1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Khung cửa sổ màu xanh

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi aido_mizzuki, 25/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Mặt đất kéo dài từ phía chân trời về nơi chân ta đứng
    Suy nghĩ và cảm nhận thơ của một người chưa biết lại xuất phát từ rung động của riêng mình.

    Con người đem những khúc tình
    Để lắp ghép thành ngôi nhà của thơ
    Với hoa
    Với bầu trời
    Với ánh sắc bảy màu tán xạ thông qua một thấu kính tư duy
    Ưu tư cùng phiền luỵ
    Chen vào âm điệu của câu thơ đang
    Vang những tiếng ròn rã như thuỷ tinh vỡ.
    Hơi thở
    Đang dồn dập
    Cuốn vào nhịp
    Nhịp gì nhỉ?
    Thôi tạm nghỉ
    Chỉ xin đừng lỡ dở
    Giọt mùa thấm đất
    Cô đơn...!
  2. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    bạn ơi !
    tớ yêu !
    tớ yêu !
    thứ nhất vì khung cửa sổ
    thứ nhì vì chữ "màu xanh"
  3. aido_mizzuki

    aido_mizzuki Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn các bạn đã tới và lắng nghe. Mời vào nhà uống nước đã nhé. Một chén nước trà thôi.. cứ ngồi chơi tự nhiên nhé, vì tôi đang còn dở tay nốt cho ngôi nhà...
    Tối hôm qua thức khuya quá, chìm vào bóng đêm nhiều ảo ảnh của trí tưởng tượng. Thế mà sáng vẫn phải dậy... trở mình thân thể rã rời như không còn sức sống, đau nhức ê ẩm... chợt nghe tiếng ríu ran của một chú chim... hôm nay hết mưa rồi trời hửng nắng. ngoài ô cửa sổ - nắng vàng.
    Hôm nay lại thấy nắng vàng
    Qua ô cửa nhỏ
    Hôm nay lại thấy nắng vàng
    Sau những ngày giông gió
    Tôi cắt tóc
    Tôi ra đường
    Tôi đi
    Tôi suy nghĩ
    Tôi nhìn
    Và tôi khóc
    Không vì cuộc đời mệt nhọc
    Mà vì thấy nắng vàng
    Nắng vàng ơi
    Trong giông gió tôi cười
    Nhưng giờ thấy nắng vàng tôi khóc
    Khóc không vì cuộc đời mệt nhọc
    Mà vì thấy nắng vàng
    Nắng vàng ơi
    Nắng vàng ơi
    Vàng tươi cuộc đời
    Ấm những tâm hồn đơn độc
    Tôi nhìn thấy nắng vàng và tôi khóc
    Không vì cuộc đời mệt nhọc
    Mà vì biết còn nắng ấm nơi đây.
    30/07/03 3:31 pm
    Trên kia cao bầu trời
    Là nắng
    Và lá đung đưa góc sân thật vắng
    Chỉ có nắng vàng
    Và tôi.
  4. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    Chi này,
    Thơ cậu rất giàu nữ tính, nữ tình... đấy. Tớ hi vọng cảm nhận của tớ là ... đúng.
  5. greenlily2505

