1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không hiểu nổi mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thangruoi, 20/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chamhoi_chamthan

    chamhoi_chamthan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2005
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    Có những nỗi buồn không tên cũng như có nhiều cái không thể nào định nghĩa. Có những lúc không thể nào định hình được cảm xúc, không biết ta đang suy nghĩ gì trong khi thì lại đang suy nghĩ rất nhiều. Thật không thể hiểu nổi.
  2. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Mưa..
    Mùa hạ
    Từng giọt
    thánh thót
    rơi...
    bên hiên nhà
    lạ!
    Ta..
    không lời
    nhìn..
    mưa rơi
    lòng..
    chơi vơi
    rơi...
    từng giọt
    mưa rơi...
    Đúng là đang rơi thật
  3. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Mưa..
    Mùa hạ
    Từng giọt
    thánh thót
    rơi...
    bên hiên nhà
    lạ!
    Ta..
    không lời
    nhìn..
    mưa rơi
    lòng..
    chơi vơi
    rơi...
    từng giọt
    mưa rơi...
    Đúng là đang rơi thật
  4. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Say....
    Say....
    Vào rồi lại ra, ra rồi lại vào... không hiểu mình đang làm gì nữa, cố gắng kiềm chế nhưng không thể... cái sự vào ra bây giờ như một lẽ tự nhiên không thể kiểm soát nổi...Lâu rồi mới lại về Nam Định, đi qua nhà mà cứ như không vậy... ngồi say trên đất này mà không nghĩ đó là quê mình...xa...đã xa lắm rồi....
  5. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Say....
    Say....
    Vào rồi lại ra, ra rồi lại vào... không hiểu mình đang làm gì nữa, cố gắng kiềm chế nhưng không thể... cái sự vào ra bây giờ như một lẽ tự nhiên không thể kiểm soát nổi...Lâu rồi mới lại về Nam Định, đi qua nhà mà cứ như không vậy... ngồi say trên đất này mà không nghĩ đó là quê mình...xa...đã xa lắm rồi....
  6. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    gửi tặng một người bạn...
    "có lần ta bước đến sân ga
    và thầm nói rằng lời tiễn biệt
    người ra đi cúi lặng
    - một chiều mưa............

    con phố vắng trải nắng vàng se sắt
    bỗng chuyển thành sắc tím ,do ai?
    chào vui buồn .....một màu đỏ lắc
    - chuyện ngày xưa có tự bao giờ
    có con tàu đưa dáng người đi xa
    ta lặng lẽ trông hoài và hi vọng
    có lần nào gặp lại
    sẽ ko mưa?
    ...................................
    con tàu chở cả niềm vui và nỗi buồn..............NHìn dáng bạn có vẻ gầy hơn nhiều lắm ...................bạn mang theo gánh nặng của cả một gia đình lớn trên đôi vai ấy.Biết nói gì đây khi tình cảm của mình dnàh cho bạn còn đẹp hơn cả tình cảm quen thuộc của 2 người khác giới..................chỉ mang hi vọng rằng bạn tôi ko quá buồn khi nghe ....................Mà có lẽ cả cuộc đời bạn cũng chẳng bao giờ đọc được những dòng này....................hì bạn vẫn mong mưa truớc khi tàu chuyển bánh.............nhưng kì lạ thạt trời lại mưa khi tàu đã đi vamình trở về nàh trong cái dáng bộ của kẻ bị ướt hết cả người như thế này đây......................................có buồn ko nhỉ..............thật khó hiểu mình như thế nào nữa
  7. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    gửi tặng một người bạn...
    "có lần ta bước đến sân ga
    và thầm nói rằng lời tiễn biệt
    người ra đi cúi lặng
    - một chiều mưa............

    con phố vắng trải nắng vàng se sắt
    bỗng chuyển thành sắc tím ,do ai?
    chào vui buồn .....một màu đỏ lắc
    - chuyện ngày xưa có tự bao giờ
    có con tàu đưa dáng người đi xa
    ta lặng lẽ trông hoài và hi vọng
    có lần nào gặp lại
    sẽ ko mưa?
    ...................................
    con tàu chở cả niềm vui và nỗi buồn..............NHìn dáng bạn có vẻ gầy hơn nhiều lắm ...................bạn mang theo gánh nặng của cả một gia đình lớn trên đôi vai ấy.Biết nói gì đây khi tình cảm của mình dnàh cho bạn còn đẹp hơn cả tình cảm quen thuộc của 2 người khác giới..................chỉ mang hi vọng rằng bạn tôi ko quá buồn khi nghe ....................Mà có lẽ cả cuộc đời bạn cũng chẳng bao giờ đọc được những dòng này....................hì bạn vẫn mong mưa truớc khi tàu chuyển bánh.............nhưng kì lạ thạt trời lại mưa khi tàu đã đi vamình trở về nàh trong cái dáng bộ của kẻ bị ướt hết cả người như thế này đây......................................có buồn ko nhỉ..............thật khó hiểu mình như thế nào nữa
  8. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    ko biết dạo này mình lấy đâu lắm mấy câu cảm nhận này thế, đnag mùa thi mà tâm trạng cứ để trên mây thế này....buồn cuời thật.Đây là một vài câu mình viết cho 1 người - 1 người vẫn tự cho mình là người lớn nhưng trong lòng vẫn chẳng thoát được kí ức thời bé con.........................ko biết cảm nhận này có đúng hay ko nữa.....................
    Phượng đỏ rực- một miền trời mơ ước
    này tiếng ve nghe xao xuyến trên cành
    có gợi lên những tháng ngày phẳng lặng
    Nỗi niềm gì sao quá mênh mông
    Nơi xa lắm miền quê kí ức
    Một dòng ssông con nước dâng đầy
    Một ngõ nhỏ loanh quanh mùi lua'' chín
    Một dáng người thấp thoáng tận chân mây
    mùa hạ cháy với cơn mưa bất chợt
    Tưởng chừng người còn nhớ còn thương
    về 1 thời, một lần giã biệt
    Một người quen hay 1 quê hương

  9. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    ko biết dạo này mình lấy đâu lắm mấy câu cảm nhận này thế, đnag mùa thi mà tâm trạng cứ để trên mây thế này....buồn cuời thật.Đây là một vài câu mình viết cho 1 người - 1 người vẫn tự cho mình là người lớn nhưng trong lòng vẫn chẳng thoát được kí ức thời bé con.........................ko biết cảm nhận này có đúng hay ko nữa.....................
    Phượng đỏ rực- một miền trời mơ ước
    này tiếng ve nghe xao xuyến trên cành
    có gợi lên những tháng ngày phẳng lặng
    Nỗi niềm gì sao quá mênh mông
    Nơi xa lắm miền quê kí ức
    Một dòng ssông con nước dâng đầy
    Một ngõ nhỏ loanh quanh mùi lua'' chín
    Một dáng người thấp thoáng tận chân mây
    mùa hạ cháy với cơn mưa bất chợt
    Tưởng chừng người còn nhớ còn thương
    về 1 thời, một lần giã biệt
    Một người quen hay 1 quê hương

  10. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Ta lúc dại lúc khôn...
    Ta khi say khi tỉnh...

Chia sẻ trang này