1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không đề !

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi aphrodite, 23/11/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
     
  2. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Không đề số 347
    Em mơ về tách cafe nóng đặt im lặng trên bàn, và bên cạnh đang để mở Lay back in the arm of someone. Buổi sáng có một thông điệp ngọt ngào:
    Lay back in the arms of someone
    Givin'' to the charms of someone
    Lay back in the arms of some you love darlin''
    Lay back in the arms of someone
    When you feel you''re a part of someone
    Lay back in the arms of someone you love
    "Ngày 12/9/1862 trời mưa dầm dề Lev Tolstoi lại càng thấy cô đơn, anh viết vào nhật kí:
    " Tôi đã phải lòng như chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể như thế. Tôi điên rồi, tôi sẽ tự vẫn nếu sự việc vẫn diễn ra như thế...""
    Cuối cùng, nếu như những cơn mưa ngừng rơi thì hoá ra tâm hồn cũng đã uớt sũng những kỉ niệm ngọt ngào, những nhớ nhung da diết và những khắc khoải về tình yêu.
    Trong một buổi chiều nắng đẹp bên bờ sông. Hoa Sưa rơi ngập đường, vun trắng gốc cây, Hoàng Lan đứng rũ những chiếc lá buồn như mắt chờ vô vọng. Bạn nói về một nụ hôn, em thấy gió thở dài, rồi nheo mắt vì ngược nắng. Bạn đã thôi than thở về nỗi nhớ, có thể là đã quên , có thể không muốn nhắc đến nữa. Không thể biết chắc được và cũng không thể cấm bạn nghĩ đến những nụ hôn đam mê lúc nửa đêm. Có khi nào chúng ta giống nhau:
    Do that to me one more time
    Once is never enough with a men like you
    Ohhh, and do that to me one more time
    I can never get enough of a men like you
    Ohhh, kiss me, like you just did.
    Cứ muốn lặp lại những điều đã qua, cứ đòi những gì không thuộc về mình?
    Và cười. Không phải đến lúc rồi chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng ta rất ngốc nghếch chứ?
    Đêm về, em nghe Do that to me one more time và Still got the blues:
    So long
    it was so long ago
    But I''ve still got the blues for you.
    Blue có thể là màu xanh , là nỗi buồn , là hi vọng:
    Use to be so easy
    To give my heart away
    Và rất nhớ anh, mưa vẫn rơi nhiều lắm, muốn lay back in your arm...

