cô gái đẹp hơn em
    Quên nhé em, những gì mình nên quên
    Quên nhé em, những gì là dĩ vãng
    Bao nhiêu cô gái đang chờ anh đến tán
    Trên đường đời phía trước rộng thênh thang....


    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Trong em có tất cả sự hồn nhiên
    Cứ yêu thôi mà không cần nhận lại
    Mặc dòng đời cứ trôi đi mãi
    Em muốn sống thật lòng với cảm xúc trong em
    Tình yêu là gì anh thử nghĩ mà xem
    Tình yêu là cho hay là nhận?
    Em không biết nhưng lòng không vướng bận
    Những ý nghĩ gì về nhận hay cho
    Chỉ biết rằng mỗi sớm tinh mơ
    Khi tỉnh dậy nhìn qua ô cửa nhỏ
    Thấy lòng mình hồn nhiên như cỏ
    Đón nắng mặt trời và những giọt sương mai
    ý nghĩ về anh cứ deo đẳng em hoài
    Nhưng không buồn mà thấy lòng thanh thản
    Con thuyền chơi vơi đã thả neo nơi bến cảng
    Tự an ủi lòng mình sau năm tháng chơi vơi
    Yêu hay không thời gian sẽ trả lời
    .....
    16.4.03
    **************
    Em thường trở về nhà khi trời đã tối
    Bởi không phải đang đi về tổ ấm của mình
    Mà đang đi về một khoảng trống lặng thinh
    Có bốn bức tường và con mèo nhỏ
    Thành phố thân thương mà anh yêu đó
    Em vân thường qua khi lấp lấnh những ngọn đenf
    Em không thấy hàng cây hay góc phố thân quen
    Chỉ thấy những ngôi nhà và mọi người trong đó
    Ngốc nghếch phải không anh nếu ước mình là cỏ
    Thả hồn mình theo những phiêu du
    Hạnh phúc sẽ tan nhanh như giọt sương mù
    Và không ấm như ngôi nhà có lửa
    Xe buýt đưa em qua từng con phố nhỏ
    Ngắm nhìn phố phường qua cửa kính ô tô
    Giây phút làm thơ, đôi mắt khép hững hờ
    Phút thư giãn sau một ngày bận rộn
    Xe đưa em qua sông Hồng rộng lớn
    Lại thấy mình như nhỏ bé hơn...
    Về muộn như thế này để thấm thía nỗi cô đơn
    Để thấy thật cần cho mình riêng tổ ấm
    Để mai sau mỗi chiều tan tầm sớm
    Vội về nhà nhóm lửa, thắp đenf lên
    17.4.03
    ***************
    Điện thoại ban mai gọi đến tầng hai
    Tới căn phòng nhỏ
    Con mèo vẫn lim dim ngủ
    Em tỉnh giấc lâu rồi
    Điện thoại ban mai gọi từ một nơi không xa xôi
    Chắc cũng từ một căn phòng nhỏ
    Có nhạc Trịnh Công Sơn đang mở
    Có "điệu cười" của một gã xấu trai
    Em đứng dậy chải những lọn tóc mai
    Đã lâu rồi không đứng trước gương như thế
    Tô thêm chút mầu cánh sen nữa nhé
    Trên đôi môi đang hé nụ cười
    Điện thoại buổi mai ơi
    Có bao giờ anh bước ra đường thấy lòng phơi phới
    18.4.03
    Độc giả yêu quý. Đây là một loạt các bài thơ được tôi viết trên xe buýt.
    **************
    Bài này của haibk
    Chà, cô bé Tadayama cũng khó tính quá nhỉ, một cô gái khó tính luôn đem lại nhiều điều thú vị cho cánh đàn ông!
    Tôi rất thích Bài thơ riêng tặng 1 người (bài 1) của em, và tôi có 1 thói quen rất xấu là khi thích bài thơ nào thì cũng cố gắng làm 1 bài nhại lại, mong em thông cảm!
    TẶNG NGƯỜI VIẾT "THƠ RIÊNG TẶNG 1 NGƯỜI"
    Thất tình chẳng đau lắm đâu em
    Vết thương cũng xoàng thôi, ko phải cần băng bó
    Thôi, về đi, sao em còn đứng đó?
    Ngủ 1 giấc dài, rồi anh sẽ hết đau
    Vết thương này rồi sẽ qua mau
    Bởi tình yêu chẳng qua cũng chỉ là trò chơi đơn giản
    Thích hôm nay, rồi ngày mai lại chán
    Quên đi nào, cái dĩ vãng ngày xưa
    Con đường đã đi qua, anh không bước lại bao giờ
    Đừng níu kéo, đừng giả vờ đau đớn
    Thấy ko em, giữa cuộc đời rộng lớn
    Vẫn có vô vàn cô gái đẹp hơn em
    Quên nhé em, những gì mình nên quên
    Quên nhé em, những gì là dĩ vãng
    Bao nhiêu cô gái đang chờ anh đến tán
    Trên đường đời phía trước rộng thênh thang....


