1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không hiểu nổi mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thangruoi, 20/04/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    [​IMG]
    Vẩn vơ ngồi nghe Bod Dylan hát Blowin'' In The Wind...thấy mình lắng lại, thật trầm lắng mặc dù sáng cười nhiều đến đau đầu. Đà Lạt, thời điểm khác nhau với 2 người cùng làm một công việc khác nhau....
    How many roads must a man walk down before you call him a man?
    How many times must a man look up before he can see the sky?
  2. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Quy định của cty là nhân viên nam phải mặc áo sơ mi trắng, xanh quần tây, thắt cavat, đi giày da? Nữ không được mặc kaki, jean, thun, không được mặc các loại vải quá mỏng và nền hoa? vì mọi người phản đối mặc đồng phục vì sở thích mỗi người khác nhau.
    Ấy vậy mà sáng nay em mặc áo thun + quần jean + giày thể thao đến cty. Đến cửa thì bị anh bảo vệ hỏi: Silv đi làm hay đi pinic? Trong lúc anh đang loay hoay dắt, xếp xe thì em đi vào, check in và chạy thẳng lên lầu, chẳng thèm quan tâm.
    Vào phòng làm việc, cả phòng ồ lên với câu hỏi: Em đi đâu mà mặc thế hả? Hôm nay có sự kiện gì àh? Lát nữa em đi qua nhân sự nó hỏi em thì sao? - Ôi, em mặc kệ. Nay em chẳng thích váy, chẳng thích áo sơmi nữa. Em muốn mặc áo thun với quần jean. Nếu nhân sự nói năng gì thì em viết giấy RFL (Request For Leave) về luôn! Nếu nghỉ ngay từ sáng thì chẳng có gì đáng nói cả.
    Em vậy bởi? tự dưng chẳng thích cái gì cả và muốn chống đối bất cứ cái gì mà gọi là ?oquy tắc, quy định??
    Tối nay thứ 7, em muốn về với ba mẹ, về với gia đình vì sáng nay mẹ gọi điện bảo, nhớ em? Vậy mà em phải ngồi lại một mình ở cái xứ ồn ào, cái xứ nắng thì bụi, mưa thì ngập này. Ôi, thứ 7? thứ 7 máu không chảy về tim mà trôi nổi cùng những cơn mưa.
  3. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Buổi sáng.
    - Mai em đi rồi có ai nhớ em không?
    - Không! Nhớ làm gì. Đi lại càng mừng.
    - Trời ơiiiiii. Sao mọi người lỡ lòng nào nói em như thế....
    - AAA. Có nhớ. Nhớ lúc Silv nói chuyện điện thoại. Vậy hả? - Mỗi lần nghe Silv nói chuyện điện thoại cầm tay với ai đó là lại buồn cười vì y như con nít vậy. Vậy hả?!
    ....
    - Nhìn Silv chắc chẳng ai bảo đã đi làm rồi. Vì lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh. Thêm cái giọng miền bắc, thỉnh thoảng Silv nổi hứng nhõng nhẽo với ai đó thì không cười không được.
    Buổi trưa.
    - Trời ơiiiiiii! Em chẳng muốn ăn tý nào cả. Sao cơm ngán thế này.
    - Thôi. Em ráng ăn đi. Em mà ốm đi là có người buồn lắm đấy.
    - Chị Tina, Annie, Ryan, mọi người ăn giúp em đi. Em lỡ kêu rồi, cơm không ăn nhưng đồ ăn bỏ thì uổng.
    - Không muốn ăn tại sao trưa không ở nhà mà còn đi ăn.
    - Đi ăn cho vui, vì mai em về rồi sẽ có người nhớ em.
    ??
    - Ôi. Ăn mà cũng mệt quá.
    - Silv mệt. Ráng ăn đi lát kêu taxi chở Silv về.
    - Ryan gallant thì gallant luôn đi. Đừng có kêu taxi mà phải cõng em nó về.
    ?
    Những đồng nghiệp thật dễ thương.
  4. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    õ?Ư Nhỏằng trang sĂchõ?Ư
    Nó khiỏn em rạng mơnh thỏằ.n thỏằâc...
    õ?Ư. Đỏm chơm trong nhỏằng cÂu chuyỏằ?n và không bặỏằ>c ra nỏằ.iõ?Ư
    Tai em ạ 'i vơ thỏằâc trỏng 'êm.
