1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không hiểu nổi mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thangruoi, 20/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vitbe

    vitbe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2005
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0
    Mì?nh 'ang rẮt buĂ?n... sao mì?nh lài buĂ?n thẮ nhì?....cò phà?i do bà?i hàt nà?y khĂng nhì?... ""Mưa Ru"... Mì?nh thìch giòng cù?a Đfng KhĂi...
  2. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    ôi...em thấy sợ bác lắm bác thangruoi à..sợ lắm vì những thứ đó.! Hãy sống thanh thản hơn , bao dung hơn, độ lượng hơn và nhiều tình yêu hơn
  3. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Gã vui, gã cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản...
    Một vòng quay kết thúc và vòng quay khác lại bắt đầu... đã từ lâu gã không nói nhiều, cũng không muốn nói nhiều và cũng chẳng cần nói nhiều... giá trị đích thực chẳng nằm ở những lời nói...
    Ngày mai là một ngày mới bắt đầu từ ngày hôm nay...
  4. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Em chỉ mong nằm xuống ngủ và đừng bao giờ tỉnh lại nữa...đừng bao giờ
  5. trau_dien_meo_u

    trau_dien_meo_u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2005
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    mình cũng đang có suy nghĩ như thế , ngủ và ko bao giờ tỉnh lại
    à , có thể tỉnh lại nếu có hoàng tử ..........kiss
  6. tutie_ninenov_eightie

    tutie_ninenov_eightie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao, các ước mơ được trở vào thành phố đầy nắng, gió, sự sôi động và sục sôi làm nó cảm thấy nao lòng... Vẫn là cái giọng nói trầm ấm, dịu dàng hôm nào, nhưng giờ đã ở vị trí khác, tâm hồn khác, số phận khác..
    Hai ngã rẽ đã đi xa quá rồi, thế mà vẫn không thể quay đầu đi thẳng... Chẳng biết còn vấn vương nhiều lắm không... Chỉ nhớ mãi câu nói... Do số phận... Mà con người chính là tạo ra số phận đấy thôi...
  7. laura_drak86

    laura_drak86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Đang ngồi bên cái laptop tự dưng nó ông ổng rống lên hát mà chẳng hiểu mình đang làm gì.Nó đang vui ư? Đang buồn ư?Chẳng hiểu.Mấy cái topic hôm nay chẳng có gì mới ,leo lên giường ,mắt nhắm ti ti ,tiếng thở đều đều ra chừng ngủ say lắm. Bỗng dưng từ cái đống to ụ trên giường bật ra tiếng hát lanh lảnh.Nghe mà rợn cả tóc gáy,cứ tưởng ma.Có im đi không hử cái mồm ????
  8. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Co mình ẩn náu, chẳng nên thế nhưng lại tự bằng lòng với những gì đang xảy ra. Người ta cho là ngu ngốc ngớ ngẩn còn mình lại thấy thêm một bài học mới.
  9. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Những ngày cuối năm bận rộn một cách vô lý... Gã chẳng hiểu nổi mình đang làm cái của nợ gì nữa???
  10. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Trống rỗng và mệt mỏi một ý nghĩ cam chịu đang xuất hiện và lớn dần lên trong đầu gã... đâu rồi những đam mê? phải chăng chỉ còn lại sự lụi tàn?
    Gã và sự lụi tàn của những đam mê...

Chia sẻ trang này