    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    (Viết từ tâm sự của em gái mẹ. Mẹ hạnh phúc vì gặp bố trong đời, còn dì có vẻ không được xuôi chèo mát mái. Rất thương dì vì dì cũng là tâm hồn nhạy cảm)
    Hôm nay tan học về em vội vã về ngay
    Không lang thang và không làm thêm nữa
    Dì bảo sống với dì phải chăm lo nhà cửa
    Hạnh phúc mỗi gia đình là mỗi bữa cơm
    Nói với em mắt dì ngân ngấn buồn
    Dù biết những bữa cơm nhà dì "cơm không lành và canh chẳng ngọt"
    Nhưng cuộc đời dì thôi đành an phận
    Cháu hãy ở nhà cho dì được vui hơn
    Dì cũng dậy văn sao phải sống cuộc đời buồn
    Cũng thèm dịu dàng, cũng thèm lãng mạn
    Người cháu yêu sau này phải là người bạn
    Chung một tâm hồn chung mọt nỗi đam mê
    Chung những sẻ chia trong cuộc sống bộn bề
    Chung bữa cơm chiều với "cơm lành canh ngọt"
    Dù sau này cuôc đời bận rộn
    Hãy chăm lo cho mình một mái ấm riêng tư.
    18.4.03
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    (Viết từ tâm sự của em gái mẹ. Mẹ hạnh phúc vì gặp bố trong đời, còn dì có vẻ không được xuôi chèo mát mái. Rất thương dì vì dì cũng là tâm hồn nhạy cảm)
    Hôm nay tan học về em vội vã về ngay
    Không lang thang và không làm thêm nữa
    Dì bảo sống với dì phải chăm lo nhà cửa
    Hạnh phúc mỗi gia đình là mỗi bữa cơm
    Nói với em mắt dì ngân ngấn buồn
    Dù biết những bữa cơm nhà dì "cơm không lành và canh chẳng ngọt"
    Nhưng cuộc đời dì thôi đành an phận
    Cháu hãy ở nhà cho dì được vui hơn
    Dì cũng dậy văn sao phải sống cuộc đời buồn
    Cũng thèm dịu dàng, cũng thèm lãng mạn
    Người cháu yêu sau này phải là người bạn
    Chung một tâm hồn chung mọt nỗi đam mê
    Chung những sẻ chia trong cuộc sống bộn bề
    Chung bữa cơm chiều với "cơm lành canh ngọt"
    Dù sau này cuôc đời bận rộn
    Hãy chăm lo cho mình một mái ấm riêng tư.
    18.4.03
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  6. gio_mua_dong

    gio_mua_dong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    3.259
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội
    Của tôi đó
    những con đường
    nham nhở
    Như khuôn mặt người đàn bà
    đánh ghen ..
    Hà Nội
    Của tôi đó
    Vẫn cứ nhìn
    những đứa trẻ
    phải nai lưng tìm kiếm cuộc sống .
    Hà Nội
    Của tôi đó
    những conđường , ngõ nhỏ
    và phố đêm
    chưa bao giờ thấy ánh đên..
    Trong đó : phật và chúa biết những gì ...?​
    Hì ghé tham gia cùng , nói chung thì tui chẳng biết làm thơ ..Đọc không theo thể loại gì đừng cười..
    Cha Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng .
    Con nuôi Cha Mẹ sao tính tháng , tính ngày .
  7. gio_mua_dong