    õ?ƯNhỏm mỏt vào em thỏƠy màu vàng cỏằĐa mạa thu, thỏƠy màu trỏng cỏằĐa mạa 'ông, thỏƠy nhỏằng cĂnh 'ỏằ"ng bao la xanh gióõ?ƯMỏằY mỏt ra em thỏƠy nhỏằng tiỏng cặỏằi, nhỏằng giÂy phút giỏng xâ, 'ỏƠu tranhõ?Ư
    õ?Ư. Tim em 'ỏưp nhanh hặĂn, hặĂi thỏằY gỏƠp gĂp hặĂn khi cỏÊm nhỏưn 'ặỏằÊc nhỏằng bàn tay thỏưt gỏĐn, thỏưt nỏằ"ng ỏƠm cỏằĐa hai nhÂn vỏưt chưnh khi chúng 'ặỏằÊc 'an lỏằ"ng vào nhauõ?Ư
    Tuy nhiên sau khi gỏƠp cuỏằ'n sĂch lỏĂi, ngoài nhỏằng cỏÊm xúc ỏƠy trong em còn sỏằ mỏƠt mĂt. Em không muỏằ'n khóc bỏằYi 'ó là cĂi kỏt cỏằƠc cỏĐn thiỏt, 'ặặĂng nhiên phỏÊi vỏưy. Chỏằ? có truyỏằ?n cỏằ. tưch thơ mỏằ>i có bỏằa tiỏằ?c vui nhỏằTn cỏằĐa công chúa và hoàng tỏằư khi kỏt thúcõ?Ư Điỏằu hiỏằfn nhiênõ?Ư nhặng thỏƠy chặĂi vặĂi mỏằTt chútõ?Ư
    Đôi khi biỏt trặỏằ>c kỏt cỏằƠc nhặng vỏôn không ngfn 'ặỏằÊc sỏằ hỏằƠt hỏôngõ?Ư Giỏằ'ng kiỏằfu sau tia chỏằ>p rỏĂch ngang trỏằi thơ sau 'ỏƠy là sỏƠm nỏằ.õ?Ư Mỏãc dạ em 'Ê chuỏân bỏằ 'ỏn cÂuõ?Ư Lỏằ'i câ em vỏằ nay 'Ê thu?
  5. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Sài Gòn mưa! Thật đẹp khi đứng từ lầu 5, mở cửa nhìn ra. Mưa xiên chéo, đi thẳng xuống, rơi trên cây lá, rơi trên hoa trái rồi rơi xuống đất. Xung quanh nó là những hạt li ti bay bay, trắng xóa, mờ nhạt, xa gần.
    Sài Gòn mưa! Thật đẹp khi ngồi bên một quán café, dưới hàng hiên rộng, mông lung nhìn ra phía ngoài. Mưa bắn lên tung tóe, bong bóng nổi trên mặt đường, nước trôi tuột theo những chiếc xe hối hả, vội vàng chạy qua. Bên tai văng vẳng tiếng nhạc không lời của bản I?Td love you want to me đâu đó.
    Sài Gòn mưa! Thả trôi hồn về miền ký ức xa xôi để thấy nỗi nhớ cồn cào xen lẫn những yêu thương.
    Sài Gòn mưa! Ào ạt chợt đến, chợt đi như em chợt nhớ, chợt quên. Em nói, mưa Sài Gòn là mưa để gọi thương yêu.
    Sài Gòn mưa! Vất vả, nhọc nhằn. Đường biến thành sông, người, xe chìm trong nước, rác rưởi lềnh bềnh trôi. Ai cũng ghét.
    ?Vậy mà em vẫn thích mưa, vẫn thích ngắm nhìn trời đất lúc mưa rơi.
    Tôi là ai mà trần gian thế?
    ...Tôi là ai mà yêu quá đời này?
    Được silver_place sửa chữa / chuyển vào 15:18 ngày 30/08/2008
  6. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    1h37 AM. 4/9
    Lân lâng chẳng muốn nghĩ gì... Con đường thường ngày mình đi qua nó, lúc nào cũng kẹt...vậy mà đêm bình yên thấy lạ.
    Một vài điều, một vài người thoáng đi qua trong trí nhớ.
    Mùa thu, mùa tựu trường của ngày 5/9...xa quá rồi nhỉ...ít nhất mình cũng thôi cái thời học sinh từ cách đây hơn 5 năm... và ít nhất mình cũng thôi háo hức, áo trắng, quần xanh mới tinh cho ngày khai giảng nhiều hơn 5 năm ấy.
