1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không chỉ là thơ...

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi ThuLam, 23/07/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Cái chuyện mà như vậy
    Nhân gian chẳng thiếu chi
    Thì cũng giống gói mì
    Ai mà ăn được mãi?
    Người ta tìm nhân ngãi
    Còn riêng em thủy chung
    Dẫu đi đến vô cùng
    Trong tay anh hạnh phúc...
    Sông kia còn có khúc
    Người có lúc mà anh
    Có ở trong nhà tranh
    Hãy tin em anh nhé?!
    Khi nào có em bé
    Em có thể xấu đây
    Cũng có thể là gầy
    Hoặc béo ơi là béo
    Lời nói thì bớt khéo
    Thỉnh thoảng lại càu nhàu
    Mặt nhăn nhó mày cau
    Anh bỏ đi người khác?
    Chắc anh sẽ phản bác
    Vậy hỏi khó em chi
    Dù có thể đôi khi....
    Em sẽ làm anh giận
    Cuộc đời như ma trận
    Cũng có luật đi đôi
    Đừng nói đến chia phôi
    Anh_ thiên đường vĩnh viễn.
  2. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
  3. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Anh lại thế nữa rồi
    Hỏi linh tinh gì vậy?
    Cứ nghĩ suy tầm bậy
    Tất nhiên là con anh
    Có những hôm trời hanh
    Hoặc gió nồm khắc nghiệt
    Chẳng có gì tách biệt
    Hai chúng mình phải không?!
    Anh giống như cây thông
    Trên đồi em gió hát
    Không có anh giữ cát
    Em tồn tại được đâu...
    Nếu anh là cái mâu
    Em không là cái thuẫn
    Hai chúng mình hoà thuận
    Cãi nhau chút thôi mà
    Khi nào anh làm cha
    Tất nhiên em làm mẹ
    Nhà mình có con trẻ
    Chắc ông bà sẽ vui...
    Anh sẽ làm thuyền mui
    Cho con mình vượt sóng
    Anh sẽ là sông rộng
    Cho con mình ra khơi...
    Bố con anh mải chơi
    Nhưng đến chiều về nhé
    Để em còn thỏ thẻ
    Bố con nhà này hư...
  4. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
  5. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Ơ, anh ơi đúng vậy
    Chính là em " câu" anh
    Bằng chính sự chân thành
    Và tình yêu thương nữa
    Không muốn anh lần lữa
    Giữa những nỗi hoang mang
    Hai người mình đàng hoàng
    Bên cạnh nhau anh nhé?!
    Hồi bé em bị té
    Toàn nằm ăn vạ thôi
    Đã có lúc vậy rồi
    Chẳng có ai thèm đỡ
    Em vãn còn bỡ ngỡ
    Trước cuộc đời đầy sương
    Nếu không ai dẫn đường
    Em có thể lạc lối
    Nhiều lần em bối rối
    Trước cám dỗ đời thường
    Em đã nhìn vào gương
    Để biết đường đi tới
    Rồi những khi chới với
    Chẳng có ai ở bên
    Khóc ướt cả cái mền
    Vì hay tủi thân quá
    Ngoài trời mưa trắng xoá
    Người tri kỉ ở đâu?
    Để vui sướng âu sầu
    Ta bên nhau trò chuyện
    Em tin sẽ thoả nguyện
    Nên em vẫn đợi anh
    Chắc bởi tấm lòng thành
    Nên giờ anh ở đó...
  6. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
  7. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
  8. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    Bằng TY chân thành
    Bằng con tim mãnh liệt
    A sẽ làm băng tuyết
    Hoá dòng nước mát trong
    Và chỉ một ước mong
    Thấy hình E ở đó
    Để ngày đêm đỡ nhớ
    Tiếng nói của E yêu
    A sẽ làm chiếc diều
    Ngân nga lời E nói
    Dù chiều hè nắng chói
    Không ngọn gió rung cây
    A vẫn sẽ ở đây
    Đưa diều lên bằng được
    Như chuyện ngàn năm trước
    Một Tần Vương si tình
    Khi tạo hoá hiếu sinh
    Tạo nên hai chúng mình
    Thì duyên số đã định
    A sẽ ở bên E
    A cũng vẫn muốn E
    Học hành chăm chỉ nhé
    Rồi A sẽ mang lễ
    Đón một cô cử nhân
    Trở thành một người thân
    Trong gia đình A đấy
    Mẹ A mừng biết mấy
    Khi có cô dâu hiền
    Và A sẽ huyên thuyên
    Con của Mẹ phải khác
    Như Đổng Trác ngày xưa
    Chỉ chịu thua: Điêu Thuyền...