    gio_mua_dong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    3.259
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội
    Của tôi đó
    những con đường
    nham nhở
    Như khuôn mặt người đàn bà
    đánh ghen ..
    Hà Nội
    Của tôi đó
    Vẫn cứ nhìn
    những đứa trẻ
    phải nai lưng tìm kiếm cuộc sống .
    Hà Nội
    Của tôi đó
    những conđường , ngõ nhỏ
    và phố đêm
    chưa bao giờ thấy ánh đên..
    Trong đó : phật và chúa biết những gì ...?​
    Hì ghé tham gia cùng , nói chung thì tui chẳng biết làm thơ ..Đọc không theo thể loại gì đừng cười..
    Cha Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng .
    Con nuôi Cha Mẹ sao tính tháng , tính ngày .
  8. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Ngon nen trong dem
    [purple]Thắp cho mình một ngọn nến trong dêm
    Ngồi lặng yên soi mình vào cuộc sống
    Cuộc dời như bóng dêm thật rộng
    Ta chỉ là một ngọn nến mong manh
    Thồi gian ơi sao trôi đến là nhanh
    Ngọn nến tôi sắp cháy dần đến nửa
    Tuổi thanh xuân sẽ chẳng quay về nữa
    Ta đã làm gì trong những ngày qua?
    Xin hãy là ngọn nến yêu đời đến thiết tha
    Chỉ được cháy trong đời một lần thôi nến ạ
    Thời gian trôi nhanh như giọt sương tan trên kẽ la
    Ta đã làm gì trong những ngày qua?
    Tuổi thanh xuân rồi sẽ ở rất xa
    Nên tôi thèm được cháy hết mình hơn bao giờ hết
    Ngày qua ngày cháy không hề biết mệt
    Mong góp cho đời một đốm sáng nho nhoi
    Xin gửi cho đời một tình yêu dào dạt.
    Xin gửi cho dời môt con tim khao khát
    Xin gửi cho dời tất cả những đam mê
    Xin gửi cho đời một nhựa sống tràn trề
    Để khi lụi tàn nến tôi không nuối tiếc
    Cháy hết mình cho đến khi tan hết
    Qua đêm dài ngày lại rạng ánh bình minh
    ****************
    Thật thà và dối trá
    (Dịch thơ tiếng Nhật)
    Dối trá cũng giống thật thà
    Thật thà cũng giống như là dôi thôi
    Như hai đứa trẻ sinh đôi
    Thật thà dối trá chẳng rời xa nhau
    Tìm trong cuộc sống muôn mầu
    Những điều chân thật thẳm sâu tâm hồn.
    *******************
    Tặng em bé IRAC
    Mẹ ơi đây chữ gì?
    Là từ ?obom? con ạ
    Mẹ ơi ?obom? là gì?
    Chờ ngày mai Mỹ thả.
    Mắt trong như biển cả
    Em bé ngơ ngác nhìn
    ?oBom? là điều gì lạ
    Có đẹp như cánh chim?
    Đêm buông xuống im lìm
    Má hồng em áp gối
    Trong mơ em thầm gọi
    Những ?ocánh bom dịu hiền?
    Em mơ đến một miền
    Ngãn chim bồ câu trắng
    Những ?ocánh bom? trong nắng
    Lung linh bao niềm vui
    Đêm đã qua lâu rồi
    Sao em không tỉnh dậy?
    Mỹ thả bom xuống rồi
    Sao em không nhìn thấy?
    Sao em không thức dậy?
    Nước mắt mẹ rơi hoài
    Bat-đa rừng rực cháy
    Bom thả vào gối em.

    *******************
    Viết về Batđa
    Tôi đã từng biết một Batđa
    Qua câu chuyện về Alibaba thuở nhỏ
    Chuyện cổ tích kể về cánh cửa
    Chỉ mở ra sau câu thần chú ?ovừng ơi??
    Chuyện cổ tích kể một con người
    Dùng trí thông minh thắng 40 tên cướp
    Chuyện cổ tích kể về mơ ước
    Của nhân dân xứ sở Bátđa
    Ngày hôm nay lại biết đến Batđa
    Từ sau cuộc chiến tranh vùng Vịnh
    Từ sau những năm dài trong cấm vận
    Từ hôm nay, khi Mỹ ném bom rồi
    Được biết về những em bé phải ra đời
    sớm vài tuần vì lý do cuộc chiến
    Biết về những người phải ra đi vĩnh viễn
    Cho quê hương cho Tổ quốc mình.
    Một Batđa sẽ lại hồi sinh?
    Bởi không có câu ?ovừng ơi mở cửa?
    Thành Batđa dù rung lên lần nữa
    Vẫn cửa đóng then cài trước chìa khoá của đạn bom?.

