Không thể ... Không thể thoát được ra rồi Tôi đã tự lôi mình vào ngã rẽ khốn nạn, làm sao có thể thoát ra được bây giờ cơ chứ ?Những trận đòn, đãm, đạp, tát ...tôi đã biênbs thành con vật chứ ko phải con người.Không thể thoát ra được, những đe doạ ko để cho yên.Một lời nói ko cẩn thận cũng là lôi xệch lại đe doạ, ăn tát.Cái vỏ bọc bên ngoài che dấu cái khốn nạn bên trong.Căm thù, nguyền rủa...thù oán căm ghét gì nhau đâu mà phải đối với nhau như thế?Những giấc mơ hoảng loạn,cắn chặt môi và khóc...sao lại khốn nạn thế được cơ chứ ?Không ai có thể giúp được lúc này, chịu đựng...chịu đựng.Sống tính bằng ngày phút bằng giây, muốn chết mà không thể.Làm sao có thể sống?Qua được một cơn , không hiểu tiếp tục sẽ ra sao ?Hnàg ngày,hàng ngày...gọi mẹ, gọi bố,gọi ai, gọi được ai có thể giúp được mình lúc này?Không có ai, khôngbiết,không ai nghe thấy,không ai nhìn thấy,không ai có thể giúp được... Có xấu gì đâu, có ác gì đâu, mà phải chịu nhục, chịu khổ, chịu khốn nạn thế này ?
Kinh khủng thật, bạn nói cho tui biết cái thằng người dạ thú đó ở đâu để tui đến......xin chữ kí nó TùMù