  3. cucnotruyenkiep

    cucnotruyenkiep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2005
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Lang thang, đọc được cái này...... Không biết là của ai.....
    --------------------------
    "Lam nhận được thư Khương một sáng mu?a thu trong vắt. Ho?m thư trước cư?a co?n lấm tấm nhưfng hạt sương tư? đêm trước, tiếng chi?a kho?a tra va?o ô? bật tanh tách như tiếng reo vui cu?a lá va? gió. Lam mi?m cươ?i, va?o mu?a thu, ngay ca? nhưfng vật dươ?ng như vô tri nhất cufng trơ? nên dịu da?ng đến lạ. Thư Khương viết ngắn. Anh nói vư?a ti?m được công việc mới, dặn do? Lam nhớ ăn ngu? đúng giơ?. Cuối thư, như thươ?ng lệ, la? 7 ngôi sao vef tay nguệch ngoạc. Lam thấy có vị ngọt pha?ng phất ơ? khóe môi. 7 ngôi sao la? 7 nụ hôn cu?a Khương gư?i đến cô. Lam thích số 7, Khương biết như thế. Va? tư? khi họ không co?n được chơ? nhau qua nhưfng con phố da?i đê? vu?i mặt va?o tóc nhau, lấy trộm tư? gió một cái hôn hiê?n la?nh thi? nhưfng ngôi sao ấy bắt đâ?u thay Khương mang đến vị ngọt trên môi Lam.
    Đó la? lá thư cuối cu?ng cu?a Khương.
    Anh mất 2 nga?y sau đó, với lí do cufng bi?nh thươ?ng như lí do cho muôn nga?n cái chết khác: tai nạn giao thông.
    Đó la? lúc mu?a thu đang va?o độ đẹp nhất.
    Mọi ngươ?i muốn giấu Lam, nhưng giấu la?m sao được. Che giấu cái chết có ve? khó khăn hơn sự sống. Lam dêf da?ng nhận ra sự thiếu vắng cu?a Khương, cho du? đôi lúc cô dươ?ng như quên mất sự có mặt cu?a anh.
    Lam bay vê? vư?a kịp nga?y đưa anh ra nghifa trang. Không có nước mắt. Không có sự cứng rắn gượng gạo. Chi? có Lam-không-Khương, nghifa la? không có 7 nụ hôn da?i mang ánh sáng cu?a sao trơ?i, không có nhưfng nga?y trơ?i âm u Lam nă?m tựa đâ?u lên vai Khương lắng nghe tiếng nhịp tim anh rất gâ?n, không có mái tóc pha?ng phất mu?i bụi đươ?ng, không có nhưfng giấc ngu? vu?i trong căn pho?ng thiếu ánh sáng thư?a ti?nh yêu.
    Trong một chư?ng mực na?o đó, ngươ?i ta nhận thấy Lam-không-Khương đô?ng nghifa với Lam-không-Lam.
    Lam không quay lại bên kia nưfa. Du? ơ? bên kia, mu?a thu đang rất đẹp. Bạn be? không ai nghe Lam nhắc đến Khương nưfa. Thậm chí không có ca? nhưfng câu ti?nh cơ? buột miệng đơn thuâ?n mang tính chất sự kiện như ?oHôm trước Lam gặp mẹ Khương ngoa?i cư?a ha?ng?. Họ nghif Lam không muốn chạm đến vết thương tươi rói, nên cufng thôi không nhắc vê? Khương môfi khi có Lam ơ? đó.
    Lam xin được công việc dạy vef cho một trươ?ng trung học. Cô sống lặng lef va? bi?nh tha?n. Rô?i thơ?i gian cufng dâ?n qua. Va? nhưfng ngươ?i bạn, nhưfng ngươ?i tư?ng biết Khương, cufng đến lúc họ không nhắv vê? Khương nưfa, du? có hay không có Lam ơ? đó. Lafng quên cái chết lại dêf da?ng hơn la? sự sống.
    Khi Khương mất đi, nhiê?u thứ ta?n mát va? nhạt nho?a theo. Đó la? hệ qua? không tránh được cu?a sự mất mát. Chi? riêng có một điê?u được thêm va?o. Một thứ duy nhất vi? sự mất mát cu?a Khương ma? xuất hiện. Thứ đó mang hi?nh dáng cu?a một hộp thư xinh xắn la?m bă?ng gôf sơn xanh nă?m lặng lef cạnh mộ anh.
    Hộp thư ấy vâfn thươ?ng xuyên nhận được 7 nụ hôn có hi?nh ngôi sao vef nguệch ngoạc. Lá thư đâ?u tiên trong hộp va? 7 nụ hôn đâ?u tiên la? cu?a ngươ?i con trai đang nă?m hiê?n lạnh cạnh nó. Nhưfng lá thư va? nụ hôn tiếp theo được ngươ?i con gái mang đến va?o môfi sáng thứ 7.
    I.
    Đôi lúc em tự ho?i cái chết có mu?i vị như thế na?o. Nó có giống như hương vị cu?a mu?a thu không anh. Em hi vọng nó sef dịu da?ng va? ngọt nga?o như thế, đê? nhưfng khi em đi qua mu?a thu, em biết em va? anh có cu?ng một ca?m giác.
    II.
    Đêm qua em mơ thấy anh. Anh mi?m cươ?i với em. Va? chúng mi?nh hôn nhau. 7 nụ hôn da?i anh ạ. Anh rất gâ?n em. Gâ?n đến mức em tươ?ng chi? câ?n mơ? mắt ra chạm tay một cái la? giưf được anh ngay. Nhưng em biết có khóc 7 lâ?n cufng không đô?i được 7 nụ hôn bă?ng ánh sao anh tặng em, nên em đaf mi?m cươ?i với anh trong giấc mơ.
