1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

khớp cắn ngược

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi vxcuong9x, 02/06/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vxcuong9x

    vxcuong9x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2012
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Chào bác sĩ! Cháu bị khớp cắn ngược do xương từ nhỏ và càng lớn thì càng phát triển ra làm cháu khó khăn trong việc ăn nhai va giao tiếp ::::ăn thì vẫn ăn được bình thường không đau đớn nhưng rất mất tự nhiên , cười thì cười tươi ( vì răng cháu trắng và đều ),nếu không để ý tới hàm dưới, nói thì nói được nhanh và nhiều nhưng mỗi lần nói hay cười thi cháu phải mút môi vì hai hàm không chạm nhau trừ 2 cặp răng hàm ở phía bên nhai nên rất mất tự nhiên và chóng mỏi miệng, đặc biệt là do mút môi lâu năm rồi nên thời gian dài đã ảnh hưởng đến mắt(đau và nhức mỏi ).
    Hơn nữa vì mút môi nên mọi tư thế và hành động luôn có nó >>>>>>>>làm cháu khá lúng túng và bối rối, khó tập trung được trong mọi chuyện, mặc dù cháu đang học đại học nhưng hành động mút môi và mất tư nhiên như vậy làm cháu không làm được những việc mà cháu muốn, rất thích giao tiếp và tính khí vui vẻ hòa đồng nhưng lại mặc cảm, đặc biệt nó còn ảnh hưởng đến kết quả học tập, không tương xứng với năng lực và sự chăm chỉ mà cháu bỏ ra .
    Vì vậy mà cháu đã đi khám và được khuyên là nên mổ và cháu đã quyết định mổ vào cuối tháng 2 vừa rồi, cháu được bác sĩ chẩn đoán là mổ hai hàm thì sẽ đẹp hơn nhưng cháu nghĩ tình trạng của cháu vấn đề chỉ là hàm dưới và hơn nữa do cháu nhà quê nên kinh phí cũng là một vấn đề lớn. Vì vậy cháu chỉ mổ một hàm và bác sĩ đã lựa chọn cho cháu một hàm nhưng đó lại là hàm trên thay vì hàm dưới như cháu nghĩ, với lý do là mặt cháu hơi hóp vào nên mổ hàm trên thì mặt sẽ đầy hơn nhưng mà trước cháu được khen là có khuôn mặt trái xoan( tất nhiên là khi cháu mút môi vào) nhưng vì bác sĩ hàng đầu và bệnh viện lớn nên cháu cũng tin tưởng vào sự nhận xét đó.
    Tuy nhiên đến giờ hơn 3 tháng rồi thì mặt cháu vẫn gồ ra như bị sưng to ấy, hai hàm thì dài ra, nhô ra nếu nhìn theo mặt ngang . Vì thế hiện giờ cháu bị khủng hoảng tâm lý nghiêm trọng với những lời nhận xét thiếu thiện cảm và tế nhị như trông như bị dị dạng, trông cứ thế nào ấy không đep trai như trước( tất nhiên la khi cháu mút môi vào không để lộ ra tình trạng khớp cắn ngược, chỉ cười nói và ăn uống mới lộ thôi nhưng như thế không thể lâu dài về sau được, rồi là tiền mất tật mang, thế này mà gọi là đẹp trai ah........
    Về sức khỏe thì càng tồi tệ hơn : khó thở, thở nhanh và yếu do phẫu thuật hàm trên nên khoang miệng của cháu bị đẩy lên cao và ra trước làm thể tích khoang miệng tăng, dẫn đến áp lực để thở giảm (giống như khi bạn bóp vòi phun nước thì nó sẽ phụt mạnh hơn, còn khi bạn mở rộng ra thì nó sẽ chảy rất chậm và nhẹ), khi hit vào thì chưa hết nhịp hít đã phải thở ra rồi, lúc nào cung thiếu hơi thèm được thở, không thể hít sâu , không thở bằng ngực mà thở bằng bụng vì đến giai đoạn mở ***g ngực khi hít vào không có. Đặc biệt việc hít vào ít mà thở ra nhiều làm bụng cháu co thắt lại, ruột gan cứ cồn cào cảm giác như ở nhà đang có chuyện gì vậy.
    Cũng chính vì lý do khoang miệng như vậy mà cháu rất khó nói , khó cười. Khi nói những âm có hơi ra như zô, hô, ra thì chỉ cần nói những từ này là hơi ra hết không còn hơi để nói những từ kế tiếp nữ, đặc biệt là những âm có như bút, pari,sáu, …..thì không thể cong lưỡi lên được nên nói những từ này thật sự rất khó nhiều khi bị vấp và phải chuẩn bị từ trước.
    Cười thì chỉ cần há nhỏ miệng ra thì hơi đã ra hết sạch không thể cười hahaha, cười dài như ngày trước, cười chỉ hở răng ra mà không có hơi có tiếng, đặc biệt lúc cười bụng cháu co thắt lại , cười xong là một thảm họa: bụng cháu cồn cào tột cùng như hàng ngàn con sâu đang bò trong bụng cháu vậy.