    *********************
    Viết cho mình và cho những ai nhạy cảm
    Nhạy cảm nhiều là khổ lắm đó em
    Tôi khẽ cười hàng mi đen ướt nước?
    Sinh ra thế rồi ai biết được
    Hôm nay ngồi bỗng tự thấy mình điên
    Bạn bè tôi ở khắp trăm miền
    Sao vẫn thấy mình cô đơn đến lạ
    Bỗng thấy mình như giọt sương trên lá
    Chỉ một chiều rồi tan giữa hư vô
    Tôi dong chơi không biết bến bờ
    Không dám đối diện với chính mình trong phút giây câm lặng
    Niềm vui đối với tôi hôm nay là nắng
    Chợt một ngày nắng buồn thảm hơn mưa
    Mơ ước được chìm trong một giấc ngủ vừa
    Giữa mùa đông môi hồng là đốm lửa
    Ngày hôm nay và cả ngày mai nữa
    Thấy mình ngồi dưới bóng của trở che
    Nhạy cảm nhiều rồi khổ lắm đó nghe
    Tôi khẽ cười, hàng mi đen ướt nước
    Giá có thể làm thơ tình được
    Tôi sẽ làm thơ cho đến hết đời

    ****************
    Năm năm cha đi bộ đội
    Bảy năm con học xa nhà
    Muời hai năm cách xa
    Bây giờ con hai hai tuổi
    Tóc cha đã nhiều sương muối
    Càng nhìn con lại càng thương
    Ngày xưa hay khiến cha buồn
    Cha ơi, vì con còn bé
    Cha coi con như đứa trẻ
    Dù con đã rất lớn rồi
    Con thấy cha luôn vui cười
    Bao giờ gặp con cũng vậy
    Cha luôn để mọi người thấy
    Con là cô bé đa tài
    Cha luôn để mọi người thấy
    Con là tia nắng ban mai
    19.4.03
    *****************
    Nhà ta có bốn người
    Mà chia làm ba ngả
    Cha thật là vất vả
    Cha ơi
    Cha bốn bảy tuổi rồi
    Vẫn phải còn xa mẹ
    Ngày xưa hồi còn trẻ
    Cũng phải từng xa nhau
    Ươm hạnh phúc về sau
    Mẹ con luôn chờ đợi
    hạnh phúc không vời vợi
    Rất gàn phải không cha?
    Sẽ có một mái nhà
    Gia đình ta đoàn tụ
    Bốn trái tim ủ lửa
    Như bốn ngọn hải đăng
    Thuyền cha luôn thăng bằng
    Ngọn hải đăng là mẹ
    Còn hai con thuyền bé
    Có hải đăng mẹ cha
    Thuyền mẹ luôn nở hoa
    Hải đăng là cha đó
    Còn hai hải đăng nhỏ
    Sưởi ấm lòng mẹ cha.
    21.4.03
    ****************
    Cha đã hàn gắn những vết thương trong con
    Để không bao giờ con phải làm những vần thơ tuyệt vọng
    Ở bên cha, con thấy mình là nắng
    Không lúc nào thôi muốn toả thương yêu
    Giờ tan tầm sau mỗi một buổi chiều
    Con muốn được về nhà vì biết cha đang đợi
    Trong cô đơn con vẫn luôn thầm gọi
    Cha, tên người nâng cánh những ước mơ
    Hạnh phúc trong đời con được viết những vần thơ
    Không bao giờ tuyệt vọng
    Dù cuộc đời không bao giờ là nắng
    Nhưng con đã là mùa nắng của cha.