    III.
    Hôm qua em được tặng một cái ly uống nước ma?u ngọc bích. Anh vâfn biết em hay pha tra? sưfa uống va?o nhưfng nga?y trơ?i nắng nhẹ ma?. Em thích ca?m giác câ?m ly tra? trên tay, ngâ?n ngơ nhi?n tư?ng la?n khói như mu?a thu toa? nắng. Em hay nghif, không biết anh có pha?i la? gió không? Anh có pha?i la? khói không? Vi? tư? khi không có anh, em bôfng yêu nhưfng thứ đó lạ lu?ng, như la? em-yêu-anh. Như la? em-yêu-anh.
    III.
    Hôm nay ti?nh cơ? lúc đang đi bộ xuyên qua đám đông đê? đến trạm xe, em ti?nh cơ? trông thấy ánh mắt anh trên gương mặt một ngươ?i khác. Em đaf không hớt ha?i chạy theo, em đaf không sưfng ngươ?i hóa đá. Em chi? nghif, chắc la? anh biết em nhớ anh quá, nên đaf nhơ? một ai đó thay anh cho em một chút ti?nh yêu cu?a anh. Em đaf bước đến gặp ngươ?i thanh niên ấy, mi?m cươ?i ?oAnh có ánh mắt giống như ngươ?i yêu tôi?. Ngươ?i thanh niên hơi ngơf nga?ng một chút, nhưng rô?i anh ta đaf cươ?i với em anh a?. Câu đâ?u tiên anh ta nói với em la? ?oĐươ?ng ơ? đây nhiê?u bụi lắm, cô câ?n thận nhé, hi?nh như có một va?i hạt vư?a bay va?o mắt cô?.
    IV.
    Em vư?a vef xong một bức tranh. Em đặt tên nó la? ?o7 cái hôn da?i?. Em đaf đê? nó va?o hộp thư cu?a chúng mi?nh rô?i, nên anh sef thấy nó ngay thôi. Em vef chúng mi?nh hôn nhau dưới bâ?u trơ?i sao. Có tất ca? 7 ngôi sao. Em vef đi vef lại mafi ma? không vef được gương mặt cu?a anh. Em đaf khóc vi? bất lực. Em sợ em quên anh. Em sợ đến một nga?y na?o đó ngay ca? trong mơ em cufng không được nhi?n rof mặt anh. Cuối cu?ng, em nhận ra em đaf quen nhi?n anh bă?ng tim. Nếu anh thấy không giống, không pha?i vi? không-pha?i-anh, chi? la? vi? anh-trong-tim-em.
    V.
    Thi? ra anh cha?ng hôm nọ ơ? gâ?n nơi na?y anh ạ.. Em thươ?ng chơ? cu?ng trạm xe với anh ta môfi lâ?n đến gặp anh. Hôm nay anh ta nói với em ?oHi?nh như lâu lắm rô?i cô không tiếp xúc với con ngươ?i?. Không hiê?u sao tự nhiên em bật cươ?i. Em vâfn gặp anh thươ?ng xuyên đó thôi. Việc anh rơ?i kho?i thế giới na?y la?m sao ngăn được việc anh la? một con ngươ?i vẹn nguyên nhất. Anh vâfn la? Khương-cu?a-em, vâfn la? Khương thích khuấy ca? phê cho em khi chúng mi?n ngô?i bên vệ đươ?ng, vâfn la? Khương trâ?m tifnh đưa lưng che cho em kho?i ướt khi chúng mi?nh đứng tránh mưa. Có nhưfng điê?u em hiê?u, va? anh cha?ng kia không hiê?u. Có nhưfng điê?u ma? tư? khi yêu một ngươ?i như anh, em tự nhiên được biết.
    VI.
    Đôi lúc em tự ho?i sao em không giống nhưfng ngươ?i con gái khác khi mất đi ngươ?i yêu. Sao em không khóc một lâ?n cho chết lặng đi, đê? rô?i tái sinh va? tha?n nhiên yêu thương một ai đó khác. Sao em không nhi?n cuộc sống bă?ng ánh mắt u ám , vi? sự u ám một nga?y na?o đó cufng nhạt nho?a dâ?n. Em chi? đơn gia?n la? yêu thương anh. Em chi? đơn gia?n la? ca?m thấy cuộc sống cu?a em vi? anh ma? dịu da?ng buô?n baf như mu?a thu. Vi? không oán hận, vi? không đau đớn, ma? ti?nh yêu không thê? phai nhạt.
    VII.
    Hộp thư đâ?y rô?i anh a?. Em lấy thư xếp tha?nh thuyê?n tha? trên do?ng sông ơ? cạnh đây. Tuâ?n sau em sef lại bắt đâ?u viết nhưfng lá thư mới. Hôm nay khi đứng ơ? bơ? sông nhi?n tư?ng chiếc thuyê?n giấy dâ?n dâ?n trôi ra xa kho?i tâ?m tay em, nước mắt em rơi xuống ho?a tan va?o muôn nga?n giọt nước phía dưới. Em tự ho?i có pha?i nga?n nga?n triệu triệu năm trước, nhưfng do?ng sông đê?u bắt đâ?u tư? nước mắt cu?a tư?ng cô gái nho? xếp thuyê?n bă?ng nhưfng lá thư mang ánh sáng cu?a 7 nụ hôn da?i.
    Nhiê?u mu?a thu nưfa đi qua.
    Có pha?i nhưfng do?ng sông bắt đâ?u bă?ng nước mắt đê?u chơ? theo 7 nụ hôn da?i qua biên độ vô cu?ng cu?a thơ?i gian?."