    Tính ra khi nào mình có nhiều kỷ niệm nhất nhỉ? Chẳng nhớ. Đôi khi lúc bấy giờ chẳng thích, vậy mà qua đi vẫn nhớ. Ôi, thế mới lạ. Ví dụ như lúc lên cấp 3, ai cũng luyến tiếc cấp 2 vì bạn bè chơi thấy vui hơn, gắn bó hơn, thân thiết hơn. Vậy mà lúc vào ĐH thì lại luyến tiếc thời cấp 3 hơn với lý do, trong sáng, vô tư...nhiều nhiều khác. Ôi, đến khi đi làm thì lại bảo, thích thời sinh viên, có thời gian nhiều để được chơi thoải mái, chẳng phải lo nghĩ gì.
    Oạch. Trẻ con thì muốn thành người lớn. Người lớn thì lại muốn trở về thời ấu thơ. Gìa thì muốn quay lại thời trẻ. Trẻ thì muốn... ngày tháng qua mau để mình thực hiện được điều ấy... để xem tương lai mình thế nào. Phải không nhỉ? Con người luôn chẳng bằng lòng với những gì mình đã và đang có.
    Buổi sáng ngày 3/9 đến phòng làm việc trong tâm trạng lâng tâng. Nửa buổi có người hỏi,
    Silv. Mùa thu miền bắc thì có gì?
    Có lá vàng bay
    Ngoài lá vàng bay ra thì còn có gì nữa.
    Có cốm, có gió, có nắng, trời rất cao và trong.
    Cốm được làm từ lúa non đúng không?
    Vâng. Làm từ lúa non. .. Cuối mùa thu còn có hoa sữa nữa.
    .............
    Hôm nay em nó mệt, em nó chẳng kể chuyện miền bắc cho mọi người nghe nên cần phải hỏi để em nó nói. Lát nữa em nó sẽ mang earphone vào và hát, Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ, không bởi vì em hay vì em... Sally biết em này lắm mà. Cứ nói đến miền bắc, nói đến những chỗ nào em nó đã đi qua thì em nó sẽ kể từ sáng đến trưa được.
    ..........
    Hôm bữa có thằng Đ nó gọi điện cho tui. Nó bảo nó đang ở Long An. Tui nói với nó cuối tuần lên Sài Gòn, tui với ông sẽ đưa nó đi chơi nhưng nó bảo, nó phải đi công tác nhiều. Bây giờ mới bắt đầu làm việc nên chưa thể hứa điều gì được, khi nào nó lên nó sẽ gọi.
    Trước khi Đ nó gọi điện khoảng 2 ngày, T nó cũng gọi điện cho tui nói, nó sắp ở quê vào. Tui cũng chẳng biết thế nào nữa. Tui bị mắc lừa nó 2 lần rồi nên giờ tui kệ, chả thèm quan tâm. Nhưng mà thỉnh thoảng cũng vui lắm kìa. Có lúc sáng chủ nhật, tự dưng nó gọi điện cho tui. Thấy mã vùng 0350... tui chẳng biết ai vì ít khi bạn bè liên lạc với nhau bằng số cố định... lúc hỏi sao hôm nay rồng lại gọi cho tôm thế nó mới nói, chỉ là tám chút cho vui thôi. Ờ thì tui cũng thấy hơi vui vui sau khi nói chuyện một hồi.
    Còn buồn cười nhất là tên V Gìa kìa. Năm 2006 lớp mình họp lớp ở nhà thằng D ấy. Chiều tối hôm trước tui đã đi họp lớp cùng với bọn cấp 2. Chả hiểu mấy đứa nó pha cái thứ nước gì cho tui uống mà tui càng ngủ càng thấy mình say không tỉnh được. Vậy nên sáng hôm sau ông với Bí Ngô vào tìm tui đi họp lớp tui không có nhà, ấy là tui khoá cửa, ngủ bên trong chứ chẳng đi đâu cả. Hôm đó con Hoài cũng mệt nên nó không đi. Chiều tui mới chở nó qua, lúc ấy chỉ còn lại mấy ông. Gặp nhau thì cũng chỉ chào hỏi sơ sơ, nói vài thứ, ai cũng lấy số điện thoại nhưng ... biết là khi đi rồi chẳng mấy ai liên lạc. Cách đây ít lâu tui không ngủ được mới ngồi xem phone book của mình. Nói, số nào chẳng bao giờ liên lạc thì delete hết đi. Tui cũng đão delete một loạt rồi nhưng đến số của tên V Gìa tui mới bảo, giờ mình gọi đến nó, nếu nó báo thuê bao quý khách ... thì sẽ delete, nếu nó bắt máy thì hỏi thăm xem thế nào. Oài. Thử hên xui vậy thôi vì hầu hết mấy đứa tui thấy nó thay sim nhiều hơn thay áo. Gọi đên V Gìa thì hoá ra, nó vẫn dùng số ấy. Hôm đấy tui với nó nói chuyện với nhau gần 40''. Lúc cúp máy rồi tui mới nghĩ, quái, tên này ngày xưa học cùng mình, mỗi khi nói chuyện với con gái là chỉ nói vài câu đã chẳng biết nói gì, chẳng hiểu sao bữa nay ông ấy tám giỏi thế. Mình thì lúc ấy lại buồn ngủ gà mắt ra rồi, nó cứ bảo, nói chuyện tý nữa đã, tôi đang buồn, không ngủ được, muốn nói chuyện.