    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  9. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Ngon nen trong dem
    [purple]Thắp cho mình một ngọn nến trong dêm
    Ngồi lặng yên soi mình vào cuộc sống
    Cuộc dời như bóng dêm thật rộng
    Ta chỉ là một ngọn nến mong manh
    Thồi gian ơi sao trôi đến là nhanh
    Ngọn nến tôi sắp cháy dần đến nửa
    Tuổi thanh xuân sẽ chẳng quay về nữa
    Ta đã làm gì trong những ngày qua?
    Xin hãy là ngọn nến yêu đời đến thiết tha
    Chỉ được cháy trong đời một lần thôi nến ạ
    Thời gian trôi nhanh như giọt sương tan trên kẽ la
    Ta đã làm gì trong những ngày qua?
    Tuổi thanh xuân rồi sẽ ở rất xa
    Nên tôi thèm được cháy hết mình hơn bao giờ hết
    Ngày qua ngày cháy không hề biết mệt
    Mong góp cho đời một đốm sáng nho nhoi
    Xin gửi cho đời một tình yêu dào dạt.
    Xin gửi cho dời môt con tim khao khát
    Xin gửi cho dời tất cả những đam mê
    Xin gửi cho đời một nhựa sống tràn trề
    Để khi lụi tàn nến tôi không nuối tiếc
    Cháy hết mình cho đến khi tan hết
    Qua đêm dài ngày lại rạng ánh bình minh
    ****************
    Thật thà và dối trá
    (Dịch thơ tiếng Nhật)
    Dối trá cũng giống thật thà
    Thật thà cũng giống như là dôi thôi
    Như hai đứa trẻ sinh đôi
    Thật thà dối trá chẳng rời xa nhau
    Tìm trong cuộc sống muôn mầu
    Những điều chân thật thẳm sâu tâm hồn.
    *******************
    Tặng em bé IRAC
    Mẹ ơi đây chữ gì?
    Là từ ?obom? con ạ
    Mẹ ơi ?obom? là gì?
    Chờ ngày mai Mỹ thả.
    Mắt trong như biển cả
    Em bé ngơ ngác nhìn
    ?oBom? là điều gì lạ
    Có đẹp như cánh chim?
    Đêm buông xuống im lìm
    Má hồng em áp gối
    Trong mơ em thầm gọi
    Những ?ocánh bom dịu hiền?
    Em mơ đến một miền
    Ngãn chim bồ câu trắng
    Những ?ocánh bom? trong nắng
    Lung linh bao niềm vui
    Đêm đã qua lâu rồi
    Sao em không tỉnh dậy?
    Mỹ thả bom xuống rồi
    Sao em không nhìn thấy?
    Sao em không thức dậy?
    Nước mắt mẹ rơi hoài
    Bat-đa rừng rực cháy
    Bom thả vào gối em.

    *******************
    Viết về Batđa
    Tôi đã từng biết một Batđa
    Qua câu chuyện về Alibaba thuở nhỏ
    Chuyện cổ tích kể về cánh cửa
    Chỉ mở ra sau câu thần chú ?ovừng ơi??
    Chuyện cổ tích kể một con người
    Dùng trí thông minh thắng 40 tên cướp
    Chuyện cổ tích kể về mơ ước
    Của nhân dân xứ sở Bátđa
    Ngày hôm nay lại biết đến Batđa
    Từ sau cuộc chiến tranh vùng Vịnh
    Từ sau những năm dài trong cấm vận
    Từ hôm nay, khi Mỹ ném bom rồi
    Được biết về những em bé phải ra đời
    sớm vài tuần vì lý do cuộc chiến
    Biết về những người phải ra đi vĩnh viễn
    Cho quê hương cho Tổ quốc mình.
    Một Batđa sẽ lại hồi sinh?
    Bởi không có câu ?ovừng ơi mở cửa?
    Thành Batđa dù rung lên lần nữa
    Vẫn cửa đóng then cài trước chìa khoá của đạn bom?.

    *********************
    Viết cho mình và cho những ai nhạy cảm
    Nhạy cảm nhiều là khổ lắm đó em
    Tôi khẽ cười hàng mi đen ướt nước?
    Sinh ra thế rồi ai biết được
    Hôm nay ngồi bỗng tự thấy mình điên
    Bạn bè tôi ở khắp trăm miền
    Sao vẫn thấy mình cô đơn đến lạ
    Bỗng thấy mình như giọt sương trên lá
    Chỉ một chiều rồi tan giữa hư vô
    Tôi dong chơi không biết bến bờ
    Không dám đối diện với chính mình trong phút giây câm lặng
    Niềm vui đối với tôi hôm nay là nắng
    Chợt một ngày nắng buồn thảm hơn mưa
    Mơ ước được chìm trong một giấc ngủ vừa
    Giữa mùa đông môi hồng là đốm lửa
    Ngày hôm nay và cả ngày mai nữa
    Thấy mình ngồi dưới bóng của trở che
    Nhạy cảm nhiều rồi khổ lắm đó nghe
    Tôi khẽ cười, hàng mi đen ướt nước
    Giá có thể làm thơ tình được
    Tôi sẽ làm thơ cho đến hết đời