    ...............................
  4. Orkhideia

    Orkhideia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/09/2005
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0
    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu... Lời nhân gian?
  5. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Không đề số 346
    Suơng mù xanh nếu nhìn từ trên cao xuống lòng hồ, và nước cũng xanh biếc.
    Hoá ra ở mỗi con đường đều gắn với một kỉ niệm, một hàng cây. Dù vô tình hay cố ý đi qua đều âm thầm khắc một chút vào tâm trí ta.
    Lúc nửa đêm, đọc văn học Nga và nghe Danuyp xanh tự nhiên nhớ đến người bạn hay cùng em ngồi bên bờ sông. Lúc nào cũng là ngồi bên bờ sông. Nói những câu chuyện buồn những mơ ước về tương lai. Người có đôi mắt hẹp, đôi mắt một mí đôi mắt dù vui hay buồn cũng phải rất chăm chú nhìn mới thấy.Người thích giễu cợt và đá qua đá lại giữa những câu truyện, có những ngón tay rất mềm cầm đàn guitar và hát Don''t cry.
    Bạn rất thích Don''t Cry.
    Có lần ngồi ôm đàn hát Đi tìm lời ru cho nữ thần mặt trời, trong cái âm hưởng bất tận của trường ca Đam săn bạn hát những câu hát đẹp giọng khoẻ nhưng hơi ngắn đôi lúc thấy hoang dã, lúc lại mềm mại và ngọt.
    Sau này lần nào đến chơi cũng thấy bạn ngập trong giấy vẽ rồi biến mất nhanh như chớp, vội vã và tất bật đến nỗi không còn thời gian giành cho hỏi thăm nhau lấy một câu.
    Rồi lâu lắm không còn gặp lại nhau, quên mất nhau cứ như tất cả đã lùi xa ở tận đâu mà không thấy nút thắt của mỗi quan hệ ấy nữa.
    Sáng sớm ngõ mở một phiên toà xét xử cậu bé học sinh cấp 3 lấy trộm xe.
    Những cây Hoàng Lan vẫn đứng đơn điệu và đu đưa nhàn rỗi, như thể chẳng có gì đáng bận tâm hơn thế, như thể cả đời sinh ra chỉ để đứng rũ lá và đu đưa. Nhưng đến cuối thu hay đầu đông thế nào cũng thơm, mùi thơm ẩn hiện, bí ẩn và kiêu hãnh ngầm, để người khác phải đi tìm:
    Ta còn em mùi Hoàng Lan
    Ta còn em mùi hoa sữa.
    Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
    Ai đó chờ ai tóc xoã vai mềm.
    Buổi trưa thực sự cáu kỉnh, trên xe bus lúc bước chân lên đi một đoạn ngắn lắng nghe thì nghe được câu cuối của Hướng về Hà Nội:
    ....Hà Nội ơi, biết người cón có trông mong, hướng về ai nữa hay không những ngày xa vắng bên sông
    Hà Nội ơi, những chiều sương gió giăng khơi có người lặng ngắm mây trôi, biết bao là nhớ tơi bời.
    đoạn cuối trầm buồn và đầy cảm xúc
    đành chờ nghe bài hát mới , qua nhạc dạo cũng là lúc kịp nghe câu đầu của Hà Nội mùa vắng những cơn mưa thì phải xuống xe.
    Kết thúc tiếc nuối để chờ đợi cái mới rồi lại kết thúc ở chỗ mới bắt đầu...