    Được ThuLam sửa chữa / chuyển vào 08:26 ngày 11/08/2004
  9. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Thôi được rồi, thì học
    Kì tới vài môn khoai
    Chắc cũng sẽ mệt nhoài
    Nếu mà không cố gắng
    Tập trung nghe sẽ thắng
    Môn Kinh tế Vĩ mô
    Mấy hàm số lô nhô
    Với em là chuyện nhỏ
    Nếu mà không tường tỏ
    Kinh tế Chính trị kia
    Em chịu khó tăm tia
    Lí thuyết ngoài thực tế
    Bảng dân số như thế
    Cứ thay đổi liên miên
    Thầy cô cũng chẳng phiền
    Nếu mà em không nhớ
    Không việc gì lớ ngớ
    Môn xác suất thông kê
    Vì toán em rất mê
    Nên bình thường thôi ạ
    Em bụng vẫn bảo dạ
    Phải chăm học môi trường
    Vì không được coi thường
    Tương lai thế hệ trẻ
    Thầy cô mà bắt bẻ
    Tập phỏng vấn tiếng Anh
    Chắc xử lí ngon lành
    Vì em cho cần thiết
    May đã qua môn triết
    Tuy chưa kịp hiểu sâu
    Nhưng mà chẳng hơi đâu
    Vì trường em học nhẹ
    À quên mất môn nghe
    Chắc kì này sẽ khó
    Tốc độ nhanh như gió
    Em chẳng dám luyên thuyên
    Thầy cô em vẫn khuyên
    Học chơi cần cân đối
    Và tất nhiên mỗi tối
    Em vẫn sẽ nhớ anh
    Em sẽ cố học tanh
    Mẹ ở nhà không tủi
    Anh cũng khỏi ngậm ngùi
    Con dâu mẹ mình dốt
    Em sẽ sống thật tốt
    Anh sẽ thưởng phải không?
    Anh sẽ không lông bông
    Để mẹ buồn anh nhỉ?!
    Tẹo nữa quên chăm chỉ
    Môn thể chất hừ hừ
    Người có đau đến nhừ
    Sẽ cố không học lại
    Chẳng may thầy khuyến mại
    Môn đó lần hai thi
    Thôi coi như cũng vì
    Hi sinh theo đồng đội...
    Được ThuLam sửa chữa / chuyển vào 09:58 ngày 12/08/2004
  10. pna

    pna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2004
    Bài viết:
    1.287
    Đã được thích:
    0
    To: ThuLam và Kinh khủng khiếp
    Hai em toàn nói dối
    Những chuyện xung quanh mình
    Toàn nghĩ ngợi linh tinh
    Những thứ mình không có
    Ai bảo người là gió?
    Ai bảo người là mưa?
    Ai là nắng ban trưa?
    Ai bình minh mỗi sáng?
    Ai là thù là bạn?
    Ai là khói là sương?
    Ai bảo mình là gương?
    Ai cho mình là giỏi?
    Ai thích mình ngồi đợi?
    Để ai nhớ thương ai?
    Ai muốn mỗi sớm mai
    Lại nhớ về người ấy?
    Sao ví mình là thầy?
    Sao bảo ai là thợ?
    Sao cũng đòi làm thơ
    Khi Tình yêu chưa đến?
    Ai ví ai là bến?
    Ai bảo ai con thuyền?
    Sao lại cứ luyên thuyên?
    Vẽ ra toàn ảo ảnh?
    Có khi lòng nguội lạnh
    Sao tự nói dối mình?
    Vẽ ra một cuộc tình
    Không biết đâu đầu cuối?
    Ai bảo ai là cuội?
    Ai nhận mình chị Hằng?
    Trái đất một vầng trăng
    Sao nỡ đem chia nửa?
    Sao cứ lần cứ nữa
    Không chịu nói thẳng ra?
    Rằng cũng chỉ vì là
    Nói dối nhau thôi đấy?
    Sao cho mình là chấy?
    Sao cho mình là cây?
    Sao cho mình là mây?
    Sao ví mình là tóc?
    Ai là người có học?
    Ai người kém thông minh?
    Trong mỗi một chuyện tình
    Không có người kém cỏi.
    Anh thích thì anh nói
    Chọc hai em một câu
    Chuyện bắt đầu từ đâu
    Anh cũng không biết được
    Nếu có một điều ước
    Anh sẽ ước thế này
    Nếu Kinh khủng đẹp trai
    Thì biến thành thằng xấu
    Nếu Thu Lam yêu cậu
    Sẽ chẳng ngại ngần gì
    Chuyện ấy cũng là vì
    ThuLam không xinh đẹp
    Hai người đừng thất vọng
    Cứ làm tiếp thơ đi
    Anh có nói điều chi
    Cũng là vui thôi đấy
    Chủ đề này hay vậy?
    Ai là người nghĩ ra
    Grz đây mà
    Cả PNA nữa
    Chuyện ngày mai cứ thế
    KinhKhủng với ThuLam
    Tranh nhau đứng xếp hàng
    Đến lượt mình viết tiếp
    Bài thơ dài đến khiếp
    Người giỏi mới biết làm
    Dốt chắc chắn đầu hàng
    Viết thế nào được nhẩy?
    Ha ha ha.
    Cứ tỏ tình với nhau tiếp đi
    Anh thấy hai em viết hay quá, vào chọc cái cho tức?
    Anh phải đi ấy cái đã?

Chia sẻ trang này