    ****************
    Năm năm cha đi bộ đội
    Bảy năm con học xa nhà
    Muời hai năm cách xa
    Bây giờ con hai hai tuổi
    Tóc cha đã nhiều sương muối
    Càng nhìn con lại càng thương
    Ngày xưa hay khiến cha buồn
    Cha ơi, vì con còn bé
    Cha coi con như đứa trẻ
    Dù con đã rất lớn rồi
    Con thấy cha luôn vui cười
    Bao giờ gặp con cũng vậy
    Cha luôn để mọi người thấy
    Con là cô bé đa tài
    Cha luôn để mọi người thấy
    Con là tia nắng ban mai
    19.4.03
    *****************
    Nhà ta có bốn người
    Mà chia làm ba ngả
    Cha thật là vất vả
    Cha ơi
    Cha bốn bảy tuổi rồi
    Vẫn phải còn xa mẹ
    Ngày xưa hồi còn trẻ
    Cũng phải từng xa nhau
    Ươm hạnh phúc về sau
    Mẹ con luôn chờ đợi
    hạnh phúc không vời vợi
    Rất gàn phải không cha?
    Sẽ có một mái nhà
    Gia đình ta đoàn tụ
    Bốn trái tim ủ lửa
    Như bốn ngọn hải đăng
    Thuyền cha luôn thăng bằng
    Ngọn hải đăng là mẹ
    Còn hai con thuyền bé
    Có hải đăng mẹ cha
    Thuyền mẹ luôn nở hoa
    Hải đăng là cha đó
    Còn hai hải đăng nhỏ
    Sưởi ấm lòng mẹ cha.
    21.4.03
    ****************
    Cha đã hàn gắn những vết thương trong con
    Để không bao giờ con phải làm những vần thơ tuyệt vọng
    Ở bên cha, con thấy mình là nắng
    Không lúc nào thôi muốn toả thương yêu
    Giờ tan tầm sau mỗi một buổi chiều
    Con muốn được về nhà vì biết cha đang đợi
    Trong cô đơn con vẫn luôn thầm gọi
    Cha, tên người nâng cánh những ước mơ
    Hạnh phúc trong đời con được viết những vần thơ
    Không bao giờ tuyệt vọng
    Dù cuộc đời không bao giờ là nắng
    Nhưng con đã là mùa nắng của cha.