  6. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Không đề số 105
    Tháng 4 đã sắp về thật rồi anh ạ!
    Vì những khoảnh khắc nắng rất mực "hâm hâm" đã ngày một nhiều thêm, những cơn mưa rải rác cũng ngắn lại và trời ấm sực lên khi vừa ăn xong một bát bún bò.
    Vì sáng nay em đã thấy người ta bán hoa loa kèn trên đường, những nụ hoa xanh yếu ớt duyên dáng đã lúc lắc trên những giỏ xe, và vài người dừng lại để mua bó hoa đầu mùa. Cả một mùa tinh khiết , một mùa thơm đang ùa đến:
    http://ttvnol.com/uploaded/aphro***e/lily.jpg
    Tặng cho anh cành hoa huệ của Leona da Vinci được vẽ bằng mực tàu (em đã xoay ngang nó ra đấy), để nhắc anh nhớ đến em với những trang tháng tư tràn ngập hoa loa kèn.
    Buổi sáng tỉnh dậy với trời mưa mau, giọt dài giọt ngắn trên mái hiên đầu nhà. Với một niềm vui nho nhỏ,với một ngày có nhiều điều đáng chờ đợi. Bất giác nhớ anh quá đỗi:
    Ngày yêu dấu đã qua chưa?
    Tình yêu mong manh nắng chiều
    Ngày xa vắng thoáng mênh mang
    Tình yêu chơi vơi gió trời
    Theo mây êm đềm trôi đi mãi
    Ôi chưa bao giờ em quên được anh.
    Dấu phố em qua nghe Hà Trần hát rất phiêu, có những nốt luyến đẹp và tưởng rằng cái điều rất nhỏ: chưa bao giờ em quên được anh ấy cứ ám ảnh ta mãi. Ôi! yếu đuối và thổn thức.
    Nếu không phải cuối một mùa thu nắng vàng thì trời vẫn nắng ,và những hạt mưa cuối mùa :
    Dấu phố em qua một chiều mưa cuối mùa
    Từng hạt mưa bay nước mắt đam mê một tình yêu
    vẫn đam mê một tình yêu.
    Hình như lúc nửa đêm có rất nhiều người nhớ nhau, hình như có nhiều người cứ thao thức không ngủ và nhắn những tin nhắn ngắn. Cuối mùa, đêm đã ngắn lại, không lạnh và mưa nhỏ. Bạn mơ cầm tay ai đó đi đến cuối con đường nơi chỉ có đêm tĩnh lặng.
    Còn chúng ta, anh và em đều biết : phải chờ đến khi những bông loa kèn nở trắng muốt suốt dọc đường đi mới có thể thiếp đi với giấc mơ như vậy...
  7. greenlily

    greenlily Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    319
    Đã được thích:
    0
    Không đề số 106
    Cuốn tiểu thuyết nhảm nhí như vô vàn văn chương ba xu khác, xoay quanh những mối tình, chồng chéo quan hệ, đầy nước hoa và nước mắt. Chỉ đâu đó trong một trang ta ơ hờ giở qua, nhân vật nam bên lề hát tặng đào chính nhân ngày cưới : Hai mươi năm xin trả nợ người?
    Hai mươi năm em trả lại rồi
    Trả nợ một đời xa vắng vòng tay
    Hai mươi năm vơi cạn lại đầy
    Trả nợ một thời môi vắng vòng môi.