    Lúc tui đi ngủ rồi hắn lại nhắn tin bảo, bà gọi điện cho tui làm tui xúc động lắm, không biết là mơ hay thật. Thế rồi từ hôm ấy đến nay, rất hay hỏi thăm. Mà cách trêu chọc của nó buồn cười lắm kìa. Hôm ấy chứ, tự dưng nhắn tin bằng cái số lạ hoắc. Hôm nay có đi cafe không? Có anh nào đưa đi chơi không? Mình chẳng biết là ai mới reply lại xin lỗi, hỏi ai đấy. Lúc ấy hắn lại nhắn tin bảo, hỏi thì trả lời đi, lại còn lắm chuyện. Đọc cái giọng điệu đó mình biết ngay là tên V Gìa. Vì chỉ có hắn mới có kiểu nói chuyện như vậy. Sau một hồi trêu chọc tui bảo, giờ tui phải ngủ đây, buồn ngủ quá, mai tui sẽ viết email cho ông.
    Lúc ấy thì nói vậy thôi nhưng hôm sau chẳng có tý hứng nào để viết email, vì không biết viết gì. Vậy nhưng đã nói với nó vậy rồi nên vẫn viết. Nó cũng viết email lại, rồi cũng nhắn tin hỏi thăm này kia. Khi viết email cho nó, tui cũng kể chuyện này chuyện kia về bạn bè, những điều tui biết, kể cả ông nữa.
    ............
  7. Capricorn85

    Capricorn85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2008
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao mình lại làm thế, thật là khó chịu.
  8. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Trưa. Ôi, lạnh đến tím móng tay lại mặc dù bên ngoài trời nắng chang chang.
    Trưa. Ôi, im ắng và buồn ngủ quá. Nhưng không ngủ được.
    Trưa, ngồi gõ phím. ngón áp út của mình bị đau, không gõ được và cứ cảm giác thiếu vắng một điều gì đấy khi đặt tay lền bàn phím.
    Trưa. Yên lặng!
  9. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Đêm Sài Gòn thật sâu lắng anh ạ. Bỗng dưng em thấy nhớ da diết cái không khí thu ấy. Trung thu của tuổi thơ bao kỷ niệm. Câu chuyện em viết được đọc trong chương trình Radio online của Tuổi trẻ online...:-) Em cũng thấy vui vui và trưa nay đã mua kem, trái cây mời cả phòng làm việc với lý do: Em mới được lãnh nhuận bút
    Ở nơi ấy...
    Em có những thứ em yêu thương,
    Có kỷ niệm,
    Có tuổi thơ,
    Có mùa đông thật gần mùa thu,
    Có những con đường hun hút heo may gió,
    Có những điều khi nhớ đến làm em thấy bình yên và mỉm cười,
    ...Và có những điều để em mong chờ, mơ ước...
    Đó là trở về...
    Được silver_place sửa chữa / chuyển vào 22:45 ngày 12/09/2008
  10. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    [​IMG]
    Tuổi thơ..
    [​IMG]
    ...Và hiện tại...
    ........
    Em như chim bay xa giữa đồng xanh quê hương bao la
    Tóc mùa xuân theo gió ru em ru em ru em bồng bềnh
    Em như chim bay xa giữa đồng xanh quê hương bao la
    Tóc mùa xuân theo gió ru em ru em ru em về quê hương
    http://nhacso.net/Music/Song/Tru-Tinh/2007/01/05F621FC/

Chia sẻ trang này