    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  10. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ tặng chiếc lá
    (tặng lão già)
    Em không biết phải bấu víu vào đâu
    Và không biết phải gửi thương yêu của mình cho ai nữa
    Dũng cảm một lần em gõ cửa
    Sao cánh cửa lòng anh chẳng mở cho em?
    Em quay lưng với đôi mắt ướt mềm
    Nhưng khô ngay bởi vì em kiêu hãnh
    Sống với đời bằng khuôn mặt lạnh
    Sống với đời bằng cảm giác héo khô
    Bây giờ đối với anh em cũng chẳng chờ
    Chỉ cảm thấy lòng mình bức bối
    Đi trên đường có lúc nào bước vội
    Anh nhớ tới một người đang lặng lẽ lang thang
    Có bao giờ anh cảm thấy hoang mang
    Cái mà người ta gọi là hạnh phúc
    Em không biết nhưng một lần em đã khóc
    Chỉ duy nhất một lần em đã khóc vì anh
    Bởi bầu trời xanh đến là xanh
    Bởi những điều em không hiểu nổi
    Tim ta ơi sao tự mình lừa dối
    Lừa dối mình và lừa dối cả anh?
    Ta có lỗi gì không hả chiếc lá xanh?
    Có lỗi gì khi trót gửi tặng trời những vần thơ đầy nắng
    Chỉ muốn lá gom những tia nắng vàng để khi trời lạnh
    Lá trải những nắng vàng sưởi ấm lòng ta
    Ta có lỗi gì không hả nắng ở rất xa...[/green][/size=3]
    Hà Nội 10/5/03
    ***************
    Câu chuyện tình yêu
    (tặng lão già)
    Có cô gái vừa gọi điện cho tôi
    Một cô nàng tôi quen qua mạng
    Cô nhờ tôi đưa đến nhà người bạn
    Hôm nay là sinh nhật anh ta
    Khi tôi đến cô gái cầm bó hoa
    Đẹp dịu dàng một bó hoa mầu trắng
    Cô gái nhìn tôi mắt buồn hơn nắng
    Khẽ nói rằng: ?ota hãy giả vờ yêu?
    Chúng tôi đi trong nắng tắt ban chiều
    Suốt dọc đường ngồi sau cô yên lặng
    Nhìn vào gương xe, tôi thấy khuôn mặt lạnh
    Tôi biết trong lòng cô là cả bão dông
    Sinh nhật chàng trai khách khứa rất đông
    Chúng tôi cùng nhau giả vờ thân mật
    Tay cô gái cầm tay tôi nắm chặt
    Chúng tôi dặt dìu trong điệu nhạc van
    Chàng trai nhìn chúng tôi với đôi mắt ngỡ ngàng
    Cô gái nhìn tôi ánh mắt buồn ngấn nước:
    ?oTôi đã trót để anh ta biết được
    Những tình cảm chân thành tôi nên dấu trong tìm
    Tôi không muốn mình là người phải đi tìm
    Tôi không muốn mình là người yêu trước
    Và tôi biết khi anh ta biết được
    Cũng là khi tôi phải dối lòng tôi?
    Nước mắt cô rơi xuống vai tôi
    Chúng tôi vẫn bên nhau trong điệu van dìu dặt
    Khi điệu nhạc du dương kia dừng tắt
    Chúng tôi ngồi xem họ nhảy cùng nhau
    Cô gái bảo rằng ?otôi không muốn thế này đâu
    Nhưng bởi quanh anh ta có nhiều cô gái khác
    Tôi không muốn cuộc đời như bản nhạc
    Cứ thăng trầm trong một kiếp đa đoan
    Tôi ước mơ một hạnh phúc dịu dàng
    Không muốn đa mang những ghen tuông ám ảnh
    Bởi tình yêu đâu thể là chiếc bánh
    Người thảo hiền ai cũng dễ đem cho
    Tôi không muốn tình yêu là nỗi lo
    Càng không muốn tình yêu là gánh nặng??
    Cô thở dài, ánh mắt buồn hơn nắng
    Nhạc chuyển điệu rồi cô lặng lẽ đứng lên
    Anh ta chia tay chúng tôi ở bên thềm
    Ánh mắt cô ánh lên niềm kiêu hãnh
    Trời Hà Nội bỗng dưng đổ lạnh
    Có một người ngồi lặng lẽ sau lưng
    Chầm chậm xe tôi qua những phố phường
    Rồi bất giác cô bảo tôi dừng lại
    ?oTôi sẽ đưa cô về nhà, đừng ngại
    Đi một mình buổi tối chẳng tốt đâu?
    Khẽ nhìn tôi cô gái lắc đầu
    ?oĐã từ lâu tôi tự lo cho mình được
    Cảm ơn anh, thôi tôi về kẻo muộn
    Chúc anh không bao giờ rơi vào cảnh như tôi?
    Tôi đứng nhìn theo bóng cô gái khuất rồi
    Bỗng tự hỏi đâu là hạnh phúc
    Phải chăng bắt đầu tình yêu cũng chính giây phút
    Những con tim yếu mềm chốn chạy khỏi nhau?
    Tôi cho xe chạy chầm chậm phía sau
    Rọi đèn cho cô gái
    Cô gái ơi xin cô dừng lại
    Cô sinh trong đời không phải để buồn đau?
    Rồi cô ấy lại ngồi ở phía sau
    Trời Hà Nội bỗng dưng trở lạnh?
    Hà Nội 12.5.03
    Không bao giờ lãng phí tình cảm cho người không xứng đáng. Không bao giờ rên xiết khổ đau.Không bao giờ nguôi khát vọng mai sau.
    Được tadayama sửa chữa / chuyển vào 14:18 ngày 12/05/2003
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.

Chia sẻ trang này