    Có một chiều mưa, bên gốc ngọc lan ở sân chùa Liên Phái, sư thầy đã bảo em ?o con người ta, gặp nhau là do duyên, nhưng có ở bên nhau được không là do nợ ?o. Nợ kiếp trước, hay kiếp này ? Không biết, chỉ biết khi người ta nợ nhau, người ta phải tìm đến nhau để mà đòi và sống với nhau để mà trả. Nợ ít thì giống như người ta gặp nhau với một thoáng tình phù du, và có những món nợ, sống trọn đời mới trả xong?
    Em trả nợ một đời xa vắng vòng tay. Men tình cứ vơi rồi lại đầy, trào dâng không ngớt. Vẫn cảm thấy mình vắng một vòng môi.
    Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào
    Trả nợ một đời chưa hết tình sâu
    Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu
    Trả nợ một đời không hết tình đâu

    Chưa đi hết nửa đời người, đã thấy mình trả hoài không hết nợ. Đa tình nên đa đoan, vướng vào tơ tình vấn vít không thể nào thoát ra được. Tơ xanh vừa dứt, tơ hồng đã vội vướng vào. Những sợi tơ quấn vào mái tóc, vương lên mắt môi. Ai gỡ sao cho hết ?
    Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu
    Trả nợ một lần quên hết tình đau
    Hai mươi năm vẫn là thuở nào
    Nợ lại lần này trong cõi đời nhau.

    Thôi thì tạo hoá cho hình hài xác thân để nương tựa, hớp khí trời, uống mật tình mà trả duyên nợ ba sinh. Không bao giờ hết nợ và cũng không bao giờ hết trả nợ, nhưng món nợ ân tình chẳng phải là điều kỳ diệu nhất trong cõi đời sinh diệt này ư?
    Dẫu anh có là ai, có ở đâu, có bao nhiêu xác thân để nương nhờ, em cũng nguyện đem hết tinh tuý của khối tình chất chứa trong lòng để cùng người dệt nên những tấm lưới tình phất phơ cùng tuế nguyệt.
  8. lilacwine

    lilacwine Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/10/2005
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    Không đề 107
    Có những niềm tin nếu cứ nhìn mãi vào nó thế nào cũng hiện lên lấp lánh hạnh phúc.
    Có những khoảng thời gian dài lẫn vào những cảm xúc ngắn không rõ:
    Sometimes I feel so happy,
    Sometimes I feel so sad.
    Sometimes I feel so happy,
    But mostly you just make me mad.
    Baby, you just make me mad.
    Linger on, your pale blue eyes.
    Linger on, your pale blue eyes.
    Tôi đã vùi đầu vào nghe Pale blue eyes suốt một tuần ,cảm nhận cái nhẹ nhàng trầm lắng đến phát điên cả người lên. Chẳng phải vì u uất, vì muộn phiền có sẵn trong tâm trí mình mà vì mỗi sợi dây đàn căng lên, khi buông ra lại ngân lên những nốt buồn cứ thế tuôn chảy không ngừng. Không thể nào ngừng được như tôi tự nhiên đã thấy mình lẫn vào đôi mắt của em Đôi mắt màu xanh nhạt.
    Cũng giống như thế gần như em đã làm tôi phát điên lên và không thể lí giải cho những lúc tôi thích mình say đi. Phải làm thế nào để thật say, để không nhớ gì hết rồi cuối cùng càng say lại càng tỉnh. Chẳng có lí do gì ngoài lí do tôi đã quá yêu em, vì quá yêu em mà thôi.
    Nếu không nhớ em thì chỉ vì nguời ta đã nói thế này: càng nhớ về ai đó càng khiến ta nhanh quên khuôn mặt của người đó.
    Rồi quên, quên em nhưng hoá ra mãi mãi vẫn cứ lần vào em , đôi mắt màu xanh nhạt:
    If I could make the world as pure and strange as what I see,
    I''''d put you in the mirror,
    I put in front of me.
    I put in front of me.
    Linger on, your pale blue eyes.
    Linger on, your pale blue eyes.
    Tôi lắng nghe từ phía em, lắng nghe và cảm nhận những điều bí mật. Những nỗi nhớ cứ âm thầm len lỏi, những kỉ niệm cứ chảy mãi như tiếng guitar trầm ấm tuôn không ngớt , nghe đi nghe lại thành một vòng tròn mà không biết ở đâu là chỗ bắt đầu , đâu là kết thúc. Không có khoảng nghỉ cứ lẫn vào em không chỉ ở đôi mắt màu xanh nhạt mà ở tình yêu đã ăn quá sâu vào tâm hồn.
    Khi không có em ở bên cạnh, đành chọn lấy cho mình một điều để mong chờ để đôi khi thấy mình buồn, vui , rồi hạnh phúc, có thể là sẽ điên lên để lẫn mãi vào em:
    Linger on, your pale blue eyes.
    Linger on, your pale blue eyes.
  9. lantuvien_ttt