    Chưa hết do trước đây lưỡi cháu đã ngắn so với hàm dưới nên việc nâng hàm trên lên càng làm lưỡi ngắn hơn và không có điểm tựa khì ngậm miệng lại , lúc đó lưỡi cứ như con cá bơi lăng quăng mà không tìm được chổ nghỉ , có lúc thì cháu đẩy lưỡi ra chạm răng , có lúc thì lại cong lưỡi lên chạm vào vùng khoang miệng trên làm cuống lưỡi cháu rất đau , mắt cháu thì căng ra như muốn nhảy ra khỏi đó vậy.
    Đặc biệt thở không phải là tự nhiên nữa mà nằm ở sự điều khiển của cháu, lúc mà nghĩ đến nó thì thở được phải lấy sức , lúc không nghĩ đến nó hay tập trung vào một bài toán nào đó thì cháu dường như ngừng thở vì không có áp lực trong khoang miệng để thở tự nhiên, và cháu giờ đây rất them thở như trước kia
    Do lưỡi và khoang miệng cháu như vậy nên việc ăn uống rất kém: việc ép thức ăn xuống và đảo thức ăn rât khó khăn, cháu cảm nhận giống như thức ăn thì nhỏ mà ở trong một cái lọ to rỗng, xoay đảo thức ăn rất kém , luôn có một phần không khí rỗng ở đó nên rất khó chịu, cảm giác không muốn ăn chút nào, lại thêm việc vùng gườm phía trên hàm dường như dựng đứng thay vì ngang như trước kia nên việc lưỡi chàm vào thức ăn và ép thức ăn vùng gườm dường như là không thể, có chăng cũng chỉ là chút đầu lưỡi nên việc cảm nhận vị của thức ăn rất khó, ăn không biêt gì là cái ngon và món nào ăn cũng có vị như nhau vậy . Chính vì thế mà nhiều lần cháu đã bỏ bữa hoặc có ăn cũng chỉ bằng 2/3 lần trước
    Sức khỏe và tâm lý như vậy làm cháu bị khủng hoảng nghiêm trọng cả về thể lực lẫn tinh thần, người cháu giờ mệt mỏi hết ngồi rồi lại nằm không làm được việc gì cả, cũng chẳng dám ra ngoài hay đi chơi , suốt ngày chỉ biết đến 4 bức tường trong phòng trọ , không muốn gặp ai và cũng không dám gặp ai, cháu trở nên yếu ớt và cô độc….
    Càng nghĩ càng thấy chán không biết ngày mai sẽ ra sao vì cháu biết chắc ngày mai sẽ vẫn như ngày hôm nay, vời sức khỏe và sự mất tập trung như rất có thể rồi cháu sẽ bị đuổi ra khỏi trường mất, vào đại học là niềm vui mà cháu đã phải bỏ ra biết bao tâm sức mới có được và bố mẹ cũng trông chờ vào nó để được đổi đời vì đó là ngôi trương danh tiếng mà. Với việc cháu nói được nhanh và nhiều, biết cách giao tiếp hơn nữa lại có trong tay tấm bằng của một trường danh tiếng thì chỉ cần cải thiện đi sự mất tự nhiên là chắc chắn cuộc sống và sự nghiệp sẽ tốt hơn rất nhiều, có thể nói đó là một bước ngoặt lớn . Nhưng mà bây giờ thế này đã làm cháu suy sụp và kiệt sức. Nhiều lúc cũng thoáng trong đầu suy nghĩ ngu xuẩn nhất nhưng cháu có mệnh hệ nào thì bố mẹ cháu sống sao đây, bố mẹ yêu thương cháu nhiều lắm và coi cháu là tài sản lớn nhất của mình.
    Cháu hiện giờ đang ở phòng trọ trên hà nội nên bố mẹ chưa biết tình trạng của cháu lúc này và cháu vẫn giấu bố mẹ không cho bố mẹ biết, vẫn cố hoạt động bình thường như không có chuyên gì, sợ bố mẹ buồn, lo nghĩ, vì việc cháu đặt vấn đề phẫu thuật trước đây mà tóc bố đã bạc đi rất nhiều….Nhưng quả thực cháu không thể trụ được nữa rồi…cháu phải làm sao đây, thực sự cháu giờ đã đi vào bước đường cùng , tiến thoái lưỡng nam rồi. Theo bác sĩ cháu có nên nói cho bố mẹ cháu biết về tình trạng hiện giờ của cháu không nhưng nếu bảo thì bố mẹ cháu chẳng làm gì được cả ngoài việc lo nghĩ. Cháu hỏi là họ đã lựa chọn sai không, đúng ra phải là hàm dưới??? bác sĩ thay tư vấn và đưa hướng giải quyết cho cháu vì cháu nghĩ cháu chỉ có một hướng giải quyết đó là phẫu thuật lại hai hàm để đẩy khoang miệng xuống và đẩy lùi hai hàm vào, dù tiền nong là một vấn đề lớn nhưng sức khỏe, tinh thần thậm chí là tính mạng của cháu còn quan trọng hơn. Cho cháu hỏi việc đưa hàm trên ra để phủ lấy hàm dưới thì có làm nâng má cháu không hay đó là hai khâu độc lập. Trước khi phẫu thuật cháu có được xem trước ảnh kết quả đạt được như thế nào không vì trước đây cháu không biết nên không có xem, nếu biết trước kết quả tồi tệ như thế này thì cháu sẽ không bao giờ làm để rồi tiền mất tật mang???

Chia sẻ trang này