    greenlily2505 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Cho tớ ghé nhờ một khung cửa sổ nhé?
    ..............
    Khung cửa sổ vẫn sơn màu xanh
    Vẫn vì anh mà xanh
    Và trong cơn mưa, lá rũ không đành
    Em ngồi hát lời cây từ cửa sổ
    Ngay cả lúc nỗi đợi chờ tan vỡ
    Em nghiêng đời mình qua mỗi chấn song ....
    ..........
  6. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Quá chính xác! Tớ cũng tưởng hắn là nữ nên mất toi một buổi giảng giải về *** xiếc cuối cùng bị hắn giảng đạo lại, thế mới cay cú chứ
  7. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    2910 này, chẳng phải giảng hay nói về *** xiếc với các nàng thì không bị giảng lại đâu, có khi anh em lại còn "cú" hơn ấy chứ!!!
  8. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    Đi về phía mưa...... khi ô cửa sổ phía ấy vẫn mở........ em vẫn đi về phía mưa........ và "vội vàng thêm những phút yêu người..."
    Ngồi phía này...
    Tay chống cằm, tựa bên khung cửa sổ
    Nhìn xa phía bên kia dưới những hàng cây
    Có một ô vuông gọi tên nỗi nhớ
    cũng
    màu xanh
    Cô gái ngồi trong những buổi chiều
    Bóng nắng buồn, đổ nghiêng
    Cơn mưa muộn phiền
    Đến cùng chờ đợi
    Ngồi phía này
    Mùa đông cứ đến ô vuông vẫn xanh
    Cô gái đan khăn len trong mười ngón vội vàng
    Đợi chờ dài thêm khi tiết trời hoang lạnh
    Vội vàng thêm
    Vội vàng thêm...
    Cô gái ngồi trong những buổi chiều
    Lá thả mình thờ ơ
    Gió từng cơn hững hờ
    Mưa lại nhạt nhoà trên ô cửa sổ
    Khăn len còn dang dở.....
    Mùa đông ơi
    xin
    khoan hẵng bỏ em đi..........
  9. aido_mizzuki

    aido_mizzuki Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0

    Trăm năm sau nữa ngàn năm nữa
    Thì vẫn là người - có khác chi

    "Mặt đất kéo dài từ phía chân trời về nơi chân ta đứng"
    Treo trong bóng nắng là một ngôi nhà mới xây
    Có mỗi một chiếc cửa sổ thôi - to xanh và rộng
    và những khoảng trống vô hình
    Có tiếng gọi lặng thinh
    Mời vào! - Khoảng trống
    Mở - không có cửa.
    "Mặt đất kéo dài từ phí chân trời về nơi chân ta đứng"
    Ta đang nghỉ ngơi sau một chặng đường
    Cứ kéo dài mãi về phía chân trời
    Mỏi quá không đi nổi nữa
    Đôi bàn chân bỏng rát trên cát, đá, sỏi và đường nhựa
    Đôi tay ra rời
    Dựng lên ngôi nhà bằng ô cửa sổ xanh
    Và không đi nữa về phiá chân trời
    Ngồi lại bên ô cửa sổ
    Và ngắm nhìn
    "Mặt đất kéo dài từ phí chân trời về nơi chân ta đứng"
    Được aido_mizzuki sửa chữa / chuyển vào 09:10 ngày 07/11/2005
  10. aido_mizzuki

    aido_mizzuki Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn em
    Có một người ở đâu đó bên đường
    Nhìn qua hàng cây sang một ô vuông nhỏ
    "Ô vuông gọi tên nỗi nhớ"
    Có một người ở đâu đó bên đường
    Trong "bóng nắng buồn, đổ nghiêng"
    Chiều đến - thời gian người ta hay rơi vào suy tư tĩnh lặng
    Cô bé ơi, hình như đang ngắm nhìn - một thứ gì gọi tên ký ức..
    Rơi theo cơn mưa
    Sau khung cửa sổ - sự đợi chờ
    Của người đan khăn vội vã
    Cầu nguyện cho mùa đến - đừng qua
    Vì mưa.
    Mưa quá tay buốt lạnh
    Đan nhanh hơn, tê cóng hơn
    Làm sao kịp, nước mắt rơi luống cuống
    Em khóc òa - mưa vỡ tủi hờn
    Khăn len đan dở
    "Mùa đông ơi
    xin
    khoan hẵng bỏ em đi.........."
    ---------
    Ngắm qua khung cửa sổ màu xanh
    Cuối mùa, trời khô nên mưa vắng
    Nhớ một vài khoảng lặng
    Tiếng gọi thầm
    "Mùa đông ơi
    xin
    khoan hẵng bỏ em đi.........."

Chia sẻ trang này