    lantuvien_ttt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2005
    Bài viết:
    984
    Đã được thích:
    0
    Không đề 108
    Em chẳng biết viết gì vào buổi chiều này. Ở nhà có cái đĩa mp3 mất list. Mấy hôm nay nghe mãi bài hát số 81, chẳng biết là bài gì cả. Lúc nãy em vừa vào google gõ một đoạn lời, thì ra đó là bài hát : Shoulder to cry on. Giai điệu dịu dàng, nhẹ nhàng quá đỗi. Em ước giá anh có thể nghe được bài hát này, và đọc được những dòng viết này của em nữa. Có lẽ anh sẽ man mác, man mác một nỗi niềm đã xa, đúng không anh?
    I''''ll be your shoulder to cry on
    I''''ll be there

    ....
    Anh đã không thể ở bên em, và cũng không là bờ vai dịu dàng cho em nương nhờ khi gặp bất hạnh trong cuộc sống. Có thể là anh quá nhút nhát, hay là còn nhiều lý do khác nữa mà một đứa bé con như em chưa hiểu hết được. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, sự thật đau lòng là anh không ở bên em. Có thế thôi. Mà sao em vẫn nhói đau đến lạ.
    And when you need a shoulder to cry on
    When you need a friend to rely on
    When the who world is gone
    You won''''t be alone, cause I''''ll be there
    I''''ll be there

    Giá mà buổi chiều nay cứ sâu mãi, sâu mãi như thế này. Em ngồi một mình trước màn hình vi tính, và gõ mải miết, mải miết những dòng không đầu không cuối. Chẳng biết làm điều gì nữa vì có quá nhiều thứ phải làm. Thốt nhiên em sợ ngày mai quá đỗi. Em đã gặp nhiều con gái nhạy cảm. Họ chưa xác định được con đường đi cho bản thân, họ cứ kiếm tìm, kiếm tìm. .. Mà để làm gì cơ chứ? Một con đường có dẫn đến lâu đài hạnh phúc hay là dẫn đến một cánh đồng hoang vu, chỉ có gió, có những tiếng côn trùng rả rích là trùng trùng điệp điệp ngân lên những giai điệu không đầu không cuối của cuộc đời...
    Bàn tay em gõ mải miết, chẳng kịp nghĩ nữa. Nhưng những nỗi niềm cứ chảy mãi, chảy mãi dưới các ngón tay này. Buổi chiều nay không mưa, cũng thấy lòng mình không buồn đâu. Sao bàn tay lại mải miết gõ để trút hết nỗi niềm thế này. Nếu không níu được sự cân bằng, chắc chắn em sẽ quỵ ngã anh ạ. Mà sao chẳng thể kiếm tìm thấy một bờ vai quen thuộc để em ngả mái tóc, tìm kiếm chút an ủi.
    And when you need a shoulder to cry on,When you need a friend to rely on
    When the who world is gone
    You won''''t be alone, cause I''''ll be there
    I''''ll be your shoulder to cry on
    I''''ll be there...

    Chẳng có bờ vai mềm mại nào cả, buổi chiều nay, và cả những buổi chiều mãi mãi về sau nữa....
    Được lantuvien_ttt sửa chữa / chuyển vào 15:06 ngày 23/03/2006
  10. DE_LA_FERE

    DE_LA_FERE Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    1.825
    Đã được thích:
    0
    :) CŨNG THI THỎANG CÓ NGƯỜI THÍCH TOMMY PAGE.

Chia sẻ trang này